Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 277: 277: Là Tiếng Sét Ái Tình Đấy!
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghe lời kể của cô ta, Ngũ Vận Uyển cũng không ngạc nhiên.Xem ra Nam Ngự không nói dối, anh rất chân thành với cô.Phục vụ mang hai tách cà phê đến, Tả Dao gọi một tách Cappuccino, Ngũ Vận Uyển là cà phê đen của Ý.Tả Dao nhìn tách của cô, thuận miệng chế một câu: “Gu dở tệ”Gu của cô dở tệ?Có một năm Ngũ Vận Uyển từng làm hẳn một bài báo liên quan đến cà phê.Cô dành những một tuần để tìm hiểu kỹ từ nguồn gốc đến cách chế biến, kinh doanh cà phê.Ước mơ của cô sau này lúc già sẽ dùng lương hưu của mình mở một quán cà phê.Năm ấy, Nam Bá thường xuyên dẫn Ngũ Vận Uyến đi thử các quán cà phê trong thành phố S, tham gia các cuộcthảo luận, trao đổi về văn hóa và tư tưởng mình hứng thú.Anh ta còn nói đùa rằng muốn biến thành cốc cà phê trong tay Ngũ Vận Uyến để được cô nâng niu mỗi ngày.Ngũ Vận Uyển ngốc nghếch bật cười rồi nói: “Anh tưởng đang quảng cáo trà sữa Youlemei đấy à!”Sắc màu năm ấy dần nhạt đi, trải qua nhiều phong ba, cặp đôi từng thề sẽ bên nhau cả đời nay đã có nửa kiamuốn sống cùng.Ngũ Vận Uyển không nghĩ nữa.Tả Dao đe dọa: “Thế đấy, nghe tôi nói nhiều như vậy cô cũng nên tỉnh ngộ đi.Biết khó mà lại là đường ra duy nhất của cô, cô không thắng được tôi đâu!”Xem ra cô không nói Tả Dao sẽ không chịu bỏ qua, có khi sẽ lải nhải cả trưa không chừng.Còn công việc khác áp lực hơn đang chờ cô đây, chẳng hạn như tìm cách sắp xếp ảnh của Tả Dao và Nam Ngự sao cho bài báo trở nên giật gân hơn.Ngũ Vận Uyển nhấp một ngụm cà phê đen, vị rất thuần.Cô từ tốn lên tiếng: “Cô bảo rất tự tin nhưng sao tôi có cảm giác sếp Nam không gần gũi với cô như cô miêu tả nhỉ? Cô có thể nói chi tiết hơn không?”Cuộc tranh giành tình yêu giữa hai người phụ nữ biến thành cuộc phỏng vấn của Ngũ Vận Uyển trong nháy mắt.Tả Dao không hiểu lắm, trả lời: “Được thôi, vậy tôi sẽ nói cho cô nghe.Cô nghĩ Nam Ngự si mê tối đến nhường nào? Tôi vĩnh viễn không bao giờ quên vẻ mặt và ánhmắt của anh ấy khi lần đầu thấy tôi.Đầy tình cảm chân thành, yêu thương say đắm, nếu xung quanh không có người thì chắc anh ấy đã xông đến ôm tôi rồi! Là tiếng sét ái tình đấy!”Cô ta kích động kể..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe lời kể của cô ta, Ngũ Vận Uyển cũng không ngạc nhiên.
Xem ra Nam Ngự không nói dối, anh rất chân thành với cô.
Phục vụ mang hai tách cà phê đến, Tả Dao gọi một tách Cappuccino, Ngũ Vận Uyển là cà phê đen của Ý.
Tả Dao nhìn tách của cô, thuận miệng chế một câu: “Gu dở tệ”
Gu của cô dở tệ?
Có một năm Ngũ Vận Uyển từng làm hẳn một bài báo liên quan đến cà phê.
Cô dành những một tuần để tìm hiểu kỹ từ nguồn gốc đến cách chế biến, kinh doanh cà phê.
Ước mơ của cô sau này lúc già sẽ dùng lương hưu của mình mở một quán cà phê.
Năm ấy, Nam Bá thường xuyên dẫn Ngũ Vận Uyến đi thử các quán cà phê trong thành phố S, tham gia các cuộc
thảo luận, trao đổi về văn hóa và tư tưởng mình hứng thú.
Anh ta còn nói đùa rằng muốn biến thành cốc cà phê trong tay Ngũ Vận Uyến để được cô nâng niu mỗi ngày.
Ngũ Vận Uyển ngốc nghếch bật cười rồi nói: “Anh tưởng đang quảng cáo trà sữa Youlemei đấy à!”
Sắc màu năm ấy dần nhạt đi, trải qua nhiều phong ba, cặp đôi từng thề sẽ bên nhau cả đời nay đã có nửa kia
muốn sống cùng.
Ngũ Vận Uyển không nghĩ nữa.
Tả Dao đe dọa: “Thế đấy, nghe tôi nói nhiều như vậy cô cũng nên tỉnh ngộ đi.
Biết khó mà lại là đường ra duy nhất của cô, cô không thắng được tôi đâu!”
Xem ra cô không nói Tả Dao sẽ không chịu bỏ qua, có khi sẽ lải nhải cả trưa không chừng.
Còn công việc khác áp lực hơn đang chờ cô đây, chẳng hạn như tìm cách sắp xếp ảnh của Tả Dao và Nam Ngự sao cho bài báo trở nên giật gân hơn.
Ngũ Vận Uyển nhấp một ngụm cà phê đen, vị rất thuần.
Cô từ tốn lên tiếng: “Cô bảo rất tự tin nhưng sao tôi có cảm giác sếp Nam không gần gũi với cô như cô miêu tả nhỉ? Cô có thể nói chi tiết hơn không?”
Cuộc tranh giành tình yêu giữa hai người phụ nữ biến thành cuộc phỏng vấn của Ngũ Vận Uyển trong nháy mắt.
Tả Dao không hiểu lắm, trả lời: “Được thôi, vậy tôi sẽ nói cho cô nghe.
Cô nghĩ Nam Ngự si mê tối đến nhường nào? Tôi vĩnh viễn không bao giờ quên vẻ mặt và ánh
mắt của anh ấy khi lần đầu thấy tôi.
Đầy tình cảm chân thành, yêu thương say đắm, nếu xung quanh không có người thì chắc anh ấy đã xông đến ôm tôi rồi! Là tiếng sét ái tình đấy!”
Cô ta kích động kể.
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghe lời kể của cô ta, Ngũ Vận Uyển cũng không ngạc nhiên.Xem ra Nam Ngự không nói dối, anh rất chân thành với cô.Phục vụ mang hai tách cà phê đến, Tả Dao gọi một tách Cappuccino, Ngũ Vận Uyển là cà phê đen của Ý.Tả Dao nhìn tách của cô, thuận miệng chế một câu: “Gu dở tệ”Gu của cô dở tệ?Có một năm Ngũ Vận Uyển từng làm hẳn một bài báo liên quan đến cà phê.Cô dành những một tuần để tìm hiểu kỹ từ nguồn gốc đến cách chế biến, kinh doanh cà phê.Ước mơ của cô sau này lúc già sẽ dùng lương hưu của mình mở một quán cà phê.Năm ấy, Nam Bá thường xuyên dẫn Ngũ Vận Uyến đi thử các quán cà phê trong thành phố S, tham gia các cuộcthảo luận, trao đổi về văn hóa và tư tưởng mình hứng thú.Anh ta còn nói đùa rằng muốn biến thành cốc cà phê trong tay Ngũ Vận Uyến để được cô nâng niu mỗi ngày.Ngũ Vận Uyển ngốc nghếch bật cười rồi nói: “Anh tưởng đang quảng cáo trà sữa Youlemei đấy à!”Sắc màu năm ấy dần nhạt đi, trải qua nhiều phong ba, cặp đôi từng thề sẽ bên nhau cả đời nay đã có nửa kiamuốn sống cùng.Ngũ Vận Uyển không nghĩ nữa.Tả Dao đe dọa: “Thế đấy, nghe tôi nói nhiều như vậy cô cũng nên tỉnh ngộ đi.Biết khó mà lại là đường ra duy nhất của cô, cô không thắng được tôi đâu!”Xem ra cô không nói Tả Dao sẽ không chịu bỏ qua, có khi sẽ lải nhải cả trưa không chừng.Còn công việc khác áp lực hơn đang chờ cô đây, chẳng hạn như tìm cách sắp xếp ảnh của Tả Dao và Nam Ngự sao cho bài báo trở nên giật gân hơn.Ngũ Vận Uyển nhấp một ngụm cà phê đen, vị rất thuần.Cô từ tốn lên tiếng: “Cô bảo rất tự tin nhưng sao tôi có cảm giác sếp Nam không gần gũi với cô như cô miêu tả nhỉ? Cô có thể nói chi tiết hơn không?”Cuộc tranh giành tình yêu giữa hai người phụ nữ biến thành cuộc phỏng vấn của Ngũ Vận Uyển trong nháy mắt.Tả Dao không hiểu lắm, trả lời: “Được thôi, vậy tôi sẽ nói cho cô nghe.Cô nghĩ Nam Ngự si mê tối đến nhường nào? Tôi vĩnh viễn không bao giờ quên vẻ mặt và ánhmắt của anh ấy khi lần đầu thấy tôi.Đầy tình cảm chân thành, yêu thương say đắm, nếu xung quanh không có người thì chắc anh ấy đã xông đến ôm tôi rồi! Là tiếng sét ái tình đấy!”Cô ta kích động kể..