Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 468: Anh Bỏ Ý Nghĩ Đó Đi
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Thế nào?”Nam Tiêu thấy Ngũ Vận Uyển không lên tiếng thì cho rằng cô đang suy nghĩ: “Trên đời này, tiền là thứ quan trọng nhất đối với một người phụ nữ”.“Đối phó Nam Ngự?” Ngũ Vận Uyển cảm thấy người đàn ông trước mặt này đúng là một con rắn độc, cô cố ý hỏi ông ta: “Anh định đối phó với anh ấy như thế nào?”“Có rất nhiều cách để đối phó với Nam Ngự, anh không vội” Nam Tiêu nghĩ rằng mình đã thành công: “Nói vậy thì em đồng ý hợp tác với anh rồi?”Hợp tác? Ông ta nghĩ cô là ai?Ngũ Vận Uyển cảm thấy thật buồn cười.“Anh cả, em sẽ không hợp tác với anh” Cô lạnh lùng nói: “Em khuyên anh một câu, đừng nghĩ đến việc gây khó dễ với Nam Ngự nữa.Dù sao hai người cũng là người một nhà"“Người một nhà?” Nam Tiêu hừ lạnh một tiếng: “Nhà họ Nam này rốt cuộc ai với ai là người một nhà, chẳng phải đều tính toán cho riêng mình sao? Ngũ Vận Uyển, chỉ cần em hợp tác với anh, anh sẽ có cách để cho em và mẹ em sống một cuộc sống tốt đẹp hơn”“Em không cần.Em sẽ không bán đứng chồng mình và tình yêu vì tiền.Anh bỏ ý nghĩ đó đi.”Sắc mặt Nam Tiêu trở nên lạnh lùng.Không ngờ một Ngũ Vận Uyển nhỏ bé lại khó trị như vậy.Ông ta nói: "Ngũ Vận Uyển, đừng cứng đầu như vậy.Nam Ngự là một tên tàn phế.Chắc chắn nó sẽ không thắng được anh.Đến lúc đó mẹ con em sẽ rất khổ sở, sao phải vậy?”.Ngũ Vận Uyển không nghe nổi chuyện Nam Tiêu nói Nam Ngự tàn phế.Chẳng qua anh chỉ giả vờ thôi, ông ta không biết Nam Ngự khỏe mạnh cường tráng cỡ nào, còn ở đây khoe khoang thể hiện.Ngũ Vận Uyển nghiêm nghị nói: "Nam Tiêu, anh đừng tự tin như vậy."“Cho nên em định không hợp tác với anh sao? Thật sự từ bỏ sự đền đáp hậu hĩnh thế này?” Nam Tiểu cảm thấy có lẽ Ngũ Vận Uyển không thích giá cả quá thấp, lòng tham quá lớn đây mà?Sự kiên nhẫn cuối cùng của Ngũ Vận Uyển cũng đã cạn kiệt.“Nam Tiêu, em đã nói tất cả những gì nên nói” Cô đứng lên, nói lạnh tanh: “Em về nghỉ ngơi, tạm biệt”Dứt lời, cô rời khỏi phòng mà không hề ngoảnh lại..
“Thế nào?”
Nam Tiêu thấy Ngũ Vận Uyển không lên tiếng thì cho rằng cô đang suy nghĩ: “Trên đời này, tiền là thứ quan trọng nhất đối với một người phụ nữ”.
“Đối phó Nam Ngự?” Ngũ Vận Uyển cảm thấy người đàn ông trước mặt này đúng là một con rắn độc, cô cố ý hỏi ông ta: “Anh định đối phó với anh ấy như thế nào?”
“Có rất nhiều cách để đối phó với Nam Ngự, anh không vội” Nam Tiêu nghĩ rằng mình đã thành công: “Nói vậy thì em đồng ý hợp tác với anh rồi?”
Hợp tác? Ông ta nghĩ cô là ai?
Ngũ Vận Uyển cảm thấy thật buồn cười.
“Anh cả, em sẽ không hợp tác với anh” Cô lạnh lùng nói: “Em khuyên anh một câu, đừng nghĩ đến việc gây khó dễ với Nam Ngự nữa.
Dù sao hai người cũng là người một nhà"
“Người một nhà?” Nam Tiêu hừ lạnh một tiếng: “Nhà họ Nam này rốt cuộc ai với ai là người một nhà, chẳng phải đều tính toán cho riêng mình sao? Ngũ Vận Uyển, chỉ cần em hợp tác với anh, anh sẽ có cách để cho em và mẹ em sống một cuộc sống tốt đẹp hơn”
“Em không cần.
Em sẽ không bán đứng chồng mình và tình yêu vì tiền.
Anh bỏ ý nghĩ đó đi.”
Sắc mặt Nam Tiêu trở nên lạnh lùng.
Không ngờ một Ngũ Vận Uyển nhỏ bé lại khó trị như vậy.
Ông ta nói: "Ngũ Vận Uyển, đừng cứng đầu như vậy.
Nam Ngự là một tên tàn phế.
Chắc chắn nó sẽ không thắng được anh.
Đến lúc đó mẹ con em sẽ rất khổ sở, sao phải vậy?”.
Ngũ Vận Uyển không nghe nổi chuyện Nam Tiêu nói Nam Ngự tàn phế.
Chẳng qua anh chỉ giả vờ thôi, ông ta không biết Nam Ngự khỏe mạnh cường tráng cỡ nào, còn ở đây khoe khoang thể hiện.
Ngũ Vận Uyển nghiêm nghị nói: "Nam Tiêu, anh đừng tự tin như vậy."
“Cho nên em định không hợp tác với anh sao? Thật sự từ bỏ sự đền đáp hậu hĩnh thế này?” Nam Tiểu cảm thấy có lẽ Ngũ Vận Uyển không thích giá cả quá thấp, lòng tham quá lớn đây mà?
Sự kiên nhẫn cuối cùng của Ngũ Vận Uyển cũng đã cạn kiệt.
“Nam Tiêu, em đã nói tất cả những gì nên nói” Cô đứng lên, nói lạnh tanh: “Em về nghỉ ngơi, tạm biệt”
Dứt lời, cô rời khỏi phòng mà không hề ngoảnh lại..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… “Thế nào?”Nam Tiêu thấy Ngũ Vận Uyển không lên tiếng thì cho rằng cô đang suy nghĩ: “Trên đời này, tiền là thứ quan trọng nhất đối với một người phụ nữ”.“Đối phó Nam Ngự?” Ngũ Vận Uyển cảm thấy người đàn ông trước mặt này đúng là một con rắn độc, cô cố ý hỏi ông ta: “Anh định đối phó với anh ấy như thế nào?”“Có rất nhiều cách để đối phó với Nam Ngự, anh không vội” Nam Tiêu nghĩ rằng mình đã thành công: “Nói vậy thì em đồng ý hợp tác với anh rồi?”Hợp tác? Ông ta nghĩ cô là ai?Ngũ Vận Uyển cảm thấy thật buồn cười.“Anh cả, em sẽ không hợp tác với anh” Cô lạnh lùng nói: “Em khuyên anh một câu, đừng nghĩ đến việc gây khó dễ với Nam Ngự nữa.Dù sao hai người cũng là người một nhà"“Người một nhà?” Nam Tiêu hừ lạnh một tiếng: “Nhà họ Nam này rốt cuộc ai với ai là người một nhà, chẳng phải đều tính toán cho riêng mình sao? Ngũ Vận Uyển, chỉ cần em hợp tác với anh, anh sẽ có cách để cho em và mẹ em sống một cuộc sống tốt đẹp hơn”“Em không cần.Em sẽ không bán đứng chồng mình và tình yêu vì tiền.Anh bỏ ý nghĩ đó đi.”Sắc mặt Nam Tiêu trở nên lạnh lùng.Không ngờ một Ngũ Vận Uyển nhỏ bé lại khó trị như vậy.Ông ta nói: "Ngũ Vận Uyển, đừng cứng đầu như vậy.Nam Ngự là một tên tàn phế.Chắc chắn nó sẽ không thắng được anh.Đến lúc đó mẹ con em sẽ rất khổ sở, sao phải vậy?”.Ngũ Vận Uyển không nghe nổi chuyện Nam Tiêu nói Nam Ngự tàn phế.Chẳng qua anh chỉ giả vờ thôi, ông ta không biết Nam Ngự khỏe mạnh cường tráng cỡ nào, còn ở đây khoe khoang thể hiện.Ngũ Vận Uyển nghiêm nghị nói: "Nam Tiêu, anh đừng tự tin như vậy."“Cho nên em định không hợp tác với anh sao? Thật sự từ bỏ sự đền đáp hậu hĩnh thế này?” Nam Tiểu cảm thấy có lẽ Ngũ Vận Uyển không thích giá cả quá thấp, lòng tham quá lớn đây mà?Sự kiên nhẫn cuối cùng của Ngũ Vận Uyển cũng đã cạn kiệt.“Nam Tiêu, em đã nói tất cả những gì nên nói” Cô đứng lên, nói lạnh tanh: “Em về nghỉ ngơi, tạm biệt”Dứt lời, cô rời khỏi phòng mà không hề ngoảnh lại..