Tác giả:

Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…

Chương 29: Nỗ Lực Kiếm Tiền Khi Còn Trẻ

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong đưa Lại Minh Nguyệt về rồi trở về nhà.Họ trải qua đêm thứ hai ngủ cùng phòng, cùng giường trong không khí yên bình, ngoan ngoãn, phân giường ai người đó năm, nước sông không phạm nước giếng.Sáng hôm sau, Trương Mỹ Vân vẫn dậy sớm đi tập yoga rồi về nấu bữa sáng cho Chúng Thanh Phong.Thấy anh vừa ăn vừa đọc báo cô hỏi."Anh đọc gì thế?""Anh nghiên cứu tình hình biến động của thị trường"Chúng Thanh Phong vẫn cảm mặt vào màn hình ipad, không ngước lên nhìn Trương Mỹ Vân."Đó có tính là đang làm việc không?"Chúng Thanh Phong ngẩng đầu lên nhìn Trương Mỹ Vân, mỉm cười đáp "CóI""Vậy thì một ngày anh làm việc bao nhiêu tiếng?""Khoảng 14 đến 16 tiếng"Trương Mỹ Vân ty cảm lên hai tay, nhìn Chúng Thanh Phong chăm chăm, hỏi với giọng chân tình."Anh không mật à?""Mệt chứ! Anh có phải robot đâu mà không biết mệt...""Vậy tại sao không để cho bản thân mình nghỉ ngơi một chút?"Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân, trả lời với thái độ vô cùng nghiêm túc."Bởi vì còn trẻ nên anh phải nỗ lực kiếm thật nhiều tiền"Mặc dù không biết về thân thế của Chúng Thanh Phong nhưng theo quan sát và phán đoán của Trương Mỹ Vân thì gia đình anh cũng thuộc dạng có điều kiện.Thậm chí là giàu có.Vì đâu phải ai cũng có điều kiện để mở ra cuộc tuyển chọn gắt gao, tìm kiếm người mang thai hộ và trả cho người ta một khoản tiền khổng lồ lên tới 5 tỷ đồng, theo phong cách đại gia của Thanh Phong.Nếu đã là người sinh ra ở vạch đích, ngậm thìa vàng trong miệng, hà cớ gì anh phải bán mạng để kiếm tiền như vậy? Tại sao? Trương Mỹ Vân nghĩ mãi mà vẫn không thể tài nào hiểu nổi."Em có biết tại sao anh lại nỗ lực kiếm thật nhiều tiền không?"Trương Mỹ Vân thành thật lắc đầu.Trương Mỹ Vân đã sai lầm ngay từ khi bắt đầu.Sai vì quá nông nổi.Sai vì quá nóng vội.Cô thuê mặt bằng đẹp, rộng rãi nhưng ở xa trung tâm và giá quá cao.Đó là sai lầm thứ nhất.Trương Mỹ Vân mua bàn ghế, đồ đạc giá cao.Đó là sai lầm thứ hai.Trương Mỹ Vân mua máy làm kem xào (còn gọi với cái tên mĩ miều là kem cuộn Thái Lan), thời gian làm vừa lâu lại vừa không phổ biến dẫn tới việc ít khách.Sau đó quá sốt ruột vì quán ế, cô tiếp tục mua thêm máy làm kem tươi.Nhưng lượng khách cũng không khả quan hơn là bao.Đó là sai lâm thứ ba.Sai lầm thứ tư của Trương Mỹ Vân là không hiểu rõ về thị trường và tập khách hàng.Sau ba, bốn tháng loay hoay với hai cái máy kem mà không biết làm thế nào để bán được kem, Trương Mỹ Vân quyết định đẹp tiệm.Tổng thiệt hại của thương vụ kinh doanh đầu tiên trong cuộc đời cô rơi vào khoảng 100 triệu.Trương Mỹ Vân kết lại câu chuyện bằng câu "Đúng là sai lầm nào cũng phải trả giá bằng tiền "Chúng Thanh Phong gật gù đồng tình "Thậm chí rất nhiều tiền.Nhưng điều may mắn nhất của em chính là không vay nợ".

Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong đưa Lại Minh Nguyệt về rồi trở về nhà.

Họ trải qua đêm thứ hai ngủ cùng phòng, cùng giường trong không khí yên bình, ngoan ngoãn, phân giường ai người đó năm, nước sông không phạm nước giếng.

Sáng hôm sau, Trương Mỹ Vân vẫn dậy sớm đi tập yoga rồi về nấu bữa sáng cho Chúng Thanh Phong.

Thấy anh vừa ăn vừa đọc báo cô hỏi.

"Anh đọc gì thế?"

"Anh nghiên cứu tình hình biến động của thị trường"

Chúng Thanh Phong vẫn cảm mặt vào màn hình ipad, không ngước lên nhìn Trương Mỹ Vân.

"Đó có tính là đang làm việc không?"

Chúng Thanh Phong ngẩng đầu lên nhìn Trương Mỹ Vân, mỉm cười đáp "CóI"

"Vậy thì một ngày anh làm việc bao nhiêu tiếng?"

"Khoảng 14 đến 16 tiếng"

Trương Mỹ Vân ty cảm lên hai tay, nhìn Chúng Thanh Phong chăm chăm, hỏi với giọng chân tình.

"Anh không mật à?"

"Mệt chứ! Anh có phải robot đâu mà không biết mệt..."

"Vậy tại sao không để cho bản thân mình nghỉ ngơi một chút?"

Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân, trả lời với thái độ vô cùng nghiêm túc.

"Bởi vì còn trẻ nên anh phải nỗ lực kiếm thật nhiều tiền"

Mặc dù không biết về thân thế của Chúng Thanh Phong nhưng theo quan sát và phán đoán của Trương Mỹ Vân thì gia đình anh cũng thuộc dạng có điều kiện.

Thậm chí là giàu có.

Vì đâu phải ai cũng có điều kiện để mở ra cuộc tuyển chọn gắt gao, tìm kiếm người mang thai hộ và trả cho người ta một khoản tiền khổng lồ lên tới 5 tỷ đồng, theo phong cách đại gia của Thanh Phong.

Nếu đã là người sinh ra ở vạch đích, ngậm thìa vàng trong miệng, hà cớ gì anh phải bán mạng để kiếm tiền như vậy? Tại sao? Trương Mỹ Vân nghĩ mãi mà vẫn không thể tài nào hiểu nổi.

"Em có biết tại sao anh lại nỗ lực kiếm thật nhiều tiền không?"

Trương Mỹ Vân thành thật lắc đầu.

Trương Mỹ Vân đã sai lầm ngay từ khi bắt đầu.

Sai vì quá nông nổi.

Sai vì quá nóng vội.

Cô thuê mặt bằng đẹp, rộng rãi nhưng ở xa trung tâm và giá quá cao.

Đó là sai lầm thứ nhất.

Trương Mỹ Vân mua bàn ghế, đồ đạc giá cao.

Đó là sai lầm thứ hai.

Trương Mỹ Vân mua máy làm kem xào (còn gọi với cái tên mĩ miều là kem cuộn Thái Lan), thời gian làm vừa lâu lại vừa không phổ biến dẫn tới việc ít khách.

Sau đó quá sốt ruột vì quán ế, cô tiếp tục mua thêm máy làm kem tươi.

Nhưng lượng khách cũng không khả quan hơn là bao.

Đó là sai lâm thứ ba.

Sai lầm thứ tư của Trương Mỹ Vân là không hiểu rõ về thị trường và tập khách hàng.

Sau ba, bốn tháng loay hoay với hai cái máy kem mà không biết làm thế nào để bán được kem, Trương Mỹ Vân quyết định đẹp tiệm.

Tổng thiệt hại của thương vụ kinh doanh đầu tiên trong cuộc đời cô rơi vào khoảng 100 triệu.

Trương Mỹ Vân kết lại câu chuyện bằng câu "Đúng là sai lầm nào cũng phải trả giá bằng tiền "

Chúng Thanh Phong gật gù đồng tình "Thậm chí rất nhiều tiền.

Nhưng điều may mắn nhất của em chính là không vay nợ".

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong đưa Lại Minh Nguyệt về rồi trở về nhà.Họ trải qua đêm thứ hai ngủ cùng phòng, cùng giường trong không khí yên bình, ngoan ngoãn, phân giường ai người đó năm, nước sông không phạm nước giếng.Sáng hôm sau, Trương Mỹ Vân vẫn dậy sớm đi tập yoga rồi về nấu bữa sáng cho Chúng Thanh Phong.Thấy anh vừa ăn vừa đọc báo cô hỏi."Anh đọc gì thế?""Anh nghiên cứu tình hình biến động của thị trường"Chúng Thanh Phong vẫn cảm mặt vào màn hình ipad, không ngước lên nhìn Trương Mỹ Vân."Đó có tính là đang làm việc không?"Chúng Thanh Phong ngẩng đầu lên nhìn Trương Mỹ Vân, mỉm cười đáp "CóI""Vậy thì một ngày anh làm việc bao nhiêu tiếng?""Khoảng 14 đến 16 tiếng"Trương Mỹ Vân ty cảm lên hai tay, nhìn Chúng Thanh Phong chăm chăm, hỏi với giọng chân tình."Anh không mật à?""Mệt chứ! Anh có phải robot đâu mà không biết mệt...""Vậy tại sao không để cho bản thân mình nghỉ ngơi một chút?"Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân, trả lời với thái độ vô cùng nghiêm túc."Bởi vì còn trẻ nên anh phải nỗ lực kiếm thật nhiều tiền"Mặc dù không biết về thân thế của Chúng Thanh Phong nhưng theo quan sát và phán đoán của Trương Mỹ Vân thì gia đình anh cũng thuộc dạng có điều kiện.Thậm chí là giàu có.Vì đâu phải ai cũng có điều kiện để mở ra cuộc tuyển chọn gắt gao, tìm kiếm người mang thai hộ và trả cho người ta một khoản tiền khổng lồ lên tới 5 tỷ đồng, theo phong cách đại gia của Thanh Phong.Nếu đã là người sinh ra ở vạch đích, ngậm thìa vàng trong miệng, hà cớ gì anh phải bán mạng để kiếm tiền như vậy? Tại sao? Trương Mỹ Vân nghĩ mãi mà vẫn không thể tài nào hiểu nổi."Em có biết tại sao anh lại nỗ lực kiếm thật nhiều tiền không?"Trương Mỹ Vân thành thật lắc đầu.Trương Mỹ Vân đã sai lầm ngay từ khi bắt đầu.Sai vì quá nông nổi.Sai vì quá nóng vội.Cô thuê mặt bằng đẹp, rộng rãi nhưng ở xa trung tâm và giá quá cao.Đó là sai lầm thứ nhất.Trương Mỹ Vân mua bàn ghế, đồ đạc giá cao.Đó là sai lầm thứ hai.Trương Mỹ Vân mua máy làm kem xào (còn gọi với cái tên mĩ miều là kem cuộn Thái Lan), thời gian làm vừa lâu lại vừa không phổ biến dẫn tới việc ít khách.Sau đó quá sốt ruột vì quán ế, cô tiếp tục mua thêm máy làm kem tươi.Nhưng lượng khách cũng không khả quan hơn là bao.Đó là sai lâm thứ ba.Sai lầm thứ tư của Trương Mỹ Vân là không hiểu rõ về thị trường và tập khách hàng.Sau ba, bốn tháng loay hoay với hai cái máy kem mà không biết làm thế nào để bán được kem, Trương Mỹ Vân quyết định đẹp tiệm.Tổng thiệt hại của thương vụ kinh doanh đầu tiên trong cuộc đời cô rơi vào khoảng 100 triệu.Trương Mỹ Vân kết lại câu chuyện bằng câu "Đúng là sai lầm nào cũng phải trả giá bằng tiền "Chúng Thanh Phong gật gù đồng tình "Thậm chí rất nhiều tiền.Nhưng điều may mắn nhất của em chính là không vay nợ".

Chương 29: Nỗ Lực Kiếm Tiền Khi Còn Trẻ