Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 380: Hôm Nay Em Đẹp Lắm
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Ngũ Vận Uyển, anh không nói chuyện này!”Có đôi lúc Nam Bá cảm thấy sự ngây thơ của Ngũ Vận Uyển không hề mất đi.Anh ta nói:“Thực ra anh muốn nói...!Hôm nay em đẹp lắm.”Ngũ Vận Uyển muốn nói gì đó với Nam Bá nhưng lại cảm thấy rất bất lực.Nhóm Hiểu Mai giục Ngũ Vận Uyển và Nam Bá, cô vội đến chỗ họ rồi cùng đi vào.Buổi họp báo đã chuẩn bị tháp sâm panh, còn có cả bánh kem mười tầng và nhiều món ngon để tiếp đãi khách khứa, là đầu bếp hàng đầu của Pháp nấu.“Whoa, buổi họp báo quá là sang trọng, em thật sự được mở mang tầm mắt rồi!”Mắt Hiểu Mai không đủ để nhìn.Các nhân vật trong mọi tầng lớp của xã hội đều hội tụ với nhau, còn có không ít người nổi tiếng đến hiện trường, có thể gọi là lấp lánh đầy sao.Họ ăn vận xinh đẹp sang trọng, cử chỉ tao nhã, trai xinh gái đẹp qua lại không ngớt, chuyện trò rôm rả.Chị Trịnh hơi mất khống chế, nói: “Đỉnh quá! Tập đoàn Ngự Diệu ngầu thật! Mời đến nhiều quan to như vậy, họ đều là người rất có tiếng trong xã hội đấy.Hôm nay tôi gặp được hết rồi, những người trước đây tòa soạn không hẹn được, hôm nay đều đến đây cả.”Người của tòa soạn Trào Lưu đều rất cảm khái vì có thể đến tham gia vào sự kiện hiếm có trong đời thế này.Vào đến hội trường, mọi người đều tìm đến chỗ ngồi của mình.Các đồng nghiệp giới truyền thông đều nhìn người trong tòa soạn của họ với vẻ hâm mộ và ghen tị, một tòa soạn hạng hai sao lại có được vị trí đưa tin tốt nhất chứ? Đúng là lần đầu tiên nhìn thấy đấy.Nhóm Hiểu Mai đều ngạc nhiên, bất ngờ lớn quá đi mất! Sao vị trí của tòa soạn Trào Lưu lại tốt thế này, ở ngay vị trí phía trước, ngay cả người ở tòa soạn hàng đầu của thành phố S cũng ngồi ở phía sau trừng họ.Điều khiến họ không hiểu và ghen tị đó là, chỗ ngồi của Ngũ Vận Uyển lại được xếp ở vị trí khách quý của hàng đầu tiên!Chỗ ngồi của biên tập viên đài truyền hình.cũng chỉ được xếp ở đầu hàng phía trước, mà chỗ của Ngũ Vận Uyển lại là vị trí trung tâm ở hàng đầu tiên..
“Ngũ Vận Uyển, anh không nói chuyện này!”
Có đôi lúc Nam Bá cảm thấy sự ngây thơ của Ngũ Vận Uyển không hề mất đi.
Anh ta nói:
“Thực ra anh muốn nói...!Hôm nay em đẹp lắm.”
Ngũ Vận Uyển muốn nói gì đó với Nam Bá nhưng lại cảm thấy rất bất lực.
Nhóm Hiểu Mai giục Ngũ Vận Uyển và Nam Bá, cô vội đến chỗ họ rồi cùng đi vào.
Buổi họp báo đã chuẩn bị tháp sâm panh, còn có cả bánh kem mười tầng và nhiều món ngon để tiếp đãi khách khứa, là đầu bếp hàng đầu của Pháp nấu.
“Whoa, buổi họp báo quá là sang trọng, em thật sự được mở mang tầm mắt rồi!”
Mắt Hiểu Mai không đủ để nhìn.
Các nhân vật trong mọi tầng lớp của xã hội đều hội tụ với nhau, còn có không ít người nổi tiếng đến hiện trường, có thể gọi là lấp lánh đầy sao.
Họ ăn vận xinh đẹp sang trọng, cử chỉ tao nhã, trai xinh gái đẹp qua lại không ngớt, chuyện trò rôm rả.
Chị Trịnh hơi mất khống chế, nói: “Đỉnh quá! Tập đoàn Ngự Diệu ngầu thật! Mời đến nhiều quan to như vậy, họ đều là người rất có tiếng trong xã hội đấy.
Hôm nay tôi gặp được hết rồi, những người trước đây tòa soạn không hẹn được, hôm nay đều đến đây cả.”
Người của tòa soạn Trào Lưu đều rất cảm khái vì có thể đến tham gia vào sự kiện hiếm có trong đời thế này.
Vào đến hội trường, mọi người đều tìm đến chỗ ngồi của mình.
Các đồng nghiệp giới truyền thông đều nhìn người trong tòa soạn của họ với vẻ hâm mộ và ghen tị, một tòa soạn hạng hai sao lại có được vị trí đưa tin tốt nhất chứ? Đúng là lần đầu tiên nhìn thấy đấy.
Nhóm Hiểu Mai đều ngạc nhiên, bất ngờ lớn quá đi mất! Sao vị trí của tòa soạn Trào Lưu lại tốt thế này, ở ngay vị trí phía trước, ngay cả người ở tòa soạn hàng đầu của thành phố S cũng ngồi ở phía sau trừng họ.
Điều khiến họ không hiểu và ghen tị đó là, chỗ ngồi của Ngũ Vận Uyển lại được xếp ở vị trí khách quý của hàng đầu tiên!
Chỗ ngồi của biên tập viên đài truyền hình.
cũng chỉ được xếp ở đầu hàng phía trước, mà chỗ của Ngũ Vận Uyển lại là vị trí trung tâm ở hàng đầu tiên..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Ngũ Vận Uyển, anh không nói chuyện này!”Có đôi lúc Nam Bá cảm thấy sự ngây thơ của Ngũ Vận Uyển không hề mất đi.Anh ta nói:“Thực ra anh muốn nói...!Hôm nay em đẹp lắm.”Ngũ Vận Uyển muốn nói gì đó với Nam Bá nhưng lại cảm thấy rất bất lực.Nhóm Hiểu Mai giục Ngũ Vận Uyển và Nam Bá, cô vội đến chỗ họ rồi cùng đi vào.Buổi họp báo đã chuẩn bị tháp sâm panh, còn có cả bánh kem mười tầng và nhiều món ngon để tiếp đãi khách khứa, là đầu bếp hàng đầu của Pháp nấu.“Whoa, buổi họp báo quá là sang trọng, em thật sự được mở mang tầm mắt rồi!”Mắt Hiểu Mai không đủ để nhìn.Các nhân vật trong mọi tầng lớp của xã hội đều hội tụ với nhau, còn có không ít người nổi tiếng đến hiện trường, có thể gọi là lấp lánh đầy sao.Họ ăn vận xinh đẹp sang trọng, cử chỉ tao nhã, trai xinh gái đẹp qua lại không ngớt, chuyện trò rôm rả.Chị Trịnh hơi mất khống chế, nói: “Đỉnh quá! Tập đoàn Ngự Diệu ngầu thật! Mời đến nhiều quan to như vậy, họ đều là người rất có tiếng trong xã hội đấy.Hôm nay tôi gặp được hết rồi, những người trước đây tòa soạn không hẹn được, hôm nay đều đến đây cả.”Người của tòa soạn Trào Lưu đều rất cảm khái vì có thể đến tham gia vào sự kiện hiếm có trong đời thế này.Vào đến hội trường, mọi người đều tìm đến chỗ ngồi của mình.Các đồng nghiệp giới truyền thông đều nhìn người trong tòa soạn của họ với vẻ hâm mộ và ghen tị, một tòa soạn hạng hai sao lại có được vị trí đưa tin tốt nhất chứ? Đúng là lần đầu tiên nhìn thấy đấy.Nhóm Hiểu Mai đều ngạc nhiên, bất ngờ lớn quá đi mất! Sao vị trí của tòa soạn Trào Lưu lại tốt thế này, ở ngay vị trí phía trước, ngay cả người ở tòa soạn hàng đầu của thành phố S cũng ngồi ở phía sau trừng họ.Điều khiến họ không hiểu và ghen tị đó là, chỗ ngồi của Ngũ Vận Uyển lại được xếp ở vị trí khách quý của hàng đầu tiên!Chỗ ngồi của biên tập viên đài truyền hình.cũng chỉ được xếp ở đầu hàng phía trước, mà chỗ của Ngũ Vận Uyển lại là vị trí trung tâm ở hàng đầu tiên..