Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 336: Nhà Họ Nam Không Hoà Thuận Lắm
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Tiểu Như cảm thấy mình hơi quá đáng nên vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi sếp Nam, tôi không hắt anh đâu, ồ không, tôi không cố ý đâu".Ngũ Vận Uyển ý thức được thật ra Lâm Tiểu Như hắt vào người mình.Lúc này Nam Bá cũng chạy đến bên này.Anh ta uống rất nhiều rượu, bắt lấy tay Ngũ Vận Uyển hỏi với vẻ căng thẳng: "Ngũ Vận Uyển, em có bị thương không?"Vừa thấy Nam Bá, Ngũ Vận Uyển vội rút tay về, cúi đầu nói: "Tôi không sao."Nam Bà nhìn Ngũ Vận Uyển, bỗng chốc thất thần.Lâm Tiểu Như thấy Nam Bá làm cô ta mất hết thể diện ở sự kiện đồng người thì bực tức đến mức giậm chân.Mọi người có mặt đều đang nhìn mấy người họ, có mấy người biết nội tình.đang thì thầm bàn tán với nhau.Trong đó có người nói: "Thấy không? Hình như chú cháu nhà họ Nam không hoà thuận lắm""Cậu kia là cháu nhưng dường như rất quan tâm thím của mình, cô quên ban này trong buổi đấu giá, cậu ta là một trong những người đấu giá bùa bình an à."Nam Ngự không thích Nam Bá sán lại gần Ngũ Vận Uyển, anh cất giọng lạnh như băng khiến người ta cảm thấy không rét mà run.Nam Ngự nói: "Nam Bả, tốt nhất cậu hãy quản tốt vợ chưa cưới của cậu."Nam Ngự ngang nhiên khiêu khích khiến Nam Bá hơi kinh ngạc.Không ngờ Nam Ngự không thèm để ý thể diện nhà họ Nam mà dám quở trách anh ta và Lâm Tiểu Như trước mặt nhiều người như vậy.Con hổ này không ngủ gật nữa mà đã bắt đầu ra oai.Mặc dù trong lòng kinh ngạc nhưng ngoài mặt Nam Bá vẫn nói với Nam Ngự bằng giọng khách sáo: "Thưa chú, cháu sẽ để mắt đến vợ chưa cưới của cháu"Đồng thời, anh ta quay sang nói với Ngũ Vận Uyển: "Xin lỗi, anh thay vì chưa cưới của anh xin lỗi em."Lâm Tiểu Như đã quen thói hung hăng phách lối, lúc này cô ta không vui cho lắm, "Nam Bá, ai cần anh xin lỗi! Tôi, tôi chỉ cầm ly rượu không chắc thôi, có phải tôi cố ý đâu!"Nam Bá trừng cô ta một cái, bảo Lâm Tiểu Như yên lặng.Không phải cố ý thì chẳng lẽ Nam Ngự và anh ta đều mù cả sao? Nếu không phải càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại thì Nam Bá thật sự muốn dạy dỗ Lâm Tiểu Như ngay trước mặt Ngũ Vận Uyển..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Tiểu Như cảm thấy mình hơi quá đáng nên vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi sếp Nam, tôi không hắt anh đâu, ồ không, tôi không cố ý đâu".
Ngũ Vận Uyển ý thức được thật ra Lâm Tiểu Như hắt vào người mình.
Lúc này Nam Bá cũng chạy đến bên này.
Anh ta uống rất nhiều rượu, bắt lấy tay Ngũ Vận Uyển hỏi với vẻ căng thẳng: "Ngũ Vận Uyển, em có bị thương không?"
Vừa thấy Nam Bá, Ngũ Vận Uyển vội rút tay về, cúi đầu nói: "Tôi không sao."
Nam Bà nhìn Ngũ Vận Uyển, bỗng chốc thất thần.
Lâm Tiểu Như thấy Nam Bá làm cô ta mất hết thể diện ở sự kiện đồng người thì bực tức đến mức giậm chân.
Mọi người có mặt đều đang nhìn mấy người họ, có mấy người biết nội tình.
đang thì thầm bàn tán với nhau.
Trong đó có người nói: "Thấy không? Hình như chú cháu nhà họ Nam không hoà thuận lắm"
"Cậu kia là cháu nhưng dường như rất quan tâm thím của mình, cô quên ban này trong buổi đấu giá, cậu ta là một trong những người đấu giá bùa bình an à."
Nam Ngự không thích Nam Bá sán lại gần Ngũ Vận Uyển, anh cất giọng lạnh như băng khiến người ta cảm thấy không rét mà run.
Nam Ngự nói: "Nam Bả, tốt nhất cậu hãy quản tốt vợ chưa cưới của cậu."
Nam Ngự ngang nhiên khiêu khích khiến Nam Bá hơi kinh ngạc.
Không ngờ Nam Ngự không thèm để ý thể diện nhà họ Nam mà dám quở trách anh ta và Lâm Tiểu Như trước mặt nhiều người như vậy.
Con hổ này không ngủ gật nữa mà đã bắt đầu ra oai.
Mặc dù trong lòng kinh ngạc nhưng ngoài mặt Nam Bá vẫn nói với Nam Ngự bằng giọng khách sáo: "Thưa chú, cháu sẽ để mắt đến vợ chưa cưới của cháu"
Đồng thời, anh ta quay sang nói với Ngũ Vận Uyển: "Xin lỗi, anh thay vì chưa cưới của anh xin lỗi em."
Lâm Tiểu Như đã quen thói hung hăng phách lối, lúc này cô ta không vui cho lắm, "Nam Bá, ai cần anh xin lỗi! Tôi, tôi chỉ cầm ly rượu không chắc thôi, có phải tôi cố ý đâu!"
Nam Bá trừng cô ta một cái, bảo Lâm Tiểu Như yên lặng.
Không phải cố ý thì chẳng lẽ Nam Ngự và anh ta đều mù cả sao? Nếu không phải càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại thì Nam Bá thật sự muốn dạy dỗ Lâm Tiểu Như ngay trước mặt Ngũ Vận Uyển.
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Tiểu Như cảm thấy mình hơi quá đáng nên vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi sếp Nam, tôi không hắt anh đâu, ồ không, tôi không cố ý đâu".Ngũ Vận Uyển ý thức được thật ra Lâm Tiểu Như hắt vào người mình.Lúc này Nam Bá cũng chạy đến bên này.Anh ta uống rất nhiều rượu, bắt lấy tay Ngũ Vận Uyển hỏi với vẻ căng thẳng: "Ngũ Vận Uyển, em có bị thương không?"Vừa thấy Nam Bá, Ngũ Vận Uyển vội rút tay về, cúi đầu nói: "Tôi không sao."Nam Bà nhìn Ngũ Vận Uyển, bỗng chốc thất thần.Lâm Tiểu Như thấy Nam Bá làm cô ta mất hết thể diện ở sự kiện đồng người thì bực tức đến mức giậm chân.Mọi người có mặt đều đang nhìn mấy người họ, có mấy người biết nội tình.đang thì thầm bàn tán với nhau.Trong đó có người nói: "Thấy không? Hình như chú cháu nhà họ Nam không hoà thuận lắm""Cậu kia là cháu nhưng dường như rất quan tâm thím của mình, cô quên ban này trong buổi đấu giá, cậu ta là một trong những người đấu giá bùa bình an à."Nam Ngự không thích Nam Bá sán lại gần Ngũ Vận Uyển, anh cất giọng lạnh như băng khiến người ta cảm thấy không rét mà run.Nam Ngự nói: "Nam Bả, tốt nhất cậu hãy quản tốt vợ chưa cưới của cậu."Nam Ngự ngang nhiên khiêu khích khiến Nam Bá hơi kinh ngạc.Không ngờ Nam Ngự không thèm để ý thể diện nhà họ Nam mà dám quở trách anh ta và Lâm Tiểu Như trước mặt nhiều người như vậy.Con hổ này không ngủ gật nữa mà đã bắt đầu ra oai.Mặc dù trong lòng kinh ngạc nhưng ngoài mặt Nam Bá vẫn nói với Nam Ngự bằng giọng khách sáo: "Thưa chú, cháu sẽ để mắt đến vợ chưa cưới của cháu"Đồng thời, anh ta quay sang nói với Ngũ Vận Uyển: "Xin lỗi, anh thay vì chưa cưới của anh xin lỗi em."Lâm Tiểu Như đã quen thói hung hăng phách lối, lúc này cô ta không vui cho lắm, "Nam Bá, ai cần anh xin lỗi! Tôi, tôi chỉ cầm ly rượu không chắc thôi, có phải tôi cố ý đâu!"Nam Bá trừng cô ta một cái, bảo Lâm Tiểu Như yên lặng.Không phải cố ý thì chẳng lẽ Nam Ngự và anh ta đều mù cả sao? Nếu không phải càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại thì Nam Bá thật sự muốn dạy dỗ Lâm Tiểu Như ngay trước mặt Ngũ Vận Uyển..