EDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,…
Chương 14: CÙNG LẮM LÀ ĐỂ NGƯƠI HÔN LẠI…
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… Đôi mắt xinh đẹp của chính thái mỹ nam nhất thời biến lãnh.“Ngươi tính như vậy mà đi?”Vương Tâm Doanh sửng sốt, hắn không phải là nghiêm túc chứ.Điều này không thể được, nàng đối với tỷ đệ luyến không hứng thú.Vì thế làm mặt dày nói: “Ách, vừa rồi chỉ là đùa giỡn, ai bảo ngươi làm khó ta, ta cũng là không có biện pháp mới làm như vậy!”Ở thế giới hiện đại, việc hôn hôn hai má kia hoàn toàn chẳng tính là gì cả.Huống chi hắn trông khả ái như vậy, nàng coi như là hôn một tiểu bằng hữu khả ái.“Được lắm!” Chính thái khuôn mặt lạnh băng.Yên lặng nhìn chằm chằm vào Vương Tâm Doanh từ trên cao xuống.Vương tâm Doanh bị ánh mắt đầy áp lực của hắn nhìn chằm chằm vào, cảm thấy cả người lạnh một trận.Chính thái khả ái kia sát khí bức người, thật khủng khiếp.Tuyệt đối không có sự ngây thơ mà độ tuổi này nên có.Mẹ a, nàng rốt cuộc đã trêu phải nhân vật nào vậy.Vương Tâm Doanh kiên trì, đón lấy áp lực của hắn: “Ngươi đừng như vậy, nếu ngươi cảm thấy thiệt thòi, cùng lắm là để nguơi hôn lại.”“Ngươi…” Chính thái bị câu nói vô sỉ này của nàng làm cho nghẹn họng.Cảm thấy định lực của chính mình bồi dưỡng mười mấy năm qua đều bị nàng phá vỡ.“Ngươi hôn hay không a, không hôn thì ta đi.”Vương Tâm Doanh đoan chắc chính thái ngây thơ này, khẳng định đấu không lại cái mặt dày của mình.Trong lòng có chút đắc ý, chuẩn bị chuồn đi.Ai ngờ một trận gió thanh phớt mặt.Chính mình còn chưa kịp thấy rõ chuyển động của hắn, liền đối diện một đôi mắt vô cùng trong sáng, gần trong gang tấc.Sau đó trên môi chợt lạnh.Nhìn lại hắn, đã thối lui vài bước.“Cho rằng ta không dám sao? Nữ nhân, trêu phải ta, liền sẽ không còn phải do ngươi định đoạt nữa.”Khẩu khí của hắn mang theo ý cười nhàn nhạt.Còn nói với một ý vị không rõ ràng.Sau đó cao ngạo liếc nghiêng Vương Tâm Doanh một cái, rồi rời đi.Vương Tâm Doanh có chút xấu hổ xen lẫn bực mình.Lớn như vậy, cư nhiên lại bị một chính thái đùa giỡn.Còn dùng cái loại khẩu khí uy h**p kia cảnh cáo nàng.“Tiểu tử đáng chết, chờ đó, chúng ta… sau này sẽ có ngày gặp lại.”Vương Tâm Doanh xoay người mang theo Linh Linh Khấp, Linh Linh Ba, Linh Linh Go bắt đầu tìm kiếm Ly Liệt Viễn.Ly gia rất lớn, khách nhân rất nhiều, hiện tại vẫn chưa là thời điểm bái đường.Ly Liệt Viễn không biết đã chết ở đâu rồi.
Đôi mắt xinh đẹp của chính thái mỹ nam nhất thời biến lãnh.
“Ngươi tính như vậy mà đi?”
Vương Tâm Doanh sửng sốt, hắn không phải là nghiêm túc chứ.
Điều này không thể được, nàng đối với tỷ đệ luyến không hứng thú.
Vì thế làm mặt dày nói: “Ách, vừa rồi chỉ là đùa giỡn, ai bảo ngươi làm khó ta, ta cũng là không có biện pháp mới làm như vậy!”
Ở thế giới hiện đại, việc hôn hôn hai má kia hoàn toàn chẳng tính là gì cả.
Huống chi hắn trông khả ái như vậy, nàng coi như là hôn một tiểu bằng hữu khả ái.
“Được lắm!” Chính thái khuôn mặt lạnh băng.
Yên lặng nhìn chằm chằm vào Vương Tâm Doanh từ trên cao xuống.
Vương tâm Doanh bị ánh mắt đầy áp lực của hắn nhìn chằm chằm vào, cảm thấy cả người lạnh một trận.
Chính thái khả ái kia sát khí bức người, thật khủng khiếp.
Tuyệt đối không có sự ngây thơ mà độ tuổi này nên có.
Mẹ a, nàng rốt cuộc đã trêu phải nhân vật nào vậy.
Vương Tâm Doanh kiên trì, đón lấy áp lực của hắn: “Ngươi đừng như vậy, nếu ngươi cảm thấy thiệt thòi, cùng lắm là để nguơi hôn lại.”
“Ngươi…” Chính thái bị câu nói vô sỉ này của nàng làm cho nghẹn họng.
Cảm thấy định lực của chính mình bồi dưỡng mười mấy năm qua đều bị nàng phá vỡ.
“Ngươi hôn hay không a, không hôn thì ta đi.”
Vương Tâm Doanh đoan chắc chính thái ngây thơ này, khẳng định đấu không lại cái mặt dày của mình.
Trong lòng có chút đắc ý, chuẩn bị chuồn đi.
Ai ngờ một trận gió thanh phớt mặt.
Chính mình còn chưa kịp thấy rõ chuyển động của hắn, liền đối diện một đôi mắt vô cùng trong sáng, gần trong gang tấc.
Sau đó trên môi chợt lạnh.
Nhìn lại hắn, đã thối lui vài bước.
“Cho rằng ta không dám sao? Nữ nhân, trêu phải ta, liền sẽ không còn phải do ngươi định đoạt nữa.”
Khẩu khí của hắn mang theo ý cười nhàn nhạt.
Còn nói với một ý vị không rõ ràng.
Sau đó cao ngạo liếc nghiêng Vương Tâm Doanh một cái, rồi rời đi.
Vương Tâm Doanh có chút xấu hổ xen lẫn bực mình.
Lớn như vậy, cư nhiên lại bị một chính thái đùa giỡn.
Còn dùng cái loại khẩu khí uy h**p kia cảnh cáo nàng.
“Tiểu tử đáng chết, chờ đó, chúng ta… sau này sẽ có ngày gặp lại.”
Vương Tâm Doanh xoay người mang theo Linh Linh Khấp, Linh Linh Ba, Linh Linh Go bắt đầu tìm kiếm Ly Liệt Viễn.
Ly gia rất lớn, khách nhân rất nhiều, hiện tại vẫn chưa là thời điểm bái đường.
Ly Liệt Viễn không biết đã chết ở đâu rồi.
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh TuấnTác giả: Đông Mê ĐịchTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEDIT: TỬ SA ….…………………..Giới thiệu nội dung vở kịch……………………. Vở kịch thứ nhất: Nàng ánh mắt giảo hoạt vừa chuyển, nghiêm trang bắt đầu tự giới thiệu. “Chào mọi người, ta gọi là Vương Tâm Doanh. Vương trong Vương Bát Đản (nghĩa là tên khốn), Tâm trong tâm địa độc ác, Doanh trong tội ác tràn đầy (-gốc là ác quán mãn doanh, Doanh ở đây có nghĩa là tràn đầy ^^!). Đây thật sự là một cái tên hay, cư nhiên đem nhân phẩm, tính cách hoàn mỹ của ta bao hàm lại cùng một chỗ. Nhìn cái tên này, các ngươi sẽ liền biết, Vương Tâm Doanh ta = Vương Bát Đản + tâm địa ác độc + tội ác tràn đầy.” Phụt. Mọi người cùng lúc bạo phát thanh âm phun trà do không kìm nén lại được, cười đến nghiêng ngã. Má ơi, thật sự là phần tự giới thiệu đầy nhanh nhẹn dũng mãnh. ……………………………………………………………………………………… Vở kịch thứ hai: “Không là thế nào, nếu ngươi thích đến mất hồn như vậy, tiểu thư ta liền để cho ngươi mất hồn một phen.” Vương Tâm Doanh đắc ý nâng hai tay áo lên, tay nắm chặt quyền dương lên trước mắt hắn. “Nữ nhân,… Đôi mắt xinh đẹp của chính thái mỹ nam nhất thời biến lãnh.“Ngươi tính như vậy mà đi?”Vương Tâm Doanh sửng sốt, hắn không phải là nghiêm túc chứ.Điều này không thể được, nàng đối với tỷ đệ luyến không hứng thú.Vì thế làm mặt dày nói: “Ách, vừa rồi chỉ là đùa giỡn, ai bảo ngươi làm khó ta, ta cũng là không có biện pháp mới làm như vậy!”Ở thế giới hiện đại, việc hôn hôn hai má kia hoàn toàn chẳng tính là gì cả.Huống chi hắn trông khả ái như vậy, nàng coi như là hôn một tiểu bằng hữu khả ái.“Được lắm!” Chính thái khuôn mặt lạnh băng.Yên lặng nhìn chằm chằm vào Vương Tâm Doanh từ trên cao xuống.Vương tâm Doanh bị ánh mắt đầy áp lực của hắn nhìn chằm chằm vào, cảm thấy cả người lạnh một trận.Chính thái khả ái kia sát khí bức người, thật khủng khiếp.Tuyệt đối không có sự ngây thơ mà độ tuổi này nên có.Mẹ a, nàng rốt cuộc đã trêu phải nhân vật nào vậy.Vương Tâm Doanh kiên trì, đón lấy áp lực của hắn: “Ngươi đừng như vậy, nếu ngươi cảm thấy thiệt thòi, cùng lắm là để nguơi hôn lại.”“Ngươi…” Chính thái bị câu nói vô sỉ này của nàng làm cho nghẹn họng.Cảm thấy định lực của chính mình bồi dưỡng mười mấy năm qua đều bị nàng phá vỡ.“Ngươi hôn hay không a, không hôn thì ta đi.”Vương Tâm Doanh đoan chắc chính thái ngây thơ này, khẳng định đấu không lại cái mặt dày của mình.Trong lòng có chút đắc ý, chuẩn bị chuồn đi.Ai ngờ một trận gió thanh phớt mặt.Chính mình còn chưa kịp thấy rõ chuyển động của hắn, liền đối diện một đôi mắt vô cùng trong sáng, gần trong gang tấc.Sau đó trên môi chợt lạnh.Nhìn lại hắn, đã thối lui vài bước.“Cho rằng ta không dám sao? Nữ nhân, trêu phải ta, liền sẽ không còn phải do ngươi định đoạt nữa.”Khẩu khí của hắn mang theo ý cười nhàn nhạt.Còn nói với một ý vị không rõ ràng.Sau đó cao ngạo liếc nghiêng Vương Tâm Doanh một cái, rồi rời đi.Vương Tâm Doanh có chút xấu hổ xen lẫn bực mình.Lớn như vậy, cư nhiên lại bị một chính thái đùa giỡn.Còn dùng cái loại khẩu khí uy h**p kia cảnh cáo nàng.“Tiểu tử đáng chết, chờ đó, chúng ta… sau này sẽ có ngày gặp lại.”Vương Tâm Doanh xoay người mang theo Linh Linh Khấp, Linh Linh Ba, Linh Linh Go bắt đầu tìm kiếm Ly Liệt Viễn.Ly gia rất lớn, khách nhân rất nhiều, hiện tại vẫn chưa là thời điểm bái đường.Ly Liệt Viễn không biết đã chết ở đâu rồi.