Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 275: 275: Là Một Số Điện Thoại Lạ
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tổng giám đốc tập đoàn Ngự Diệu và nữ thần quốc dân Tả Dao cùng ăn tối với nhau dưới ánh nến lãng mạn.Tải Dao từng nhiều lần công khai bày tỏ tình cảm với Nam.Ngự nhưng trên tay phải của Nam Ngự có đeo nhẫn kếthôn...”Ngũ Vận Uyển lấn cấn không viết tiếp được, cảm thấy tim nhói từng cơn.Đúng là cô vẫn để ý chuyện này!Thật ra, không phải Ngũ Vận Uyển không hối hận vì đã nhận vụ này vì từ khi nhận, cô trở nên đa nghi, thích ghen tuông, cứ như oán phụ vậy!Lưng và eo của Ngũ Vận Uyển lại nhức nhối.Cứ tiếp tục như mấy ngày này chắc cơ thể chịu không nổi mất.Để phòng ngừa sau này Nam Ngự đánh lên hàng đêm, trưa nay có nên ăn món gì giàu dinh dưỡng để tự bồi bổ cho mình.Nghĩ lại thì đây cũng là cơ hội tốt để nâng cao tên tuổi, đã hy sinh nhan sắc để lợi dụng ông chồng mình thì phải lợi dụng đến cùng chứ!Ngũ Vận Uyển vực dậy tinh thần.Tiểu Lý chụp ảnh đủ ý hợp thời, Nam Ngự và Tả Dao trong hình ngồi đối diện nhau, khung cảnh và bầu không khí vừa ấm áp vừa lãng mạn lại còn sang trọng, càng làm tăng thêm sự bùng nổ của bài báo này.Ngũ Vận Uyển bắt đầu biên soạn, cố gắng diễn tả theo cách tường thuật nhưng khó tránh khỏi thêm mắm dặm muối một ít, nếu không bài báo sẽ không đủ ấn tượng, độc giả sẽ khiếu nại.He he!Viết một hồi, Ngũ Vận Uyển đột nhiên nghĩ tới cơ hội dùng việc công để báo thù riêng.Nam Ngự, xin lỗi nhá.Mấy nay anh luôn làm cái vẻ mặt đắc chí, đêm nào cũng hành xác cô nên cô muốn dành cho anh một sự trừng phạt nho nhỏ.Ngũ Vận Uyển đang viết hăng say, múa bút như thần thì điện thoại đổ chuông.Cô cúi đầu nhìn, nhíu mày.Là một số điện thoại lạ.Ai đây?“Xin chào, tôi là Ngũ Vận Uyển ở tòa soạn Trào Lưu.”Người ở đầu dây bên kia là Tả Dao, cô ta hẹn Ngũ Vận Uyển ra gặp riêng.Tả Dao hẹn gặp Ngũ Vận Uyển tại quán cà phê Biển Xanh nằm ở trung tâm thành phố.Đây là một quán cà phê có tiếng, nhiều minh tinh hay hẹn nhau đến đây nói chuyện, khung cảnh khá tối và yên tĩnh nên đây là một không gian riêng tư lý tưởng.Tả Dao cố ý thay chiếc áo khoác dài đó bằng một chiếc áo đầm cực kỳ đắt tiền, còn cột mái tóc dài lên thật cao, ăn mặc như một thiên kim đẳng cấp..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tổng giám đốc tập đoàn Ngự Diệu và nữ thần quốc dân Tả Dao cùng ăn tối với nhau dưới ánh nến lãng mạn.
Tải Dao từng nhiều lần công khai bày tỏ tình cảm với Nam.
Ngự nhưng trên tay phải của Nam Ngự có đeo nhẫn kết
hôn...”
Ngũ Vận Uyển lấn cấn không viết tiếp được, cảm thấy tim nhói từng cơn.
Đúng là cô vẫn để ý chuyện này!
Thật ra, không phải Ngũ Vận Uyển không hối hận vì đã nhận vụ này vì từ khi nhận, cô trở nên đa nghi, thích ghen tuông, cứ như oán phụ vậy!
Lưng và eo của Ngũ Vận Uyển lại nhức nhối.
Cứ tiếp tục như mấy ngày này chắc cơ thể chịu không nổi mất.
Để phòng ngừa sau này Nam Ngự đánh lên hàng đêm, trưa nay có nên ăn món gì giàu dinh dưỡng để tự bồi bổ cho mình.
Nghĩ lại thì đây cũng là cơ hội tốt để nâng cao tên tuổi, đã hy sinh nhan sắc để lợi dụng ông chồng mình thì phải lợi dụng đến cùng chứ!
Ngũ Vận Uyển vực dậy tinh thần.
Tiểu Lý chụp ảnh đủ ý hợp thời, Nam Ngự và Tả Dao trong hình ngồi đối diện nhau, khung cảnh và bầu không khí vừa ấm áp vừa lãng mạn lại còn sang trọng, càng làm tăng thêm sự bùng nổ của bài báo này.
Ngũ Vận Uyển bắt đầu biên soạn, cố gắng diễn tả theo cách tường thuật nhưng khó tránh khỏi thêm mắm dặm muối một ít, nếu không bài báo sẽ không đủ ấn tượng, độc giả sẽ khiếu nại.
He he!
Viết một hồi, Ngũ Vận Uyển đột nhiên nghĩ tới cơ hội dùng việc công để báo thù riêng.
Nam Ngự, xin lỗi nhá.
Mấy nay anh luôn làm cái vẻ mặt đắc chí, đêm nào cũng hành xác cô nên cô muốn dành cho anh một sự trừng phạt nho nhỏ.
Ngũ Vận Uyển đang viết hăng say, múa bút như thần thì điện thoại đổ chuông.
Cô cúi đầu nhìn, nhíu mày.
Là một số điện thoại lạ.
Ai đây?
“Xin chào, tôi là Ngũ Vận Uyển ở tòa soạn Trào Lưu.”
Người ở đầu dây bên kia là Tả Dao, cô ta hẹn Ngũ Vận Uyển ra gặp riêng.
Tả Dao hẹn gặp Ngũ Vận Uyển tại quán cà phê Biển Xanh nằm ở trung tâm thành phố.
Đây là một quán cà phê có tiếng, nhiều minh tinh hay hẹn nhau đến đây nói chuyện, khung cảnh khá tối và yên tĩnh nên đây là một không gian riêng tư lý tưởng.
Tả Dao cố ý thay chiếc áo khoác dài đó bằng một chiếc áo đầm cực kỳ đắt tiền, còn cột mái tóc dài lên thật cao, ăn mặc như một thiên kim đẳng cấp.
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Tổng giám đốc tập đoàn Ngự Diệu và nữ thần quốc dân Tả Dao cùng ăn tối với nhau dưới ánh nến lãng mạn.Tải Dao từng nhiều lần công khai bày tỏ tình cảm với Nam.Ngự nhưng trên tay phải của Nam Ngự có đeo nhẫn kếthôn...”Ngũ Vận Uyển lấn cấn không viết tiếp được, cảm thấy tim nhói từng cơn.Đúng là cô vẫn để ý chuyện này!Thật ra, không phải Ngũ Vận Uyển không hối hận vì đã nhận vụ này vì từ khi nhận, cô trở nên đa nghi, thích ghen tuông, cứ như oán phụ vậy!Lưng và eo của Ngũ Vận Uyển lại nhức nhối.Cứ tiếp tục như mấy ngày này chắc cơ thể chịu không nổi mất.Để phòng ngừa sau này Nam Ngự đánh lên hàng đêm, trưa nay có nên ăn món gì giàu dinh dưỡng để tự bồi bổ cho mình.Nghĩ lại thì đây cũng là cơ hội tốt để nâng cao tên tuổi, đã hy sinh nhan sắc để lợi dụng ông chồng mình thì phải lợi dụng đến cùng chứ!Ngũ Vận Uyển vực dậy tinh thần.Tiểu Lý chụp ảnh đủ ý hợp thời, Nam Ngự và Tả Dao trong hình ngồi đối diện nhau, khung cảnh và bầu không khí vừa ấm áp vừa lãng mạn lại còn sang trọng, càng làm tăng thêm sự bùng nổ của bài báo này.Ngũ Vận Uyển bắt đầu biên soạn, cố gắng diễn tả theo cách tường thuật nhưng khó tránh khỏi thêm mắm dặm muối một ít, nếu không bài báo sẽ không đủ ấn tượng, độc giả sẽ khiếu nại.He he!Viết một hồi, Ngũ Vận Uyển đột nhiên nghĩ tới cơ hội dùng việc công để báo thù riêng.Nam Ngự, xin lỗi nhá.Mấy nay anh luôn làm cái vẻ mặt đắc chí, đêm nào cũng hành xác cô nên cô muốn dành cho anh một sự trừng phạt nho nhỏ.Ngũ Vận Uyển đang viết hăng say, múa bút như thần thì điện thoại đổ chuông.Cô cúi đầu nhìn, nhíu mày.Là một số điện thoại lạ.Ai đây?“Xin chào, tôi là Ngũ Vận Uyển ở tòa soạn Trào Lưu.”Người ở đầu dây bên kia là Tả Dao, cô ta hẹn Ngũ Vận Uyển ra gặp riêng.Tả Dao hẹn gặp Ngũ Vận Uyển tại quán cà phê Biển Xanh nằm ở trung tâm thành phố.Đây là một quán cà phê có tiếng, nhiều minh tinh hay hẹn nhau đến đây nói chuyện, khung cảnh khá tối và yên tĩnh nên đây là một không gian riêng tư lý tưởng.Tả Dao cố ý thay chiếc áo khoác dài đó bằng một chiếc áo đầm cực kỳ đắt tiền, còn cột mái tóc dài lên thật cao, ăn mặc như một thiên kim đẳng cấp..