Lúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của…
Chương 507: Ông Tốt Với Nam Ngự Quá
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Ngũ Vận Uyển nghe thế thì sắc mặt hơi thay đổi.Ngũ Vận Uyển không ngờ ông cụ Nam lại xem trọng con của họ như vậy, lại còn nói thẳng là muốn để đứa bé làm người nối nghiệp của nhà họ Nam?Phải biết là nhà họ Nam không chỉ có Nam Ngự mà còn có cả Nam Tiêu, Nam Bá và Lâm Tiểu Như cũng đã có con rồi.Mặc dù bây giờ đã biết ông cụ thiên vị, nhưng cô không ngờ ông cụ thật sự thiên vị đến thế này.Nếu Nam Tiêu biết suy nghĩ của ông cụ thì chẳng phải sẽ tức chết sao?Ngũ Vận Uyển nhíu mày, không nhịn được thấp giọng nói: “Ông nội thiên vị Nam Ngự như vậy, liệu anh cả Nam Tiêu có...”Nói đến tình hình hiện tại của nhà họ Nam, ông cụ bỗng thở dài, bảo: “Nam Tiêu làm anh cả ấy à, đúng là...!Haiz, nó quá đề phòng Nam Ngự, như thể Nam Ngự là kẻ thù không đội trời chung của nó, hoàn toàn không giốngmột người anh trai.Lúc nhỏ nó đã vậy, không ngờ lớn.lên vẫn vậy.Haiz, gia môn bất hạnh mà.Mặc dù bây giờ Nam Ngự là cậu ấm làm nở mày nở một nhà họ Nam, còn là chủ tịch của tập đoàn Ngự Diệu, nhưng lại không có cổ phần trong công ty của nhà họ Nam, ông là ông nội mà thấy hổ thẹn”Ngũ Vận Uyển nghe thế thì vô cùng kinh ngạc.Dưới sự dẫn dắt của Nam Ngự, tập đoàn Ngự Diệu đạt được thành tích tốt hơn qua mỗi năm, Nam Ngự giỏi giang như vậy, sao anh có thể không có cổ phần trong công ty nhà họ Nam chứ?Ngũ Vận Uyển hỏi ông nội: “Sao có thể chứ, tại sao vậy ạ? Nam Ngự cũng là một thành viên của nhà họ Nam, chẳng phải anh ấy nên có cổ phần sao?”Ông cụ Nam nói: “Tất nhiên là nên có chứ! Thực ra ông đã sớm chuyển một phần cổ phần cho Nam Ngự rồi, nhưng Nam Tiêu luôn gây áp lực rất lớn cho các thành viên hội đồng quản trị khiến họ không dám manh động.Họ cũng luôn nhìn sắc mặt Nam Tiêu mà làm việc.Haiz, đều là đám bất tài vô dụng, thế nên hội đồng quản trị không thông qua thì cổ phần của Nam Ngự cứ treo lơ lửng như thế đấy”“Vậy chẳng phải Nam Tiêu độc chiếm cổ phần của nhà họ Nam sao?”Nam Viễn Hùng gật đầu, cười nhạt, nói: “Chẳng thế thì sao, may mà cháu mang thai rồi.Bây giờ bên phía hội đồng quản trị, cuối cùng Nam Ngự cũng có lý do để có thể nhận cổ phần rồi.Ngũ Vận Uyển, đây chính là ý đồ khiến ông hi vọng Nam Ngự sớm kết hôn và cháu sớm có thai đấy!Mắt Ngũ Vận Uyển lóe lên.E là vì ông cụ thiên vị rõ ràng như vậy nên Nam Tiêu mới kiêng dè Nam Ngự.Cô cũng không tiện nói gì nhiều, chỉ có thể nhẹ giọng đáp lời: “Ông nội, ông tốt với Nam Ngự quá”Ông cụ Nam cười nói: “Nam Ngự giống ông nhất, ông thương nó nhiều hơn một chút.Vả lại con người nó cũng rất tốt bụng, cháu đừng thấy nó hung dữ lạnh lùng, tất cả đều là vì vụ tai nạn mười năm trước mà ra.Lúc nhỏ nó rất ân cần với mọi người, nó là một người rất thích nói chuyện đấy.Giờ ông cũng lớn tuổi rồi, không kiểm soát được nhiều nữa, đúng là ấm ức cho Nam Ngự”..
Ngũ Vận Uyển nghe thế thì sắc mặt hơi thay đổi.
Ngũ Vận Uyển không ngờ ông cụ Nam lại xem trọng con của họ như vậy, lại còn nói thẳng là muốn để đứa bé làm người nối nghiệp của nhà họ Nam?
Phải biết là nhà họ Nam không chỉ có Nam Ngự mà còn có cả Nam Tiêu, Nam Bá và Lâm Tiểu Như cũng đã có con rồi.
Mặc dù bây giờ đã biết ông cụ thiên vị, nhưng cô không ngờ ông cụ thật sự thiên vị đến thế này.
Nếu Nam Tiêu biết suy nghĩ của ông cụ thì chẳng phải sẽ tức chết sao?
Ngũ Vận Uyển nhíu mày, không nhịn được thấp giọng nói: “Ông nội thiên vị Nam Ngự như vậy, liệu anh cả Nam Tiêu có...”
Nói đến tình hình hiện tại của nhà họ Nam, ông cụ bỗng thở dài, bảo: “Nam Tiêu làm anh cả ấy à, đúng là...!Haiz, nó quá đề phòng Nam Ngự, như thể Nam Ngự là kẻ thù không đội trời chung của nó, hoàn toàn không giống
một người anh trai.
Lúc nhỏ nó đã vậy, không ngờ lớn.
lên vẫn vậy.
Haiz, gia môn bất hạnh mà.
Mặc dù bây giờ Nam Ngự là cậu ấm làm nở mày nở một nhà họ Nam, còn là chủ tịch của tập đoàn Ngự Diệu, nhưng lại không có cổ phần trong công ty của nhà họ Nam, ông là ông nội mà thấy hổ thẹn”
Ngũ Vận Uyển nghe thế thì vô cùng kinh ngạc.
Dưới sự dẫn dắt của Nam Ngự, tập đoàn Ngự Diệu đạt được thành tích tốt hơn qua mỗi năm, Nam Ngự giỏi giang như vậy, sao anh có thể không có cổ phần trong công ty nhà họ Nam chứ?
Ngũ Vận Uyển hỏi ông nội: “Sao có thể chứ, tại sao vậy ạ? Nam Ngự cũng là một thành viên của nhà họ Nam, chẳng phải anh ấy nên có cổ phần sao?”
Ông cụ Nam nói: “Tất nhiên là nên có chứ! Thực ra ông đã sớm chuyển một phần cổ phần cho Nam Ngự rồi, nhưng Nam Tiêu luôn gây áp lực rất lớn cho các thành viên hội đồng quản trị khiến họ không dám manh động.
Họ cũng luôn nhìn sắc mặt Nam Tiêu mà làm việc.
Haiz, đều là đám bất tài vô dụng, thế nên hội đồng quản trị không thông qua thì cổ phần của Nam Ngự cứ treo lơ lửng như thế đấy”
“Vậy chẳng phải Nam Tiêu độc chiếm cổ phần của nhà họ Nam sao?”
Nam Viễn Hùng gật đầu, cười nhạt, nói: “Chẳng thế thì sao, may mà cháu mang thai rồi.
Bây giờ bên phía hội đồng quản trị, cuối cùng Nam Ngự cũng có lý do để có thể nhận cổ phần rồi.
Ngũ Vận Uyển, đây chính là ý đồ khiến ông hi vọng Nam Ngự sớm kết hôn và cháu sớm có thai đấy!
Mắt Ngũ Vận Uyển lóe lên.
E là vì ông cụ thiên vị rõ ràng như vậy nên Nam Tiêu mới kiêng dè Nam Ngự.
Cô cũng không tiện nói gì nhiều, chỉ có thể nhẹ giọng đáp lời: “Ông nội, ông tốt với Nam Ngự quá”
Ông cụ Nam cười nói: “Nam Ngự giống ông nhất, ông thương nó nhiều hơn một chút.
Vả lại con người nó cũng rất tốt bụng, cháu đừng thấy nó hung dữ lạnh lùng, tất cả đều là vì vụ tai nạn mười năm trước mà ra.
Lúc nhỏ nó rất ân cần với mọi người, nó là một người rất thích nói chuyện đấy.
Giờ ông cũng lớn tuổi rồi, không kiểm soát được nhiều nữa, đúng là ấm ức cho Nam Ngự”..
Tình Nồng Khó PhaiTác giả: Dật DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngLúc Ngũ Vận Uyển đến ủy ban thì người mà cô định đăng ký kết hôn vẫn còn chưa tới. Sau khi muộn khoảng nửa tiếng, Ngũ Vận Uyển đang định gọi điện thoại thì người kia lại chủ động gọi cho cô. Vừa ấn nút nghe máy, Ngũ Vận Uyển đã nghe thấy tiếng chửi rủa xông thẳng vào màng nhĩ: “Ngũ Vận Uyển, cô đúng là đồ lừa đảo, hồi học đại học cô bị đánh giá như nào mà cũng không biết à? Bây giờ còn muốn kết hôn với tôi ư? Tôi nói cho cô biết nhé, nằm mơ đi!” “Bảo sao mới đi xem mắt được ba ngày mà đã kết hôn luôn rồi, nếu bạn gái cũ của tôi không học cùng đại học với cô thì tôi suýt bị cô lừa rồi. Đồ đàn bà mặt dày, tôi thèm vào!” Tút tút tút, điện thoại bị cúp ngang. Ngũ Vận Uyển còn chưa kịp giải thích câu nào thì đã bị phán án tử hình rồi. Cô cầm điện thoại, mười đầu ngón tay trắng bệch, cô mấp máy môi, nhưng lại chẳng thể giải thích được câu nào ra thành lời. Vừa nãy người ở đầu dây bên kia nói khá lớn tiếng, rất nhiều người đi qua nhìn về phía Ngũ Vận Uyển. Ánh mắt miệt thị, khinh thường của… Ngũ Vận Uyển nghe thế thì sắc mặt hơi thay đổi.Ngũ Vận Uyển không ngờ ông cụ Nam lại xem trọng con của họ như vậy, lại còn nói thẳng là muốn để đứa bé làm người nối nghiệp của nhà họ Nam?Phải biết là nhà họ Nam không chỉ có Nam Ngự mà còn có cả Nam Tiêu, Nam Bá và Lâm Tiểu Như cũng đã có con rồi.Mặc dù bây giờ đã biết ông cụ thiên vị, nhưng cô không ngờ ông cụ thật sự thiên vị đến thế này.Nếu Nam Tiêu biết suy nghĩ của ông cụ thì chẳng phải sẽ tức chết sao?Ngũ Vận Uyển nhíu mày, không nhịn được thấp giọng nói: “Ông nội thiên vị Nam Ngự như vậy, liệu anh cả Nam Tiêu có...”Nói đến tình hình hiện tại của nhà họ Nam, ông cụ bỗng thở dài, bảo: “Nam Tiêu làm anh cả ấy à, đúng là...!Haiz, nó quá đề phòng Nam Ngự, như thể Nam Ngự là kẻ thù không đội trời chung của nó, hoàn toàn không giốngmột người anh trai.Lúc nhỏ nó đã vậy, không ngờ lớn.lên vẫn vậy.Haiz, gia môn bất hạnh mà.Mặc dù bây giờ Nam Ngự là cậu ấm làm nở mày nở một nhà họ Nam, còn là chủ tịch của tập đoàn Ngự Diệu, nhưng lại không có cổ phần trong công ty của nhà họ Nam, ông là ông nội mà thấy hổ thẹn”Ngũ Vận Uyển nghe thế thì vô cùng kinh ngạc.Dưới sự dẫn dắt của Nam Ngự, tập đoàn Ngự Diệu đạt được thành tích tốt hơn qua mỗi năm, Nam Ngự giỏi giang như vậy, sao anh có thể không có cổ phần trong công ty nhà họ Nam chứ?Ngũ Vận Uyển hỏi ông nội: “Sao có thể chứ, tại sao vậy ạ? Nam Ngự cũng là một thành viên của nhà họ Nam, chẳng phải anh ấy nên có cổ phần sao?”Ông cụ Nam nói: “Tất nhiên là nên có chứ! Thực ra ông đã sớm chuyển một phần cổ phần cho Nam Ngự rồi, nhưng Nam Tiêu luôn gây áp lực rất lớn cho các thành viên hội đồng quản trị khiến họ không dám manh động.Họ cũng luôn nhìn sắc mặt Nam Tiêu mà làm việc.Haiz, đều là đám bất tài vô dụng, thế nên hội đồng quản trị không thông qua thì cổ phần của Nam Ngự cứ treo lơ lửng như thế đấy”“Vậy chẳng phải Nam Tiêu độc chiếm cổ phần của nhà họ Nam sao?”Nam Viễn Hùng gật đầu, cười nhạt, nói: “Chẳng thế thì sao, may mà cháu mang thai rồi.Bây giờ bên phía hội đồng quản trị, cuối cùng Nam Ngự cũng có lý do để có thể nhận cổ phần rồi.Ngũ Vận Uyển, đây chính là ý đồ khiến ông hi vọng Nam Ngự sớm kết hôn và cháu sớm có thai đấy!Mắt Ngũ Vận Uyển lóe lên.E là vì ông cụ thiên vị rõ ràng như vậy nên Nam Tiêu mới kiêng dè Nam Ngự.Cô cũng không tiện nói gì nhiều, chỉ có thể nhẹ giọng đáp lời: “Ông nội, ông tốt với Nam Ngự quá”Ông cụ Nam cười nói: “Nam Ngự giống ông nhất, ông thương nó nhiều hơn một chút.Vả lại con người nó cũng rất tốt bụng, cháu đừng thấy nó hung dữ lạnh lùng, tất cả đều là vì vụ tai nạn mười năm trước mà ra.Lúc nhỏ nó rất ân cần với mọi người, nó là một người rất thích nói chuyện đấy.Giờ ông cũng lớn tuổi rồi, không kiểm soát được nhiều nữa, đúng là ấm ức cho Nam Ngự”..