Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 334: Tôi Sắp Đố Kị Phát Điên Rồi!
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi đó họ tốt đẹp dường nào.Nhưng hôm nay mọi thứ đã thay đổi.Tiếng gào thét của Lâm Tiểu Như cắt ngang suy nghĩ xa xăm của Ngũ Vận Uyển.Lâm Tiểu Như nghiến răng nghiến lợi nói: "Được, anh không để ý tới cảm nhận của tôi nhưng còn con chúngta thì sao, anh định để nó vừa chào đời đã biến thànhmột đứa nghèo rớt mồng tơi chỉ vì sự tùy hứng nhất thời của anh à, tương lai tôi phải nói với con anh rằng ba nó tiêu hết tiền trong nhà để mua một cái bùa bình an rách nát hay sao?""Lâm Tiểu Như, cô đừng quá đáng! Chẳng phải tôi không mua được sao? Hơn nữa làm gì khoa trương như cô nói, tài sản của Nam Bà tôi đâu chỉ có mười triệu?""Cho nên anh có thể mua cái bùa bình an rách nát kia vì con khốn Ngũ Vận Uyển hả!""Lâm Tiểu Như, trong mắt cô nó là một cái bùa bình an tầm thường, nhưng trong mắt một số người nó là món đồ rất quý giá! Cô hiểu không?"Lâm Tiểu Như tức giận sôi máu, cô ta giận anh ta để ý Ngũ Vận Uyển như vậy, cô ta càng giận lời ngụy biện của anh ta hơn!"Tôi không hiểu, tôi thật sự không hiểu! Tôi yêu anh như vậy, vì sao anh không yêu tôi?"Lâm Tiểu Như thực sự giận vẻ lãnh đạm của anh ta,"Tôi sắp đố kị phát điên rồi! Nam Bá, tôi mới là người anh cần bảo vệ và yêu thương"Nam Bá dựa vào tường, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.Anh ta nói: "Lâm Tiểu Như, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, tôi mệt rồi, chúng ta đừng cãi nhau nữa, cô để tôi yên tĩnh một lát được không?"Lâm Tiểu Như nói: "Nam Bá, anh là đồ vô lương tâm! Tôitốt với anh như vậy, yêu anh như vậy nhưng vì sao anh vẫn không quên được Ngũ Vận Uyển! Vì sao! Vì sao anh lại thích người đã không còn trong sạch như cô ta mà không thể một lòng yêu tôi?"Cô ta không muốn nói chuyện với anh ta nữa, lòng cô ta đã lạnh lẽo!Lâm Tiểu Như chạy ra khỏi góc bên cạnh, khóe mắt liếc qua Ngũ Vận Uyến đang ngồi một mình!.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi đó họ tốt đẹp dường nào.
Nhưng hôm nay mọi thứ đã thay đổi.
Tiếng gào thét của Lâm Tiểu Như cắt ngang suy nghĩ xa xăm của Ngũ Vận Uyển.
Lâm Tiểu Như nghiến răng nghiến lợi nói: "Được, anh không để ý tới cảm nhận của tôi nhưng còn con chúng
ta thì sao, anh định để nó vừa chào đời đã biến thành
một đứa nghèo rớt mồng tơi chỉ vì sự tùy hứng nhất thời của anh à, tương lai tôi phải nói với con anh rằng ba nó tiêu hết tiền trong nhà để mua một cái bùa bình an rách nát hay sao?"
"Lâm Tiểu Như, cô đừng quá đáng! Chẳng phải tôi không mua được sao? Hơn nữa làm gì khoa trương như cô nói, tài sản của Nam Bà tôi đâu chỉ có mười triệu?"
"Cho nên anh có thể mua cái bùa bình an rách nát kia vì con khốn Ngũ Vận Uyển hả!"
"Lâm Tiểu Như, trong mắt cô nó là một cái bùa bình an tầm thường, nhưng trong mắt một số người nó là món đồ rất quý giá! Cô hiểu không?"
Lâm Tiểu Như tức giận sôi máu, cô ta giận anh ta để ý Ngũ Vận Uyển như vậy, cô ta càng giận lời ngụy biện của anh ta hơn!
"Tôi không hiểu, tôi thật sự không hiểu! Tôi yêu anh như vậy, vì sao anh không yêu tôi?"
Lâm Tiểu Như thực sự giận vẻ lãnh đạm của anh ta,
"Tôi sắp đố kị phát điên rồi! Nam Bá, tôi mới là người anh cần bảo vệ và yêu thương"
Nam Bá dựa vào tường, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Anh ta nói: "Lâm Tiểu Như, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, tôi mệt rồi, chúng ta đừng cãi nhau nữa, cô để tôi yên tĩnh một lát được không?"
Lâm Tiểu Như nói: "Nam Bá, anh là đồ vô lương tâm! Tôi
tốt với anh như vậy, yêu anh như vậy nhưng vì sao anh vẫn không quên được Ngũ Vận Uyển! Vì sao! Vì sao anh lại thích người đã không còn trong sạch như cô ta mà không thể một lòng yêu tôi?"
Cô ta không muốn nói chuyện với anh ta nữa, lòng cô ta đã lạnh lẽo!
Lâm Tiểu Như chạy ra khỏi góc bên cạnh, khóe mắt liếc qua Ngũ Vận Uyến đang ngồi một mình!
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi đó họ tốt đẹp dường nào.Nhưng hôm nay mọi thứ đã thay đổi.Tiếng gào thét của Lâm Tiểu Như cắt ngang suy nghĩ xa xăm của Ngũ Vận Uyển.Lâm Tiểu Như nghiến răng nghiến lợi nói: "Được, anh không để ý tới cảm nhận của tôi nhưng còn con chúngta thì sao, anh định để nó vừa chào đời đã biến thànhmột đứa nghèo rớt mồng tơi chỉ vì sự tùy hứng nhất thời của anh à, tương lai tôi phải nói với con anh rằng ba nó tiêu hết tiền trong nhà để mua một cái bùa bình an rách nát hay sao?""Lâm Tiểu Như, cô đừng quá đáng! Chẳng phải tôi không mua được sao? Hơn nữa làm gì khoa trương như cô nói, tài sản của Nam Bà tôi đâu chỉ có mười triệu?""Cho nên anh có thể mua cái bùa bình an rách nát kia vì con khốn Ngũ Vận Uyển hả!""Lâm Tiểu Như, trong mắt cô nó là một cái bùa bình an tầm thường, nhưng trong mắt một số người nó là món đồ rất quý giá! Cô hiểu không?"Lâm Tiểu Như tức giận sôi máu, cô ta giận anh ta để ý Ngũ Vận Uyển như vậy, cô ta càng giận lời ngụy biện của anh ta hơn!"Tôi không hiểu, tôi thật sự không hiểu! Tôi yêu anh như vậy, vì sao anh không yêu tôi?"Lâm Tiểu Như thực sự giận vẻ lãnh đạm của anh ta,"Tôi sắp đố kị phát điên rồi! Nam Bá, tôi mới là người anh cần bảo vệ và yêu thương"Nam Bá dựa vào tường, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.Anh ta nói: "Lâm Tiểu Như, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, tôi mệt rồi, chúng ta đừng cãi nhau nữa, cô để tôi yên tĩnh một lát được không?"Lâm Tiểu Như nói: "Nam Bá, anh là đồ vô lương tâm! Tôitốt với anh như vậy, yêu anh như vậy nhưng vì sao anh vẫn không quên được Ngũ Vận Uyển! Vì sao! Vì sao anh lại thích người đã không còn trong sạch như cô ta mà không thể một lòng yêu tôi?"Cô ta không muốn nói chuyện với anh ta nữa, lòng cô ta đã lạnh lẽo!Lâm Tiểu Như chạy ra khỏi góc bên cạnh, khóe mắt liếc qua Ngũ Vận Uyến đang ngồi một mình!.