EDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,…
Chương 13: ĐÙA GIỠN TIỂU SOÁI CA…
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… Tiểu soái ca môi khẽ nhếch, phì cười: “Ngươi gọi ta là ca ca cũng vô dụng, ta không có muội muội nào già như ngươi. Nữ nhân, hiện tại ngươi nên làm thế nào, tiếp tục nghĩ biện pháp lấy lòng ta, có lẽ ta lại cao hứng, liền mang ngươi vào trong?”Sau đôi mắt đen huyền kia tẩm theo một tầng ý cười.Bộ dạng như xem kịch vui, chớp chớp mắt nhìn Vương Tâm Doanh.Vương Tâm Doanh cắn răng, xú tiểu tử này thực đáng giận, ôm một bộ dạng của kẻ đại nhân.Còn luôn mồm kêu nữ nhân nữ nhân, nàng cũng không phải là nữ nhân của hắn.Bất quá chỉ là một tiểu soái ca, chẳng lẽ chính mình còn bắt không được hắn.“Còn có thể làm gì đây, rau trộn.”Vương Tâm Doanh đột nhiên kiễng chân kề sát vào mặt chính thái mỹ nam, cầm lấy khuôn mặt hắn đặt môi xuống.Chính thái ngẩn người, tân khách đang tiến vào cửa chung quanh cũng ngẩn người.Nhất thời trước cửa Ly gia toàn bộ đều hóa đá.Vương Tâm Doanh tròn mắt nhìn ai đó đang ngẩn người, chính thái mỹ nam ngay cả đẩy nàng ra cũng quên mất.Hì hì, hài tử này thật đúng là ngây thơ, nàng nhịn không được phì cười.Ngẩng đầu khiêu khích nhìn hắn: “Hiện tại ngươi cùng ta đã có da thịt chi thân, ta chiếm tiện nghi của ngươi, nên sẽ phải có trách nhiệm với ngươi, hiện tại ta xem như là gia quyến của ngươi rồi đó!”Chung quanh một mảnh âm thanh té ngã.Nhìn cướp nữ ác bá này, điều này là thế nào?Chẳng lẽ hiện tại đều lưu hành việc giữa đường cướp mỹ nam làm lão công.Chính thái mỹ nam từ trong khiếp sợ hồi thần lại, khuôn mặt trắng đỏ bừng như hoa đào.Đôi mắt sâu kín như hàn tinh lãnh liệt.Mím chặt môi, hung tợn nhìn chằm chằm vào Vương Tâm Doanh.Vương Tâm Doanh cũng đắc ý nhướng mày nhìn lại hắn.Hai người đối diện hồi lâu.Chính thái mỹ nam rốt cuộc cũng nhếch môi, chật vật đáp lại: “Được, ta mang ngươi vào.”Vương Tâm Doanh hoan hô một tiếng, chính thái này vẫn còn có điểm khả ái.Tiến vào trong phủ, Vương Tâm Doanh buông hắn ra, cười khanh khách thở dài nói lời cảm tạ: “Đa tạ ngươi, tiểu soái ca, ta phải đi rồi, sau này gặp lại.”“Đợi một chút.” Chính thái mỹ nam gọi nàng lại, sắc mặt không ngờ tới, “Ngươi tính coi như vậy là xong sao?”Vương Tâm Doanh kỳ quái: “Trên người ta không có mang theo thứ nào khác, không đáp tạ ngươi được, lần sau nếu còn có cơ hội gặp lại ngươi, liền mời ngươi ăn cơm.”Vương Tâm Doanh vẫn là tri ân báo đáp.Đôi mắt xinh đẹp của chính thái mỹ nam nhất thời biến lãnh.
Tiểu soái ca môi khẽ nhếch, phì cười: “Ngươi gọi ta là ca ca cũng vô dụng, ta không có muội muội nào già như ngươi. Nữ nhân, hiện tại ngươi nên làm thế nào, tiếp tục nghĩ biện pháp lấy lòng ta, có lẽ ta lại cao hứng, liền mang ngươi vào trong?”
Sau đôi mắt đen huyền kia tẩm theo một tầng ý cười.
Bộ dạng như xem kịch vui, chớp chớp mắt nhìn Vương Tâm Doanh.
Vương Tâm Doanh cắn răng, xú tiểu tử này thực đáng giận, ôm một bộ dạng của kẻ đại nhân.
Còn luôn mồm kêu nữ nhân nữ nhân, nàng cũng không phải là nữ nhân của hắn.
Bất quá chỉ là một tiểu soái ca, chẳng lẽ chính mình còn bắt không được hắn.
“Còn có thể làm gì đây, rau trộn.”
Vương Tâm Doanh đột nhiên kiễng chân kề sát vào mặt chính thái mỹ nam, cầm lấy khuôn mặt hắn đặt môi xuống.
Chính thái ngẩn người, tân khách đang tiến vào cửa chung quanh cũng ngẩn người.
Nhất thời trước cửa Ly gia toàn bộ đều hóa đá.
Vương Tâm Doanh tròn mắt nhìn ai đó đang ngẩn người, chính thái mỹ nam ngay cả đẩy nàng ra cũng quên mất.
Hì hì, hài tử này thật đúng là ngây thơ, nàng nhịn không được phì cười.
Ngẩng đầu khiêu khích nhìn hắn: “Hiện tại ngươi cùng ta đã có da thịt chi thân, ta chiếm tiện nghi của ngươi, nên sẽ phải có trách nhiệm với ngươi, hiện tại ta xem như là gia quyến của ngươi rồi đó!”
Chung quanh một mảnh âm thanh té ngã.
Nhìn cướp nữ ác bá này, điều này là thế nào?
Chẳng lẽ hiện tại đều lưu hành việc giữa đường cướp mỹ nam làm lão công.
Chính thái mỹ nam từ trong khiếp sợ hồi thần lại, khuôn mặt trắng đỏ bừng như hoa đào.
Đôi mắt sâu kín như hàn tinh lãnh liệt.
Mím chặt môi, hung tợn nhìn chằm chằm vào Vương Tâm Doanh.
Vương Tâm Doanh cũng đắc ý nhướng mày nhìn lại hắn.
Hai người đối diện hồi lâu.
Chính thái mỹ nam rốt cuộc cũng nhếch môi, chật vật đáp lại: “Được, ta mang ngươi vào.”
Vương Tâm Doanh hoan hô một tiếng, chính thái này vẫn còn có điểm khả ái.
Tiến vào trong phủ, Vương Tâm Doanh buông hắn ra, cười khanh khách thở dài nói lời cảm tạ: “Đa tạ ngươi, tiểu soái ca, ta phải đi rồi, sau này gặp lại.”
“Đợi một chút.” Chính thái mỹ nam gọi nàng lại, sắc mặt không ngờ tới, “Ngươi tính coi như vậy là xong sao?”
Vương Tâm Doanh kỳ quái: “Trên người ta không có mang theo thứ nào khác, không đáp tạ ngươi được, lần sau nếu còn có cơ hội gặp lại ngươi, liền mời ngươi ăn cơm.”
Vương Tâm Doanh vẫn là tri ân báo đáp.
Đôi mắt xinh đẹp của chính thái mỹ nam nhất thời biến lãnh.
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… Tiểu soái ca môi khẽ nhếch, phì cười: “Ngươi gọi ta là ca ca cũng vô dụng, ta không có muội muội nào già như ngươi. Nữ nhân, hiện tại ngươi nên làm thế nào, tiếp tục nghĩ biện pháp lấy lòng ta, có lẽ ta lại cao hứng, liền mang ngươi vào trong?”Sau đôi mắt đen huyền kia tẩm theo một tầng ý cười.Bộ dạng như xem kịch vui, chớp chớp mắt nhìn Vương Tâm Doanh.Vương Tâm Doanh cắn răng, xú tiểu tử này thực đáng giận, ôm một bộ dạng của kẻ đại nhân.Còn luôn mồm kêu nữ nhân nữ nhân, nàng cũng không phải là nữ nhân của hắn.Bất quá chỉ là một tiểu soái ca, chẳng lẽ chính mình còn bắt không được hắn.“Còn có thể làm gì đây, rau trộn.”Vương Tâm Doanh đột nhiên kiễng chân kề sát vào mặt chính thái mỹ nam, cầm lấy khuôn mặt hắn đặt môi xuống.Chính thái ngẩn người, tân khách đang tiến vào cửa chung quanh cũng ngẩn người.Nhất thời trước cửa Ly gia toàn bộ đều hóa đá.Vương Tâm Doanh tròn mắt nhìn ai đó đang ngẩn người, chính thái mỹ nam ngay cả đẩy nàng ra cũng quên mất.Hì hì, hài tử này thật đúng là ngây thơ, nàng nhịn không được phì cười.Ngẩng đầu khiêu khích nhìn hắn: “Hiện tại ngươi cùng ta đã có da thịt chi thân, ta chiếm tiện nghi của ngươi, nên sẽ phải có trách nhiệm với ngươi, hiện tại ta xem như là gia quyến của ngươi rồi đó!”Chung quanh một mảnh âm thanh té ngã.Nhìn cướp nữ ác bá này, điều này là thế nào?Chẳng lẽ hiện tại đều lưu hành việc giữa đường cướp mỹ nam làm lão công.Chính thái mỹ nam từ trong khiếp sợ hồi thần lại, khuôn mặt trắng đỏ bừng như hoa đào.Đôi mắt sâu kín như hàn tinh lãnh liệt.Mím chặt môi, hung tợn nhìn chằm chằm vào Vương Tâm Doanh.Vương Tâm Doanh cũng đắc ý nhướng mày nhìn lại hắn.Hai người đối diện hồi lâu.Chính thái mỹ nam rốt cuộc cũng nhếch môi, chật vật đáp lại: “Được, ta mang ngươi vào.”Vương Tâm Doanh hoan hô một tiếng, chính thái này vẫn còn có điểm khả ái.Tiến vào trong phủ, Vương Tâm Doanh buông hắn ra, cười khanh khách thở dài nói lời cảm tạ: “Đa tạ ngươi, tiểu soái ca, ta phải đi rồi, sau này gặp lại.”“Đợi một chút.” Chính thái mỹ nam gọi nàng lại, sắc mặt không ngờ tới, “Ngươi tính coi như vậy là xong sao?”Vương Tâm Doanh kỳ quái: “Trên người ta không có mang theo thứ nào khác, không đáp tạ ngươi được, lần sau nếu còn có cơ hội gặp lại ngươi, liền mời ngươi ăn cơm.”Vương Tâm Doanh vẫn là tri ân báo đáp.Đôi mắt xinh đẹp của chính thái mỹ nam nhất thời biến lãnh.