Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 240: 240: Em Vẫn Ghét Mùi Khói À
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bước chân Ngũ Vận Uyển khựng lại, cô quay đầu: “Tổng biên tập Nam?”Lúc này Nam Bá đi tới trước mặt cô, mùi khói thuốc nồng hơn, cô bất giác chân mũi.Không biết vì sao so với mùi xì gà nhàn nhạt trên người Nam Ngự, cô thật sự không thích mùi khói thuốc trên người Nam Bá, nhưng cô chỉ khẽ nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Tổng biên tập Nam, xin hỏi có chuyện gì không?”“sức khoẻ em thế nào rồi?” Nam Bá cụp mắt nhìn cô.“Khoẻ hơn nhiều rồi” Ngũ Vận Uyển lùi về sau mấy bước, mùi thuốc lá mới giảm bớt.Nam Bá nhạy cảm phát hiện ra động tác này của cô, nở nụ cười đắng chát: “Sao thế? Em vẫn ghét mùi khói à?”Ngũ Vận Uyển còn chưa trả lời anh ta đã bổ sung thêm: “Nhưng Nam Ngự cũng hút, dường như em không ghét mà?”Ngũ Vận Uyển thật sự không muốn nhắc đến Nam Ngự với Nam Bá, cô nhìn ra được Nam Bá đã hơi say rồi, tranh chấp càng không có ý nghĩa gì, vì thế cô không trả lời mà đi vòng qua Nam Bá, bước vào nhà vệ sinh nữ.Lần này Nam Bá không đuổi theo, trước khi Ngũ Vận Uyển vào nhà vệ sinh không kìm được quay đầu lại, cô thấy anh ta suy sụp tinh thần dựa vào tường, châm thêm một điếu thuốc nữa, càng hút hăng hơn.Tim Ngũ Vận Uyến khẽ nhói lên.Thấy Nam Bá như vậy, trong lòng cô không thể không có cảm giác, nhưng cô biết bây giờ mình đã không còn tư cách để quan tâm bất cứ chuyện gì của anh ta.Cô thất thần bước đến bồn rửa mặt, định tạt nước lạnh vào mặt, nhưng lúc này buồng vệ sinh phía sau cô đột nhiên mở ra.Ngũ Vận Uyển cau mày ngẩng đầu, từ trong gương nhìn thấy Lâm Tiểu Như phía sau lưng đang mặt mày âm u nhìn mình.Trong lòng cô cảm thấy mình thật xui xẻo.Sao ra ngoài đi vệ sinh lại đụng phải nhiều người như vậy."Tôi phải hỏi chị muốn làm gì mới đúng chứ!" Lâm Tiểu Như hiển nhiên có chút say, quát Ngũ Vận Uyển, "Chị đã nói gì với Nam Bá ở bên ngoài! Có phải chị lại muốn tiếp cận anh ấy không!".
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bước chân Ngũ Vận Uyển khựng lại, cô quay đầu: “Tổng biên tập Nam?”
Lúc này Nam Bá đi tới trước mặt cô, mùi khói thuốc nồng hơn, cô bất giác chân mũi.
Không biết vì sao so với mùi xì gà nhàn nhạt trên người Nam Ngự, cô thật sự không thích mùi khói thuốc trên người Nam Bá, nhưng cô chỉ khẽ nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Tổng biên tập Nam, xin hỏi có chuyện gì không?”
“sức khoẻ em thế nào rồi?” Nam Bá cụp mắt nhìn cô.
“Khoẻ hơn nhiều rồi” Ngũ Vận Uyển lùi về sau mấy bước, mùi thuốc lá mới giảm bớt.
Nam Bá nhạy cảm phát hiện ra động tác này của cô, nở nụ cười đắng chát: “Sao thế? Em vẫn ghét mùi khói à?”
Ngũ Vận Uyển còn chưa trả lời anh ta đã bổ sung thêm: “Nhưng Nam Ngự cũng hút, dường như em không ghét mà?”
Ngũ Vận Uyển thật sự không muốn nhắc đến Nam Ngự với Nam Bá, cô nhìn ra được Nam Bá đã hơi say rồi, tranh chấp càng không có ý nghĩa gì, vì thế cô không trả lời mà đi vòng qua Nam Bá, bước vào nhà vệ sinh nữ.
Lần này Nam Bá không đuổi theo, trước khi Ngũ Vận Uyển vào nhà vệ sinh không kìm được quay đầu lại, cô thấy anh ta suy sụp tinh thần dựa vào tường, châm thêm một điếu thuốc nữa, càng hút hăng hơn.
Tim Ngũ Vận Uyến khẽ nhói lên.
Thấy Nam Bá như vậy, trong lòng cô không thể không có cảm giác, nhưng cô biết bây giờ mình đã không còn tư cách để quan tâm bất cứ chuyện gì của anh ta.
Cô thất thần bước đến bồn rửa mặt, định tạt nước lạnh vào mặt, nhưng lúc này buồng vệ sinh phía sau cô đột nhiên mở ra.
Ngũ Vận Uyển cau mày ngẩng đầu, từ trong gương nhìn thấy Lâm Tiểu Như phía sau lưng đang mặt mày âm u nhìn mình.
Trong lòng cô cảm thấy mình thật xui xẻo.
Sao ra ngoài đi vệ sinh lại đụng phải nhiều người như vậy.
"Tôi phải hỏi chị muốn làm gì mới đúng chứ!" Lâm Tiểu Như hiển nhiên có chút say, quát Ngũ Vận Uyển, "Chị đã nói gì với Nam Bá ở bên ngoài! Có phải chị lại muốn tiếp cận anh ấy không!"
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bước chân Ngũ Vận Uyển khựng lại, cô quay đầu: “Tổng biên tập Nam?”Lúc này Nam Bá đi tới trước mặt cô, mùi khói thuốc nồng hơn, cô bất giác chân mũi.Không biết vì sao so với mùi xì gà nhàn nhạt trên người Nam Ngự, cô thật sự không thích mùi khói thuốc trên người Nam Bá, nhưng cô chỉ khẽ nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Tổng biên tập Nam, xin hỏi có chuyện gì không?”“sức khoẻ em thế nào rồi?” Nam Bá cụp mắt nhìn cô.“Khoẻ hơn nhiều rồi” Ngũ Vận Uyển lùi về sau mấy bước, mùi thuốc lá mới giảm bớt.Nam Bá nhạy cảm phát hiện ra động tác này của cô, nở nụ cười đắng chát: “Sao thế? Em vẫn ghét mùi khói à?”Ngũ Vận Uyển còn chưa trả lời anh ta đã bổ sung thêm: “Nhưng Nam Ngự cũng hút, dường như em không ghét mà?”Ngũ Vận Uyển thật sự không muốn nhắc đến Nam Ngự với Nam Bá, cô nhìn ra được Nam Bá đã hơi say rồi, tranh chấp càng không có ý nghĩa gì, vì thế cô không trả lời mà đi vòng qua Nam Bá, bước vào nhà vệ sinh nữ.Lần này Nam Bá không đuổi theo, trước khi Ngũ Vận Uyển vào nhà vệ sinh không kìm được quay đầu lại, cô thấy anh ta suy sụp tinh thần dựa vào tường, châm thêm một điếu thuốc nữa, càng hút hăng hơn.Tim Ngũ Vận Uyến khẽ nhói lên.Thấy Nam Bá như vậy, trong lòng cô không thể không có cảm giác, nhưng cô biết bây giờ mình đã không còn tư cách để quan tâm bất cứ chuyện gì của anh ta.Cô thất thần bước đến bồn rửa mặt, định tạt nước lạnh vào mặt, nhưng lúc này buồng vệ sinh phía sau cô đột nhiên mở ra.Ngũ Vận Uyển cau mày ngẩng đầu, từ trong gương nhìn thấy Lâm Tiểu Như phía sau lưng đang mặt mày âm u nhìn mình.Trong lòng cô cảm thấy mình thật xui xẻo.Sao ra ngoài đi vệ sinh lại đụng phải nhiều người như vậy."Tôi phải hỏi chị muốn làm gì mới đúng chứ!" Lâm Tiểu Như hiển nhiên có chút say, quát Ngũ Vận Uyển, "Chị đã nói gì với Nam Bá ở bên ngoài! Có phải chị lại muốn tiếp cận anh ấy không!".