Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 358: Chẳng Hạn Như Tại Sao Bộ Váy Đó Lại Bị Hỏng
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hồi Ngũ Vận Uyển còn nhỏ, có một lần Ngũ Nhã Phân bị ốm, không thể chăm sóc cô được nên đã gửi cô đến nhà của Lâm Hải Sinh, nhờ Lâm Hải Sinh chăm sóc cô một thời gian.Rồi một ngày nọ, Lâm Tiểu Như vui vẻ về nhà, còn ôm một bộ váy công chúa phiên bản giới hạn của Disney về, bộ váy đó rất đẹp, Ngũ Vận Uyển chưa từng thấy bộ váy nào đẹp như thế, cô cảm thấy rất hâm mộ.Hầu như cô bé nào cũng có giấc mơ làm công chúa, mà Ngũ Vận Uyển khi còn nhỏ cũng ao ước được làm công chúa.Ngũ Vận Uyển từng ngỏ ý với Lâm Tiểu Như rằng cô muốn mượn bộ váy công chúa để mặc một lần.Nhưng dù cô có nói gì thì Lâm Tiểu Như cũng không chịu, còn mắng Ngũ Vận Uyển là đồ con rơi, không xứng để mặc váy công chúa, bảo cô chỉ được mặc đồ của mấy tên ăn xin, đi ăn xin ở ngoài đường.Ngũ Vận Uyển bị tổn thương, một mình quay về phòng, nhịn cả cơm tối.Thế nhưng mà Ngũ Vận Uyển vẫn rất thích bộ váy công chúa phiên bản giới hạn đó.Trùng hợp là đợt ấy gia đình nhà Lâm Tiểu Như đi ra ngoài chơi, Ngũ Vận Uyển ở nhà một mình, vì quá thích nên cô đã lén lấy bộ váy công chúa ra để mặc thử một lần.Cô chỉ mặc đúng một lần thôi rồi nhanh chóng trả váy lại.Cứ âm thầm như vậy thì sẽ chẳng có ai biết chuyện này cả.Vì thế nên hôm đó, Ngũ Vận Uyển đã lén mặc bộ váy công chúa xinh đẹp, chạy một mình ngoài đường.Ngoài đường chẳng có ai cả, cô có cảm giác như mình đã bước vào thế giới cổ tích không có ai vậy, cô rất phấn khởi, đó là một khoảng thời gian cực kỳ vui vẻ.Nhưng mà...!hình như về sau đã xảy ra chuyện gì đó, vì chuyện đó mà cô đã làm hỏng váy, sau đó Lâm Tiểu Như trở về thì giật tái mặt, còn bảo Lâm Hải Sinh và Khương Linh phải phạt cô thật nặng.Ngũ Vận Uyển hơi nhíu mày lại.Bởi vì chuyện này xảy ra rất lâu rồi, mà còn không phải là chuyện gì quá vui vẻ nên cô không muốn nhớ chút nào, vậy nên bây giờ những ký ức đó đã trở nên mơ hồ rồi.Nếu như Lâm Tiểu Như không nhắc cô thì cô cũng chẳng nhớ nữa, mà bây giờ nghĩ lại thì có rất nhiều chi tiết cô không thể hình dung lại được nữa rồi.Chẳng hạn như tại sao bộ váy đó lại bị hỏng?Ngũ Vận Uyển còn đang cố gắng nhớ lại thì Lâm Tiểu Như bỗng lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô..
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hồi Ngũ Vận Uyển còn nhỏ, có một lần Ngũ Nhã Phân bị ốm, không thể chăm sóc cô được nên đã gửi cô đến nhà của Lâm Hải Sinh, nhờ Lâm Hải Sinh chăm sóc cô một thời gian.
Rồi một ngày nọ, Lâm Tiểu Như vui vẻ về nhà, còn ôm một bộ váy công chúa phiên bản giới hạn của Disney về, bộ váy đó rất đẹp, Ngũ Vận Uyển chưa từng thấy bộ váy nào đẹp như thế, cô cảm thấy rất hâm mộ.
Hầu như cô bé nào cũng có giấc mơ làm công chúa, mà Ngũ Vận Uyển khi còn nhỏ cũng ao ước được làm công chúa.
Ngũ Vận Uyển từng ngỏ ý với Lâm Tiểu Như rằng cô muốn mượn bộ váy công chúa để mặc một lần.
Nhưng dù cô có nói gì thì Lâm Tiểu Như cũng không chịu, còn mắng Ngũ Vận Uyển là đồ con rơi, không xứng để mặc váy công chúa, bảo cô chỉ được mặc đồ của mấy tên ăn xin, đi ăn xin ở ngoài đường.
Ngũ Vận Uyển bị tổn thương, một mình quay về phòng, nhịn cả cơm tối.
Thế nhưng mà Ngũ Vận Uyển vẫn rất thích bộ váy công chúa phiên bản giới hạn đó.
Trùng hợp là đợt ấy gia đình nhà Lâm Tiểu Như đi ra ngoài chơi, Ngũ Vận Uyển ở nhà một mình, vì quá thích nên cô đã lén lấy bộ váy công chúa ra để mặc thử một lần.
Cô chỉ mặc đúng một lần thôi rồi nhanh chóng trả váy lại.
Cứ âm thầm như vậy thì sẽ chẳng có ai biết chuyện này cả.
Vì thế nên hôm đó, Ngũ Vận Uyển đã lén mặc bộ váy công chúa xinh đẹp, chạy một mình ngoài đường.
Ngoài đường chẳng có ai cả, cô có cảm giác như mình đã bước vào thế giới cổ tích không có ai vậy, cô rất phấn khởi, đó là một khoảng thời gian cực kỳ vui vẻ.
Nhưng mà...!hình như về sau đã xảy ra chuyện gì đó, vì chuyện đó mà cô đã làm hỏng váy, sau đó Lâm Tiểu Như trở về thì giật tái mặt, còn bảo Lâm Hải Sinh và Khương Linh phải phạt cô thật nặng.
Ngũ Vận Uyển hơi nhíu mày lại.
Bởi vì chuyện này xảy ra rất lâu rồi, mà còn không phải là chuyện gì quá vui vẻ nên cô không muốn nhớ chút nào, vậy nên bây giờ những ký ức đó đã trở nên mơ hồ rồi.
Nếu như Lâm Tiểu Như không nhắc cô thì cô cũng chẳng nhớ nữa, mà bây giờ nghĩ lại thì có rất nhiều chi tiết cô không thể hình dung lại được nữa rồi.
Chẳng hạn như tại sao bộ váy đó lại bị hỏng?
Ngũ Vận Uyển còn đang cố gắng nhớ lại thì Lâm Tiểu Như bỗng lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
.
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hồi Ngũ Vận Uyển còn nhỏ, có một lần Ngũ Nhã Phân bị ốm, không thể chăm sóc cô được nên đã gửi cô đến nhà của Lâm Hải Sinh, nhờ Lâm Hải Sinh chăm sóc cô một thời gian.Rồi một ngày nọ, Lâm Tiểu Như vui vẻ về nhà, còn ôm một bộ váy công chúa phiên bản giới hạn của Disney về, bộ váy đó rất đẹp, Ngũ Vận Uyển chưa từng thấy bộ váy nào đẹp như thế, cô cảm thấy rất hâm mộ.Hầu như cô bé nào cũng có giấc mơ làm công chúa, mà Ngũ Vận Uyển khi còn nhỏ cũng ao ước được làm công chúa.Ngũ Vận Uyển từng ngỏ ý với Lâm Tiểu Như rằng cô muốn mượn bộ váy công chúa để mặc một lần.Nhưng dù cô có nói gì thì Lâm Tiểu Như cũng không chịu, còn mắng Ngũ Vận Uyển là đồ con rơi, không xứng để mặc váy công chúa, bảo cô chỉ được mặc đồ của mấy tên ăn xin, đi ăn xin ở ngoài đường.Ngũ Vận Uyển bị tổn thương, một mình quay về phòng, nhịn cả cơm tối.Thế nhưng mà Ngũ Vận Uyển vẫn rất thích bộ váy công chúa phiên bản giới hạn đó.Trùng hợp là đợt ấy gia đình nhà Lâm Tiểu Như đi ra ngoài chơi, Ngũ Vận Uyển ở nhà một mình, vì quá thích nên cô đã lén lấy bộ váy công chúa ra để mặc thử một lần.Cô chỉ mặc đúng một lần thôi rồi nhanh chóng trả váy lại.Cứ âm thầm như vậy thì sẽ chẳng có ai biết chuyện này cả.Vì thế nên hôm đó, Ngũ Vận Uyển đã lén mặc bộ váy công chúa xinh đẹp, chạy một mình ngoài đường.Ngoài đường chẳng có ai cả, cô có cảm giác như mình đã bước vào thế giới cổ tích không có ai vậy, cô rất phấn khởi, đó là một khoảng thời gian cực kỳ vui vẻ.Nhưng mà...!hình như về sau đã xảy ra chuyện gì đó, vì chuyện đó mà cô đã làm hỏng váy, sau đó Lâm Tiểu Như trở về thì giật tái mặt, còn bảo Lâm Hải Sinh và Khương Linh phải phạt cô thật nặng.Ngũ Vận Uyển hơi nhíu mày lại.Bởi vì chuyện này xảy ra rất lâu rồi, mà còn không phải là chuyện gì quá vui vẻ nên cô không muốn nhớ chút nào, vậy nên bây giờ những ký ức đó đã trở nên mơ hồ rồi.Nếu như Lâm Tiểu Như không nhắc cô thì cô cũng chẳng nhớ nữa, mà bây giờ nghĩ lại thì có rất nhiều chi tiết cô không thể hình dung lại được nữa rồi.Chẳng hạn như tại sao bộ váy đó lại bị hỏng?Ngũ Vận Uyển còn đang cố gắng nhớ lại thì Lâm Tiểu Như bỗng lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của cô..