Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…
Chương 17: Nhẫn Nhịn
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Từ nhà hàng hải sản trở về, Cẩm Thanh Tú luôn cảm thấy khó chịu, bực bội trong người vì đã không làm gì được Trương Mỹ Vân lại còn bị người đàn ông lạ mặt kia nhìn với ánh mắt khinh khi, trình thượng.Vừa bước vào phòng khách, thấy Thẩm Toàn Đức đang nằm dài trên ghế sô pha chơi điện tử, tâm trạng của Cẩm Thanh Tú càng trở nên bức bối hơn.Cô ta thả người xuống chiếc ghế bành đối diện, ra lệnh."Toàn Đức, lấy cho em cốc nước ép cần tây..."Mặt vẫn c*m v** điện thoại, Thẩm Toàn Đức làu bàu "Em tự lấy đi.Anh đang chơi dở"Máu nóng trong người Cẩm Thanh Tú bốc lên.Cô ta ngồi bật dậy, nhìn chồng chăm chằm."Thái độ của anh là sao hả?"Nghe thấy mùi "thuốc nổ"từ Cẩm Thanh Tú, ngay lập tức Thẩm Toàn Đức quảng điện thoại xuống ghế, miệng liến thoảng."Anh sai rồi! Anh sai rồi!""Đây là lân đầu và cũng là lần cuối.Anh biết chưa?"Cẩm Thanh Tú cảnh cáo."Anh biết! Anh biết! Anh biết! Anh sẽ rút kinh nghiệm sâu sắc"Thẩm Toàn Đức đứng dậy, đi vòng qua ghế bành, mát xa vai gáy cho Cẩm Thanh Tú."Thế nào vợ yêu, em thấy tay nghê của anh có tiến bộ không?"Thẩm Toàn Đức vừa cười vừa hỏi."Cũng tàm tạm! Đang khát khô cả cổ rồi đây.Đi lấy cho em cốc nước ép đi""Ô kê con tê tê! Anh đi liền ngay và lập tức đây!"Thẩm Toàn Đức ngoan ngoãn cun cút đi vào bếp.Vừa rời khỏi phòng khách, thoát khỏi sự kiểm soát của Cẩm Thanh Tú, nhanh chóng Thẩm Toàn Đức thay đổi sắc mặt."Mình là chồng hay ô sin của cô ta không biết?"Thẩm Toàn Đức nghĩ thầm trong bụng."Anh bắt em phải đợi lâu, nên không có hứng uống cần tây nữa rồi.Đổi qua nước ép cóc đi..""Hết cóc rồi.Em uống sang bưởi, cam, hoặc dâu tây được không?"Thẩm Toàn Đức nhẹ nhàng hỏi."Bây giờ em chỉ muốn uống nước ép cóc thôi""Nhưng trong tủ không còn quả cóc nào cả...""Hết anh không biết đường đi mua à?"Cẩm Thanh Tú quắc mắt liếc Thẩm Toàn Đức.Ánh mắt sắc như dao cạo của cô ta khiến Thẩm Đức im re không dám cãi lời."Ok! Vậy em chịu khó đợi anh chút.Để anh chạy ra siêu thị tìm cóc cho em...""Nhanh lên đấy! Anh cũng biết em không phải là người có tính kiên trì rồi mà..".Cẩm Thanh Tú nhắc nhở.Thẩm Toàn Đức vội vội vàng vàng phóng ô tô tới siêu thị chuyên bán hoa quả cao cấp.May mắn thay anh ta cũng tìm được một khay cóc mang về ép cho Cẩm Thanh Tú.Uống ly cóc ép, tâm trạng Cẩm Thanh Tú dịu đi ít nhiêu.Thẩm Toàn Đức vừa xoa bóp, mát xa chân cho vợ vừa hỏi một cách thận trọng."Hôm nay em đến ngày à?"Cẩm Thanh Tú nhìn Thẩm Toàn Đức trân trân."Ý anh là gì?".
Từ nhà hàng hải sản trở về, Cẩm Thanh Tú luôn cảm thấy khó chịu, bực bội trong người vì đã không làm gì được Trương Mỹ Vân lại còn bị người đàn ông lạ mặt kia nhìn với ánh mắt khinh khi, trình thượng.
Vừa bước vào phòng khách, thấy Thẩm Toàn Đức đang nằm dài trên ghế sô pha chơi điện tử, tâm trạng của Cẩm Thanh Tú càng trở nên bức bối hơn.
Cô ta thả người xuống chiếc ghế bành đối diện, ra lệnh.
"Toàn Đức, lấy cho em cốc nước ép cần tây..."
Mặt vẫn c*m v** điện thoại, Thẩm Toàn Đức làu bàu "Em tự lấy đi.
Anh đang chơi dở"
Máu nóng trong người Cẩm Thanh Tú bốc lên.
Cô ta ngồi bật dậy, nhìn chồng chăm chằm.
"Thái độ của anh là sao hả?"
Nghe thấy mùi "thuốc nổ"
từ Cẩm Thanh Tú, ngay lập tức Thẩm Toàn Đức quảng điện thoại xuống ghế, miệng liến thoảng.
"Anh sai rồi! Anh sai rồi!"
"Đây là lân đầu và cũng là lần cuối.
Anh biết chưa?"
Cẩm Thanh Tú cảnh cáo.
"Anh biết! Anh biết! Anh biết! Anh sẽ rút kinh nghiệm sâu sắc"
Thẩm Toàn Đức đứng dậy, đi vòng qua ghế bành, mát xa vai gáy cho Cẩm Thanh Tú.
"Thế nào vợ yêu, em thấy tay nghê của anh có tiến bộ không?"
Thẩm Toàn Đức vừa cười vừa hỏi.
"Cũng tàm tạm! Đang khát khô cả cổ rồi đây.
Đi lấy cho em cốc nước ép đi"
"Ô kê con tê tê! Anh đi liền ngay và lập tức đây!"
Thẩm Toàn Đức ngoan ngoãn cun cút đi vào bếp.
Vừa rời khỏi phòng khách, thoát khỏi sự kiểm soát của Cẩm Thanh Tú, nhanh chóng Thẩm Toàn Đức thay đổi sắc mặt.
"Mình là chồng hay ô sin của cô ta không biết?"
Thẩm Toàn Đức nghĩ thầm trong bụng.
"Anh bắt em phải đợi lâu, nên không có hứng uống cần tây nữa rồi.
Đổi qua nước ép cóc đi.."
"Hết cóc rồi.
Em uống sang bưởi, cam, hoặc dâu tây được không?"
Thẩm Toàn Đức nhẹ nhàng hỏi.
"Bây giờ em chỉ muốn uống nước ép cóc thôi"
"Nhưng trong tủ không còn quả cóc nào cả..."
"Hết anh không biết đường đi mua à?"
Cẩm Thanh Tú quắc mắt liếc Thẩm Toàn Đức.
Ánh mắt sắc như dao cạo của cô ta khiến Thẩm Đức im re không dám cãi lời.
"Ok! Vậy em chịu khó đợi anh chút.
Để anh chạy ra siêu thị tìm cóc cho em...""Nhanh lên đấy! Anh cũng biết em không phải là người có tính kiên trì rồi mà..".
Cẩm Thanh Tú nhắc nhở.
Thẩm Toàn Đức vội vội vàng vàng phóng ô tô tới siêu thị chuyên bán hoa quả cao cấp.
May mắn thay anh ta cũng tìm được một khay cóc mang về ép cho Cẩm Thanh Tú.
Uống ly cóc ép, tâm trạng Cẩm Thanh Tú dịu đi ít nhiêu.
Thẩm Toàn Đức vừa xoa bóp, mát xa chân cho vợ vừa hỏi một cách thận trọng.
"Hôm nay em đến ngày à?"
Cẩm Thanh Tú nhìn Thẩm Toàn Đức trân trân.
"Ý anh là gì?".
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Từ nhà hàng hải sản trở về, Cẩm Thanh Tú luôn cảm thấy khó chịu, bực bội trong người vì đã không làm gì được Trương Mỹ Vân lại còn bị người đàn ông lạ mặt kia nhìn với ánh mắt khinh khi, trình thượng.Vừa bước vào phòng khách, thấy Thẩm Toàn Đức đang nằm dài trên ghế sô pha chơi điện tử, tâm trạng của Cẩm Thanh Tú càng trở nên bức bối hơn.Cô ta thả người xuống chiếc ghế bành đối diện, ra lệnh."Toàn Đức, lấy cho em cốc nước ép cần tây..."Mặt vẫn c*m v** điện thoại, Thẩm Toàn Đức làu bàu "Em tự lấy đi.Anh đang chơi dở"Máu nóng trong người Cẩm Thanh Tú bốc lên.Cô ta ngồi bật dậy, nhìn chồng chăm chằm."Thái độ của anh là sao hả?"Nghe thấy mùi "thuốc nổ"từ Cẩm Thanh Tú, ngay lập tức Thẩm Toàn Đức quảng điện thoại xuống ghế, miệng liến thoảng."Anh sai rồi! Anh sai rồi!""Đây là lân đầu và cũng là lần cuối.Anh biết chưa?"Cẩm Thanh Tú cảnh cáo."Anh biết! Anh biết! Anh biết! Anh sẽ rút kinh nghiệm sâu sắc"Thẩm Toàn Đức đứng dậy, đi vòng qua ghế bành, mát xa vai gáy cho Cẩm Thanh Tú."Thế nào vợ yêu, em thấy tay nghê của anh có tiến bộ không?"Thẩm Toàn Đức vừa cười vừa hỏi."Cũng tàm tạm! Đang khát khô cả cổ rồi đây.Đi lấy cho em cốc nước ép đi""Ô kê con tê tê! Anh đi liền ngay và lập tức đây!"Thẩm Toàn Đức ngoan ngoãn cun cút đi vào bếp.Vừa rời khỏi phòng khách, thoát khỏi sự kiểm soát của Cẩm Thanh Tú, nhanh chóng Thẩm Toàn Đức thay đổi sắc mặt."Mình là chồng hay ô sin của cô ta không biết?"Thẩm Toàn Đức nghĩ thầm trong bụng."Anh bắt em phải đợi lâu, nên không có hứng uống cần tây nữa rồi.Đổi qua nước ép cóc đi..""Hết cóc rồi.Em uống sang bưởi, cam, hoặc dâu tây được không?"Thẩm Toàn Đức nhẹ nhàng hỏi."Bây giờ em chỉ muốn uống nước ép cóc thôi""Nhưng trong tủ không còn quả cóc nào cả...""Hết anh không biết đường đi mua à?"Cẩm Thanh Tú quắc mắt liếc Thẩm Toàn Đức.Ánh mắt sắc như dao cạo của cô ta khiến Thẩm Đức im re không dám cãi lời."Ok! Vậy em chịu khó đợi anh chút.Để anh chạy ra siêu thị tìm cóc cho em...""Nhanh lên đấy! Anh cũng biết em không phải là người có tính kiên trì rồi mà..".Cẩm Thanh Tú nhắc nhở.Thẩm Toàn Đức vội vội vàng vàng phóng ô tô tới siêu thị chuyên bán hoa quả cao cấp.May mắn thay anh ta cũng tìm được một khay cóc mang về ép cho Cẩm Thanh Tú.Uống ly cóc ép, tâm trạng Cẩm Thanh Tú dịu đi ít nhiêu.Thẩm Toàn Đức vừa xoa bóp, mát xa chân cho vợ vừa hỏi một cách thận trọng."Hôm nay em đến ngày à?"Cẩm Thanh Tú nhìn Thẩm Toàn Đức trân trân."Ý anh là gì?".