Tác giả:

Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…

Chương 131: Đừng Sợ Đã Có Anh Đây Rồi

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Về nhà không thấy Trương Mỹ Vân đâu, Chúng Thanh Phong gọi cho cô mấy cuộc đều thấy thuê bao.Đợi tới gần 9 giờ, không thấy Mỹ Vân về Chúng Thanh Phong sốt ruột gọi cho Lại Minh Nguyệt thì cô không nghe máy.Chúng Thanh Phong biết chắc chắn, cả thành phố này Trương Mỹ Vân chỉ có thể tới một nơi duy nhất đó chính là nhà Lại Minh Nguyệt.Vậy là Thanh Phong quyết định lái xe tới nhà Minh Nguyệt để tìm Mỹ Vân.Mới đi được nửa đường thì Lại Minh Nguyệt gọi lại cho Chúng Thanh Phong.Cô thông báo qua tình hình của Trương Mỹ Vân và mong muốn tối nay sẽ ngủ lại nhà mình cho Thanh Phong biết để anh khỏi lo lắng rồi tắt máy.Nghĩ là Trương Mỹ Vân vẫn còn giận dỗi, không muốn nhìn thấy mặt mình nên Chúng Thanh Phong không tới nhà Lại Minh Nguyệt nữa, tránh cho cô khỏi cảm thấy khó chịu.Anh quay xe lại, lái thẳng tới căn chung cư của mình ở Láng Hạ.Khi Chúng Thanh Phong tới nơi anh thấy Chúng Thời Giang đang chơi đua xe còn Phạm Khả Hân ngồi một mình ngoài ban công.Chúng Thanh Phong ân cần đưa cho Phạm Khả Hân một chiếc chăn mỏng để cô đắp lên người cho khỏi lạnh."Cảm ơn anh!"Phạm Khả Hân ngước nhìn Chúng Thanh Phong, gương mặt đã hồng hào, có sức sống hơn một chút."Em thấy trong người thế nào rồi? Sao không nghỉ ngơi thêm đi?""Mấy năm qua em đã ở trong nhà đủ nhiều rồi"Phạm Khả Hân hít một hơi căng tràn lông ngực.Cảm thấy mình giống như đang được hồi sinh."Anh đã gửi đơn li hôn qua chỗ Ngô Chí Kiên rồi.Đang đợi hắn trả lời".Phạm Khả Hân giật mình thảng thốt."Sao anh không bàn trước với em? Anh làm như vậy càng khiến anh ta nổi điên lên thôi""Đừng sợi Đã có anh ở đây rồi.Anh sẽ không để Ngô Chí Kiên làm hại em đâu""Em không sợ hắn làm gì mình, em chỉ không muốn làm liên lụy tới anh...!"Em nghĩ tên Ngô Chí Kiên đó có thể làm gì được anh chứ?""Hản sẽ phá đám công việc kinh doanh, thậm chí làm những việc ảnh hưởng tới sự an toàn của anh nữa...!Hắn có thể làm mọi thứ..."Tim ngừng đập, quá trình chết đi mới chỉ bắt đầu.Tổn thương não do thiếu ô-xi sẽ xảy ra trong giai đoạn này.Chỉ trong vài giây, hoạt động của não sẽ bị ảnh hưởng nhưng không phải chỉ sau vài phút tiếp theo các tế bào sẽ ngừng hoạt động luôn, mà quá trình này có thể kéo dài đến vài tiếng đồng hồ."Em định làm thế nào?""Ở Dương gia có một người giúp việc được Ngô Chí Kiên giao nhiệm vụ giám sát em.Em sẽ lựa thời điểm bà ấy vào phòng kiểm tra mình để uống thuốc ngủ.Khi phát hiện ra em tự tử họ sẽ đưa em tới bệnh viện.Lúc này, anh sẽ cài sẵn người của mình trà trộn vào đội ngũ bác sĩ, tiêm cho em một mũi thuốc gây mê làm cơ bắp thịt và thần kinh ngừng hoạt động.Rồi tiêm thêm muối kali để làm cho tim ngừng đập.Sau khi bệnh viện kết luận em đã chết, anh đánh tráo em làm h* th*n nhiệt và giảm lượng ô-xi sau khi tim đã đập trở lại.Như vậy có thế làm gia tăng cơ hội sống của em mà không làm tổn hại đến não".Chúng Thanh Phong nhìn Phạm Khả Hân không giấu nổi vẻ ngạc nhiên."Sao em biết những chuyện này?""Dì của em là bác sĩ"- Phạm Khả Hân đáp.Sau khi nghe Phạm Khả Hân trình bày kế hoạch của cô, anh vẫn cảm thấy không yên tâm."Đồng ý là cách của em rất hay, nhưng anh không thể để em mạo hiểm được"."Em sẽ hành động thật cẩn thận"- Phạm Khả Hân đảm bảo."Nhưng...".

Về nhà không thấy Trương Mỹ Vân đâu, Chúng Thanh Phong gọi cho cô mấy cuộc đều thấy thuê bao.

Đợi tới gần 9 giờ, không thấy Mỹ Vân về Chúng Thanh Phong sốt ruột gọi cho Lại Minh Nguyệt thì cô không nghe máy.

Chúng Thanh Phong biết chắc chắn, cả thành phố này Trương Mỹ Vân chỉ có thể tới một nơi duy nhất đó chính là nhà Lại Minh Nguyệt.

Vậy là Thanh Phong quyết định lái xe tới nhà Minh Nguyệt để tìm Mỹ Vân.

Mới đi được nửa đường thì Lại Minh Nguyệt gọi lại cho Chúng Thanh Phong.

Cô thông báo qua tình hình của Trương Mỹ Vân và mong muốn tối nay sẽ ngủ lại nhà mình cho Thanh Phong biết để anh khỏi lo lắng rồi tắt máy.

Nghĩ là Trương Mỹ Vân vẫn còn giận dỗi, không muốn nhìn thấy mặt mình nên Chúng Thanh Phong không tới nhà Lại Minh Nguyệt nữa, tránh cho cô khỏi cảm thấy khó chịu.

Anh quay xe lại, lái thẳng tới căn chung cư của mình ở Láng Hạ.

Khi Chúng Thanh Phong tới nơi anh thấy Chúng Thời Giang đang chơi đua xe còn Phạm Khả Hân ngồi một mình ngoài ban công.

Chúng Thanh Phong ân cần đưa cho Phạm Khả Hân một chiếc chăn mỏng để cô đắp lên người cho khỏi lạnh.

"Cảm ơn anh!"

Phạm Khả Hân ngước nhìn Chúng Thanh Phong, gương mặt đã hồng hào, có sức sống hơn một chút.

"Em thấy trong người thế nào rồi? Sao không nghỉ ngơi thêm đi?"

"Mấy năm qua em đã ở trong nhà đủ nhiều rồi"

Phạm Khả Hân hít một hơi căng tràn lông ngực.

Cảm thấy mình giống như đang được hồi sinh.

"Anh đã gửi đơn li hôn qua chỗ Ngô Chí Kiên rồi.

Đang đợi hắn trả lời".

Phạm Khả Hân giật mình thảng thốt.

"Sao anh không bàn trước với em? Anh làm như vậy càng khiến anh ta nổi điên lên thôi"

"Đừng sợi Đã có anh ở đây rồi.

Anh sẽ không để Ngô Chí Kiên làm hại em đâu"

"Em không sợ hắn làm gì mình, em chỉ không muốn làm liên lụy tới anh...!

"Em nghĩ tên Ngô Chí Kiên đó có thể làm gì được anh chứ?"

"Hản sẽ phá đám công việc kinh doanh, thậm chí làm những việc ảnh hưởng tới sự an toàn của anh nữa...!

Hắn có thể làm mọi thứ..."

Tim ngừng đập, quá trình chết đi mới chỉ bắt đầu.

Tổn thương não do thiếu ô-xi sẽ xảy ra trong giai đoạn này.

Chỉ trong vài giây, hoạt động của não sẽ bị ảnh hưởng nhưng không phải chỉ sau vài phút tiếp theo các tế bào sẽ ngừng hoạt động luôn, mà quá trình này có thể kéo dài đến vài tiếng đồng hồ.

"Em định làm thế nào?"

"Ở Dương gia có một người giúp việc được Ngô Chí Kiên giao nhiệm vụ giám sát em.

Em sẽ lựa thời điểm bà ấy vào phòng kiểm tra mình để uống thuốc ngủ.

Khi phát hiện ra em tự tử họ sẽ đưa em tới bệnh viện.

Lúc này, anh sẽ cài sẵn người của mình trà trộn vào đội ngũ bác sĩ, tiêm cho em một mũi thuốc gây mê làm cơ bắp thịt và thần kinh ngừng hoạt động.

Rồi tiêm thêm muối kali để làm cho tim ngừng đập.

Sau khi bệnh viện kết luận em đã chết, anh đánh tráo em làm h* th*n nhiệt và giảm lượng ô-xi sau khi tim đã đập trở lại.

Như vậy có thế làm gia tăng cơ hội sống của em mà không làm tổn hại đến não".

Chúng Thanh Phong nhìn Phạm Khả Hân không giấu nổi vẻ ngạc nhiên.

"Sao em biết những chuyện này?"

"Dì của em là bác sĩ"

- Phạm Khả Hân đáp.

Sau khi nghe Phạm Khả Hân trình bày kế hoạch của cô, anh vẫn cảm thấy không yên tâm.

"Đồng ý là cách của em rất hay, nhưng anh không thể để em mạo hiểm được".

"Em sẽ hành động thật cẩn thận"

- Phạm Khả Hân đảm bảo.

"Nhưng...".

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Về nhà không thấy Trương Mỹ Vân đâu, Chúng Thanh Phong gọi cho cô mấy cuộc đều thấy thuê bao.Đợi tới gần 9 giờ, không thấy Mỹ Vân về Chúng Thanh Phong sốt ruột gọi cho Lại Minh Nguyệt thì cô không nghe máy.Chúng Thanh Phong biết chắc chắn, cả thành phố này Trương Mỹ Vân chỉ có thể tới một nơi duy nhất đó chính là nhà Lại Minh Nguyệt.Vậy là Thanh Phong quyết định lái xe tới nhà Minh Nguyệt để tìm Mỹ Vân.Mới đi được nửa đường thì Lại Minh Nguyệt gọi lại cho Chúng Thanh Phong.Cô thông báo qua tình hình của Trương Mỹ Vân và mong muốn tối nay sẽ ngủ lại nhà mình cho Thanh Phong biết để anh khỏi lo lắng rồi tắt máy.Nghĩ là Trương Mỹ Vân vẫn còn giận dỗi, không muốn nhìn thấy mặt mình nên Chúng Thanh Phong không tới nhà Lại Minh Nguyệt nữa, tránh cho cô khỏi cảm thấy khó chịu.Anh quay xe lại, lái thẳng tới căn chung cư của mình ở Láng Hạ.Khi Chúng Thanh Phong tới nơi anh thấy Chúng Thời Giang đang chơi đua xe còn Phạm Khả Hân ngồi một mình ngoài ban công.Chúng Thanh Phong ân cần đưa cho Phạm Khả Hân một chiếc chăn mỏng để cô đắp lên người cho khỏi lạnh."Cảm ơn anh!"Phạm Khả Hân ngước nhìn Chúng Thanh Phong, gương mặt đã hồng hào, có sức sống hơn một chút."Em thấy trong người thế nào rồi? Sao không nghỉ ngơi thêm đi?""Mấy năm qua em đã ở trong nhà đủ nhiều rồi"Phạm Khả Hân hít một hơi căng tràn lông ngực.Cảm thấy mình giống như đang được hồi sinh."Anh đã gửi đơn li hôn qua chỗ Ngô Chí Kiên rồi.Đang đợi hắn trả lời".Phạm Khả Hân giật mình thảng thốt."Sao anh không bàn trước với em? Anh làm như vậy càng khiến anh ta nổi điên lên thôi""Đừng sợi Đã có anh ở đây rồi.Anh sẽ không để Ngô Chí Kiên làm hại em đâu""Em không sợ hắn làm gì mình, em chỉ không muốn làm liên lụy tới anh...!"Em nghĩ tên Ngô Chí Kiên đó có thể làm gì được anh chứ?""Hản sẽ phá đám công việc kinh doanh, thậm chí làm những việc ảnh hưởng tới sự an toàn của anh nữa...!Hắn có thể làm mọi thứ..."Tim ngừng đập, quá trình chết đi mới chỉ bắt đầu.Tổn thương não do thiếu ô-xi sẽ xảy ra trong giai đoạn này.Chỉ trong vài giây, hoạt động của não sẽ bị ảnh hưởng nhưng không phải chỉ sau vài phút tiếp theo các tế bào sẽ ngừng hoạt động luôn, mà quá trình này có thể kéo dài đến vài tiếng đồng hồ."Em định làm thế nào?""Ở Dương gia có một người giúp việc được Ngô Chí Kiên giao nhiệm vụ giám sát em.Em sẽ lựa thời điểm bà ấy vào phòng kiểm tra mình để uống thuốc ngủ.Khi phát hiện ra em tự tử họ sẽ đưa em tới bệnh viện.Lúc này, anh sẽ cài sẵn người của mình trà trộn vào đội ngũ bác sĩ, tiêm cho em một mũi thuốc gây mê làm cơ bắp thịt và thần kinh ngừng hoạt động.Rồi tiêm thêm muối kali để làm cho tim ngừng đập.Sau khi bệnh viện kết luận em đã chết, anh đánh tráo em làm h* th*n nhiệt và giảm lượng ô-xi sau khi tim đã đập trở lại.Như vậy có thế làm gia tăng cơ hội sống của em mà không làm tổn hại đến não".Chúng Thanh Phong nhìn Phạm Khả Hân không giấu nổi vẻ ngạc nhiên."Sao em biết những chuyện này?""Dì của em là bác sĩ"- Phạm Khả Hân đáp.Sau khi nghe Phạm Khả Hân trình bày kế hoạch của cô, anh vẫn cảm thấy không yên tâm."Đồng ý là cách của em rất hay, nhưng anh không thể để em mạo hiểm được"."Em sẽ hành động thật cẩn thận"- Phạm Khả Hân đảm bảo."Nhưng...".

Chương 131: Đừng Sợ Đã Có Anh Đây Rồi