Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 313: Tả Dao Rất Đố Kỵ Với Ngũ Vận Uyển
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nam Ngự đưa tay chỉnh lại bộ đồ cho Ngũ Vận Uyển, khi thấy cô quả thực không sao thì anh mới gật đầu.Tả Dao bị gạt sang một bên, cô ta há hốc miệng.Nam Ngự này bị trúng tà à? Lần nào cũng che chở Ngũ Vận Uyển như vậy, ánh mắt anh nhìn cô chan chứa đầy tình cảm và ấm áp như ánh mặt trời vậy.Còn mỗi lần Nam Ngự nhìn mình, Tả Dao luôn cảm thấy ớn lạnh.Tả Dao rất đố kỵ với Ngũ Vận Uyển! Ban ngày ban mặtmà Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển ngang nhiên thể hiện tình cảm ở nơi công cộng, hai người coi cô Nam là gì chứ, không sợ bị cô Nam phát hiện ra họ đang dan díu sao?Tả Dao đột nhiên giật mình, cô ta chợt nhận ra điều gì đó.Cô ta không thể tin rằng đây lại là sự thật.Chẳng lẽ...!Ngũ Vận Uyển chính là vợ của Nam Ngự? Cho nên mới ngang nhiên như vậy?Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự cùng nhìn Tả Dao, hai người đứng cùng nhau, trên ngón tay của cả hai đều đeo nhẫn giống hệt nhau.Cô ta chỉ vào Ngũ Vận Uyển, giọng nói run run: “Cô, chẳng lẽ cô lại là cô Nam?”Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự cùng nhau đi vào sảnh trong của hội đấu giá, để lại Tả Dao đang đứng ngây người tại chỗ vì kinh ngạc.Tả Dao sẽ cảm thấy thế nào sau khi biết được sự thật? Liệu cô ta có muốn mua thuốc hối hận để uống không đây? Lần này cô ta sẽ phải khóc lóc đau khổ mất mấy ngày vì lời nói xấc xược của mình.Nhớ đến vẻ mặt buồn bực khôi hài của Tả Dao khi đó, Ngũ Vận Uyển lập tức cảm thấy buồn cười, cô không nhịn được mà cười thành tiếng.Nam Ngự ngẩng đầu thì nhìn thấy nụ cười của Ngũ Vận Uyển, sau mấy ngày chiến tranh lạnh thì cuối cùng cũng nhìn thấy cô cười.Tâm trạng của Nam Ngự cũng bất giác trở nên tốt hơn.Hai người chậm rãi rời đi, cả hai đều giữ im lặng.Mỗi người tham gia đấu giá đều phải quyên tặng một món đồ, tất cả số tiền thu được từ buổi đấu giá đều được quyên góp làm từ thiện.Trước tiên cần phải đến nơi để vật phẩm đấu giá để quyên góp món đồ của mình, sau đó ghi tên vào danh sách và chờ đấu giá.Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển đi đến nơi để vật phẩm đầu giá.Ở đây đã có người bắt đầu ghi tên, đều là một số món đồ được tạo hình tinh xảo và có giá trị sưu tập nhất định..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nam Ngự đưa tay chỉnh lại bộ đồ cho Ngũ Vận Uyển, khi thấy cô quả thực không sao thì anh mới gật đầu.
Tả Dao bị gạt sang một bên, cô ta há hốc miệng.
Nam Ngự này bị trúng tà à? Lần nào cũng che chở Ngũ Vận Uyển như vậy, ánh mắt anh nhìn cô chan chứa đầy tình cảm và ấm áp như ánh mặt trời vậy.
Còn mỗi lần Nam Ngự nhìn mình, Tả Dao luôn cảm thấy ớn lạnh.
Tả Dao rất đố kỵ với Ngũ Vận Uyển! Ban ngày ban mặt
mà Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển ngang nhiên thể hiện tình cảm ở nơi công cộng, hai người coi cô Nam là gì chứ, không sợ bị cô Nam phát hiện ra họ đang dan díu sao?
Tả Dao đột nhiên giật mình, cô ta chợt nhận ra điều gì đó.
Cô ta không thể tin rằng đây lại là sự thật.
Chẳng lẽ...!
Ngũ Vận Uyển chính là vợ của Nam Ngự? Cho nên mới ngang nhiên như vậy?
Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự cùng nhìn Tả Dao, hai người đứng cùng nhau, trên ngón tay của cả hai đều đeo nhẫn giống hệt nhau.
Cô ta chỉ vào Ngũ Vận Uyển, giọng nói run run: “Cô, chẳng lẽ cô lại là cô Nam?”
Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự cùng nhau đi vào sảnh trong của hội đấu giá, để lại Tả Dao đang đứng ngây người tại chỗ vì kinh ngạc.
Tả Dao sẽ cảm thấy thế nào sau khi biết được sự thật? Liệu cô ta có muốn mua thuốc hối hận để uống không đây? Lần này cô ta sẽ phải khóc lóc đau khổ mất mấy ngày vì lời nói xấc xược của mình.
Nhớ đến vẻ mặt buồn bực khôi hài của Tả Dao khi đó, Ngũ Vận Uyển lập tức cảm thấy buồn cười, cô không nhịn được mà cười thành tiếng.
Nam Ngự ngẩng đầu thì nhìn thấy nụ cười của Ngũ Vận Uyển, sau mấy ngày chiến tranh lạnh thì cuối cùng cũng nhìn thấy cô cười.
Tâm trạng của Nam Ngự cũng bất giác trở nên tốt hơn.
Hai người chậm rãi rời đi, cả hai đều giữ im lặng.
Mỗi người tham gia đấu giá đều phải quyên tặng một món đồ, tất cả số tiền thu được từ buổi đấu giá đều được quyên góp làm từ thiện.
Trước tiên cần phải đến nơi để vật phẩm đấu giá để quyên góp món đồ của mình, sau đó ghi tên vào danh sách và chờ đấu giá.
Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển đi đến nơi để vật phẩm đầu giá.
Ở đây đã có người bắt đầu ghi tên, đều là một số món đồ được tạo hình tinh xảo và có giá trị sưu tập nhất định.
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nam Ngự đưa tay chỉnh lại bộ đồ cho Ngũ Vận Uyển, khi thấy cô quả thực không sao thì anh mới gật đầu.Tả Dao bị gạt sang một bên, cô ta há hốc miệng.Nam Ngự này bị trúng tà à? Lần nào cũng che chở Ngũ Vận Uyển như vậy, ánh mắt anh nhìn cô chan chứa đầy tình cảm và ấm áp như ánh mặt trời vậy.Còn mỗi lần Nam Ngự nhìn mình, Tả Dao luôn cảm thấy ớn lạnh.Tả Dao rất đố kỵ với Ngũ Vận Uyển! Ban ngày ban mặtmà Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển ngang nhiên thể hiện tình cảm ở nơi công cộng, hai người coi cô Nam là gì chứ, không sợ bị cô Nam phát hiện ra họ đang dan díu sao?Tả Dao đột nhiên giật mình, cô ta chợt nhận ra điều gì đó.Cô ta không thể tin rằng đây lại là sự thật.Chẳng lẽ...!Ngũ Vận Uyển chính là vợ của Nam Ngự? Cho nên mới ngang nhiên như vậy?Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự cùng nhìn Tả Dao, hai người đứng cùng nhau, trên ngón tay của cả hai đều đeo nhẫn giống hệt nhau.Cô ta chỉ vào Ngũ Vận Uyển, giọng nói run run: “Cô, chẳng lẽ cô lại là cô Nam?”Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự cùng nhau đi vào sảnh trong của hội đấu giá, để lại Tả Dao đang đứng ngây người tại chỗ vì kinh ngạc.Tả Dao sẽ cảm thấy thế nào sau khi biết được sự thật? Liệu cô ta có muốn mua thuốc hối hận để uống không đây? Lần này cô ta sẽ phải khóc lóc đau khổ mất mấy ngày vì lời nói xấc xược của mình.Nhớ đến vẻ mặt buồn bực khôi hài của Tả Dao khi đó, Ngũ Vận Uyển lập tức cảm thấy buồn cười, cô không nhịn được mà cười thành tiếng.Nam Ngự ngẩng đầu thì nhìn thấy nụ cười của Ngũ Vận Uyển, sau mấy ngày chiến tranh lạnh thì cuối cùng cũng nhìn thấy cô cười.Tâm trạng của Nam Ngự cũng bất giác trở nên tốt hơn.Hai người chậm rãi rời đi, cả hai đều giữ im lặng.Mỗi người tham gia đấu giá đều phải quyên tặng một món đồ, tất cả số tiền thu được từ buổi đấu giá đều được quyên góp làm từ thiện.Trước tiên cần phải đến nơi để vật phẩm đấu giá để quyên góp món đồ của mình, sau đó ghi tên vào danh sách và chờ đấu giá.Nam Ngự và Ngũ Vận Uyển đi đến nơi để vật phẩm đầu giá.Ở đây đã có người bắt đầu ghi tên, đều là một số món đồ được tạo hình tinh xảo và có giá trị sưu tập nhất định..