Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 492: Chuyện Này Mà Anh Cũng Đòi Làm À
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Hai người cùng đi tới bên bàn ăn.Ngũ Vận Uyển muốnchia sẻ tin vui này với Nam Ngự nên đã bảo người giúp việc về trước, bây giờ trong nhà chỉ có hai người bọn họ.Nam Ngự nhìn cả một bàn đầy thức ăn thì khẽ nhíu mày, "Đây là em nấu à?""Đúng vậy.""Bây giờ em đã có thai rồi, đừng làm việc này nữa." Nam Ngự nắm tay Ngũ Vận Uyển nhíu mày nói, "Em phải cố gắng nghỉ ngơi đi."Ngũ Vận Uyển không biết nên khóc hay cười, cảm thấy anh có phần chuyện bé xé ra to.Hai người ăn cơm xong, Ngũ Vận Uyển vừa đứng lên chuẩn bị rửa bát, không ngờ anh đã nắm chặt tay cô, "Em để đấy cho anh, cứ nghỉ ngơi đi."Anh nói xong không ngờ từ trên xe lăn đứng lên, cầm bát đũa đi rửa.Ngũ Vận Uyển trợn tròn mắt.Phản ứng này của Nam Ngự cũng hơi lố quá rồi thì phải?Cô định nói mình có thể rửa bát nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Nam Ngự lại không nói được nữa, chỉ có thể nghe tiếng anh rửa bát loảng xoảng trong bếp.Sau khi rửa bát xong, Ngũ Vận Uyển chuẩn bị lên tầng nghỉ ngơi nhưng không ngờ Nam Ngự cản cố lại, bế cô đi lên trên tầng, "Em cẩn thận, để anh bể em lên."Bây giờ Ngũ Vận Uyển thật sự dở khóc dở cười."Nam Ngự, em chỉ có thai chứ không phải mắc bệnh nặng, không cần khoa trương như vậy."Nam Ngự lại cố chấp nói, "Anh thích."Ngũ Vận Uyển nhìn vẻ ngang ngược của Nam Ngự thì không tiện nói gì nữa, thật ra cũng cảm thấy ngọt ngào.Sau khi bọn họ tới phòng ngủ, Ngũ Vận Uyển chuẩn bị đi tắm nhưng không ngờ Nam Ngự cũng vào phòng tắm theo, khẽ nói: "Để anh tắm cho em"."Chuyện này mà anh cũng đòi làm à? Ôi mẹ ơi" Ngũ Vận Uyển thấy vậy thì hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.Nam Ngự lại không để ý tới, chỉ lo đỡ cô ngồi trong phòng tắm, cầm khăn bắt đầu chà lưng cho cô.Ngũ Vận Uyển có chút cảm động nói: "Nam Ngự, anh không cần lo lắng cẩn thận cho em như vậy đâu.Em không sao mà.""Không được."Nam Ngự vẫn cố chấp, nghiêm túc chà lưng cho cô, từng động tác đều rất nhẹ nhàng..
Hai người cùng đi tới bên bàn ăn.
Ngũ Vận Uyển muốn
chia sẻ tin vui này với Nam Ngự nên đã bảo người giúp việc về trước, bây giờ trong nhà chỉ có hai người bọn họ.
Nam Ngự nhìn cả một bàn đầy thức ăn thì khẽ nhíu mày, "Đây là em nấu à?"
"Đúng vậy."
"Bây giờ em đã có thai rồi, đừng làm việc này nữa." Nam Ngự nắm tay Ngũ Vận Uyển nhíu mày nói, "Em phải cố gắng nghỉ ngơi đi."
Ngũ Vận Uyển không biết nên khóc hay cười, cảm thấy anh có phần chuyện bé xé ra to.
Hai người ăn cơm xong, Ngũ Vận Uyển vừa đứng lên chuẩn bị rửa bát, không ngờ anh đã nắm chặt tay cô, "Em để đấy cho anh, cứ nghỉ ngơi đi."
Anh nói xong không ngờ từ trên xe lăn đứng lên, cầm bát đũa đi rửa.
Ngũ Vận Uyển trợn tròn mắt.
Phản ứng này của Nam Ngự cũng hơi lố quá rồi thì phải?
Cô định nói mình có thể rửa bát nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Nam Ngự lại không nói được nữa, chỉ có thể nghe tiếng anh rửa bát loảng xoảng trong bếp.
Sau khi rửa bát xong, Ngũ Vận Uyển chuẩn bị lên tầng nghỉ ngơi nhưng không ngờ Nam Ngự cản cố lại, bế cô đi lên trên tầng, "Em cẩn thận, để anh bể em lên."
Bây giờ Ngũ Vận Uyển thật sự dở khóc dở cười.
"Nam Ngự, em chỉ có thai chứ không phải mắc bệnh nặng, không cần khoa trương như vậy."
Nam Ngự lại cố chấp nói, "Anh thích."
Ngũ Vận Uyển nhìn vẻ ngang ngược của Nam Ngự thì không tiện nói gì nữa, thật ra cũng cảm thấy ngọt ngào.
Sau khi bọn họ tới phòng ngủ, Ngũ Vận Uyển chuẩn bị đi tắm nhưng không ngờ Nam Ngự cũng vào phòng tắm theo, khẽ nói: "Để anh tắm cho em".
"Chuyện này mà anh cũng đòi làm à? Ôi mẹ ơi" Ngũ Vận Uyển thấy vậy thì hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Nam Ngự lại không để ý tới, chỉ lo đỡ cô ngồi trong phòng tắm, cầm khăn bắt đầu chà lưng cho cô.
Ngũ Vận Uyển có chút cảm động nói: "Nam Ngự, anh không cần lo lắng cẩn thận cho em như vậy đâu.
Em không sao mà."
"Không được."
Nam Ngự vẫn cố chấp, nghiêm túc chà lưng cho cô, từng động tác đều rất nhẹ nhàng..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Hai người cùng đi tới bên bàn ăn.Ngũ Vận Uyển muốnchia sẻ tin vui này với Nam Ngự nên đã bảo người giúp việc về trước, bây giờ trong nhà chỉ có hai người bọn họ.Nam Ngự nhìn cả một bàn đầy thức ăn thì khẽ nhíu mày, "Đây là em nấu à?""Đúng vậy.""Bây giờ em đã có thai rồi, đừng làm việc này nữa." Nam Ngự nắm tay Ngũ Vận Uyển nhíu mày nói, "Em phải cố gắng nghỉ ngơi đi."Ngũ Vận Uyển không biết nên khóc hay cười, cảm thấy anh có phần chuyện bé xé ra to.Hai người ăn cơm xong, Ngũ Vận Uyển vừa đứng lên chuẩn bị rửa bát, không ngờ anh đã nắm chặt tay cô, "Em để đấy cho anh, cứ nghỉ ngơi đi."Anh nói xong không ngờ từ trên xe lăn đứng lên, cầm bát đũa đi rửa.Ngũ Vận Uyển trợn tròn mắt.Phản ứng này của Nam Ngự cũng hơi lố quá rồi thì phải?Cô định nói mình có thể rửa bát nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Nam Ngự lại không nói được nữa, chỉ có thể nghe tiếng anh rửa bát loảng xoảng trong bếp.Sau khi rửa bát xong, Ngũ Vận Uyển chuẩn bị lên tầng nghỉ ngơi nhưng không ngờ Nam Ngự cản cố lại, bế cô đi lên trên tầng, "Em cẩn thận, để anh bể em lên."Bây giờ Ngũ Vận Uyển thật sự dở khóc dở cười."Nam Ngự, em chỉ có thai chứ không phải mắc bệnh nặng, không cần khoa trương như vậy."Nam Ngự lại cố chấp nói, "Anh thích."Ngũ Vận Uyển nhìn vẻ ngang ngược của Nam Ngự thì không tiện nói gì nữa, thật ra cũng cảm thấy ngọt ngào.Sau khi bọn họ tới phòng ngủ, Ngũ Vận Uyển chuẩn bị đi tắm nhưng không ngờ Nam Ngự cũng vào phòng tắm theo, khẽ nói: "Để anh tắm cho em"."Chuyện này mà anh cũng đòi làm à? Ôi mẹ ơi" Ngũ Vận Uyển thấy vậy thì hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.Nam Ngự lại không để ý tới, chỉ lo đỡ cô ngồi trong phòng tắm, cầm khăn bắt đầu chà lưng cho cô.Ngũ Vận Uyển có chút cảm động nói: "Nam Ngự, anh không cần lo lắng cẩn thận cho em như vậy đâu.Em không sao mà.""Không được."Nam Ngự vẫn cố chấp, nghiêm túc chà lưng cho cô, từng động tác đều rất nhẹ nhàng..