Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 494: Vận Uyển Các Con Quen Nhau À
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Con của cô và Nam Ngự chắc chắn sẽ hơn ba mẹ, rất xinh gái hoặc đẹp trai khiến nhiều người phải mê mẩn.Ngũ Vận Uyển mỉm cười, đi theo con đường nhỏ rẽ vào căn hộ của Ngũ Nhã Phân.Nhưng cô không ngờ mình còn chưa kịp lấy chìa khóa thì cánh cửa đã mở ra.Một người khách không ngờ tới từ bên trong bước ra.Người khách đó là Mặc Nham, cậu chủ nhà họ Mặc, anh trai của Mặc Chiêu Huyên.Bây giờ Ngũ Nhã Phân đã khỏe hơn nhiều, có thể xuống giường được rồi.Bà đang cười tít mắt tiễn Mặc Nham ra ngoài, đúng lúc gặp Ngũ Vận Uyển.Mặc Nham cũng sững sờ khi nhìn thấy Ngũ Vận Uyển nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, chào: "Chào cô, Ngũ Vận Uyển.""Sao lại là anh, Mặc Nhạm?" Bây giờ Ngũ Vận Uyển kinh ngạc không nói được thành lời.Sao Mặc Nham có thể tới nhà các cô? Lẽ nào anh ta quen biết mẹ?Ngũ Nhã Phân cũng rất kinh ngạc khi thấy hai người quen nhau, "Vận Uyển, các con quen nhau à?"Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích, Mặc Nham đã nói với Ngũ Nhã Phân: "Dì Phân, dù không cần tiễn cháu đâu.Cháu sẽ quay lại thăm dì sau.Dì nhớ chú ý giữ sức khỏe đấy"Ngũ Nhã Phân có vẻ rất quý Mặc Nham, vừa cười vừa nói: "Tiểu Nham thật có lòng.Cám ơn cháu đã tới thăm dì, đổi lại thành người nhà khác đã xem dì làm người xa lạ từ lâu rồi.""Dì Phân, cháu chắc chắn sẽ không làm như vậy đâu" Mặc Nham liếc nhìn Ngũ Vận Uyển nói: "Dì Phân, nếu dì còn có khách, cháu sẽ không làm phiền nữa.Tạm biệt dì.""Được được, Tiểu Nham, cháu nhớ thường xuyên tới chơi nhé, dì Phân sẽ nấu món ngon cho cháu ăn"Chuyện gì vậy? Hình như mẹ và Mặc Nham rất thân thiết.Ngũ Vận Uyển kinh ngạc đến ngây người.Mặc Nham lịch sự chào cô rồi rời đi.Anh ta đi rồi, Ngũ Vận Uyển mới bước vào nhà.Cô nhìn thấy Ngũ Nhã Phân lấy trà ngon nhất trong nhà ra chiêu đãi Mặc Nham.Nhưng có nghĩ lại cũng không thể trách được.Người có thân phận như anh ta, cho dù bà không quen thân cũng sẽ lấy trà ngon nhất trong nhà ra mời.Ngũ Vận Uyển hỏi mẹ: "Mẹ, sao mẹ quen với Mặc Nham vậy? Hai người thân thiết lắm sao?"Ngũ Nhã Phân cầm ít bánh ngọt tới cho Ngũ Vận Uyển và ngồi xuống..
Con của cô và Nam Ngự chắc chắn sẽ hơn ba mẹ, rất xinh gái hoặc đẹp trai khiến nhiều người phải mê mẩn.
Ngũ Vận Uyển mỉm cười, đi theo con đường nhỏ rẽ vào căn hộ của Ngũ Nhã Phân.
Nhưng cô không ngờ mình còn chưa kịp lấy chìa khóa thì cánh cửa đã mở ra.
Một người khách không ngờ tới từ bên trong bước ra.
Người khách đó là Mặc Nham, cậu chủ nhà họ Mặc, anh trai của Mặc Chiêu Huyên.
Bây giờ Ngũ Nhã Phân đã khỏe hơn nhiều, có thể xuống giường được rồi.
Bà đang cười tít mắt tiễn Mặc Nham ra ngoài, đúng lúc gặp Ngũ Vận Uyển.
Mặc Nham cũng sững sờ khi nhìn thấy Ngũ Vận Uyển nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, chào: "Chào cô, Ngũ Vận Uyển."
"Sao lại là anh, Mặc Nhạm?" Bây giờ Ngũ Vận Uyển kinh ngạc không nói được thành lời.
Sao Mặc Nham có thể tới nhà các cô? Lẽ nào anh ta quen biết mẹ?
Ngũ Nhã Phân cũng rất kinh ngạc khi thấy hai người quen nhau, "Vận Uyển, các con quen nhau à?"
Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích, Mặc Nham đã nói với Ngũ Nhã Phân: "Dì Phân, dù không cần tiễn cháu đâu.
Cháu sẽ quay lại thăm dì sau.
Dì nhớ chú ý giữ sức khỏe đấy"
Ngũ Nhã Phân có vẻ rất quý Mặc Nham, vừa cười vừa nói: "Tiểu Nham thật có lòng.
Cám ơn cháu đã tới thăm dì, đổi lại thành người nhà khác đã xem dì làm người xa lạ từ lâu rồi."
"Dì Phân, cháu chắc chắn sẽ không làm như vậy đâu" Mặc Nham liếc nhìn Ngũ Vận Uyển nói: "Dì Phân, nếu dì còn có khách, cháu sẽ không làm phiền nữa.
Tạm biệt dì."
"Được được, Tiểu Nham, cháu nhớ thường xuyên tới chơi nhé, dì Phân sẽ nấu món ngon cho cháu ăn"
Chuyện gì vậy? Hình như mẹ và Mặc Nham rất thân thiết.
Ngũ Vận Uyển kinh ngạc đến ngây người.
Mặc Nham lịch sự chào cô rồi rời đi.
Anh ta đi rồi, Ngũ Vận Uyển mới bước vào nhà.
Cô nhìn thấy Ngũ Nhã Phân lấy trà ngon nhất trong nhà ra chiêu đãi Mặc Nham.
Nhưng có nghĩ lại cũng không thể trách được.
Người có thân phận như anh ta, cho dù bà không quen thân cũng sẽ lấy trà ngon nhất trong nhà ra mời.
Ngũ Vận Uyển hỏi mẹ: "Mẹ, sao mẹ quen với Mặc Nham vậy? Hai người thân thiết lắm sao?"
Ngũ Nhã Phân cầm ít bánh ngọt tới cho Ngũ Vận Uyển và ngồi xuống..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Con của cô và Nam Ngự chắc chắn sẽ hơn ba mẹ, rất xinh gái hoặc đẹp trai khiến nhiều người phải mê mẩn.Ngũ Vận Uyển mỉm cười, đi theo con đường nhỏ rẽ vào căn hộ của Ngũ Nhã Phân.Nhưng cô không ngờ mình còn chưa kịp lấy chìa khóa thì cánh cửa đã mở ra.Một người khách không ngờ tới từ bên trong bước ra.Người khách đó là Mặc Nham, cậu chủ nhà họ Mặc, anh trai của Mặc Chiêu Huyên.Bây giờ Ngũ Nhã Phân đã khỏe hơn nhiều, có thể xuống giường được rồi.Bà đang cười tít mắt tiễn Mặc Nham ra ngoài, đúng lúc gặp Ngũ Vận Uyển.Mặc Nham cũng sững sờ khi nhìn thấy Ngũ Vận Uyển nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, chào: "Chào cô, Ngũ Vận Uyển.""Sao lại là anh, Mặc Nhạm?" Bây giờ Ngũ Vận Uyển kinh ngạc không nói được thành lời.Sao Mặc Nham có thể tới nhà các cô? Lẽ nào anh ta quen biết mẹ?Ngũ Nhã Phân cũng rất kinh ngạc khi thấy hai người quen nhau, "Vận Uyển, các con quen nhau à?"Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích, Mặc Nham đã nói với Ngũ Nhã Phân: "Dì Phân, dù không cần tiễn cháu đâu.Cháu sẽ quay lại thăm dì sau.Dì nhớ chú ý giữ sức khỏe đấy"Ngũ Nhã Phân có vẻ rất quý Mặc Nham, vừa cười vừa nói: "Tiểu Nham thật có lòng.Cám ơn cháu đã tới thăm dì, đổi lại thành người nhà khác đã xem dì làm người xa lạ từ lâu rồi.""Dì Phân, cháu chắc chắn sẽ không làm như vậy đâu" Mặc Nham liếc nhìn Ngũ Vận Uyển nói: "Dì Phân, nếu dì còn có khách, cháu sẽ không làm phiền nữa.Tạm biệt dì.""Được được, Tiểu Nham, cháu nhớ thường xuyên tới chơi nhé, dì Phân sẽ nấu món ngon cho cháu ăn"Chuyện gì vậy? Hình như mẹ và Mặc Nham rất thân thiết.Ngũ Vận Uyển kinh ngạc đến ngây người.Mặc Nham lịch sự chào cô rồi rời đi.Anh ta đi rồi, Ngũ Vận Uyển mới bước vào nhà.Cô nhìn thấy Ngũ Nhã Phân lấy trà ngon nhất trong nhà ra chiêu đãi Mặc Nham.Nhưng có nghĩ lại cũng không thể trách được.Người có thân phận như anh ta, cho dù bà không quen thân cũng sẽ lấy trà ngon nhất trong nhà ra mời.Ngũ Vận Uyển hỏi mẹ: "Mẹ, sao mẹ quen với Mặc Nham vậy? Hai người thân thiết lắm sao?"Ngũ Nhã Phân cầm ít bánh ngọt tới cho Ngũ Vận Uyển và ngồi xuống..