Tác giả:

Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…

Chương 498: Như Vậy Còn Chưa Hết Đâu

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Ngũ Vận Uyển trở lại tòa soạn.Chẳng hiểu sao cô rất để ý tới lời Mặc Nham nói, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.Ngũ Vận Uyển nhớ chị Trịnh làm việc trong tòa soạn lâu nhất, có lẽ cô có thể hỏi chị ấy về một vài ân oán của nhà họ Mặc năm đó.Chị Trịnh nhớ lại rồi lật tìm cuốn sổ ghi chép của mình năm đó và trả lời những thắc mắc của Ngũ Vận Uyển.Cô ta nói: "Mười năm trước, nhà họ Mặc gặp phải nguy cơ chưa từng có trong sự nghiệp kinh doanh, mấy tập đoàn tài chính lớn bên ngoài đều chèn ép tập đoàn nhà họ Mặc.Lúc đó có thể thấy bọn họ sắp bị tập đoàn tài chính của thành phố khác thu mua, thâu tóm, đúng là suýt nữa thì sa cơ lỡ vận, không bảo vệ nổi mình."Chị Trinh còn nói: "Chị nhớ, năm đó chuyện này đã gây ra chấn động rất lớn, bởi vì ba gia tộc lớn ở thành phố S có liên kết huyết mạch chặt chẽ, vinh nhục có nhau.Nguy cơ lần này cũng kinh động tới người của hai nhà Quý, Nam nhưng bọn họ không ra tay cứu giúp mà có vẻ xem chừng.Ngũ Vận Uyển không nhịn được nói xen vào: "Sao bọn họ không ra tay giúp nhà họ Mặc? Không phải bọn họ qua lại thân thiết mấy đời à?""Đúng vậy, ban đầu bọn họ chắc chắn sẽ ra tay cứu giúp.Nhưng năm đó gặp phải khủng hoảng kinh tế thế giới, tình hình của hai nhà bọn họ cũng không tốt lắm, cho nên chỉ có thể tạm thời xem chừng.Bọn họ cũng không hy vọng nhà họ Mặc bị thu mua."Ngũ Vận Uyển lắng nghe từ đầu đến cuối.Chị Trịnh bổ sung: "Như vậy còn chưa hết đâu""Còn gì nữa ạ?" Ngũ Vận Uyển hỏi."Chuyện này thật ra không có liên quan trực tiếp với chuyện công ty bị chèn ép, thua mua và sáp nhập." Chị Trịnh nói: "Nhưng vào thời điểm quan trọng này, Mặc Chiêu Huyện lại bị bắt cóc và mất tích, em nói xem nhà họ Mặc không phải rơi vào tình cảnh tai họa nối tiếp nhau tới thì là gì?"Hóa ra phía sau vụ bắt cóc năm đó còn có vài yếu tố ảnh hưởng như vậy.Ngũ Vận Uyển thầm nghĩ.Chị Trinh nói: "Bởi vì năm đó Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự.."Cô ta nhất thời nghẹn lời, hơi do dự vì không biết có nên nói cho Ngũ Vận Uyển biết về vụ bắt cóc năm đó không.Ngũ Vận Uyển nói: "Chị Trịnh, không sao đâu, chị cứ nói đi.Em đã nghe Nam Ngự nói về vụ bắt cóc đó rồi"Chị Trịnh yên tâm, nói tiếp: "May là lúc đó nhà họ Nam ra tay giúp đỡ.Vì vụ bắt cóc lần này, cho dù Mặc Chiêu Huyên chết trong đám cháy đó nhưng không ngờ tập đoàn nhà họ Mặc lại nhận được sự trợ giúp của nhà họ Nam, mới vượt qua khó khăn.Nếu không, sợ rằng nhà họ Mặc bây giờ sẽ thật sự vắng vẻ.".

Ngũ Vận Uyển trở lại tòa soạn.

Chẳng hiểu sao cô rất để ý tới lời Mặc Nham nói, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Ngũ Vận Uyển nhớ chị Trịnh làm việc trong tòa soạn lâu nhất, có lẽ cô có thể hỏi chị ấy về một vài ân oán của nhà họ Mặc năm đó.

Chị Trịnh nhớ lại rồi lật tìm cuốn sổ ghi chép của mình năm đó và trả lời những thắc mắc của Ngũ Vận Uyển.

Cô ta nói: "Mười năm trước, nhà họ Mặc gặp phải nguy cơ chưa từng có trong sự nghiệp kinh doanh, mấy tập đoàn tài chính lớn bên ngoài đều chèn ép tập đoàn nhà họ Mặc.

Lúc đó có thể thấy bọn họ sắp bị tập đoàn tài chính của thành phố khác thu mua, thâu tóm, đúng là suýt nữa thì sa cơ lỡ vận, không bảo vệ nổi mình."

Chị Trinh còn nói: "Chị nhớ, năm đó chuyện này đã gây ra chấn động rất lớn, bởi vì ba gia tộc lớn ở thành phố S có liên kết huyết mạch chặt chẽ, vinh nhục có nhau.

Nguy cơ lần này cũng kinh động tới người của hai nhà Quý, Nam nhưng bọn họ không ra tay cứu giúp mà có vẻ xem chừng.

Ngũ Vận Uyển không nhịn được nói xen vào: "Sao bọn họ không ra tay giúp nhà họ Mặc? Không phải bọn họ qua lại thân thiết mấy đời à?"

"Đúng vậy, ban đầu bọn họ chắc chắn sẽ ra tay cứu giúp.

Nhưng năm đó gặp phải khủng hoảng kinh tế thế giới, tình hình của hai nhà bọn họ cũng không tốt lắm, cho nên chỉ có thể tạm thời xem chừng.

Bọn họ cũng không hy vọng nhà họ Mặc bị thu mua."

Ngũ Vận Uyển lắng nghe từ đầu đến cuối.

Chị Trịnh bổ sung: "Như vậy còn chưa hết đâu"

"Còn gì nữa ạ?" Ngũ Vận Uyển hỏi.

"Chuyện này thật ra không có liên quan trực tiếp với chuyện công ty bị chèn ép, thua mua và sáp nhập." Chị Trịnh nói: "Nhưng vào thời điểm quan trọng này, Mặc Chiêu Huyện lại bị bắt cóc và mất tích, em nói xem nhà họ Mặc không phải rơi vào tình cảnh tai họa nối tiếp nhau tới thì là gì?"

Hóa ra phía sau vụ bắt cóc năm đó còn có vài yếu tố ảnh hưởng như vậy.

Ngũ Vận Uyển thầm nghĩ.

Chị Trinh nói: "Bởi vì năm đó Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự.."

Cô ta nhất thời nghẹn lời, hơi do dự vì không biết có nên nói cho Ngũ Vận Uyển biết về vụ bắt cóc năm đó không.

Ngũ Vận Uyển nói: "Chị Trịnh, không sao đâu, chị cứ nói đi.

Em đã nghe Nam Ngự nói về vụ bắt cóc đó rồi"

Chị Trịnh yên tâm, nói tiếp: "May là lúc đó nhà họ Nam ra tay giúp đỡ.

Vì vụ bắt cóc lần này, cho dù Mặc Chiêu Huyên chết trong đám cháy đó nhưng không ngờ tập đoàn nhà họ Mặc lại nhận được sự trợ giúp của nhà họ Nam, mới vượt qua khó khăn.

Nếu không, sợ rằng nhà họ Mặc bây giờ sẽ thật sự vắng vẻ.".

Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Ngũ Vận Uyển trở lại tòa soạn.Chẳng hiểu sao cô rất để ý tới lời Mặc Nham nói, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.Ngũ Vận Uyển nhớ chị Trịnh làm việc trong tòa soạn lâu nhất, có lẽ cô có thể hỏi chị ấy về một vài ân oán của nhà họ Mặc năm đó.Chị Trịnh nhớ lại rồi lật tìm cuốn sổ ghi chép của mình năm đó và trả lời những thắc mắc của Ngũ Vận Uyển.Cô ta nói: "Mười năm trước, nhà họ Mặc gặp phải nguy cơ chưa từng có trong sự nghiệp kinh doanh, mấy tập đoàn tài chính lớn bên ngoài đều chèn ép tập đoàn nhà họ Mặc.Lúc đó có thể thấy bọn họ sắp bị tập đoàn tài chính của thành phố khác thu mua, thâu tóm, đúng là suýt nữa thì sa cơ lỡ vận, không bảo vệ nổi mình."Chị Trinh còn nói: "Chị nhớ, năm đó chuyện này đã gây ra chấn động rất lớn, bởi vì ba gia tộc lớn ở thành phố S có liên kết huyết mạch chặt chẽ, vinh nhục có nhau.Nguy cơ lần này cũng kinh động tới người của hai nhà Quý, Nam nhưng bọn họ không ra tay cứu giúp mà có vẻ xem chừng.Ngũ Vận Uyển không nhịn được nói xen vào: "Sao bọn họ không ra tay giúp nhà họ Mặc? Không phải bọn họ qua lại thân thiết mấy đời à?""Đúng vậy, ban đầu bọn họ chắc chắn sẽ ra tay cứu giúp.Nhưng năm đó gặp phải khủng hoảng kinh tế thế giới, tình hình của hai nhà bọn họ cũng không tốt lắm, cho nên chỉ có thể tạm thời xem chừng.Bọn họ cũng không hy vọng nhà họ Mặc bị thu mua."Ngũ Vận Uyển lắng nghe từ đầu đến cuối.Chị Trịnh bổ sung: "Như vậy còn chưa hết đâu""Còn gì nữa ạ?" Ngũ Vận Uyển hỏi."Chuyện này thật ra không có liên quan trực tiếp với chuyện công ty bị chèn ép, thua mua và sáp nhập." Chị Trịnh nói: "Nhưng vào thời điểm quan trọng này, Mặc Chiêu Huyện lại bị bắt cóc và mất tích, em nói xem nhà họ Mặc không phải rơi vào tình cảnh tai họa nối tiếp nhau tới thì là gì?"Hóa ra phía sau vụ bắt cóc năm đó còn có vài yếu tố ảnh hưởng như vậy.Ngũ Vận Uyển thầm nghĩ.Chị Trinh nói: "Bởi vì năm đó Mặc Chiêu Huyên và Nam Ngự.."Cô ta nhất thời nghẹn lời, hơi do dự vì không biết có nên nói cho Ngũ Vận Uyển biết về vụ bắt cóc năm đó không.Ngũ Vận Uyển nói: "Chị Trịnh, không sao đâu, chị cứ nói đi.Em đã nghe Nam Ngự nói về vụ bắt cóc đó rồi"Chị Trịnh yên tâm, nói tiếp: "May là lúc đó nhà họ Nam ra tay giúp đỡ.Vì vụ bắt cóc lần này, cho dù Mặc Chiêu Huyên chết trong đám cháy đó nhưng không ngờ tập đoàn nhà họ Mặc lại nhận được sự trợ giúp của nhà họ Nam, mới vượt qua khó khăn.Nếu không, sợ rằng nhà họ Mặc bây giờ sẽ thật sự vắng vẻ.".

Chương 498: Như Vậy Còn Chưa Hết Đâu