Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 254: 254: Chỉ Là Vợ Chồng Trên Danh Nghĩa Mà Thôi
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Nhìn thấy con gái dường như thật lòng, ánh mắt của Ngũ Nhã Phân lóe lên.Bà biết Ngũ Vận Uyển không dễ dàng gì, vì vậy bà chỉ mong cô tìm được một người đàn ông đáng tin cậy, hiểu cô, yêu cô và chiều chuộng cô.Nhưng, Nam Ngự này có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho cô sao?Thế giới của người giàu không phải là thứ mà những người như họ có thể hòa nhập vào.Liệu Nam Ngự này có chỉ nhiệt tình trong chốc lát không, tình cảm của anh dành cho Ngũ Vận Uyển thực sự có thể chịu đựng được tất cả thử thách sao?Ngũ Vận Uyển biết nỗi lo của Ngũ Nhã Phân, thấp giọng: "Được rồi, mẹ yêu của con ơi.Nam Ngự đã nhiều lần bất chấp nguy hiểm bảo vệ con, con thích anh ấy và cũng tin tưởng anh ấy nữa, mẹ đừng lo lắng nữa."Khi Ngũ Nhã Phân nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Ngũ Vận Uyển, cuối cùng bà đã thỏa hiệp.Bà nói: "Thôi được rồi, bây giờ cuộc hôn nhân của con đã quyết định.rồi thì hãy sống thật tốt với người ta, chỉ cần con hạnh phúc thì mẹ sẽ vui vẻ!Ngũ Vận Uyển ôm Ngũ Nhã Phân và làm nũng, "Mẹ ơi, con biết mẹ thương con mà, hai mẹ con chúng ta sống nương tựa vào nhau, mẹ yên tâm đi, con biết cách chăm sóc bản thân."“Con bé ngốc này.” Mắt Ngũ Nhã Phân hơi ướt.Nam Ngự mua một chút thức ăn nóng đi vào, thấy cảnh tượng này của hai mẹ con, anh chỉ ngồi cạnh cửa mà không quấy rầy.Nhìn thấy anh như vậy, vẻ mặt lạnh lùng của Ngũ Nhã Phân trở nên đỡ hơn rất nhiều, bà vươn tay về phía Nam Ngự nói: "Nam Ngự, lại đây một chút, dì có chuyện muốn nói với cháu."“Nam Ngự” Ngũ Nhã Phân từng câu từng chữ nghiêm nghị nói: “Dì chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi, con bé đã cùng dì chịu rấtnhiều khổ cực, cho nên dù giàu sang hay nghèo khó, dì cũng chỉ mong con bé có thể tìm được một người tốt cùng chung sống.Nếu con bé nói là thích cháu thì tôi cũng chỉ có thể giao con bé cho cháu thôi."Nam Ngự bất ngờ nhìn Ngũ Vận Uyển.Thái độ của Ngũ Nhã Phân đột nhiên thay đổi, chắc chắn là Ngũ Vận Uyển đã nói gì đó với bà rồi.Anh vẫn nhớ trước đây Ngũ Vận Uyển đã từng nói với Ngũ Nhã Phân rằng cô không thích mình, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.Thái độ của Ngũ Nhã Phân thay đổi là bởi vì Ngũ Vận Uyển nói với bà, cô muốn ở bên mình sao?Nghĩ đến khả năng này, khuôn mặt lạnh lùng của Nam Ngự không khỏi dịu đi.Thật tốt.Người phụ nữ nhỏ này cuối cùng cũng đồng ý thừa nhận mình với những người bên cạnh rồi sao?Nghĩ đến đây, Nam Ngự ngẩng đầu nhìn Ngũ Nhã Phân, tuy giọng điệu vẫn bình thường nhưng có thêm vài phần thận trọng, "DÌ, dì yên tâm đi, cháu sẽ chăm sóc cho Ngũ Vận Uyển"Anh không phải là người giỏi biểu đạt, nhưng những gì anh nói ra chắc chắn sẽ làm được.Ngũ Nhã Phân cũng nhìn ra sự chân thành của anh, gật đầu.Ba người cuối cùng cũng hòa dịu, nhưng Ngũ Vận Uyển biết mẹ cô thích yên tĩnh, vì vậy ăn xong liền rời đi..
Nhìn thấy con gái dường như thật lòng, ánh mắt của Ngũ Nhã Phân lóe lên.
Bà biết Ngũ Vận Uyển không dễ dàng gì, vì vậy bà chỉ mong cô tìm được một người đàn ông đáng tin cậy, hiểu cô, yêu cô và chiều chuộng cô.
Nhưng, Nam Ngự này có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho cô sao?
Thế giới của người giàu không phải là thứ mà những người như họ có thể hòa nhập vào.
Liệu Nam Ngự này có chỉ nhiệt tình trong chốc lát không, tình cảm của anh dành cho Ngũ Vận Uyển thực sự có thể chịu đựng được tất cả thử thách sao?
Ngũ Vận Uyển biết nỗi lo của Ngũ Nhã Phân, thấp giọng: "Được rồi, mẹ yêu của con ơi.
Nam Ngự đã nhiều lần bất chấp nguy hiểm bảo vệ con, con thích anh ấy và cũng tin tưởng anh ấy nữa, mẹ đừng lo lắng nữa."
Khi Ngũ Nhã Phân nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Ngũ Vận Uyển, cuối cùng bà đã thỏa hiệp.
Bà nói: "Thôi được rồi, bây giờ cuộc hôn nhân của con đã quyết định.
rồi thì hãy sống thật tốt với người ta, chỉ cần con hạnh phúc thì mẹ sẽ vui vẻ!
Ngũ Vận Uyển ôm Ngũ Nhã Phân và làm nũng, "Mẹ ơi, con biết mẹ thương con mà, hai mẹ con chúng ta sống nương tựa vào nhau, mẹ yên tâm đi, con biết cách chăm sóc bản thân."
“Con bé ngốc này.” Mắt Ngũ Nhã Phân hơi ướt.
Nam Ngự mua một chút thức ăn nóng đi vào, thấy cảnh tượng này của hai mẹ con, anh chỉ ngồi cạnh cửa mà không quấy rầy.
Nhìn thấy anh như vậy, vẻ mặt lạnh lùng của Ngũ Nhã Phân trở nên đỡ hơn rất nhiều, bà vươn tay về phía Nam Ngự nói: "Nam Ngự, lại đây một chút, dì có chuyện muốn nói với cháu."
“Nam Ngự” Ngũ Nhã Phân từng câu từng chữ nghiêm nghị nói: “Dì chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi, con bé đã cùng dì chịu rất
nhiều khổ cực, cho nên dù giàu sang hay nghèo khó, dì cũng chỉ mong con bé có thể tìm được một người tốt cùng chung sống.
Nếu con bé nói là thích cháu thì tôi cũng chỉ có thể giao con bé cho cháu thôi."
Nam Ngự bất ngờ nhìn Ngũ Vận Uyển.
Thái độ của Ngũ Nhã Phân đột nhiên thay đổi, chắc chắn là Ngũ Vận Uyển đã nói gì đó với bà rồi.
Anh vẫn nhớ trước đây Ngũ Vận Uyển đã từng nói với Ngũ Nhã Phân rằng cô không thích mình, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.
Thái độ của Ngũ Nhã Phân thay đổi là bởi vì Ngũ Vận Uyển nói với bà, cô muốn ở bên mình sao?
Nghĩ đến khả năng này, khuôn mặt lạnh lùng của Nam Ngự không khỏi dịu đi.
Thật tốt.
Người phụ nữ nhỏ này cuối cùng cũng đồng ý thừa nhận mình với những người bên cạnh rồi sao?
Nghĩ đến đây, Nam Ngự ngẩng đầu nhìn Ngũ Nhã Phân, tuy giọng điệu vẫn bình thường nhưng có thêm vài phần thận trọng, "DÌ, dì yên tâm đi, cháu sẽ chăm sóc cho Ngũ Vận Uyển"
Anh không phải là người giỏi biểu đạt, nhưng những gì anh nói ra chắc chắn sẽ làm được.
Ngũ Nhã Phân cũng nhìn ra sự chân thành của anh, gật đầu.
Ba người cuối cùng cũng hòa dịu, nhưng Ngũ Vận Uyển biết mẹ cô thích yên tĩnh, vì vậy ăn xong liền rời đi..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Nhìn thấy con gái dường như thật lòng, ánh mắt của Ngũ Nhã Phân lóe lên.Bà biết Ngũ Vận Uyển không dễ dàng gì, vì vậy bà chỉ mong cô tìm được một người đàn ông đáng tin cậy, hiểu cô, yêu cô và chiều chuộng cô.Nhưng, Nam Ngự này có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho cô sao?Thế giới của người giàu không phải là thứ mà những người như họ có thể hòa nhập vào.Liệu Nam Ngự này có chỉ nhiệt tình trong chốc lát không, tình cảm của anh dành cho Ngũ Vận Uyển thực sự có thể chịu đựng được tất cả thử thách sao?Ngũ Vận Uyển biết nỗi lo của Ngũ Nhã Phân, thấp giọng: "Được rồi, mẹ yêu của con ơi.Nam Ngự đã nhiều lần bất chấp nguy hiểm bảo vệ con, con thích anh ấy và cũng tin tưởng anh ấy nữa, mẹ đừng lo lắng nữa."Khi Ngũ Nhã Phân nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Ngũ Vận Uyển, cuối cùng bà đã thỏa hiệp.Bà nói: "Thôi được rồi, bây giờ cuộc hôn nhân của con đã quyết định.rồi thì hãy sống thật tốt với người ta, chỉ cần con hạnh phúc thì mẹ sẽ vui vẻ!Ngũ Vận Uyển ôm Ngũ Nhã Phân và làm nũng, "Mẹ ơi, con biết mẹ thương con mà, hai mẹ con chúng ta sống nương tựa vào nhau, mẹ yên tâm đi, con biết cách chăm sóc bản thân."“Con bé ngốc này.” Mắt Ngũ Nhã Phân hơi ướt.Nam Ngự mua một chút thức ăn nóng đi vào, thấy cảnh tượng này của hai mẹ con, anh chỉ ngồi cạnh cửa mà không quấy rầy.Nhìn thấy anh như vậy, vẻ mặt lạnh lùng của Ngũ Nhã Phân trở nên đỡ hơn rất nhiều, bà vươn tay về phía Nam Ngự nói: "Nam Ngự, lại đây một chút, dì có chuyện muốn nói với cháu."“Nam Ngự” Ngũ Nhã Phân từng câu từng chữ nghiêm nghị nói: “Dì chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi, con bé đã cùng dì chịu rấtnhiều khổ cực, cho nên dù giàu sang hay nghèo khó, dì cũng chỉ mong con bé có thể tìm được một người tốt cùng chung sống.Nếu con bé nói là thích cháu thì tôi cũng chỉ có thể giao con bé cho cháu thôi."Nam Ngự bất ngờ nhìn Ngũ Vận Uyển.Thái độ của Ngũ Nhã Phân đột nhiên thay đổi, chắc chắn là Ngũ Vận Uyển đã nói gì đó với bà rồi.Anh vẫn nhớ trước đây Ngũ Vận Uyển đã từng nói với Ngũ Nhã Phân rằng cô không thích mình, chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.Thái độ của Ngũ Nhã Phân thay đổi là bởi vì Ngũ Vận Uyển nói với bà, cô muốn ở bên mình sao?Nghĩ đến khả năng này, khuôn mặt lạnh lùng của Nam Ngự không khỏi dịu đi.Thật tốt.Người phụ nữ nhỏ này cuối cùng cũng đồng ý thừa nhận mình với những người bên cạnh rồi sao?Nghĩ đến đây, Nam Ngự ngẩng đầu nhìn Ngũ Nhã Phân, tuy giọng điệu vẫn bình thường nhưng có thêm vài phần thận trọng, "DÌ, dì yên tâm đi, cháu sẽ chăm sóc cho Ngũ Vận Uyển"Anh không phải là người giỏi biểu đạt, nhưng những gì anh nói ra chắc chắn sẽ làm được.Ngũ Nhã Phân cũng nhìn ra sự chân thành của anh, gật đầu.Ba người cuối cùng cũng hòa dịu, nhưng Ngũ Vận Uyển biết mẹ cô thích yên tĩnh, vì vậy ăn xong liền rời đi..