Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 308: Em Đến Sợ Sẽ Làm Anh Mất Mặt
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Nam Ngự khẽ cau mày nhìn thư mời tham dự buổi đấu giá từ thiện trên bàn.Đây là buổi đấu giá từ tiện của bạn ông nội nên anh bắt buộc phải tham dự, nhưng khách mời phải có bạn khác giới đi cùng.Lần này anh có chút khó xử.Ngũ Vận Uyển có đồng ý đi cùng anh không?Sau khi tan sở, Ngũ Vận Uyển về nhà thì thấy Nam Ngự đã về.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy Nam Ngự, không biết nên nói gì.Mấy ngày nay cô đã suy nghĩ rất nhiều, có lẽ anh quá yêu cô nên mới phản ứng mãnh liệt như vậy.Suy cho cùng để Nam Bả cưỡng hôn cũng là cô sai, Nam Ngự giận là chuyện bình thường, không giận nghĩa là anh không ghen, không quan tâm.Anh nổi nóng và tức giận nói lên rằng anh rất yêu cô.Trong những ngày chiến tranh lạnh này, hai người đều có ý muốn làm lành với đối phương, nhưng vì thể diện nên không ai chịu chủ động xin lỗi.Nam Ngự cầm thư mời, thầm nghĩ có lẽ đây là cơ hội tốt cho mối quan hệ của anh và Ngũ Vận Uyển.Ngũ Vận Uyển ngó lơ anh mấy ngày nay, một mình đi đi về về, một mình cô đơn, không nở nụ cười, lúc nào cũng mặt ủ mày chau, anh nhìn mà lòng cũng dày vò, còn khó chịu hơn bị tra tấn.Nam Ngư ngồi trên xe lăn, đặt thư mời vào tay Ngũ Vận Uyển, nhỏ giọng nói: “Ngũ Vận Uyển, em cùng anh tham dự buổi đấu giá từ thiện này đi.”Ngũ Vận Uyển cầm trong tay nhưng không nhìn.Cô sẽ không tha thứ cho anh ngay, cô vẫn còn rất giận, cô giận Nam Ngự giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, quả nhiên anh cảm thấy cảm nhận của cô không là gì, anh không nhìn thấy vết thương lòng của cô còn đó, vẫn chưa lành lại.Cô đáp: “Em chưa bao giờ tham dự buổi tiệc nào cao cấp như tiệc đấu giá từ thiện, em đến sợ sẽ làm anh mất mặt”Nghe Ngũ Vận Uyển từ chối, Nam Ngự lại nghiêm mặt, anh thuyết phục: “Đây là tiệc đấu giá từ thiện do bạn ông nội tổ chức, em không đi ông nội sẽ giận, ông đối xử tốt với em vậy mà”Ngũ Vận Uyển vẫn phải chú ý tới thể diện của ông nội, cô cũng sợ ông phát hiện ra hai người có gì không ổn mà tức giận.Cô chỉ đành đồng ý đi cùng Nam Ngự.Nhưng Ngũ Vận Uyển không có lễ phục đẹp, cũng không biết trang điểm nên cảm thấy khó xử.Nam Ngự nhìn ra tâm tư của Ngũ Vận Uyển, lòng anh khẽ rung động, dáng vẻ cô lo lắng đáng yêu như một đứa trẻ.Nam Ngự gọi cho Dương Tủ bảo anh ấy thu xếp giúp.Vì Ngũ Vận Uyển không cho anh công khai nên những việc như làm tóc, trang điểm chỉ đành nhờ Dương Tá thu xếp.Ngũ Vận Uyển nhìn anh bằng ánh mắt cảm kích, nhưng trong lòng vẫn chưa tha thứ cho anh..
Nam Ngự khẽ cau mày nhìn thư mời tham dự buổi đấu giá từ thiện trên bàn.
Đây là buổi đấu giá từ tiện của bạn ông nội nên anh bắt buộc phải tham dự, nhưng khách mời phải có bạn khác giới đi cùng.
Lần này anh có chút khó xử.
Ngũ Vận Uyển có đồng ý đi cùng anh không?
Sau khi tan sở, Ngũ Vận Uyển về nhà thì thấy Nam Ngự đã về.
Ngũ Vận Uyển nhìn thấy Nam Ngự, không biết nên nói gì.
Mấy ngày nay cô đã suy nghĩ rất nhiều, có lẽ anh quá yêu cô nên mới phản ứng mãnh liệt như vậy.
Suy cho cùng để Nam Bả cưỡng hôn cũng là cô sai, Nam Ngự giận là chuyện bình thường, không giận nghĩa là anh không ghen, không quan tâm.
Anh nổi nóng và tức giận nói lên rằng anh rất yêu cô.
Trong những ngày chiến tranh lạnh này, hai người đều có ý muốn làm lành với đối phương, nhưng vì thể diện nên không ai chịu chủ động xin lỗi.
Nam Ngự cầm thư mời, thầm nghĩ có lẽ đây là cơ hội tốt cho mối quan hệ của anh và Ngũ Vận Uyển.
Ngũ Vận Uyển ngó lơ anh mấy ngày nay, một mình đi đi về về, một mình cô đơn, không nở nụ cười, lúc nào cũng mặt ủ mày chau, anh nhìn mà lòng cũng dày vò, còn khó chịu hơn bị tra tấn.
Nam Ngư ngồi trên xe lăn, đặt thư mời vào tay Ngũ Vận Uyển, nhỏ giọng nói: “Ngũ Vận Uyển, em cùng anh tham dự buổi đấu giá từ thiện này đi.”
Ngũ Vận Uyển cầm trong tay nhưng không nhìn.
Cô sẽ không tha thứ cho anh ngay, cô vẫn còn rất giận, cô giận Nam Ngự giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, quả nhiên anh cảm thấy cảm nhận của cô không là gì, anh không nhìn thấy vết thương lòng của cô còn đó, vẫn chưa lành lại.
Cô đáp: “Em chưa bao giờ tham dự buổi tiệc nào cao cấp như tiệc đấu giá từ thiện, em đến sợ sẽ làm anh mất mặt”
Nghe Ngũ Vận Uyển từ chối, Nam Ngự lại nghiêm mặt, anh thuyết phục: “Đây là tiệc đấu giá từ thiện do bạn ông nội tổ chức, em không đi ông nội sẽ giận, ông đối xử tốt với em vậy mà”
Ngũ Vận Uyển vẫn phải chú ý tới thể diện của ông nội, cô cũng sợ ông phát hiện ra hai người có gì không ổn mà tức giận.
Cô chỉ đành đồng ý đi cùng Nam Ngự.
Nhưng Ngũ Vận Uyển không có lễ phục đẹp, cũng không biết trang điểm nên cảm thấy khó xử.
Nam Ngự nhìn ra tâm tư của Ngũ Vận Uyển, lòng anh khẽ rung động, dáng vẻ cô lo lắng đáng yêu như một đứa trẻ.
Nam Ngự gọi cho Dương Tủ bảo anh ấy thu xếp giúp.
Vì Ngũ Vận Uyển không cho anh công khai nên những việc như làm tóc, trang điểm chỉ đành nhờ Dương Tá thu xếp.
Ngũ Vận Uyển nhìn anh bằng ánh mắt cảm kích, nhưng trong lòng vẫn chưa tha thứ cho anh..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Nam Ngự khẽ cau mày nhìn thư mời tham dự buổi đấu giá từ thiện trên bàn.Đây là buổi đấu giá từ tiện của bạn ông nội nên anh bắt buộc phải tham dự, nhưng khách mời phải có bạn khác giới đi cùng.Lần này anh có chút khó xử.Ngũ Vận Uyển có đồng ý đi cùng anh không?Sau khi tan sở, Ngũ Vận Uyển về nhà thì thấy Nam Ngự đã về.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy Nam Ngự, không biết nên nói gì.Mấy ngày nay cô đã suy nghĩ rất nhiều, có lẽ anh quá yêu cô nên mới phản ứng mãnh liệt như vậy.Suy cho cùng để Nam Bả cưỡng hôn cũng là cô sai, Nam Ngự giận là chuyện bình thường, không giận nghĩa là anh không ghen, không quan tâm.Anh nổi nóng và tức giận nói lên rằng anh rất yêu cô.Trong những ngày chiến tranh lạnh này, hai người đều có ý muốn làm lành với đối phương, nhưng vì thể diện nên không ai chịu chủ động xin lỗi.Nam Ngự cầm thư mời, thầm nghĩ có lẽ đây là cơ hội tốt cho mối quan hệ của anh và Ngũ Vận Uyển.Ngũ Vận Uyển ngó lơ anh mấy ngày nay, một mình đi đi về về, một mình cô đơn, không nở nụ cười, lúc nào cũng mặt ủ mày chau, anh nhìn mà lòng cũng dày vò, còn khó chịu hơn bị tra tấn.Nam Ngư ngồi trên xe lăn, đặt thư mời vào tay Ngũ Vận Uyển, nhỏ giọng nói: “Ngũ Vận Uyển, em cùng anh tham dự buổi đấu giá từ thiện này đi.”Ngũ Vận Uyển cầm trong tay nhưng không nhìn.Cô sẽ không tha thứ cho anh ngay, cô vẫn còn rất giận, cô giận Nam Ngự giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, quả nhiên anh cảm thấy cảm nhận của cô không là gì, anh không nhìn thấy vết thương lòng của cô còn đó, vẫn chưa lành lại.Cô đáp: “Em chưa bao giờ tham dự buổi tiệc nào cao cấp như tiệc đấu giá từ thiện, em đến sợ sẽ làm anh mất mặt”Nghe Ngũ Vận Uyển từ chối, Nam Ngự lại nghiêm mặt, anh thuyết phục: “Đây là tiệc đấu giá từ thiện do bạn ông nội tổ chức, em không đi ông nội sẽ giận, ông đối xử tốt với em vậy mà”Ngũ Vận Uyển vẫn phải chú ý tới thể diện của ông nội, cô cũng sợ ông phát hiện ra hai người có gì không ổn mà tức giận.Cô chỉ đành đồng ý đi cùng Nam Ngự.Nhưng Ngũ Vận Uyển không có lễ phục đẹp, cũng không biết trang điểm nên cảm thấy khó xử.Nam Ngự nhìn ra tâm tư của Ngũ Vận Uyển, lòng anh khẽ rung động, dáng vẻ cô lo lắng đáng yêu như một đứa trẻ.Nam Ngự gọi cho Dương Tủ bảo anh ấy thu xếp giúp.Vì Ngũ Vận Uyển không cho anh công khai nên những việc như làm tóc, trang điểm chỉ đành nhờ Dương Tá thu xếp.Ngũ Vận Uyển nhìn anh bằng ánh mắt cảm kích, nhưng trong lòng vẫn chưa tha thứ cho anh..