Tác giả:

Chàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước…

Chương 23

Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Cẩn Hạo cùng Cẩn Y bất tri bất giác đã trở thành khách quen của tiệm đậu hũ, cứ mỗi buổi chiều họ nhất định sẽ đến đây dùng hai chén đậu hũ nước đường, Cẩn Hạo có cảm giác, hình như hắn không thể dừng lại việc đến đây ăn đậu hũ mỗi buổi chiều nữa, là hắn nghiện đậu hũ, hay là do hắn nhớ nhung vị cô nương tên Uyển Đồng cùng ánh mắt to tròn ngợp nước ấy.Gia đình nhà họ Uyển cũng rất thích hắn, đôi lúc hắn cũng sẽ tặng cho họ một chút quà bánh, như đĩa bánh quế hoa, một chút trà khô, một chút mứt quả, đều là những món ăn vặt ngập tràn trong phủ thượng thư, chỉ cần muốn liền có được, nhưng đối với gia đình nhà họ Uyển, đây có lẽ là một món quà rất tốt đối với họ.Hắn chỉ nói bản thân cùng Cẩn Y là con của một hộ gia đình khá giả buôn bán, cũng không tiết lộ thân phận đại công tử cùng tam tiểu thư của phủ thượng thư cho họ nghe, sợ họ sẽ kinh sợ.Hắn cùng Uyển Đồng cũng càng ngày càng thân thiết hơn, mọi chuyện thật tốt đẹp.Một năm sau đó hai người họ liền cảm thấy tâm đầu ý hợp, chuyển thành quan hệ yêu đương.Cẩn Hạo tựa như anh hàng xóm nhà bên, buổi chiều sau khi hoàn thành bài học ở thượng thư phủ sẽ đến dọn dẹp cùng Uyển Đồng, Uyển cha cùng Uyển mẹ cũng rất thích cậu thiếu niên xiêng năng ấm áp hay cười dương quan sán lạn này.Lúc đó Cẩn Y cũng tới tuổi phải đọc sách nhiều hơn, không còn cùng hắn đến Uyển gia nữa.Mọi chuyện thật êm đẹp cho đến khi hắn cùng Uyển Đồng chính thức yêu nhau được hai năm, nàng cũng đã từ một tiểu cô nương mười bốn tuổi trở thành một thiếu nữ mười bảy tuổi rồi, hắn muốn cưới nàng về phủ, cho nàng một danh phận.Chỉ cần tưởng tượng nàng sẽ cùng hắn bái đường, nhìn nàng mặc hỉ phục đỏ tươi, cùng hắn kết làm phu thê, cùng chung chăn gối với hắn, gọi hắn là phu quân hắn liền không chịu nổi mà cười ngốc một hồi, Cẩn Hạo nghĩ rồi nhanh chóng muốn về bàn bạc với phụ thân, muốn nhanh chóng rước nàng vào cửa, dù sao hắn cũng mười chín tuổi rồi..

Cẩn Hạo cùng Cẩn Y bất tri bất giác đã trở thành khách quen của tiệm đậu hũ, cứ mỗi buổi chiều họ nhất định sẽ đến đây dùng hai chén đậu hũ nước đường, Cẩn Hạo có cảm giác, hình như hắn không thể dừng lại việc đến đây ăn đậu hũ mỗi buổi chiều nữa, là hắn nghiện đậu hũ, hay là do hắn nhớ nhung vị cô nương tên Uyển Đồng cùng ánh mắt to tròn ngợp nước ấy.

Gia đình nhà họ Uyển cũng rất thích hắn, đôi lúc hắn cũng sẽ tặng cho họ một chút quà bánh, như đĩa bánh quế hoa, một chút trà khô, một chút mứt quả, đều là những món ăn vặt ngập tràn trong phủ thượng thư, chỉ cần muốn liền có được, nhưng đối với gia đình nhà họ Uyển, đây có lẽ là một món quà rất tốt đối với họ.

Hắn chỉ nói bản thân cùng Cẩn Y là con của một hộ gia đình khá giả buôn bán, cũng không tiết lộ thân phận đại công tử cùng tam tiểu thư của phủ thượng thư cho họ nghe, sợ họ sẽ kinh sợ.

Hắn cùng Uyển Đồng cũng càng ngày càng thân thiết hơn, mọi chuyện thật tốt đẹp.

Một năm sau đó hai người họ liền cảm thấy tâm đầu ý hợp, chuyển thành quan hệ yêu đương.

Cẩn Hạo tựa như anh hàng xóm nhà bên, buổi chiều sau khi hoàn thành bài học ở thượng thư phủ sẽ đến dọn dẹp cùng Uyển Đồng, Uyển cha cùng Uyển mẹ cũng rất thích cậu thiếu niên xiêng năng ấm áp hay cười dương quan sán lạn này.

Lúc đó Cẩn Y cũng tới tuổi phải đọc sách nhiều hơn, không còn cùng hắn đến Uyển gia nữa.

Mọi chuyện thật êm đẹp cho đến khi hắn cùng Uyển Đồng chính thức yêu nhau được hai năm, nàng cũng đã từ một tiểu cô nương mười bốn tuổi trở thành một thiếu nữ mười bảy tuổi rồi, hắn muốn cưới nàng về phủ, cho nàng một danh phận.

Chỉ cần tưởng tượng nàng sẽ cùng hắn bái đường, nhìn nàng mặc hỉ phục đỏ tươi, cùng hắn kết làm phu thê, cùng chung chăn gối với hắn, gọi hắn là phu quân hắn liền không chịu nổi mà cười ngốc một hồi, Cẩn Hạo nghĩ rồi nhanh chóng muốn về bàn bạc với phụ thân, muốn nhanh chóng rước nàng vào cửa, dù sao hắn cũng mười chín tuổi rồi.

.

Chấp Niệm Nhất SinhTác giả: Diệp NhiênTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChàng nói với ta rằng chàng sẽ yêu ta cả đời, ta thật ngốc, lại quên mất không hỏi chàng, "Cả đời" mà chàng nói là kiếp này, hay kiếp sau?~~~Tuyết phủ trắng đường, người người nô nức.Thượng thư phủ của Cẩn gia thật may mắn, sinh được một trưởng tử cùng hai nữ tử, trưởng tử là tướng quân công danh hiển hách nơi sa trường, thứ nữ dung mạo tuyệt mỹ nết na nhu mì được phong làm Thục Phi, út nữ dung nhan thoát tục tựa hoa tuyết trắng chẳng nhiễm bụi trần thông minh tuyệt đỉnh.Đã nửa năm rồi, nàng chưa tiến cung thăm tỉ tỉ của mình, vì sinh thần của nàng ấy sắp tới, nàng cũng liền có dịp tiến cung thăm vị tỉ tỉ của mình. Nàng ngồi vững chắc trên chiếc xe ngựa, tiến về phía hoàng cung rộng lớn. Nhìn tường thành cao lớn, nàng tự hỏi chính mình, làm cung phi có thật sự hạnh phúc chăng?Ngày ngày ngươi đấu ta đá, hậu cung tranh sủng kịch liệt như vậy, trượng phu cũng chẳng phải của riêng mình, cuộc sống như vậy, nàng không hiểu vì sao bao người tranh đoạt muốn có được nó?Xe ngựa được dừng trước… Cẩn Hạo cùng Cẩn Y bất tri bất giác đã trở thành khách quen của tiệm đậu hũ, cứ mỗi buổi chiều họ nhất định sẽ đến đây dùng hai chén đậu hũ nước đường, Cẩn Hạo có cảm giác, hình như hắn không thể dừng lại việc đến đây ăn đậu hũ mỗi buổi chiều nữa, là hắn nghiện đậu hũ, hay là do hắn nhớ nhung vị cô nương tên Uyển Đồng cùng ánh mắt to tròn ngợp nước ấy.Gia đình nhà họ Uyển cũng rất thích hắn, đôi lúc hắn cũng sẽ tặng cho họ một chút quà bánh, như đĩa bánh quế hoa, một chút trà khô, một chút mứt quả, đều là những món ăn vặt ngập tràn trong phủ thượng thư, chỉ cần muốn liền có được, nhưng đối với gia đình nhà họ Uyển, đây có lẽ là một món quà rất tốt đối với họ.Hắn chỉ nói bản thân cùng Cẩn Y là con của một hộ gia đình khá giả buôn bán, cũng không tiết lộ thân phận đại công tử cùng tam tiểu thư của phủ thượng thư cho họ nghe, sợ họ sẽ kinh sợ.Hắn cùng Uyển Đồng cũng càng ngày càng thân thiết hơn, mọi chuyện thật tốt đẹp.Một năm sau đó hai người họ liền cảm thấy tâm đầu ý hợp, chuyển thành quan hệ yêu đương.Cẩn Hạo tựa như anh hàng xóm nhà bên, buổi chiều sau khi hoàn thành bài học ở thượng thư phủ sẽ đến dọn dẹp cùng Uyển Đồng, Uyển cha cùng Uyển mẹ cũng rất thích cậu thiếu niên xiêng năng ấm áp hay cười dương quan sán lạn này.Lúc đó Cẩn Y cũng tới tuổi phải đọc sách nhiều hơn, không còn cùng hắn đến Uyển gia nữa.Mọi chuyện thật êm đẹp cho đến khi hắn cùng Uyển Đồng chính thức yêu nhau được hai năm, nàng cũng đã từ một tiểu cô nương mười bốn tuổi trở thành một thiếu nữ mười bảy tuổi rồi, hắn muốn cưới nàng về phủ, cho nàng một danh phận.Chỉ cần tưởng tượng nàng sẽ cùng hắn bái đường, nhìn nàng mặc hỉ phục đỏ tươi, cùng hắn kết làm phu thê, cùng chung chăn gối với hắn, gọi hắn là phu quân hắn liền không chịu nổi mà cười ngốc một hồi, Cẩn Hạo nghĩ rồi nhanh chóng muốn về bàn bạc với phụ thân, muốn nhanh chóng rước nàng vào cửa, dù sao hắn cũng mười chín tuổi rồi..

Chương 23