Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 127: 127: Cơn Ác Mộng Đáng Sợ

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển đã đồng ý, bây giờ Nam Ngự cũng không muốn kiềm chế mình nữa, anh lập tức phủ người xuống, đôi môi nóng bỏng rời khỏi đôi môi mềm mại của Ngũ Vận Uyển, từ cổ hôn từng chút xuống dưới, tiến gần đến nơi quan trọng hơn.Nhưng lúc này...!“Không!”Ngũ Vận Uyển bỗng hét lên, đẩy Nam Ngự ra.Nam Ngự không ngờ Ngũ Vận Uyển đột nhiên chống cự như vậy, bị đẩy ra không kịp đề phòng, anh lui lại vài bước.Ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy khuôn mặt đỏ ửng của Ngũ Vận Uyển, đáy mắt ầng ậc nước mang theo vài phần sợ hãi.Đột nhiên, Nam Ngự chỉ cảm thấy như bị nước lạnh giới vào đầu, cơn nóng trong người cũng nguội đi.Ngũ Vận Uyển nhanh chóng ý thức được hành động của mình rất quá đáng, mặt cô toát lên vẻ áy náy, cẩn thận dè dặt tới gần Nam Ngự:“Xin lỗi...!vừa rồitôi...!nhớ đến chuyện hai năm trước...”Với Ngũ Vận Uyển mà nói, chuyện hai năm trước là cơn ác mộng đáng sợ.Không chỉ vì mất đi thứ quý quá nhất chỉ trong một đêm mà còn là vì đêm đó đã khiến cô thân bại danh liệt.Ngũ Vận Uyển bỗng sững sờ: “Nam Ngự, anh giận à?”Nam Ngự ngồi xuống bên giường, cúi đầu nhìn Ngũ Vận Uyển, ánh mắt bình tĩnh: “Không có”“Vậy tại sao anh...”.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngũ Vận Uyển đã đồng ý, bây giờ Nam Ngự cũng không muốn kiềm chế mình nữa, anh lập tức phủ người xuống, đôi môi nóng bỏng rời khỏi đôi môi mềm mại của Ngũ Vận Uyển, từ cổ hôn từng chút xuống dưới, tiến gần đến nơi quan trọng hơn.

Nhưng lúc này...!

“Không!”

Ngũ Vận Uyển bỗng hét lên, đẩy Nam Ngự ra.

Nam Ngự không ngờ Ngũ Vận Uyển đột nhiên chống cự như vậy, bị đẩy ra không kịp đề phòng, anh lui lại vài bước.

Ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy khuôn mặt đỏ ửng của Ngũ Vận Uyển, đáy mắt ầng ậc nước mang theo vài phần sợ hãi.

Đột nhiên, Nam Ngự chỉ cảm thấy như bị nước lạnh giới vào đầu, cơn nóng trong người cũng nguội đi.

Ngũ Vận Uyển nhanh chóng ý thức được hành động của mình rất quá đáng, mặt cô toát lên vẻ áy náy, cẩn thận dè dặt tới gần Nam Ngự:

“Xin lỗi...!vừa rồi

tôi...!nhớ đến chuyện hai năm trước...”

Với Ngũ Vận Uyển mà nói, chuyện hai năm trước là cơn ác mộng đáng sợ.

Không chỉ vì mất đi thứ quý quá nhất chỉ trong một đêm mà còn là vì đêm đó đã khiến cô thân bại danh liệt.

Ngũ Vận Uyển bỗng sững sờ: “Nam Ngự, anh giận à?”

Nam Ngự ngồi xuống bên giường, cúi đầu nhìn Ngũ Vận Uyển, ánh mắt bình tĩnh: “Không có”

“Vậy tại sao anh...”

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển đã đồng ý, bây giờ Nam Ngự cũng không muốn kiềm chế mình nữa, anh lập tức phủ người xuống, đôi môi nóng bỏng rời khỏi đôi môi mềm mại của Ngũ Vận Uyển, từ cổ hôn từng chút xuống dưới, tiến gần đến nơi quan trọng hơn.Nhưng lúc này...!“Không!”Ngũ Vận Uyển bỗng hét lên, đẩy Nam Ngự ra.Nam Ngự không ngờ Ngũ Vận Uyển đột nhiên chống cự như vậy, bị đẩy ra không kịp đề phòng, anh lui lại vài bước.Ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy khuôn mặt đỏ ửng của Ngũ Vận Uyển, đáy mắt ầng ậc nước mang theo vài phần sợ hãi.Đột nhiên, Nam Ngự chỉ cảm thấy như bị nước lạnh giới vào đầu, cơn nóng trong người cũng nguội đi.Ngũ Vận Uyển nhanh chóng ý thức được hành động của mình rất quá đáng, mặt cô toát lên vẻ áy náy, cẩn thận dè dặt tới gần Nam Ngự:“Xin lỗi...!vừa rồitôi...!nhớ đến chuyện hai năm trước...”Với Ngũ Vận Uyển mà nói, chuyện hai năm trước là cơn ác mộng đáng sợ.Không chỉ vì mất đi thứ quý quá nhất chỉ trong một đêm mà còn là vì đêm đó đã khiến cô thân bại danh liệt.Ngũ Vận Uyển bỗng sững sờ: “Nam Ngự, anh giận à?”Nam Ngự ngồi xuống bên giường, cúi đầu nhìn Ngũ Vận Uyển, ánh mắt bình tĩnh: “Không có”“Vậy tại sao anh...”.

Chương 127: 127: Cơn Ác Mộng Đáng Sợ