Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 326: Đó Là Một Cái Bùa Bình An Rách Nát Mà

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển không quan tâm ánh mắt khinh bỉ của mọi người.Bùa bình an là tấm lòng của mẹ cô, chất chứa tình yêu mẹ dành cho cô, cô tuyệt đối không thể để người ta lấy mất!Cô nắm chặt cánh tay Nam Ngự, nhìn anh với vẻ tội nghiệp: "Làm sao bây giờ? Em...!Em tuyệt đối không thể để mất nó, nó là vật mẹ đưa cho em, em tuyệt đối không thể để người ta lấy mất!".Nam Ngự cũng không biết chuyện này là sao, rốt cuộc là ai đã trao đổi sợi dây chuyền kim cương?Nhưng cho dù là ai, người đó rõ ràng đang nhằm vào anh và Ngũ Vận Uyển, vậy người đó chỉ có thể là Tả Dao hoặc là Lâm Tiểu Như.Chắc Tả Dao không to gan như vậy, còn Nam Bá, tuy anh không muốn nói rằng không phải cậu ta, nhưng bởivì Ngũ Vận Uyển nên chắc chắn Nam Bá sẽ không làm như vậy.Nam Ngự vô cùng tức giận! Không ngờ có người dám giở trò sau lưng với Ngũ Vận Uyển.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy Lâm Tiểu Như ngồi ở hàng ghế trước quay lại nở nụ cười đắc ý với cô, cô liền biết ngay chắc chắn là Lâm Tiểu Như giở trò, chắc chắn là cô ta cố ý đổi vật phẩm đấu giá để khiến cô xấu mặt.Bởi vì chỉ có cô ta mới biết bùa bình an là thứ cô bắt buộc phải mang theo bên người, cũng chỉ có cô ta mới biết bùa bình an quan trọng và có ý nghĩa thế nào với CÔ!Ngũ Vận Uyển nhìn Lâm Tiểu Như với vẻ căm hận, lần này cô ta quá đáng quá rồi!Hội trường vang lên tiếng cười nhạo, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao."Đó là một cái bùa bình an rách nát mà.""Sao vợ Nam Ngự lại làm vậy nhỉ, không có thành ý làm từ thiện thì đừng đến, có ai ép cô ta đầu, không nỡ quyên đồ tốt mà lại muốn có danh tiếng tốt, đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt!""Nghe nói cô ta là phóng viên của tòa soạn, không có gia thế hậu thuẫn gì cả, e là chưa trải mấy sự đời nên tưởng quyên đại thứ gì cũng được.""Thế mà cũng tới buổi đấu giá, ha ha, đúng là buồn cườichết mất.""Buổi đấu giá hôm nay đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt".

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngũ Vận Uyển không quan tâm ánh mắt khinh bỉ của mọi người.

Bùa bình an là tấm lòng của mẹ cô, chất chứa tình yêu mẹ dành cho cô, cô tuyệt đối không thể để người ta lấy mất!

Cô nắm chặt cánh tay Nam Ngự, nhìn anh với vẻ tội nghiệp: "Làm sao bây giờ? Em...!Em tuyệt đối không thể để mất nó, nó là vật mẹ đưa cho em, em tuyệt đối không thể để người ta lấy mất!".

Nam Ngự cũng không biết chuyện này là sao, rốt cuộc là ai đã trao đổi sợi dây chuyền kim cương?

Nhưng cho dù là ai, người đó rõ ràng đang nhằm vào anh và Ngũ Vận Uyển, vậy người đó chỉ có thể là Tả Dao hoặc là Lâm Tiểu Như.

Chắc Tả Dao không to gan như vậy, còn Nam Bá, tuy anh không muốn nói rằng không phải cậu ta, nhưng bởi

vì Ngũ Vận Uyển nên chắc chắn Nam Bá sẽ không làm như vậy.

Nam Ngự vô cùng tức giận! Không ngờ có người dám giở trò sau lưng với Ngũ Vận Uyển.

Ngũ Vận Uyển nhìn thấy Lâm Tiểu Như ngồi ở hàng ghế trước quay lại nở nụ cười đắc ý với cô, cô liền biết ngay chắc chắn là Lâm Tiểu Như giở trò, chắc chắn là cô ta cố ý đổi vật phẩm đấu giá để khiến cô xấu mặt.

Bởi vì chỉ có cô ta mới biết bùa bình an là thứ cô bắt buộc phải mang theo bên người, cũng chỉ có cô ta mới biết bùa bình an quan trọng và có ý nghĩa thế nào với CÔ!

Ngũ Vận Uyển nhìn Lâm Tiểu Như với vẻ căm hận, lần này cô ta quá đáng quá rồi!

Hội trường vang lên tiếng cười nhạo, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.

"Đó là một cái bùa bình an rách nát mà."

"Sao vợ Nam Ngự lại làm vậy nhỉ, không có thành ý làm từ thiện thì đừng đến, có ai ép cô ta đầu, không nỡ quyên đồ tốt mà lại muốn có danh tiếng tốt, đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt!"

"Nghe nói cô ta là phóng viên của tòa soạn, không có gia thế hậu thuẫn gì cả, e là chưa trải mấy sự đời nên tưởng quyên đại thứ gì cũng được."

"Thế mà cũng tới buổi đấu giá, ha ha, đúng là buồn cười

chết mất."

"Buổi đấu giá hôm nay đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt"

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển không quan tâm ánh mắt khinh bỉ của mọi người.Bùa bình an là tấm lòng của mẹ cô, chất chứa tình yêu mẹ dành cho cô, cô tuyệt đối không thể để người ta lấy mất!Cô nắm chặt cánh tay Nam Ngự, nhìn anh với vẻ tội nghiệp: "Làm sao bây giờ? Em...!Em tuyệt đối không thể để mất nó, nó là vật mẹ đưa cho em, em tuyệt đối không thể để người ta lấy mất!".Nam Ngự cũng không biết chuyện này là sao, rốt cuộc là ai đã trao đổi sợi dây chuyền kim cương?Nhưng cho dù là ai, người đó rõ ràng đang nhằm vào anh và Ngũ Vận Uyển, vậy người đó chỉ có thể là Tả Dao hoặc là Lâm Tiểu Như.Chắc Tả Dao không to gan như vậy, còn Nam Bá, tuy anh không muốn nói rằng không phải cậu ta, nhưng bởivì Ngũ Vận Uyển nên chắc chắn Nam Bá sẽ không làm như vậy.Nam Ngự vô cùng tức giận! Không ngờ có người dám giở trò sau lưng với Ngũ Vận Uyển.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy Lâm Tiểu Như ngồi ở hàng ghế trước quay lại nở nụ cười đắc ý với cô, cô liền biết ngay chắc chắn là Lâm Tiểu Như giở trò, chắc chắn là cô ta cố ý đổi vật phẩm đấu giá để khiến cô xấu mặt.Bởi vì chỉ có cô ta mới biết bùa bình an là thứ cô bắt buộc phải mang theo bên người, cũng chỉ có cô ta mới biết bùa bình an quan trọng và có ý nghĩa thế nào với CÔ!Ngũ Vận Uyển nhìn Lâm Tiểu Như với vẻ căm hận, lần này cô ta quá đáng quá rồi!Hội trường vang lên tiếng cười nhạo, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao."Đó là một cái bùa bình an rách nát mà.""Sao vợ Nam Ngự lại làm vậy nhỉ, không có thành ý làm từ thiện thì đừng đến, có ai ép cô ta đầu, không nỡ quyên đồ tốt mà lại muốn có danh tiếng tốt, đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt!""Nghe nói cô ta là phóng viên của tòa soạn, không có gia thế hậu thuẫn gì cả, e là chưa trải mấy sự đời nên tưởng quyên đại thứ gì cũng được.""Thế mà cũng tới buổi đấu giá, ha ha, đúng là buồn cườichết mất.""Buổi đấu giá hôm nay đúng là khiến tôi mở mang tầm mắt".

Chương 326: Đó Là Một Cái Bùa Bình An Rách Nát Mà