Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 425: Cô Có Tài Đức Gì Chứ

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển cảm thấy mũi cay cay.Cô có tài đức gì chứ?Trong nháy mắt vừa nghe được lời Nam Ngự nói, tất cả sự sỉ nhục, bị thương căm phẫn mà cô phải chịu hôm nay đều biến mất.Lúc này, Ngũ Vận Uyển cảm giác trong tim mình tràn trề sức lực và ánh sáng, có Nam Ngự ở bên cạnh, bất kể mưa gió gì cũng không thể uy h**p được cô!Ngũ Vận Uyển cảm thấy thật ấm áp, tâm trạng cũng không còn nặng nề như trước nữa.Tòa soạn kết thúc một ngày làm việc trong rất nhiều lời bàn tán chỉ trỏ.Ngũ Vận Uyển thu dọn sơ qua rồi bước ra khỏi cửa tòa soạn.Cô không muốn đối mặt với những lời bình luận tùy tiện nhàm chán của những người này.Có một số việc không phải chỉ một, hai cầu là có thể nói rõ được, cho nên cô dứt khoát không giải thích.Trong sạch tự mình hay.Ngũ Vận Uyển mới ra khỏi cửa tòa soạn đã nhìn thấy chiếc xe Bentley màu đen của Nam Ngự đỗ ở đầu đường.Anh tới đón cô về nhà.Chắc anh sợ cô bị người ta nhận ra trên tàu điện ngầm đông đúc, nên đặc biệt tới đón cô sao?Ngũ Vận Uyển nhất thời đứng yên tại chỗ với cảm xúc lẫn lộn.Cô còn chưa nghĩ xong nên đối mặt với Nam Ngư thế nào.Cho đến khi Nam Ngự quay cửa kính xe xuống nhìn cô, khẽ nói: "Em còn không lên xe?"Ngũ Vận Uyển nhìn anh mỉm cười và bước lên chiếc xe.Cô vừa ngồi xuống, Nam Ngự đã cúi đầu nói: "Anh xin lỗi, tại anh quá vội vàng mở cuộc họp báo, trước khi công khai về thân phận của em đã quên cân nhắc tới chuyện này."Ngũ Vận Uyên vội vàng lắc đầu: "Không sao, em đã quen rồi.Chỉ là...!liên lụy đến tập đoàn Ngự Diệu và anh khiến em rất áy náy, sợ anh sẽ không để ý tới em, sợ anh sẽ tức giận...""Anh rất tức giận." Nam Ngự nói.Ngũ Vận Uyển hoảng sợ nhìn anh..

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngũ Vận Uyển cảm thấy mũi cay cay.

Cô có tài đức gì chứ?

Trong nháy mắt vừa nghe được lời Nam Ngự nói, tất cả sự sỉ nhục, bị thương căm phẫn mà cô phải chịu hôm nay đều biến mất.

Lúc này, Ngũ Vận Uyển cảm giác trong tim mình tràn trề sức lực và ánh sáng, có Nam Ngự ở bên cạnh, bất kể mưa gió gì cũng không thể uy h**p được cô!

Ngũ Vận Uyển cảm thấy thật ấm áp, tâm trạng cũng không còn nặng nề như trước nữa.

Tòa soạn kết thúc một ngày làm việc trong rất nhiều lời bàn tán chỉ trỏ.

Ngũ Vận Uyển thu dọn sơ qua rồi bước ra khỏi cửa tòa soạn.

Cô không muốn đối mặt với những lời bình luận tùy tiện nhàm chán của những người này.

Có một số việc không phải chỉ một, hai cầu là có thể nói rõ được, cho nên cô dứt khoát không giải thích.

Trong sạch tự mình hay.

Ngũ Vận Uyển mới ra khỏi cửa tòa soạn đã nhìn thấy chiếc xe Bentley màu đen của Nam Ngự đỗ ở đầu đường.

Anh tới đón cô về nhà.

Chắc anh sợ cô bị người ta nhận ra trên tàu điện ngầm đông đúc, nên đặc biệt tới đón cô sao?

Ngũ Vận Uyển nhất thời đứng yên tại chỗ với cảm xúc lẫn lộn.

Cô còn chưa nghĩ xong nên đối mặt với Nam Ngư thế nào.

Cho đến khi Nam Ngự quay cửa kính xe xuống nhìn cô, khẽ nói: "Em còn không lên xe?"

Ngũ Vận Uyển nhìn anh mỉm cười và bước lên chiếc xe.

Cô vừa ngồi xuống, Nam Ngự đã cúi đầu nói: "Anh xin lỗi, tại anh quá vội vàng mở cuộc họp báo, trước khi công khai về thân phận của em đã quên cân nhắc tới chuyện này."

Ngũ Vận Uyên vội vàng lắc đầu: "Không sao, em đã quen rồi.

Chỉ là...!liên lụy đến tập đoàn Ngự Diệu và anh khiến em rất áy náy, sợ anh sẽ không để ý tới em, sợ anh sẽ tức giận..."

"Anh rất tức giận." Nam Ngự nói.

Ngũ Vận Uyển hoảng sợ nhìn anh.

Image removed.

.

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngũ Vận Uyển cảm thấy mũi cay cay.Cô có tài đức gì chứ?Trong nháy mắt vừa nghe được lời Nam Ngự nói, tất cả sự sỉ nhục, bị thương căm phẫn mà cô phải chịu hôm nay đều biến mất.Lúc này, Ngũ Vận Uyển cảm giác trong tim mình tràn trề sức lực và ánh sáng, có Nam Ngự ở bên cạnh, bất kể mưa gió gì cũng không thể uy h**p được cô!Ngũ Vận Uyển cảm thấy thật ấm áp, tâm trạng cũng không còn nặng nề như trước nữa.Tòa soạn kết thúc một ngày làm việc trong rất nhiều lời bàn tán chỉ trỏ.Ngũ Vận Uyển thu dọn sơ qua rồi bước ra khỏi cửa tòa soạn.Cô không muốn đối mặt với những lời bình luận tùy tiện nhàm chán của những người này.Có một số việc không phải chỉ một, hai cầu là có thể nói rõ được, cho nên cô dứt khoát không giải thích.Trong sạch tự mình hay.Ngũ Vận Uyển mới ra khỏi cửa tòa soạn đã nhìn thấy chiếc xe Bentley màu đen của Nam Ngự đỗ ở đầu đường.Anh tới đón cô về nhà.Chắc anh sợ cô bị người ta nhận ra trên tàu điện ngầm đông đúc, nên đặc biệt tới đón cô sao?Ngũ Vận Uyển nhất thời đứng yên tại chỗ với cảm xúc lẫn lộn.Cô còn chưa nghĩ xong nên đối mặt với Nam Ngư thế nào.Cho đến khi Nam Ngự quay cửa kính xe xuống nhìn cô, khẽ nói: "Em còn không lên xe?"Ngũ Vận Uyển nhìn anh mỉm cười và bước lên chiếc xe.Cô vừa ngồi xuống, Nam Ngự đã cúi đầu nói: "Anh xin lỗi, tại anh quá vội vàng mở cuộc họp báo, trước khi công khai về thân phận của em đã quên cân nhắc tới chuyện này."Ngũ Vận Uyên vội vàng lắc đầu: "Không sao, em đã quen rồi.Chỉ là...!liên lụy đến tập đoàn Ngự Diệu và anh khiến em rất áy náy, sợ anh sẽ không để ý tới em, sợ anh sẽ tức giận...""Anh rất tức giận." Nam Ngự nói.Ngũ Vận Uyển hoảng sợ nhìn anh..

Chương 425: Cô Có Tài Đức Gì Chứ