Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 339: Có Lẽ Đây Mới Là Đúng Người
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Nam Ngự không trả lời luôn câu hỏi của Ngũ Vận Uyển mà chỉ cười nói: "Không giận là được."Ngũ Vận Uyển nói: "Vậy anh cũng không giận hả?"Nam Ngự vốn định hỏi chuyện ảnh chụp Nam Bá cưỡng hôn Ngũ Vận Uyển, nhưng anh lại không muốn khiến Ngũ Vận Uyển nhớ tới người đàn ông đó.Đồng thời anh cũng cảm thấy mình không cần thiết phải biết.Lúc này Ngũ Vận Uyển đang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh, nhìn anh bằng ánh mắt đưa tình nên anh cảm thấy những thứ khác đều không quan trọng nữa.Anh tin tưởng cô.Chỉ đơn giản vậy thôi.Nam Ngự nói: "Đồ ngốc, anh cũng đã hết giận từ lâu rồi""Vậy tại sao bao ngày qua anh không để ý đến em? Trong lòng em buồn lắm đấy." Ngũ Vận Uyển nhíu mày hỏi.Nam Ngự nhìn dáng vẻ đáng yêu của Ngũ Vận Uyển, nghĩ thầm anh phải làm gì với cô đây?"Anh vẫn để ý đến em" Anh ôm lấy cô, khẽ nói, "Và cũng không hề tức giận"Ngũ Vận Uyển nhíu mày.Hóa ra anh không tức giận, vậy có phải chứng tỏ anh không ghen không?Ngũ Vận Uyển hỏi: "Em tưởng anh ghen""Đúng là anh ghen" Nam Ngự không phủ nhận.Lòng Ngũ Vận Uyển bỗng nặng trĩu.Anh nói tiếp: "Nhưng anh tin em.Ngũ Vận Uyển, anh tin em.Anh chỉ ghen thôi."Anh tin em.Chỉ là bốn chữ đơn giản nhưng lại khiến lòng Ngũ Vận Uyển ấm áp.Năm đó Nam Bá không tin cô, nhưng hôm nay Nam Ngự bằng lòng tin cô.Có lẽ đây mới là đúng người.Tốt thật đấy.Hai người bèn nhìn nhau cười.Hóa ra bao ngày qua chiến tranh lạnh chỉ vì cả hai quá để ý lẫn nhau.Nam Ngự nắm chặt tay Ngũ Vận Uyển, mười ngón đan xen.Nhìn Ngũ Vận Uyển xinh đẹp rung động lòng người trước mắt, Nam Ngự cảm thấy phía sau căng cứng.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Nam Ngự.Cô xấu hổ cúi đầu xuống.Nhưng Nam Ngự nắm lấy cằm cô, nâng lên rồi hôn môi cô.Cơ thể Ngũ Vận Uyển bỗng mềm nhũn.Bây giờ trong lòng Ngũ Vận Uyển rất ấm áp, cô gạt bỏ sự bị động trước kia, chủ động hôn môi Nam Ngự.Nam Ngự cảm động sâu sắc, lòng anh cũng rung động theo.Sự yêu thương của Nam Ngự càng nồng nàn, Ngũ Vận Uyển đưa hai tay ôm cổ anh..
Nam Ngự không trả lời luôn câu hỏi của Ngũ Vận Uyển mà chỉ cười nói: "Không giận là được."
Ngũ Vận Uyển nói: "Vậy anh cũng không giận hả?"
Nam Ngự vốn định hỏi chuyện ảnh chụp Nam Bá cưỡng hôn Ngũ Vận Uyển, nhưng anh lại không muốn khiến Ngũ Vận Uyển nhớ tới người đàn ông đó.
Đồng thời anh cũng cảm thấy mình không cần thiết phải biết.
Lúc này Ngũ Vận Uyển đang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh, nhìn anh bằng ánh mắt đưa tình nên anh cảm thấy những thứ khác đều không quan trọng nữa.
Anh tin tưởng cô.
Chỉ đơn giản vậy thôi.
Nam Ngự nói: "Đồ ngốc, anh cũng đã hết giận từ lâu rồi"
"Vậy tại sao bao ngày qua anh không để ý đến em? Trong lòng em buồn lắm đấy." Ngũ Vận Uyển nhíu mày hỏi.
Nam Ngự nhìn dáng vẻ đáng yêu của Ngũ Vận Uyển, nghĩ thầm anh phải làm gì với cô đây?
"Anh vẫn để ý đến em" Anh ôm lấy cô, khẽ nói, "Và cũng không hề tức giận"
Ngũ Vận Uyển nhíu mày.
Hóa ra anh không tức giận, vậy có phải chứng tỏ anh không ghen không?
Ngũ Vận Uyển hỏi: "Em tưởng anh ghen"
"Đúng là anh ghen" Nam Ngự không phủ nhận.
Lòng Ngũ Vận Uyển bỗng nặng trĩu.
Anh nói tiếp: "Nhưng anh tin em.
Ngũ Vận Uyển, anh tin em.
Anh chỉ ghen thôi."
Anh tin em.
Chỉ là bốn chữ đơn giản nhưng lại khiến lòng Ngũ Vận Uyển ấm áp.
Năm đó Nam Bá không tin cô, nhưng hôm nay Nam Ngự bằng lòng tin cô.
Có lẽ đây mới là đúng người.
Tốt thật đấy.
Hai người bèn nhìn nhau cười.
Hóa ra bao ngày qua chiến tranh lạnh chỉ vì cả hai quá để ý lẫn nhau.
Nam Ngự nắm chặt tay Ngũ Vận Uyển, mười ngón đan xen.
Nhìn Ngũ Vận Uyển xinh đẹp rung động lòng người trước mắt, Nam Ngự cảm thấy phía sau căng cứng.
Ngũ Vận Uyển nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Nam Ngự.
Cô xấu hổ cúi đầu xuống.
Nhưng Nam Ngự nắm lấy cằm cô, nâng lên rồi hôn môi cô.
Cơ thể Ngũ Vận Uyển bỗng mềm nhũn.
Bây giờ trong lòng Ngũ Vận Uyển rất ấm áp, cô gạt bỏ sự bị động trước kia, chủ động hôn môi Nam Ngự.
Nam Ngự cảm động sâu sắc, lòng anh cũng rung động theo.
Sự yêu thương của Nam Ngự càng nồng nàn, Ngũ Vận Uyển đưa hai tay ôm cổ anh..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Nam Ngự không trả lời luôn câu hỏi của Ngũ Vận Uyển mà chỉ cười nói: "Không giận là được."Ngũ Vận Uyển nói: "Vậy anh cũng không giận hả?"Nam Ngự vốn định hỏi chuyện ảnh chụp Nam Bá cưỡng hôn Ngũ Vận Uyển, nhưng anh lại không muốn khiến Ngũ Vận Uyển nhớ tới người đàn ông đó.Đồng thời anh cũng cảm thấy mình không cần thiết phải biết.Lúc này Ngũ Vận Uyển đang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh, nhìn anh bằng ánh mắt đưa tình nên anh cảm thấy những thứ khác đều không quan trọng nữa.Anh tin tưởng cô.Chỉ đơn giản vậy thôi.Nam Ngự nói: "Đồ ngốc, anh cũng đã hết giận từ lâu rồi""Vậy tại sao bao ngày qua anh không để ý đến em? Trong lòng em buồn lắm đấy." Ngũ Vận Uyển nhíu mày hỏi.Nam Ngự nhìn dáng vẻ đáng yêu của Ngũ Vận Uyển, nghĩ thầm anh phải làm gì với cô đây?"Anh vẫn để ý đến em" Anh ôm lấy cô, khẽ nói, "Và cũng không hề tức giận"Ngũ Vận Uyển nhíu mày.Hóa ra anh không tức giận, vậy có phải chứng tỏ anh không ghen không?Ngũ Vận Uyển hỏi: "Em tưởng anh ghen""Đúng là anh ghen" Nam Ngự không phủ nhận.Lòng Ngũ Vận Uyển bỗng nặng trĩu.Anh nói tiếp: "Nhưng anh tin em.Ngũ Vận Uyển, anh tin em.Anh chỉ ghen thôi."Anh tin em.Chỉ là bốn chữ đơn giản nhưng lại khiến lòng Ngũ Vận Uyển ấm áp.Năm đó Nam Bá không tin cô, nhưng hôm nay Nam Ngự bằng lòng tin cô.Có lẽ đây mới là đúng người.Tốt thật đấy.Hai người bèn nhìn nhau cười.Hóa ra bao ngày qua chiến tranh lạnh chỉ vì cả hai quá để ý lẫn nhau.Nam Ngự nắm chặt tay Ngũ Vận Uyển, mười ngón đan xen.Nhìn Ngũ Vận Uyển xinh đẹp rung động lòng người trước mắt, Nam Ngự cảm thấy phía sau căng cứng.Ngũ Vận Uyển nhìn thấy ánh mắt nóng rực của Nam Ngự.Cô xấu hổ cúi đầu xuống.Nhưng Nam Ngự nắm lấy cằm cô, nâng lên rồi hôn môi cô.Cơ thể Ngũ Vận Uyển bỗng mềm nhũn.Bây giờ trong lòng Ngũ Vận Uyển rất ấm áp, cô gạt bỏ sự bị động trước kia, chủ động hôn môi Nam Ngự.Nam Ngự cảm động sâu sắc, lòng anh cũng rung động theo.Sự yêu thương của Nam Ngự càng nồng nàn, Ngũ Vận Uyển đưa hai tay ôm cổ anh..