Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 125: 125: Chắc Bọn Họ Cố Ý Làm Vậy

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Chiếc giường trước mặt chỉ là chiếc giường đơn tương đối rộng, miễn cưỡng có thể đủ cho hai người nằm nhưng chắc chắn sẽ phải nằm sát nhau."Ừ" Nam Ngự rõ ràng đã chú ý thấy từ trước, "Chắc bọn họ cố ý làm vậy."Ngũ Vận Uyển đã hiểu được, chỉ sợ đây chính là “chuẩn bị đặc biệt” mà ông cụ Nam đã nói lúc trước.Cô không khỏi đỏ mặt.Quả thật lúc ở nhà chính, cho dù Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự ngủ cùng nhau nhưng vì giường rất lớn nên không có tiếp xúc gì.Chẳng qua nếu là cái giường này thì sẽ khác."Vừa rồi." Nam Ngự bỗng nhiên nhìn về phía Ngũ Vận Uyển hỏi, "Ông nội đã nói gì với em vậy?"Ngũ Vận Uyển nhớ tới lời ông cụ Nam vừa nói với mình, mặt càng nóng hơn."Không...! không có gì" Ngũ Vận Uyển thật sự chẳng có mặt mũi nào lặp lại những lời vừa rồi nhưng cô không giỏi nói dối nên lúc nói lời này thì chột dạ muốn chết.Nam Ngự nhướng mày, từ trên xe lăn đứng dậy và chậm rãi bước về phía Ngữ Vận Uyển, "Em không nói thì tôi cũng đoán được ông già kia nói gì với em".Ngũ Vận Uyển cảm giác hai má càng nóng hơn, "Thật...!thật không?"Lúc này Nam Ngự đã đi đến trước mặt Ngũ Vận Uyển, nhìn cô hoảng hốt xấu hổ chỉ cảm thấy vô cùng đáng yêu, nhất thời nảy ra ý định trêu cô."Tôi đương nhiên biết rồi" Nam Ngự lại nói với giọng trầm hơn, nghe gợi cảm và quyến rũ không sao tả xiết.Không chỉ vậy, anh còn chống một tay lên.cánh cửa bên cạnh đầu Ngũ Vận Uyển và cúi sát tới gần cô, "Ông ấy muốn em sinh con cho tôi hả?"Ngũ Vận Uyển chỉ cảm thấy mặt mình cũng sắp cháy rồi, liều mạng cúi đầu, "Đúng vậy.Cái đó...!ông cụ...!lo lắng cho anh cũng là bình thường đi?"Ngũ Vận Uyển càng nói càng nhỏ, bởi vì Nam Ngự đang cúi càng lúc càng thấp, mặt cũng sắp chạm tới cô rồi.Hơi thở của người đàn ông phả vào mặt, bao phủ lấy người cô làm cô vô cùng hoảng loạn, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.Nam Ngự vốn chỉ muốn đùa với Ngũ Vận Uyển mà thôi, không ngờ đến gần Ngũ Vận Uyển anh lại ngửi được mùi thơm thoang thoảng trên người cô, tâm trạng anh nhất thời rối bời.Đặc biệt là hôm nay Ngũ Vận Uyển khiến người ta rung động, chiếc váy ôm sát người tôn lên vóc dáng thướt tha của cô, từ chiều cao của anh cũng có thể thấy đường cong mềm mại và làn da trắng như tuyết của cô.Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gần trong gang tấc càng thêm đỏ ửng, giống như trái táo đỏ, tươi non và mọng nước khiến người ta rất muốn cắn một miếng..

Chiếc giường trước mặt chỉ là chiếc giường đơn tương đối rộng, miễn cưỡng có thể đủ cho hai người nằm nhưng chắc chắn sẽ phải nằm sát nhau.

"Ừ" Nam Ngự rõ ràng đã chú ý thấy từ trước, "Chắc bọn họ cố ý làm vậy."

Ngũ Vận Uyển đã hiểu được, chỉ sợ đây chính là “chuẩn bị đặc biệt” mà ông cụ Nam đã nói lúc trước.

Cô không khỏi đỏ mặt.

Quả thật lúc ở nhà chính, cho dù Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự ngủ cùng nhau nhưng vì giường rất lớn nên không có tiếp xúc gì.

Chẳng qua nếu là cái giường này thì sẽ khác.

"Vừa rồi." Nam Ngự bỗng nhiên nhìn về phía Ngũ Vận Uyển hỏi, "Ông nội đã nói gì với em vậy?"

Ngũ Vận Uyển nhớ tới lời ông cụ Nam vừa nói với mình, mặt càng nóng hơn.

"Không...! không có gì" Ngũ Vận Uyển thật sự chẳng có mặt mũi nào lặp lại những lời vừa rồi nhưng cô không giỏi nói dối nên lúc nói lời này thì chột dạ muốn chết.

Nam Ngự nhướng mày, từ trên xe lăn đứng dậy và chậm rãi bước về phía Ngữ Vận Uyển, "Em không nói thì tôi cũng đoán được ông già kia nói gì với em".

Ngũ Vận Uyển cảm giác hai má càng nóng hơn, "Thật...!thật không?"

Lúc này Nam Ngự đã đi đến trước mặt Ngũ Vận Uyển, nhìn cô hoảng hốt xấu hổ chỉ cảm thấy vô cùng đáng yêu, nhất thời nảy ra ý định trêu cô.

"Tôi đương nhiên biết rồi" Nam Ngự lại nói với giọng trầm hơn, nghe gợi cảm và quyến rũ không sao tả xiết.

Không chỉ vậy, anh còn chống một tay lên.

cánh cửa bên cạnh đầu Ngũ Vận Uyển và cúi sát tới gần cô, "Ông ấy muốn em sinh con cho tôi hả?"

Ngũ Vận Uyển chỉ cảm thấy mặt mình cũng sắp cháy rồi, liều mạng cúi đầu, "Đúng vậy.

Cái đó...!ông cụ...!lo lắng cho anh cũng là bình thường đi?"

Ngũ Vận Uyển càng nói càng nhỏ, bởi vì Nam Ngự đang cúi càng lúc càng thấp, mặt cũng sắp chạm tới cô rồi.

Hơi thở của người đàn ông phả vào mặt, bao phủ lấy người cô làm cô vô cùng hoảng loạn, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

Nam Ngự vốn chỉ muốn đùa với Ngũ Vận Uyển mà thôi, không ngờ đến gần Ngũ Vận Uyển anh lại ngửi được mùi thơm thoang thoảng trên người cô, tâm trạng anh nhất thời rối bời.

Đặc biệt là hôm nay Ngũ Vận Uyển khiến người ta rung động, chiếc váy ôm sát người tôn lên vóc dáng thướt tha của cô, từ chiều cao của anh cũng có thể thấy đường cong mềm mại và làn da trắng như tuyết của cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gần trong gang tấc càng thêm đỏ ửng, giống như trái táo đỏ, tươi non và mọng nước khiến người ta rất muốn cắn một miếng..

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Chiếc giường trước mặt chỉ là chiếc giường đơn tương đối rộng, miễn cưỡng có thể đủ cho hai người nằm nhưng chắc chắn sẽ phải nằm sát nhau."Ừ" Nam Ngự rõ ràng đã chú ý thấy từ trước, "Chắc bọn họ cố ý làm vậy."Ngũ Vận Uyển đã hiểu được, chỉ sợ đây chính là “chuẩn bị đặc biệt” mà ông cụ Nam đã nói lúc trước.Cô không khỏi đỏ mặt.Quả thật lúc ở nhà chính, cho dù Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự ngủ cùng nhau nhưng vì giường rất lớn nên không có tiếp xúc gì.Chẳng qua nếu là cái giường này thì sẽ khác."Vừa rồi." Nam Ngự bỗng nhiên nhìn về phía Ngũ Vận Uyển hỏi, "Ông nội đã nói gì với em vậy?"Ngũ Vận Uyển nhớ tới lời ông cụ Nam vừa nói với mình, mặt càng nóng hơn."Không...! không có gì" Ngũ Vận Uyển thật sự chẳng có mặt mũi nào lặp lại những lời vừa rồi nhưng cô không giỏi nói dối nên lúc nói lời này thì chột dạ muốn chết.Nam Ngự nhướng mày, từ trên xe lăn đứng dậy và chậm rãi bước về phía Ngữ Vận Uyển, "Em không nói thì tôi cũng đoán được ông già kia nói gì với em".Ngũ Vận Uyển cảm giác hai má càng nóng hơn, "Thật...!thật không?"Lúc này Nam Ngự đã đi đến trước mặt Ngũ Vận Uyển, nhìn cô hoảng hốt xấu hổ chỉ cảm thấy vô cùng đáng yêu, nhất thời nảy ra ý định trêu cô."Tôi đương nhiên biết rồi" Nam Ngự lại nói với giọng trầm hơn, nghe gợi cảm và quyến rũ không sao tả xiết.Không chỉ vậy, anh còn chống một tay lên.cánh cửa bên cạnh đầu Ngũ Vận Uyển và cúi sát tới gần cô, "Ông ấy muốn em sinh con cho tôi hả?"Ngũ Vận Uyển chỉ cảm thấy mặt mình cũng sắp cháy rồi, liều mạng cúi đầu, "Đúng vậy.Cái đó...!ông cụ...!lo lắng cho anh cũng là bình thường đi?"Ngũ Vận Uyển càng nói càng nhỏ, bởi vì Nam Ngự đang cúi càng lúc càng thấp, mặt cũng sắp chạm tới cô rồi.Hơi thở của người đàn ông phả vào mặt, bao phủ lấy người cô làm cô vô cùng hoảng loạn, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.Nam Ngự vốn chỉ muốn đùa với Ngũ Vận Uyển mà thôi, không ngờ đến gần Ngũ Vận Uyển anh lại ngửi được mùi thơm thoang thoảng trên người cô, tâm trạng anh nhất thời rối bời.Đặc biệt là hôm nay Ngũ Vận Uyển khiến người ta rung động, chiếc váy ôm sát người tôn lên vóc dáng thướt tha của cô, từ chiều cao của anh cũng có thể thấy đường cong mềm mại và làn da trắng như tuyết của cô.Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gần trong gang tấc càng thêm đỏ ửng, giống như trái táo đỏ, tươi non và mọng nước khiến người ta rất muốn cắn một miếng..

Chương 125: 125: Chắc Bọn Họ Cố Ý Làm Vậy