Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 413: Tôi Chờ Tin Tốt Của Cậu
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Em yên tâm.” Nam Ngự cầm tay cô: “Chuyện gì cần điều tra rõ, anh sẽ tra rõ, chỉ là bây giờ vẫn chưa đến lúcNam Ngự nói lấp lửng nước đối nhưng Ngũ Vận Uyển rất tin tưởng anh, cô gật đầu, không truy hỏi thêm nữa.Ngày hôm sau Ngũ Vận Uyển chuẩn bị đi làm thì Nam Ngự lại nói sẽ đưa cô đi.Trong xe, Nam Ngự đột nhiên hỏi: “Sau khi công khai thân phận, ở toà soạn có ai gây khó dễ cho em không?”Ngũ Vận Uyển lắc đầu, trả lời: “Không có.Họ biết em là phu nhân chủ tịch, nịnh bợ lấy lòng em còn không kịp ấy.Anh không biết đâu, hôm qua em đến triển lãm đồ cổ phỏng vấn còn bị mấy người nhận ra.Em ngại lắm, cứ thấy sao sao ý, không quen chút nào”.Nam Ngự biết không ai dám gây khó dễ cho Ngũ Vận Uyển thì yên tâm.Dù sao bao năm nay anh cũng có rất nhiều kẻ thù và người hâm mộ, anh sợ cô sẽ gặp nguy hiểm.Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển tới lầu dưới của toà soạn, cô xuống xe rồi đi vào.Cô vừa xuống xe, Dương Tá đã nói: “Sếp Nam, vừa nãy có mợ chủ ở đây nên tôi không nói với cậu.Tôi sắp điều tra ra người hãm hại mợ chủ hai năm trước rồi, chỉ là vẫn cần một thời gian nữa mới có thể lộ rõ chân tướng.”Mặc dù có chút cản trở nhưng rất rõ ràng đám người gây trở ngại ấy vẫn không phải đối thủ của Nam Ngự, tuy Dương Tá cần chút thời gian nhưng cũng đã sắp tra ra.Nam Ngự rất hài lòng: “Tốt lắm, không được để lọt bất kỳ manh mối nào, tôi chờ tin tốt của cậu”Dương Tá được Nam Ngự khích lệ, đương nhiên rất vui vẻ.Anh ta nói thêm: “Còn nữa, cô bé cứu cậu mười năm trước cũng sắp tìm ra rồi.Vì bộ váy đó là phiên bản giới hạn, cả thành phố S chỉ có mười người mua được.Vậy nên chúng ta chỉ cần tìm ra danh sách khách hàng rồi loại trừ thì sẽ nhanh chóng tìm được là ai trong số mười người này”Nam Ngự gật đầu: “Cậu cứ thoải mái điều tra đi.”Nam Ngự rất mong chờ khi nào sự thật Ngũ Vận Uyển bị hãm hại hai năm trước mới có thể nổi lên mặt nước, anh cũng muốn đền đáp ơn cứu mạng của cô gái nhỏ nằm đó.Bên này, Ngũ Vận Uyển tới đại sảnh của toà soạn lại nhận được rất nhiều sự chú ý của mọi người.Cô quyết định mặc kệ họ, dần dần cô sẽ quen với thân phận cô Nam này..
“Em yên tâm.” Nam Ngự cầm tay cô: “Chuyện gì cần điều tra rõ, anh sẽ tra rõ, chỉ là bây giờ vẫn chưa đến lúc
Nam Ngự nói lấp lửng nước đối nhưng Ngũ Vận Uyển rất tin tưởng anh, cô gật đầu, không truy hỏi thêm nữa.
Ngày hôm sau Ngũ Vận Uyển chuẩn bị đi làm thì Nam Ngự lại nói sẽ đưa cô đi.
Trong xe, Nam Ngự đột nhiên hỏi: “Sau khi công khai thân phận, ở toà soạn có ai gây khó dễ cho em không?”
Ngũ Vận Uyển lắc đầu, trả lời: “Không có.
Họ biết em là phu nhân chủ tịch, nịnh bợ lấy lòng em còn không kịp ấy.
Anh không biết đâu, hôm qua em đến triển lãm đồ cổ phỏng vấn còn bị mấy người nhận ra.
Em ngại lắm, cứ thấy sao sao ý, không quen chút nào”.
Nam Ngự biết không ai dám gây khó dễ cho Ngũ Vận Uyển thì yên tâm.
Dù sao bao năm nay anh cũng có rất nhiều kẻ thù và người hâm mộ, anh sợ cô sẽ gặp nguy hiểm.
Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển tới lầu dưới của toà soạn, cô xuống xe rồi đi vào.
Cô vừa xuống xe, Dương Tá đã nói: “Sếp Nam, vừa nãy có mợ chủ ở đây nên tôi không nói với cậu.
Tôi sắp điều tra ra người hãm hại mợ chủ hai năm trước rồi, chỉ là vẫn cần một thời gian nữa mới có thể lộ rõ chân tướng.”
Mặc dù có chút cản trở nhưng rất rõ ràng đám người gây trở ngại ấy vẫn không phải đối thủ của Nam Ngự, tuy Dương Tá cần chút thời gian nhưng cũng đã sắp tra ra.
Nam Ngự rất hài lòng: “Tốt lắm, không được để lọt bất kỳ manh mối nào, tôi chờ tin tốt của cậu”
Dương Tá được Nam Ngự khích lệ, đương nhiên rất vui vẻ.
Anh ta nói thêm: “Còn nữa, cô bé cứu cậu mười năm trước cũng sắp tìm ra rồi.
Vì bộ váy đó là phiên bản giới hạn, cả thành phố S chỉ có mười người mua được.
Vậy nên chúng ta chỉ cần tìm ra danh sách khách hàng rồi loại trừ thì sẽ nhanh chóng tìm được là ai trong số mười người này”
Nam Ngự gật đầu: “Cậu cứ thoải mái điều tra đi.”
Nam Ngự rất mong chờ khi nào sự thật Ngũ Vận Uyển bị hãm hại hai năm trước mới có thể nổi lên mặt nước, anh cũng muốn đền đáp ơn cứu mạng của cô gái nhỏ nằm đó.
Bên này, Ngũ Vận Uyển tới đại sảnh của toà soạn lại nhận được rất nhiều sự chú ý của mọi người.
Cô quyết định mặc kệ họ, dần dần cô sẽ quen với thân phận cô Nam này..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Em yên tâm.” Nam Ngự cầm tay cô: “Chuyện gì cần điều tra rõ, anh sẽ tra rõ, chỉ là bây giờ vẫn chưa đến lúcNam Ngự nói lấp lửng nước đối nhưng Ngũ Vận Uyển rất tin tưởng anh, cô gật đầu, không truy hỏi thêm nữa.Ngày hôm sau Ngũ Vận Uyển chuẩn bị đi làm thì Nam Ngự lại nói sẽ đưa cô đi.Trong xe, Nam Ngự đột nhiên hỏi: “Sau khi công khai thân phận, ở toà soạn có ai gây khó dễ cho em không?”Ngũ Vận Uyển lắc đầu, trả lời: “Không có.Họ biết em là phu nhân chủ tịch, nịnh bợ lấy lòng em còn không kịp ấy.Anh không biết đâu, hôm qua em đến triển lãm đồ cổ phỏng vấn còn bị mấy người nhận ra.Em ngại lắm, cứ thấy sao sao ý, không quen chút nào”.Nam Ngự biết không ai dám gây khó dễ cho Ngũ Vận Uyển thì yên tâm.Dù sao bao năm nay anh cũng có rất nhiều kẻ thù và người hâm mộ, anh sợ cô sẽ gặp nguy hiểm.Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển tới lầu dưới của toà soạn, cô xuống xe rồi đi vào.Cô vừa xuống xe, Dương Tá đã nói: “Sếp Nam, vừa nãy có mợ chủ ở đây nên tôi không nói với cậu.Tôi sắp điều tra ra người hãm hại mợ chủ hai năm trước rồi, chỉ là vẫn cần một thời gian nữa mới có thể lộ rõ chân tướng.”Mặc dù có chút cản trở nhưng rất rõ ràng đám người gây trở ngại ấy vẫn không phải đối thủ của Nam Ngự, tuy Dương Tá cần chút thời gian nhưng cũng đã sắp tra ra.Nam Ngự rất hài lòng: “Tốt lắm, không được để lọt bất kỳ manh mối nào, tôi chờ tin tốt của cậu”Dương Tá được Nam Ngự khích lệ, đương nhiên rất vui vẻ.Anh ta nói thêm: “Còn nữa, cô bé cứu cậu mười năm trước cũng sắp tìm ra rồi.Vì bộ váy đó là phiên bản giới hạn, cả thành phố S chỉ có mười người mua được.Vậy nên chúng ta chỉ cần tìm ra danh sách khách hàng rồi loại trừ thì sẽ nhanh chóng tìm được là ai trong số mười người này”Nam Ngự gật đầu: “Cậu cứ thoải mái điều tra đi.”Nam Ngự rất mong chờ khi nào sự thật Ngũ Vận Uyển bị hãm hại hai năm trước mới có thể nổi lên mặt nước, anh cũng muốn đền đáp ơn cứu mạng của cô gái nhỏ nằm đó.Bên này, Ngũ Vận Uyển tới đại sảnh của toà soạn lại nhận được rất nhiều sự chú ý của mọi người.Cô quyết định mặc kệ họ, dần dần cô sẽ quen với thân phận cô Nam này..