Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 181: 181: Người Phụ Nữ Cẩu Thả
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Cô có chút đau đầu nhưng vẫn cắn răng c** q**n áo, mở vòi hoa sen, nghiêng người cẩn thận tắm.Những tế bào vận động và thăng bằng của cô vốn đã không tốt, vết thương vẫn nhanh chóng bị dính nước, cô nhăn mặt muốn giơ tay cao lên một chút nhưng lại đập vào cửa phòng tắm, cơn đau thấu tim ập đến."A!"Cô đau đớn không nhịn được kêu lên, sau đó cô nghe thấy tiếng bước chân vội vã ngoài phòng tắm và giọng nói lo lắng của Nam Ngự: “Ngũ Vận Uyển, em không sao chứ?”“Tôi không sao..” Ngũ Vận Uyển vội nói, nhưng vì quá đau nên giọng cô hơi run, dù nghe thể nào cũng thấy không ổn.Vì thế Nam Ngự ở ngoài lập tức bảo: “Em chờ một lát, tôi vào ngay đây”Ngũ Vận Uyển luống cuống: “Thật sự không sao đâu, anh không cần..”Nhưng cô còn chưa nói xong đã nghe thấy cửa phòng tắm “cạch” một tiếng rồi mở ra.Khoá cửa phòng tắm nhà cô đã hỏng từ lâu, nên Nam Ngự có thể trực tiếp đẩy cửa đi vào.Vừa vào anh đã thấy Ngũ Vận Uyển một tay giơ cao, tay còn lại vội vàng kéo khăn tắm lên cho người, tay chân.luống cuống còn quên tắt vòi hoa sen, vết thương trêntay lại bị nước vào.Người phụ nữ cẩu thả, bất cẩn này!Thấy Ngũ Vận Uyển hành hạ bản thân như vậy, Nam Ngự không khỏi cảm thấy tức giận, anh bước tới nhanh chóng ôm cô vào lòng rồi tắt vòi hoa sen.“Ngũ Vận Uyển, sao em ngốc thế?” Anh không nhịn được thấp giọng mắng, lập tức nắm lấy cánh tay cô quan sát vết thương, quả nhiên nhìn thấy vết thương đã sắp bị dính nước mà mưng mủ, lửa giận của anh càng lớn hơn: “Vòi hoa sen nhà em thế này làm sao tắm một mình được?”.Nam Ngự không hài lòng trách mắng, nhưng bây giờ Ngũ Vận Uyển lại không nói được lời nào.Cô chỉ cảm thấy cơ thể mình áp sát Nam Ngự, khoảng cách duy nhất giữa hai người chính là chiếc áo sơ mi mỏng manh trên người anh, còn bị nước trên người cô thấm ướt nên dán chặt vào người cả hai.Thậm chí Ngũ Vận Uyển có thể cảm nhận được cơ ngực và đường nhân ngư trên bụng Nam Ngự, còn có...!Cô cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung!Nam Ngự nói vài câu thấy cô không nói gì thì không khỏi cau mày, lúc này mới cúi xuống nhìn cô.Anh cúi xuống thì thấy Ngũ Vận Uyển đang nép trong lòng mình, cơ thể cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn gần như có thể nhỏ ra máu..
Cô có chút đau đầu nhưng vẫn cắn răng c** q**n áo, mở vòi hoa sen, nghiêng người cẩn thận tắm.
Những tế bào vận động và thăng bằng của cô vốn đã không tốt, vết thương vẫn nhanh chóng bị dính nước, cô nhăn mặt muốn giơ tay cao lên một chút nhưng lại đập vào cửa phòng tắm, cơn đau thấu tim ập đến.
"A!"
Cô đau đớn không nhịn được kêu lên, sau đó cô nghe thấy tiếng bước chân vội vã ngoài phòng tắm và giọng nói lo lắng của Nam Ngự: “Ngũ Vận Uyển, em không sao chứ?”
“Tôi không sao..” Ngũ Vận Uyển vội nói, nhưng vì quá đau nên giọng cô hơi run, dù nghe thể nào cũng thấy không ổn.
Vì thế Nam Ngự ở ngoài lập tức bảo: “Em chờ một lát, tôi vào ngay đây”
Ngũ Vận Uyển luống cuống: “Thật sự không sao đâu, anh không cần..”
Nhưng cô còn chưa nói xong đã nghe thấy cửa phòng tắm “cạch” một tiếng rồi mở ra.
Khoá cửa phòng tắm nhà cô đã hỏng từ lâu, nên Nam Ngự có thể trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Vừa vào anh đã thấy Ngũ Vận Uyển một tay giơ cao, tay còn lại vội vàng kéo khăn tắm lên cho người, tay chân.
luống cuống còn quên tắt vòi hoa sen, vết thương trên
tay lại bị nước vào.
Người phụ nữ cẩu thả, bất cẩn này!
Thấy Ngũ Vận Uyển hành hạ bản thân như vậy, Nam Ngự không khỏi cảm thấy tức giận, anh bước tới nhanh chóng ôm cô vào lòng rồi tắt vòi hoa sen.
“Ngũ Vận Uyển, sao em ngốc thế?” Anh không nhịn được thấp giọng mắng, lập tức nắm lấy cánh tay cô quan sát vết thương, quả nhiên nhìn thấy vết thương đã sắp bị dính nước mà mưng mủ, lửa giận của anh càng lớn hơn: “Vòi hoa sen nhà em thế này làm sao tắm một mình được?”.
Nam Ngự không hài lòng trách mắng, nhưng bây giờ Ngũ Vận Uyển lại không nói được lời nào.
Cô chỉ cảm thấy cơ thể mình áp sát Nam Ngự, khoảng cách duy nhất giữa hai người chính là chiếc áo sơ mi mỏng manh trên người anh, còn bị nước trên người cô thấm ướt nên dán chặt vào người cả hai.
Thậm chí Ngũ Vận Uyển có thể cảm nhận được cơ ngực và đường nhân ngư trên bụng Nam Ngự, còn có...!
Cô cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung!
Nam Ngự nói vài câu thấy cô không nói gì thì không khỏi cau mày, lúc này mới cúi xuống nhìn cô.
Anh cúi xuống thì thấy Ngũ Vận Uyển đang nép trong lòng mình, cơ thể cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn gần như có thể nhỏ ra máu..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Cô có chút đau đầu nhưng vẫn cắn răng c** q**n áo, mở vòi hoa sen, nghiêng người cẩn thận tắm.Những tế bào vận động và thăng bằng của cô vốn đã không tốt, vết thương vẫn nhanh chóng bị dính nước, cô nhăn mặt muốn giơ tay cao lên một chút nhưng lại đập vào cửa phòng tắm, cơn đau thấu tim ập đến."A!"Cô đau đớn không nhịn được kêu lên, sau đó cô nghe thấy tiếng bước chân vội vã ngoài phòng tắm và giọng nói lo lắng của Nam Ngự: “Ngũ Vận Uyển, em không sao chứ?”“Tôi không sao..” Ngũ Vận Uyển vội nói, nhưng vì quá đau nên giọng cô hơi run, dù nghe thể nào cũng thấy không ổn.Vì thế Nam Ngự ở ngoài lập tức bảo: “Em chờ một lát, tôi vào ngay đây”Ngũ Vận Uyển luống cuống: “Thật sự không sao đâu, anh không cần..”Nhưng cô còn chưa nói xong đã nghe thấy cửa phòng tắm “cạch” một tiếng rồi mở ra.Khoá cửa phòng tắm nhà cô đã hỏng từ lâu, nên Nam Ngự có thể trực tiếp đẩy cửa đi vào.Vừa vào anh đã thấy Ngũ Vận Uyển một tay giơ cao, tay còn lại vội vàng kéo khăn tắm lên cho người, tay chân.luống cuống còn quên tắt vòi hoa sen, vết thương trêntay lại bị nước vào.Người phụ nữ cẩu thả, bất cẩn này!Thấy Ngũ Vận Uyển hành hạ bản thân như vậy, Nam Ngự không khỏi cảm thấy tức giận, anh bước tới nhanh chóng ôm cô vào lòng rồi tắt vòi hoa sen.“Ngũ Vận Uyển, sao em ngốc thế?” Anh không nhịn được thấp giọng mắng, lập tức nắm lấy cánh tay cô quan sát vết thương, quả nhiên nhìn thấy vết thương đã sắp bị dính nước mà mưng mủ, lửa giận của anh càng lớn hơn: “Vòi hoa sen nhà em thế này làm sao tắm một mình được?”.Nam Ngự không hài lòng trách mắng, nhưng bây giờ Ngũ Vận Uyển lại không nói được lời nào.Cô chỉ cảm thấy cơ thể mình áp sát Nam Ngự, khoảng cách duy nhất giữa hai người chính là chiếc áo sơ mi mỏng manh trên người anh, còn bị nước trên người cô thấm ướt nên dán chặt vào người cả hai.Thậm chí Ngũ Vận Uyển có thể cảm nhận được cơ ngực và đường nhân ngư trên bụng Nam Ngự, còn có...!Cô cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung!Nam Ngự nói vài câu thấy cô không nói gì thì không khỏi cau mày, lúc này mới cúi xuống nhìn cô.Anh cúi xuống thì thấy Ngũ Vận Uyển đang nép trong lòng mình, cơ thể cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn gần như có thể nhỏ ra máu..