“Khải, ôm chặt em. . . . . .” Một âm thanh nũng nịu vang lên. “Bảo bối, em thật đẹp”. Mộc Trạch Khải ôm cô gái trong ngực, giọng nói ngày càng đầy d*c v*ng, giống như sắp đem cô hòa tan trong biển t*nh d*c của anh. “Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Bỗng vang lên một tràng tiếng gõ cửa. Một cô bé khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ bé thanh thuần, má lúm đồng tiền đang ở bên ngoài gõ cửa. Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên trên thân thể cô gái, nhiệt tình ôm hôn, như không nghe thấy gì. “Mộc Trạch Khải, em đang nói với anh đấy! Anh dám không mở cửa ra, em sẽ tự mở”. Cô bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi không hợp với tuổi, đùa giỡn trên giường, thật mong đợi! Mộc Trạch Khải từ trên người cô gái kia lật xuống, nằm thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng: “Kim Tiểu Ốc, không được đi vào. Cút đi cho tôi”. “Được, em cút”. Nhưng là cút vào trong phòng, cô bé một phát đá văng cánh cửa, sau đó ngồi xổm xuống lăn đến mép giường. “Kim Tiểu Ốc, em lại đá hỏng cửa phòng tôi”. Đáng…
Chương 281: Nữa Nguyện Ý Chỉ Là
Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ BéTác giả: Tiền Tiểu BạchTruyện Ngôn Tình“Khải, ôm chặt em. . . . . .” Một âm thanh nũng nịu vang lên. “Bảo bối, em thật đẹp”. Mộc Trạch Khải ôm cô gái trong ngực, giọng nói ngày càng đầy d*c v*ng, giống như sắp đem cô hòa tan trong biển t*nh d*c của anh. “Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Bỗng vang lên một tràng tiếng gõ cửa. Một cô bé khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ bé thanh thuần, má lúm đồng tiền đang ở bên ngoài gõ cửa. Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên trên thân thể cô gái, nhiệt tình ôm hôn, như không nghe thấy gì. “Mộc Trạch Khải, em đang nói với anh đấy! Anh dám không mở cửa ra, em sẽ tự mở”. Cô bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi không hợp với tuổi, đùa giỡn trên giường, thật mong đợi! Mộc Trạch Khải từ trên người cô gái kia lật xuống, nằm thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng: “Kim Tiểu Ốc, không được đi vào. Cút đi cho tôi”. “Được, em cút”. Nhưng là cút vào trong phòng, cô bé một phát đá văng cánh cửa, sau đó ngồi xổm xuống lăn đến mép giường. “Kim Tiểu Ốc, em lại đá hỏng cửa phòng tôi”. Đáng… Lữ Trị nhìn đồng hồ đeo tay, sợ trễ giờ lành, nhưng lại không thể nghịch ý của cô, trực tiếp đoạt lấy điện thoại trong tay cô, đông ấn tây nhấn, hai ba lần đã qua được cửa ải này, trả lại cho cô: “Thắng."Tiểu Ốc nhất thời dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn anh: “Thậm chí ngay cả trò chơi này anh cũng qua được!"“Anh từ trước đến giờ là toàn tài." Người nào đó tự đắc một chút, sau đó vừa đưa bó hoa cho cô, vừa cẩn thận quan sát cô mấy lần nói: “Bà xã anh hôm nay thật xinh đẹp."“Miệng ngọt!"Tiểu Ốc mới vừa nói xong, Lữ Trị đã ôm cô đi xuống lầu dưới.“Thả em xuống, nặng đó!"“Không có việc gì, anh ôm em lên xe.Áo cưới quá dài, đạp trúng sẽ dễ té." Anh nói xong, cũng cố hết sức ôm Tiểu Ốc, từng bước một đi xuống lầu dưới.Dọc theo đường đ nhiều bà con bạn bè thân thích, bọn họ đều đi theo rồi làm ồn ào lên.Cả hôn lễ dĩ nhiên là ngọt ngào ấm áp.Đây là kiểu đám cưới trung tây kết hợp.Trước đi đến giáo đường, sau lại đi nhà hàng.Đến bên ngoài giáo đường, Lữ Trị đi vào trước.Sau khi Tiểu Ốc chỉnh sửa áo cưới lại một chút thì theo ba Vương đi vào.Khi Tiểu Ốc khoác tay của ba Vương xuất hiện tại cửa giáo đường thì xa xa đã nhìn thấy Lữ Trị đang đứng ở phía trước chờ cô, có vẻ như không nén nổi vội vã mà đã đưa tay ra.Tiểu Ốc khẽ mỉm cười, lúc nãy mới tách ra có mấy phút mà anh liền gấp thành bộ dáng này!Đi từ từ đến bên cạnh anh, ba Vương trịnh trọng đưa tay của Tiểu Ốc đặt vào tay anh: “Ba đem con gái bảo bối của mình giao cho con, về sau con phải đối xử thật tốt với nó."“Cám ơn ba! Con hứa." Lữ Trị gật đầu, nắm thật chặt tay của cô, hết sức nghiêm túc.Rất nhanh nghi thức bắt đầu, cha xứ cười hỏi Tiểu Ốc: “Kim Tiểu Ốc, con có hay không nguyện ý nhận người đàn ông này trở thành chồng của mình, cùng anh ta ký kết hôn ước? Vô luận bệnh tật hay khỏe mạnh, hoặc vì bất kỳ lý do gì, cũng sẽ yêu thương, chăm sóc, tôn trọng anh, vĩnh viễn đối với anh trung trinh không đổi cho đến cuối đời?"“Con nguyện ý!" Tiểu Ốc liếc mắt nhìn ông xã đang chăm chú nhìn mình, khẽ gật đầu.“Lữ Trị, con có hay không nguyện ý nhận cô gái này trở thành vợ của mình, cùng cô ấy ký kết hôn ước? Vô luận bệnh tật hay khỏe mạnh, hoặc vì bất kỳ lý do gì, cũng sẽ yêu thương, chăm sóc, tôn trọng cô ấy, vĩnh viễn đối với cô ấy trung trinh không đổi cho đến cuối đời?"“Con nguyện ý!" Lữ trị cũng nhìn Tiểu Ốc.
Lữ Trị nhìn đồng hồ đeo tay, sợ trễ giờ lành, nhưng lại không thể nghịch ý của cô, trực tiếp đoạt lấy điện thoại trong tay cô, đông ấn tây nhấn, hai ba lần đã qua được cửa ải này, trả lại cho cô: “Thắng.
"
Tiểu Ốc nhất thời dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn anh: “Thậm chí ngay cả trò chơi này anh cũng qua được!"
“Anh từ trước đến giờ là toàn tài.
" Người nào đó tự đắc một chút, sau đó vừa đưa bó hoa cho cô, vừa cẩn thận quan sát cô mấy lần nói: “Bà xã anh hôm nay thật xinh đẹp.
"
“Miệng ngọt!"
Tiểu Ốc mới vừa nói xong, Lữ Trị đã ôm cô đi xuống lầu dưới.
“Thả em xuống, nặng đó!"
“Không có việc gì, anh ôm em lên xe.
Áo cưới quá dài, đạp trúng sẽ dễ té.
" Anh nói xong, cũng cố hết sức ôm Tiểu Ốc, từng bước một đi xuống lầu dưới.
Dọc theo đường đ nhiều bà con bạn bè thân thích, bọn họ đều đi theo rồi làm ồn ào lên.
Cả hôn lễ dĩ nhiên là ngọt ngào ấm áp.
Đây là kiểu đám cưới trung tây kết hợp.
Trước đi đến giáo đường, sau lại đi nhà hàng.
Đến bên ngoài giáo đường, Lữ Trị đi vào trước.
Sau khi Tiểu Ốc chỉnh sửa áo cưới lại một chút thì theo ba Vương đi vào.
Khi Tiểu Ốc khoác tay của ba Vương xuất hiện tại cửa giáo đường thì xa xa đã nhìn thấy Lữ Trị đang đứng ở phía trước chờ cô, có vẻ như không nén nổi vội vã mà đã đưa tay ra.
Tiểu Ốc khẽ mỉm cười, lúc nãy mới tách ra có mấy phút mà anh liền gấp thành bộ dáng này!
Đi từ từ đến bên cạnh anh, ba Vương trịnh trọng đưa tay của Tiểu Ốc đặt vào tay anh: “Ba đem con gái bảo bối của mình giao cho con, về sau con phải đối xử thật tốt với nó.
"
“Cám ơn ba! Con hứa.
" Lữ Trị gật đầu, nắm thật chặt tay của cô, hết sức nghiêm túc.
Rất nhanh nghi thức bắt đầu, cha xứ cười hỏi Tiểu Ốc: “Kim Tiểu Ốc, con có hay không nguyện ý nhận người đàn ông này trở thành chồng của mình, cùng anh ta ký kết hôn ước? Vô luận bệnh tật hay khỏe mạnh, hoặc vì bất kỳ lý do gì, cũng sẽ yêu thương, chăm sóc, tôn trọng anh, vĩnh viễn đối với anh trung trinh không đổi cho đến cuối đời?"
“Con nguyện ý!" Tiểu Ốc liếc mắt nhìn ông xã đang chăm chú nhìn mình, khẽ gật đầu.
“Lữ Trị, con có hay không nguyện ý nhận cô gái này trở thành vợ của mình, cùng cô ấy ký kết hôn ước? Vô luận bệnh tật hay khỏe mạnh, hoặc vì bất kỳ lý do gì, cũng sẽ yêu thương, chăm sóc, tôn trọng cô ấy, vĩnh viễn đối với cô ấy trung trinh không đổi cho đến cuối đời?"
“Con nguyện ý!" Lữ trị cũng nhìn Tiểu Ốc.
Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ BéTác giả: Tiền Tiểu BạchTruyện Ngôn Tình“Khải, ôm chặt em. . . . . .” Một âm thanh nũng nịu vang lên. “Bảo bối, em thật đẹp”. Mộc Trạch Khải ôm cô gái trong ngực, giọng nói ngày càng đầy d*c v*ng, giống như sắp đem cô hòa tan trong biển t*nh d*c của anh. “Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!” Bỗng vang lên một tràng tiếng gõ cửa. Một cô bé khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt nhỏ bé thanh thuần, má lúm đồng tiền đang ở bên ngoài gõ cửa. Mộc Trạch Khải vẫn bao trùm lên trên thân thể cô gái, nhiệt tình ôm hôn, như không nghe thấy gì. “Mộc Trạch Khải, em đang nói với anh đấy! Anh dám không mở cửa ra, em sẽ tự mở”. Cô bé cười hắc hắc, nụ cười giảo hoạt và bỉ ổi không hợp với tuổi, đùa giỡn trên giường, thật mong đợi! Mộc Trạch Khải từ trên người cô gái kia lật xuống, nằm thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng: “Kim Tiểu Ốc, không được đi vào. Cút đi cho tôi”. “Được, em cút”. Nhưng là cút vào trong phòng, cô bé một phát đá văng cánh cửa, sau đó ngồi xổm xuống lăn đến mép giường. “Kim Tiểu Ốc, em lại đá hỏng cửa phòng tôi”. Đáng… Lữ Trị nhìn đồng hồ đeo tay, sợ trễ giờ lành, nhưng lại không thể nghịch ý của cô, trực tiếp đoạt lấy điện thoại trong tay cô, đông ấn tây nhấn, hai ba lần đã qua được cửa ải này, trả lại cho cô: “Thắng."Tiểu Ốc nhất thời dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn anh: “Thậm chí ngay cả trò chơi này anh cũng qua được!"“Anh từ trước đến giờ là toàn tài." Người nào đó tự đắc một chút, sau đó vừa đưa bó hoa cho cô, vừa cẩn thận quan sát cô mấy lần nói: “Bà xã anh hôm nay thật xinh đẹp."“Miệng ngọt!"Tiểu Ốc mới vừa nói xong, Lữ Trị đã ôm cô đi xuống lầu dưới.“Thả em xuống, nặng đó!"“Không có việc gì, anh ôm em lên xe.Áo cưới quá dài, đạp trúng sẽ dễ té." Anh nói xong, cũng cố hết sức ôm Tiểu Ốc, từng bước một đi xuống lầu dưới.Dọc theo đường đ nhiều bà con bạn bè thân thích, bọn họ đều đi theo rồi làm ồn ào lên.Cả hôn lễ dĩ nhiên là ngọt ngào ấm áp.Đây là kiểu đám cưới trung tây kết hợp.Trước đi đến giáo đường, sau lại đi nhà hàng.Đến bên ngoài giáo đường, Lữ Trị đi vào trước.Sau khi Tiểu Ốc chỉnh sửa áo cưới lại một chút thì theo ba Vương đi vào.Khi Tiểu Ốc khoác tay của ba Vương xuất hiện tại cửa giáo đường thì xa xa đã nhìn thấy Lữ Trị đang đứng ở phía trước chờ cô, có vẻ như không nén nổi vội vã mà đã đưa tay ra.Tiểu Ốc khẽ mỉm cười, lúc nãy mới tách ra có mấy phút mà anh liền gấp thành bộ dáng này!Đi từ từ đến bên cạnh anh, ba Vương trịnh trọng đưa tay của Tiểu Ốc đặt vào tay anh: “Ba đem con gái bảo bối của mình giao cho con, về sau con phải đối xử thật tốt với nó."“Cám ơn ba! Con hứa." Lữ Trị gật đầu, nắm thật chặt tay của cô, hết sức nghiêm túc.Rất nhanh nghi thức bắt đầu, cha xứ cười hỏi Tiểu Ốc: “Kim Tiểu Ốc, con có hay không nguyện ý nhận người đàn ông này trở thành chồng của mình, cùng anh ta ký kết hôn ước? Vô luận bệnh tật hay khỏe mạnh, hoặc vì bất kỳ lý do gì, cũng sẽ yêu thương, chăm sóc, tôn trọng anh, vĩnh viễn đối với anh trung trinh không đổi cho đến cuối đời?"“Con nguyện ý!" Tiểu Ốc liếc mắt nhìn ông xã đang chăm chú nhìn mình, khẽ gật đầu.“Lữ Trị, con có hay không nguyện ý nhận cô gái này trở thành vợ của mình, cùng cô ấy ký kết hôn ước? Vô luận bệnh tật hay khỏe mạnh, hoặc vì bất kỳ lý do gì, cũng sẽ yêu thương, chăm sóc, tôn trọng cô ấy, vĩnh viễn đối với cô ấy trung trinh không đổi cho đến cuối đời?"“Con nguyện ý!" Lữ trị cũng nhìn Tiểu Ốc.