Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 343: Nam Ngự Nhớ Ra Tất Cả Rồi!

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quý Tương Như cười đủ rồi, anh ấy nói với Nam Ngự: “Nam Ngự, tôi có thể nói cho cậu biết chuyện chiếc khăn, nhưng cậu phải đồng ý với tôi một điều kiện”Nam Ngự đã đoán trước được, anh nói: “Tôi biết rồi, cậu nói đi.”“Ngoắc tay!” Quý Tương Như làm động tác ngoắc ngón tay.Nam Ngự đập rớt tay Quý Tương Như: “Tôi còn cần cái này à?”Quý Tương Như cười nói: “Lập tức khôi phục xưởng may khăn lụa của tôi, tôi oan uổng, nó cũng oan uổng.Không có xưởng may thì tôi lấy đâu ra tiền tiêu vặt! Nam Ngự, đều tại cậu hết, cậu không biết đợt này tôi tán gái ít đi bao nhiều đầu!”Nam Ngự lại về chỗ ngồi, nói: “Khôi phục xưởng may khăn lụa cũng không phải việc gì khó, nhưng còn phải xem manh mối cậu cung cấp có giá trị hay không?”“Yên tâm đi, tuyệt đối có giá trị” Quý Tương Như ngồi xuống, nói: “Hơn nữa, nhất định là chân tướng cậu không tưởng tượng nổi”Chân tướng.Tim Nam Ngự đập nhanh hơn.Hai năm trước ở khách sạn Thế Kỷ rốt cuộc Ngũ Vận Uyển cùng với ai...!Nam Ngự không dám nghĩ tiếp.Quý Tương Như bỗng hỏi: “Nam Ngự, cậu muốn nghe thật à?”“Muốn”“Chắc chắn chứ?”Nam Ngự nhớ ra tất cả rồi!Buổi tối hai năm trước ấy, Nam Ngự tham gia một buổi dạ tiệc với sự có mặt của nhiều nhân vật máu mặt.Trong bữa tiệc, anh cãi nhau với Mặc Nham vì Mặc Chiêu Huyên, trong lúc cãi cọ anh phát hiện ý thức của mình càng lúc càng mơ hồ, toàn thân nóng bừng giống như phát sốt.Sau đó anh nhận ra có thể là rượu mình vừa uống có vấn đề, giống như bị người khác bỏ thuốc.Anh lo bản thân sẽ gặp nguy hiểm nên vội vàng tìm Dương Tá đưa mình đến khách sạn gần bữa tiệc để nghỉ ngơi..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quý Tương Như cười đủ rồi, anh ấy nói với Nam Ngự: “Nam Ngự, tôi có thể nói cho cậu biết chuyện chiếc khăn, nhưng cậu phải đồng ý với tôi một điều kiện”

Nam Ngự đã đoán trước được, anh nói: “Tôi biết rồi, cậu nói đi.”

“Ngoắc tay!” Quý Tương Như làm động tác ngoắc ngón tay.

Nam Ngự đập rớt tay Quý Tương Như: “Tôi còn cần cái này à?”

Quý Tương Như cười nói: “Lập tức khôi phục xưởng may khăn lụa của tôi, tôi oan uổng, nó cũng oan uổng.

Không có xưởng may thì tôi lấy đâu ra tiền tiêu vặt! Nam Ngự, đều tại cậu hết, cậu không biết đợt này tôi tán gái ít đi bao nhiều đầu!”

Nam Ngự lại về chỗ ngồi, nói: “Khôi phục xưởng may khăn lụa cũng không phải việc gì khó, nhưng còn phải xem manh mối cậu cung cấp có giá trị hay không?”

“Yên tâm đi, tuyệt đối có giá trị” Quý Tương Như ngồi xuống, nói: “Hơn nữa, nhất định là chân tướng cậu không tưởng tượng nổi”

Chân tướng.

Tim Nam Ngự đập nhanh hơn.

Hai năm trước ở khách sạn Thế Kỷ rốt cuộc Ngũ Vận Uyển cùng với ai...!Nam Ngự không dám nghĩ tiếp.

Quý Tương Như bỗng hỏi: “Nam Ngự, cậu muốn nghe thật à?”

“Muốn”

“Chắc chắn chứ?”

Nam Ngự nhớ ra tất cả rồi!

Buổi tối hai năm trước ấy, Nam Ngự tham gia một buổi dạ tiệc với sự có mặt của nhiều nhân vật máu mặt.

Trong bữa tiệc, anh cãi nhau với Mặc Nham vì Mặc Chiêu Huyên, trong lúc cãi cọ anh phát hiện ý thức của mình càng lúc càng mơ hồ, toàn thân nóng bừng giống như phát sốt.

Sau đó anh nhận ra có thể là rượu mình vừa uống có vấn đề, giống như bị người khác bỏ thuốc.

Anh lo bản thân sẽ gặp nguy hiểm nên vội vàng tìm Dương Tá đưa mình đến khách sạn gần bữa tiệc để nghỉ ngơi.

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quý Tương Như cười đủ rồi, anh ấy nói với Nam Ngự: “Nam Ngự, tôi có thể nói cho cậu biết chuyện chiếc khăn, nhưng cậu phải đồng ý với tôi một điều kiện”Nam Ngự đã đoán trước được, anh nói: “Tôi biết rồi, cậu nói đi.”“Ngoắc tay!” Quý Tương Như làm động tác ngoắc ngón tay.Nam Ngự đập rớt tay Quý Tương Như: “Tôi còn cần cái này à?”Quý Tương Như cười nói: “Lập tức khôi phục xưởng may khăn lụa của tôi, tôi oan uổng, nó cũng oan uổng.Không có xưởng may thì tôi lấy đâu ra tiền tiêu vặt! Nam Ngự, đều tại cậu hết, cậu không biết đợt này tôi tán gái ít đi bao nhiều đầu!”Nam Ngự lại về chỗ ngồi, nói: “Khôi phục xưởng may khăn lụa cũng không phải việc gì khó, nhưng còn phải xem manh mối cậu cung cấp có giá trị hay không?”“Yên tâm đi, tuyệt đối có giá trị” Quý Tương Như ngồi xuống, nói: “Hơn nữa, nhất định là chân tướng cậu không tưởng tượng nổi”Chân tướng.Tim Nam Ngự đập nhanh hơn.Hai năm trước ở khách sạn Thế Kỷ rốt cuộc Ngũ Vận Uyển cùng với ai...!Nam Ngự không dám nghĩ tiếp.Quý Tương Như bỗng hỏi: “Nam Ngự, cậu muốn nghe thật à?”“Muốn”“Chắc chắn chứ?”Nam Ngự nhớ ra tất cả rồi!Buổi tối hai năm trước ấy, Nam Ngự tham gia một buổi dạ tiệc với sự có mặt của nhiều nhân vật máu mặt.Trong bữa tiệc, anh cãi nhau với Mặc Nham vì Mặc Chiêu Huyên, trong lúc cãi cọ anh phát hiện ý thức của mình càng lúc càng mơ hồ, toàn thân nóng bừng giống như phát sốt.Sau đó anh nhận ra có thể là rượu mình vừa uống có vấn đề, giống như bị người khác bỏ thuốc.Anh lo bản thân sẽ gặp nguy hiểm nên vội vàng tìm Dương Tá đưa mình đến khách sạn gần bữa tiệc để nghỉ ngơi..

Chương 343: Nam Ngự Nhớ Ra Tất Cả Rồi!