Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 121: 121: Cháu Không Cần Giải Thích Với Ông
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Mặt Ngũ Vận Uyển trắng bệch.Cô không ngờ ông cụ Nam lại biết mình và Lâm Tiểu Như là chị em.Nhưng cô nghĩ lại cũng thấy đúng, mình lấy Nam Ngự lâu như vậy, ông cụ Nam không thể nào chưa từng điều tra về mình.Nhưng bất kể thế nào, nếu ông cụ Nam bảo mình gọi ông cụ là ông nội là có ý nhận người cháu dâu này, điều này làm cô ít nhiều thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn gọi: "Ông nội"Lúc này ông cụ Nam mới thỏa mãn gật đầu, hất cằm ra hiệu, "Cháu ngồi đi."Ngũ Vận Uyển ngoan ngoãn ngồi xuống, lại nghe ông cụ Nam nghiêm nghị hỏi: "Cháu nghĩ ông tìm cháu tới đây là vì chuyện gì?""Dạ, là vì chuyện ảnh chụp trong bữa tiệc ạ" Ngũ Vận Uyển lấy hết can đảm ngẩng đầu.Nếu cô có cơ hội này, đương nhiên cũng muốn giải thích rõ ràng, "Ông nội, thật ra những tấm ảnh này là.."Nhưng cô không ngờ mình còn chưa bắt đầu giải thích, ông cụ Nam đã giơ tay lên ngắt lời cô."Cháu không cần giải thích với ông" Giọng ông cụ Nam có phần mất kiênnhẫn, "Cháu sẽ không cho rằng cháu lấy Nam Ngự lâu như vậy, ông còn chưa điều tra rõ về chuyện của cháu sao?"Ông cụ Nam dùng từ rất khéo, một câu "điều tra rõ" đã biểu đạt được ý của mình.Ông cụ không chỉ điều tra về chuyện hai năm trước mà còn điều tra ra sự thật, biết Ngũ Vận Uyển bị người ta hãm hại.Lúc này, Ngũ Vận Uyển mới hiểu được vì sao ông cụ Nam nhìn thấy ảnh chụp cũng không quá giật mình, thậm chí còn không trách tội cô.Hóa ra ông cụ đã biết từ trước rồi.Ngũ Vận Uyển thầm thở phào nhẹ nhõm, chân thành nói: "Cảm ơn ông""Cháu không cần cám ơn ông" Ông cụ Nam hừ lạnh một tiếng, "Cháu sẽ không cho rằng ông vì cháu thật sự vô tội mới không truy cứu chuyện lần này chứ?"Ngũ Vận Uyển lại sửng sốt.Không thể không nói, Nam Ngự nói không sai, tính tình ông cụ Nam thật sự rất kỳ lạ, nói chuyện cũng lúc cao lúc thấp."Trong gia tộc như chúng ta, bất kể chuyện hai năm trước có phải do cháu sai hay không, theo lý cháu từng có vụ bê bối như vậy thì không thể bước vào cửa nhà họ Nam chúng ta." Ông cụ Nam lạnh lùng nói.Ngũ Vận Uyển thật ra không phải chưa từng nghĩ tới điều này, hơi tái mặt nói, "Vậy tại sao ông nội có thể tiếp nhận cháu?""Không phải ông tiếp nhận cháu mà là Nam Ngự tiếp nhận cháu" Ông cụ Nam bất chợt xúc động, "Suốt mười năm sau khi Chiêu Huyên chết, ông cho rằng thằng nhóc Nam Ngự này sẽ không thích phụ nữ hoặc kết hôn nữa.".
Mặt Ngũ Vận Uyển trắng bệch.
Cô không ngờ ông cụ Nam lại biết mình và Lâm Tiểu Như là chị em.
Nhưng cô nghĩ lại cũng thấy đúng, mình lấy Nam Ngự lâu như vậy, ông cụ Nam không thể nào chưa từng điều tra về mình.
Nhưng bất kể thế nào, nếu ông cụ Nam bảo mình gọi ông cụ là ông nội là có ý nhận người cháu dâu này, điều này làm cô ít nhiều thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn gọi: "Ông nội"
Lúc này ông cụ Nam mới thỏa mãn gật đầu, hất cằm ra hiệu, "Cháu ngồi đi."
Ngũ Vận Uyển ngoan ngoãn ngồi xuống, lại nghe ông cụ Nam nghiêm nghị hỏi: "Cháu nghĩ ông tìm cháu tới đây là vì chuyện gì?"
"Dạ, là vì chuyện ảnh chụp trong bữa tiệc ạ" Ngũ Vận Uyển lấy hết can đảm ngẩng đầu.
Nếu cô có cơ hội này, đương nhiên cũng muốn giải thích rõ ràng, "Ông nội, thật ra những tấm ảnh này là.."
Nhưng cô không ngờ mình còn chưa bắt đầu giải thích, ông cụ Nam đã giơ tay lên ngắt lời cô.
"Cháu không cần giải thích với ông" Giọng ông cụ Nam có phần mất kiên
nhẫn, "Cháu sẽ không cho rằng cháu lấy Nam Ngự lâu như vậy, ông còn chưa điều tra rõ về chuyện của cháu sao?"
Ông cụ Nam dùng từ rất khéo, một câu "điều tra rõ" đã biểu đạt được ý của mình.
Ông cụ không chỉ điều tra về chuyện hai năm trước mà còn điều tra ra sự thật, biết Ngũ Vận Uyển bị người ta hãm hại.
Lúc này, Ngũ Vận Uyển mới hiểu được vì sao ông cụ Nam nhìn thấy ảnh chụp cũng không quá giật mình, thậm chí còn không trách tội cô.
Hóa ra ông cụ đã biết từ trước rồi.
Ngũ Vận Uyển thầm thở phào nhẹ nhõm, chân thành nói: "Cảm ơn ông"
"Cháu không cần cám ơn ông" Ông cụ Nam hừ lạnh một tiếng, "Cháu sẽ không cho rằng ông vì cháu thật sự vô tội mới không truy cứu chuyện lần này chứ?"
Ngũ Vận Uyển lại sửng sốt.
Không thể không nói, Nam Ngự nói không sai, tính tình ông cụ Nam thật sự rất kỳ lạ, nói chuyện cũng lúc cao lúc thấp.
"Trong gia tộc như chúng ta, bất kể chuyện hai năm trước có phải do cháu sai hay không, theo lý cháu từng có vụ bê bối như vậy thì không thể bước vào cửa nhà họ Nam chúng ta." Ông cụ Nam lạnh lùng nói.
Ngũ Vận Uyển thật ra không phải chưa từng nghĩ tới điều này, hơi tái mặt nói, "Vậy tại sao ông nội có thể tiếp nhận cháu?"
"Không phải ông tiếp nhận cháu mà là Nam Ngự tiếp nhận cháu" Ông cụ Nam bất chợt xúc động, "Suốt mười năm sau khi Chiêu Huyên chết, ông cho rằng thằng nhóc Nam Ngự này sẽ không thích phụ nữ hoặc kết hôn nữa.".
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Mặt Ngũ Vận Uyển trắng bệch.Cô không ngờ ông cụ Nam lại biết mình và Lâm Tiểu Như là chị em.Nhưng cô nghĩ lại cũng thấy đúng, mình lấy Nam Ngự lâu như vậy, ông cụ Nam không thể nào chưa từng điều tra về mình.Nhưng bất kể thế nào, nếu ông cụ Nam bảo mình gọi ông cụ là ông nội là có ý nhận người cháu dâu này, điều này làm cô ít nhiều thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn gọi: "Ông nội"Lúc này ông cụ Nam mới thỏa mãn gật đầu, hất cằm ra hiệu, "Cháu ngồi đi."Ngũ Vận Uyển ngoan ngoãn ngồi xuống, lại nghe ông cụ Nam nghiêm nghị hỏi: "Cháu nghĩ ông tìm cháu tới đây là vì chuyện gì?""Dạ, là vì chuyện ảnh chụp trong bữa tiệc ạ" Ngũ Vận Uyển lấy hết can đảm ngẩng đầu.Nếu cô có cơ hội này, đương nhiên cũng muốn giải thích rõ ràng, "Ông nội, thật ra những tấm ảnh này là.."Nhưng cô không ngờ mình còn chưa bắt đầu giải thích, ông cụ Nam đã giơ tay lên ngắt lời cô."Cháu không cần giải thích với ông" Giọng ông cụ Nam có phần mất kiênnhẫn, "Cháu sẽ không cho rằng cháu lấy Nam Ngự lâu như vậy, ông còn chưa điều tra rõ về chuyện của cháu sao?"Ông cụ Nam dùng từ rất khéo, một câu "điều tra rõ" đã biểu đạt được ý của mình.Ông cụ không chỉ điều tra về chuyện hai năm trước mà còn điều tra ra sự thật, biết Ngũ Vận Uyển bị người ta hãm hại.Lúc này, Ngũ Vận Uyển mới hiểu được vì sao ông cụ Nam nhìn thấy ảnh chụp cũng không quá giật mình, thậm chí còn không trách tội cô.Hóa ra ông cụ đã biết từ trước rồi.Ngũ Vận Uyển thầm thở phào nhẹ nhõm, chân thành nói: "Cảm ơn ông""Cháu không cần cám ơn ông" Ông cụ Nam hừ lạnh một tiếng, "Cháu sẽ không cho rằng ông vì cháu thật sự vô tội mới không truy cứu chuyện lần này chứ?"Ngũ Vận Uyển lại sửng sốt.Không thể không nói, Nam Ngự nói không sai, tính tình ông cụ Nam thật sự rất kỳ lạ, nói chuyện cũng lúc cao lúc thấp."Trong gia tộc như chúng ta, bất kể chuyện hai năm trước có phải do cháu sai hay không, theo lý cháu từng có vụ bê bối như vậy thì không thể bước vào cửa nhà họ Nam chúng ta." Ông cụ Nam lạnh lùng nói.Ngũ Vận Uyển thật ra không phải chưa từng nghĩ tới điều này, hơi tái mặt nói, "Vậy tại sao ông nội có thể tiếp nhận cháu?""Không phải ông tiếp nhận cháu mà là Nam Ngự tiếp nhận cháu" Ông cụ Nam bất chợt xúc động, "Suốt mười năm sau khi Chiêu Huyên chết, ông cho rằng thằng nhóc Nam Ngự này sẽ không thích phụ nữ hoặc kết hôn nữa.".