Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 208: 208: Nước Mắt Không Ngừng Rơi Xuống

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển không ngừng run rẩy nhưng cô biết lúc này không phải là lúc xúc động hay buồn bã.Tất cả những gì Nam Bá làm đều là vì cô, bởi sự ngu ngốc và tự mãn của cô mới khiến hai người bọn họ rơi vào tình cảnh nguy hiểm như vậy!Cho nên cô phải cắn răng xông ra!Cô nghĩ đến đây lại cố gắng hết sức chạy nhanh phối hợp với Nam Bá.Hai người lao qua hành lang đang cháy nhưng đến đầu hàng lang thì thấy phần lớn cầu thang bộ đã cháy sạch rồi.Nam Bá gần như không do dự, ôm lấy Ngũ Vận Uyển xoay người nhảy thẳng xuống!Nam Bá đặc biệt xoay người nên lúc rơi xuống là phần lưng của anh ta tiếp đất, hoàn toàn bảo vệ được Ngũ Vận Uyển trong lòng.Cho dù cầu thang bộ không cao nhưng trên lưng anh ta đã đầy vết bỏng.Trong chớp mắt khi vừa rơi xuống đất, Ngũ Vận Uyển nghe được tiếng kêu đau đớn dù đã cố nhịn của anh ta, cô vẫn có thể tưởng tượng được anh ta đau tới mức nào!Cô cắn chặt môi, nước mắt không ngừng rơi xuống.Nhưng cơ thể này dường như không phải của Nam Bávậy, sau khi rơi xuống đất, anh ta lại lảo đảo đứng lên, kéo Ngũ Vận Uyển chạy ra bên ngoài.Nhưng bọn họ mới chạy được mấy bước, anh ta đã suýt nữa ngã xuống."Đủ rồi, Nam Bá, đủ rồi." Ngũ Vận Uyển vội vàng đỡ lấy anh ta, khàn giọng nói, "Tôi kéo anh ra ngoài!"Ngũ Vận Uyển phát hiện tầng một không cháy to bằng tầng hai, cho dù vóc dáng cô nhỏ nhắn kéo Nam Bá rất tốn sức nhưng tốt xấu gì ở đây không có lửa, cô cắn.muốn đứt môi, cuối cùng vẫn kéo được anh ta ra ngoài.Ngũ Vận Uyển vừa ra khỏi cửa mới phát hiện ra các gia đình ở biệt thự xung quanh chú ý tới đám cháy nên có người đã gọi xe cứu hỏa và xe cấp cứu.Cô và Nam Bá vừa lao ra, đám người vây xung quanh đều kinh ngạc kêu lên.Lúc này thành viên đội phòng cháy chữa cháy vừa chuẩn bị xông vào, thấy hai người cũng ngây người, vội vàng lao qua muốn đỡ bọn họ lên xe cứu thương..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngũ Vận Uyển không ngừng run rẩy nhưng cô biết lúc này không phải là lúc xúc động hay buồn bã.

Tất cả những gì Nam Bá làm đều là vì cô, bởi sự ngu ngốc và tự mãn của cô mới khiến hai người bọn họ rơi vào tình cảnh nguy hiểm như vậy!

Cho nên cô phải cắn răng xông ra!

Cô nghĩ đến đây lại cố gắng hết sức chạy nhanh phối hợp với Nam Bá.

Hai người lao qua hành lang đang cháy nhưng đến đầu hàng lang thì thấy phần lớn cầu thang bộ đã cháy sạch rồi.

Nam Bá gần như không do dự, ôm lấy Ngũ Vận Uyển xoay người nhảy thẳng xuống!

Nam Bá đặc biệt xoay người nên lúc rơi xuống là phần lưng của anh ta tiếp đất, hoàn toàn bảo vệ được Ngũ Vận Uyển trong lòng.

Cho dù cầu thang bộ không cao nhưng trên lưng anh ta đã đầy vết bỏng.

Trong chớp mắt khi vừa rơi xuống đất, Ngũ Vận Uyển nghe được tiếng kêu đau đớn dù đã cố nhịn của anh ta, cô vẫn có thể tưởng tượng được anh ta đau tới mức nào!

Cô cắn chặt môi, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Nhưng cơ thể này dường như không phải của Nam Bá

vậy, sau khi rơi xuống đất, anh ta lại lảo đảo đứng lên, kéo Ngũ Vận Uyển chạy ra bên ngoài.

Nhưng bọn họ mới chạy được mấy bước, anh ta đã suýt nữa ngã xuống.

"Đủ rồi, Nam Bá, đủ rồi." Ngũ Vận Uyển vội vàng đỡ lấy anh ta, khàn giọng nói, "Tôi kéo anh ra ngoài!"

Ngũ Vận Uyển phát hiện tầng một không cháy to bằng tầng hai, cho dù vóc dáng cô nhỏ nhắn kéo Nam Bá rất tốn sức nhưng tốt xấu gì ở đây không có lửa, cô cắn.

muốn đứt môi, cuối cùng vẫn kéo được anh ta ra ngoài.

Ngũ Vận Uyển vừa ra khỏi cửa mới phát hiện ra các gia đình ở biệt thự xung quanh chú ý tới đám cháy nên có người đã gọi xe cứu hỏa và xe cấp cứu.

Cô và Nam Bá vừa lao ra, đám người vây xung quanh đều kinh ngạc kêu lên.

Lúc này thành viên đội phòng cháy chữa cháy vừa chuẩn bị xông vào, thấy hai người cũng ngây người, vội vàng lao qua muốn đỡ bọn họ lên xe cứu thương.

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển không ngừng run rẩy nhưng cô biết lúc này không phải là lúc xúc động hay buồn bã.Tất cả những gì Nam Bá làm đều là vì cô, bởi sự ngu ngốc và tự mãn của cô mới khiến hai người bọn họ rơi vào tình cảnh nguy hiểm như vậy!Cho nên cô phải cắn răng xông ra!Cô nghĩ đến đây lại cố gắng hết sức chạy nhanh phối hợp với Nam Bá.Hai người lao qua hành lang đang cháy nhưng đến đầu hàng lang thì thấy phần lớn cầu thang bộ đã cháy sạch rồi.Nam Bá gần như không do dự, ôm lấy Ngũ Vận Uyển xoay người nhảy thẳng xuống!Nam Bá đặc biệt xoay người nên lúc rơi xuống là phần lưng của anh ta tiếp đất, hoàn toàn bảo vệ được Ngũ Vận Uyển trong lòng.Cho dù cầu thang bộ không cao nhưng trên lưng anh ta đã đầy vết bỏng.Trong chớp mắt khi vừa rơi xuống đất, Ngũ Vận Uyển nghe được tiếng kêu đau đớn dù đã cố nhịn của anh ta, cô vẫn có thể tưởng tượng được anh ta đau tới mức nào!Cô cắn chặt môi, nước mắt không ngừng rơi xuống.Nhưng cơ thể này dường như không phải của Nam Bávậy, sau khi rơi xuống đất, anh ta lại lảo đảo đứng lên, kéo Ngũ Vận Uyển chạy ra bên ngoài.Nhưng bọn họ mới chạy được mấy bước, anh ta đã suýt nữa ngã xuống."Đủ rồi, Nam Bá, đủ rồi." Ngũ Vận Uyển vội vàng đỡ lấy anh ta, khàn giọng nói, "Tôi kéo anh ra ngoài!"Ngũ Vận Uyển phát hiện tầng một không cháy to bằng tầng hai, cho dù vóc dáng cô nhỏ nhắn kéo Nam Bá rất tốn sức nhưng tốt xấu gì ở đây không có lửa, cô cắn.muốn đứt môi, cuối cùng vẫn kéo được anh ta ra ngoài.Ngũ Vận Uyển vừa ra khỏi cửa mới phát hiện ra các gia đình ở biệt thự xung quanh chú ý tới đám cháy nên có người đã gọi xe cứu hỏa và xe cấp cứu.Cô và Nam Bá vừa lao ra, đám người vây xung quanh đều kinh ngạc kêu lên.Lúc này thành viên đội phòng cháy chữa cháy vừa chuẩn bị xông vào, thấy hai người cũng ngây người, vội vàng lao qua muốn đỡ bọn họ lên xe cứu thương..

Chương 208: 208: Nước Mắt Không Ngừng Rơi Xuống