Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 231: 231: Ngày Mai Em Có Việc Gì Làm Không

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cơ hội tốt như vậy, sao ông ta đành lòng g**t ch*t?Nghĩ đến đây, trên mặt Nam Tiêu lộ ra nụ cười tàn nhẫn.Mấy ngày tiếp theo Ngũ Vận Uyển vẫn luôn ở nhà, dưới yêu cầu mãnh liệt của cô, cuối cùng Nam Ngự cũng đi làm lại, nhưng ngày nào anh cũng tan làm rất sớm, ăn cơm tối cùng cô.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy hết, tuy ngoài mặt cô không nói gì nhưng thật ra trong lòng rất ấm áp.Hôm nay là cuối tuần, khi hai người đang ăn cơm, Nam Ngự hỏi Ngũ Vận Uyển: “Ngày mai em có việc gì làm không?”Ngũ Vận Uyển chớp mắt cười khổ: "Anh thấy gần đây tôi giống có việc gì làm không?”“Được, vậy em có thể đến một nơi với tôi không?”Thật ra mấy ngày nay Ngũ Vận Uyển ở nhà sắp mốc đến nơi, ngheNam Ngự nói vậy, cô lập tức gật đầu như giã tỏi, thậm chí còn không hỏi đi đâu.Nam Ngự cười khẽ: “Được, vậy em ngủ sớm đi, sáng mai chúng ta xuất phát”Sáng hôm sau, Ngũ Vận Uyển bị Nam Ngự đánh thức từ rất sớm, nhưng khi tỉnh dậy cô thấy Nam Ngự đã thay xong quần áo, anh mặc vest đen khá chỉnh tề.Cô không khỏi sững sờ, lẽ nào Nam Ngự đi gặp ai?“Dậy thay quần áo đi” Không biết có phải Ngũ Vận Uyển nghĩ nhiều không, cô cảm thấy hôm nay Nam Ngự có vẻ hơi lơ đễnh, không những thế anh còn chuẩn bị sẵn váy cho cô, đặt trên giường.Đó là một chiếc váy đen được cắt may rất trang nhã, khéo léo.Ngũ Vận Uyển không nghĩ nhiều, thay quần áo xong chải đầu rồi ăn sáng với Nam Ngự, sau đó hai người lên xe.Trên đường đi, Nam Ngự cực kỳ im ắng, Ngũ Vận Uyển còn chú ý thấy trên xe đã chuẩn bị sẵn một bó hoa bách hợp.Lúc này Dương Tá đã xuống xe mở cửa cho họ, xe lăn của Nam Ngự trượt xuống trước, Ngũ Vận Uyển lập tức theo sau.Sau khi xuống xe, Ngũ Vận Uyển nghiêm mặt nhìn cảnh tượng trước mắt..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cơ hội tốt như vậy, sao ông ta đành lòng g**t ch*t?

Nghĩ đến đây, trên mặt Nam Tiêu lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

Mấy ngày tiếp theo Ngũ Vận Uyển vẫn luôn ở nhà, dưới yêu cầu mãnh liệt của cô, cuối cùng Nam Ngự cũng đi làm lại, nhưng ngày nào anh cũng tan làm rất sớm, ăn cơm tối cùng cô.

Ngũ Vận Uyển nhìn thấy hết, tuy ngoài mặt cô không nói gì nhưng thật ra trong lòng rất ấm áp.

Hôm nay là cuối tuần, khi hai người đang ăn cơm, Nam Ngự hỏi Ngũ Vận Uyển: “Ngày mai em có việc gì làm không?”

Ngũ Vận Uyển chớp mắt cười khổ: "Anh thấy gần đây tôi giống có việc gì làm không?”

“Được, vậy em có thể đến một nơi với tôi không?”

Thật ra mấy ngày nay Ngũ Vận Uyển ở nhà sắp mốc đến nơi, nghe

Nam Ngự nói vậy, cô lập tức gật đầu như giã tỏi, thậm chí còn không hỏi đi đâu.

Nam Ngự cười khẽ: “Được, vậy em ngủ sớm đi, sáng mai chúng ta xuất phát”

Sáng hôm sau, Ngũ Vận Uyển bị Nam Ngự đánh thức từ rất sớm, nhưng khi tỉnh dậy cô thấy Nam Ngự đã thay xong quần áo, anh mặc vest đen khá chỉnh tề.

Cô không khỏi sững sờ, lẽ nào Nam Ngự đi gặp ai?

“Dậy thay quần áo đi” Không biết có phải Ngũ Vận Uyển nghĩ nhiều không, cô cảm thấy hôm nay Nam Ngự có vẻ hơi lơ đễnh, không những thế anh còn chuẩn bị sẵn váy cho cô, đặt trên giường.

Đó là một chiếc váy đen được cắt may rất trang nhã, khéo léo.

Ngũ Vận Uyển không nghĩ nhiều, thay quần áo xong chải đầu rồi ăn sáng với Nam Ngự, sau đó hai người lên xe.

Trên đường đi, Nam Ngự cực kỳ im ắng, Ngũ Vận Uyển còn chú ý thấy trên xe đã chuẩn bị sẵn một bó hoa bách hợp.

Lúc này Dương Tá đã xuống xe mở cửa cho họ, xe lăn của Nam Ngự trượt xuống trước, Ngũ Vận Uyển lập tức theo sau.

Sau khi xuống xe, Ngũ Vận Uyển nghiêm mặt nhìn cảnh tượng trước mắt.

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cơ hội tốt như vậy, sao ông ta đành lòng g**t ch*t?Nghĩ đến đây, trên mặt Nam Tiêu lộ ra nụ cười tàn nhẫn.Mấy ngày tiếp theo Ngũ Vận Uyển vẫn luôn ở nhà, dưới yêu cầu mãnh liệt của cô, cuối cùng Nam Ngự cũng đi làm lại, nhưng ngày nào anh cũng tan làm rất sớm, ăn cơm tối cùng cô.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy hết, tuy ngoài mặt cô không nói gì nhưng thật ra trong lòng rất ấm áp.Hôm nay là cuối tuần, khi hai người đang ăn cơm, Nam Ngự hỏi Ngũ Vận Uyển: “Ngày mai em có việc gì làm không?”Ngũ Vận Uyển chớp mắt cười khổ: "Anh thấy gần đây tôi giống có việc gì làm không?”“Được, vậy em có thể đến một nơi với tôi không?”Thật ra mấy ngày nay Ngũ Vận Uyển ở nhà sắp mốc đến nơi, ngheNam Ngự nói vậy, cô lập tức gật đầu như giã tỏi, thậm chí còn không hỏi đi đâu.Nam Ngự cười khẽ: “Được, vậy em ngủ sớm đi, sáng mai chúng ta xuất phát”Sáng hôm sau, Ngũ Vận Uyển bị Nam Ngự đánh thức từ rất sớm, nhưng khi tỉnh dậy cô thấy Nam Ngự đã thay xong quần áo, anh mặc vest đen khá chỉnh tề.Cô không khỏi sững sờ, lẽ nào Nam Ngự đi gặp ai?“Dậy thay quần áo đi” Không biết có phải Ngũ Vận Uyển nghĩ nhiều không, cô cảm thấy hôm nay Nam Ngự có vẻ hơi lơ đễnh, không những thế anh còn chuẩn bị sẵn váy cho cô, đặt trên giường.Đó là một chiếc váy đen được cắt may rất trang nhã, khéo léo.Ngũ Vận Uyển không nghĩ nhiều, thay quần áo xong chải đầu rồi ăn sáng với Nam Ngự, sau đó hai người lên xe.Trên đường đi, Nam Ngự cực kỳ im ắng, Ngũ Vận Uyển còn chú ý thấy trên xe đã chuẩn bị sẵn một bó hoa bách hợp.Lúc này Dương Tá đã xuống xe mở cửa cho họ, xe lăn của Nam Ngự trượt xuống trước, Ngũ Vận Uyển lập tức theo sau.Sau khi xuống xe, Ngũ Vận Uyển nghiêm mặt nhìn cảnh tượng trước mắt..

Chương 231: 231: Ngày Mai Em Có Việc Gì Làm Không