Tác giả:

Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…

Chương 173: Chia Sẻ

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Thấy Trương Mỹ Vân đang theo đuổi mạch suy nghĩ riêng, Chúng Thanh Phong nói: "Anh chuẩn bị đi công tác rồi."Nghe Chúng Thanh Phong nói vậy, Trương Mỹ Vân vô cùng kinh ngạc.Cô mang tiếng là trợ lý đặc biệt của anh mà không hề hay biết gì về điều này."Anh đi đâu? Bao giờ đi? Sao không thấy anh Sơn nói gì với em?""Mười ngày nữa anh sẽ đi Châu Âu công tác trong khoảng 1 tuần."Hai tiếng Châu Âu khiến Trương Mỹ Vân cau mày băn khoăn: "Cụ thể là nước nào?"Chúng Thanh Phong đảo mắt một vòng, rồi chọn đại một nước, trả lời: "Anh đi Anh.""Không phải Anh đang bị phong tỏa vì Covid - 19 à?""Địa điểm anh tới không bị phong toả."Qua những thông tin Mỹ Vân đọc được từ báo chí thì người nước ngoài, đặc biệt là ở Châu Âu, Châu Mỹ có thái độ khá coi thường dịch bệnh.Dù Covid lây lan với tốc độ nhanh chóng mặt, nhưng người dân của họ khi ra ngoài vẫn không chịu đeo khẩu trang.Do đó dù địa điểm Chúng Thanh Phong tới công tác có bị phong toả, hay không phong tỏa thì Trương Mỹ Vân vẫn cảm thấy không yên tâm chút nào.Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong hỏi: "Anh không để qua dịch rồi hãy đi được sao?""Em đang lo lắng cho anh đấy à?""Lo chứ! Lỡ chẳng may anh có làm sao thì ai trả tiền thanh lý hợp đồng cho em?"Chúng Thanh Phong toét miệng cười.Rõ ràng là Trương Mỹ Vân đang lo lắng cho anh, vậy mà còn viện cớ này nọ.Ngày hôm đó, tập đoàn Tân Thế Giới xảy ra nhiều sự cố cần khắc phục, nên Trương Mỹ Vân phải ở lại tăng ca cùng Chúng Thanh Phong đến gần 10 giờ đêm.Trong suốt quá trình di chuyển từ tập đoàn về nhà, hai người hầu như không nói với nhau câu nào.Thấy không khí trầm lắng quá, Chúng Thanh Phong chủ động gợi chuyện hỏi: "Em có muốn ăn gì không?"Trương Mỹ Vân định lắc đầu, nhưng nhận ra bụng đang réo lên đình công nên gật đầu như bổ củi.Lúc tối đã ăn một phần cơm thịt bò lúc lắc rồi nhưng vì cường độ làm việc cao, tiêu hao nhiêu năng lượng nên đương nhiên là nhanh đói rồi.Đói cồn cào ruột gan luôn ấy chứ."Em muốn ăn gì?""Tự dưng em thấy thèm ngô nướng"Nhưng không hỏi thì làm gì có câu trả lời.Cô mạnh dạn nói ra suy nghĩ trong lòng mình: "Khi Khả Hân gặp anh cô ấy đã lấy Ngô Chí Kiên chưa?"Chúng Thanh Phong lắc đầu đáp: "Dĩ nhiên là chưa.""Vậy tại sao hai người không tới với nhau?"Chúng Thanh Phong chợt hiểu ra trong suốt thời gian vừa qua, Trương Mỹ Vân vẫn hiểu lâm về mối quan hệ giữa mình và Phạm Khả Hân."Anh và Khả Hân chưa từng ngoại tình với nhau."Chúng Thanh Phong giải thích ngắn gọn.Trương Mỹ Vân không hề biết tới chuyện Phạm Khả Hân giả chết, nên cứ ngỡ cô đã chết thật.Theo như cảm nhận của Trương Mỹ Vân thì khi Phạm Khả Hân còn sống, Chúng Thanh Phong đã có những hành động quan tâm, chăm sóc, che chở, bảo vệ cho cô.Thậm chí anh còn ngang nhiên thách thức, chống đối lại chông cô nữa.Nhưng lúc Phạm Khả Hân qua đời, chẳng thấy Chúng Thanh Phong có biểu hiện gì chứng tỏ sự đau buồn, tiếc thương cả.Trương Mỹ Vân thật sự không hiểu.Hay Chúng Thanh Phong là kiểu người giấu nỗi buồn vào trong, không muốn thể hiện ra ngoài cho người khác thấy? Chúng Thanh Phong cân nhắc kĩ lưỡng rồi quyết định kể cho Trương Mỹ Vân nghe một phần cuộc hôn nhân địa ngục của Phạm Khả Hân và Ngô Chí Kiên.Thậm chí anh còn mở điện thoại cho cô xem ảnh chụp những vết thương trên người Phạm Khả Hân."Đây đều là do Ngô Chí Kiên gây ra sao?""Đúng vậy!"Chúng Thanh Phong gật đầu.Chúng Thanh Phong còn mở cho Trương Mỹ Vân nghe đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa Phạm Khả Hân và Ngô Chí Kiên vào ngày cô quyết định quay trở về Ngô gia, nhưng không nhắc tới kế hoạch giả chết của cô.Không phải anh không tin Trương Mỹ Vân, mà càng ít người biết chuyện đó Phạm Khả Hân càng an toàn..

Thấy Trương Mỹ Vân đang theo đuổi mạch suy nghĩ riêng, Chúng Thanh Phong nói: "Anh chuẩn bị đi công tác rồi."

Nghe Chúng Thanh Phong nói vậy, Trương Mỹ Vân vô cùng kinh ngạc.

Cô mang tiếng là trợ lý đặc biệt của anh mà không hề hay biết gì về điều này.

"Anh đi đâu? Bao giờ đi? Sao không thấy anh Sơn nói gì với em?"

"Mười ngày nữa anh sẽ đi Châu Âu công tác trong khoảng 1 tuần."

Hai tiếng Châu Âu khiến Trương Mỹ Vân cau mày băn khoăn: "Cụ thể là nước nào?"

Chúng Thanh Phong đảo mắt một vòng, rồi chọn đại một nước, trả lời: "Anh đi Anh."

"Không phải Anh đang bị phong tỏa vì Covid - 19 à?"

"Địa điểm anh tới không bị phong toả."

Qua những thông tin Mỹ Vân đọc được từ báo chí thì người nước ngoài, đặc biệt là ở Châu Âu, Châu Mỹ có thái độ khá coi thường dịch bệnh.

Dù Covid lây lan với tốc độ nhanh chóng mặt, nhưng người dân của họ khi ra ngoài vẫn không chịu đeo khẩu trang.

Do đó dù địa điểm Chúng Thanh Phong tới công tác có bị phong toả, hay không phong tỏa thì Trương Mỹ Vân vẫn cảm thấy không yên tâm chút nào.

Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong hỏi: "Anh không để qua dịch rồi hãy đi được sao?"

"Em đang lo lắng cho anh đấy à?"

"Lo chứ! Lỡ chẳng may anh có làm sao thì ai trả tiền thanh lý hợp đồng cho em?"

Chúng Thanh Phong toét miệng cười.

Rõ ràng là Trương Mỹ Vân đang lo lắng cho anh, vậy mà còn viện cớ này nọ.

Ngày hôm đó, tập đoàn Tân Thế Giới xảy ra nhiều sự cố cần khắc phục, nên Trương Mỹ Vân phải ở lại tăng ca cùng Chúng Thanh Phong đến gần 10 giờ đêm.

Trong suốt quá trình di chuyển từ tập đoàn về nhà, hai người hầu như không nói với nhau câu nào.

Thấy không khí trầm lắng quá, Chúng Thanh Phong chủ động gợi chuyện hỏi: "Em có muốn ăn gì không?"

Trương Mỹ Vân định lắc đầu, nhưng nhận ra bụng đang réo lên đình công nên gật đầu như bổ củi.

Lúc tối đã ăn một phần cơm thịt bò lúc lắc rồi nhưng vì cường độ làm việc cao, tiêu hao nhiêu năng lượng nên đương nhiên là nhanh đói rồi.

Đói cồn cào ruột gan luôn ấy chứ.

"Em muốn ăn gì?"

"Tự dưng em thấy thèm ngô nướng"

Nhưng không hỏi thì làm gì có câu trả lời.

Cô mạnh dạn nói ra suy nghĩ trong lòng mình: "Khi Khả Hân gặp anh cô ấy đã lấy Ngô Chí Kiên chưa?"

Chúng Thanh Phong lắc đầu đáp: "Dĩ nhiên là chưa."

"Vậy tại sao hai người không tới với nhau?"

Chúng Thanh Phong chợt hiểu ra trong suốt thời gian vừa qua, Trương Mỹ Vân vẫn hiểu lâm về mối quan hệ giữa mình và Phạm Khả Hân.

"Anh và Khả Hân chưa từng ngoại tình với nhau."

Chúng Thanh Phong giải thích ngắn gọn.

Trương Mỹ Vân không hề biết tới chuyện Phạm Khả Hân giả chết, nên cứ ngỡ cô đã chết thật.

Theo như cảm nhận của Trương Mỹ Vân thì khi Phạm Khả Hân còn sống, Chúng Thanh Phong đã có những hành động quan tâm, chăm sóc, che chở, bảo vệ cho cô.

Thậm chí anh còn ngang nhiên thách thức, chống đối lại chông cô nữa.

Nhưng lúc Phạm Khả Hân qua đời, chẳng thấy Chúng Thanh Phong có biểu hiện gì chứng tỏ sự đau buồn, tiếc thương cả.

Trương Mỹ Vân thật sự không hiểu.

Hay Chúng Thanh Phong là kiểu người giấu nỗi buồn vào trong, không muốn thể hiện ra ngoài cho người khác thấy? Chúng Thanh Phong cân nhắc kĩ lưỡng rồi quyết định kể cho Trương Mỹ Vân nghe một phần cuộc hôn nhân địa ngục của Phạm Khả Hân và Ngô Chí Kiên.

Thậm chí anh còn mở điện thoại cho cô xem ảnh chụp những vết thương trên người Phạm Khả Hân.

"Đây đều là do Ngô Chí Kiên gây ra sao?"

"Đúng vậy!"

Chúng Thanh Phong gật đầu.

Chúng Thanh Phong còn mở cho Trương Mỹ Vân nghe đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa Phạm Khả Hân và Ngô Chí Kiên vào ngày cô quyết định quay trở về Ngô gia, nhưng không nhắc tới kế hoạch giả chết của cô.

Không phải anh không tin Trương Mỹ Vân, mà càng ít người biết chuyện đó Phạm Khả Hân càng an toàn..

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Thấy Trương Mỹ Vân đang theo đuổi mạch suy nghĩ riêng, Chúng Thanh Phong nói: "Anh chuẩn bị đi công tác rồi."Nghe Chúng Thanh Phong nói vậy, Trương Mỹ Vân vô cùng kinh ngạc.Cô mang tiếng là trợ lý đặc biệt của anh mà không hề hay biết gì về điều này."Anh đi đâu? Bao giờ đi? Sao không thấy anh Sơn nói gì với em?""Mười ngày nữa anh sẽ đi Châu Âu công tác trong khoảng 1 tuần."Hai tiếng Châu Âu khiến Trương Mỹ Vân cau mày băn khoăn: "Cụ thể là nước nào?"Chúng Thanh Phong đảo mắt một vòng, rồi chọn đại một nước, trả lời: "Anh đi Anh.""Không phải Anh đang bị phong tỏa vì Covid - 19 à?""Địa điểm anh tới không bị phong toả."Qua những thông tin Mỹ Vân đọc được từ báo chí thì người nước ngoài, đặc biệt là ở Châu Âu, Châu Mỹ có thái độ khá coi thường dịch bệnh.Dù Covid lây lan với tốc độ nhanh chóng mặt, nhưng người dân của họ khi ra ngoài vẫn không chịu đeo khẩu trang.Do đó dù địa điểm Chúng Thanh Phong tới công tác có bị phong toả, hay không phong tỏa thì Trương Mỹ Vân vẫn cảm thấy không yên tâm chút nào.Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong hỏi: "Anh không để qua dịch rồi hãy đi được sao?""Em đang lo lắng cho anh đấy à?""Lo chứ! Lỡ chẳng may anh có làm sao thì ai trả tiền thanh lý hợp đồng cho em?"Chúng Thanh Phong toét miệng cười.Rõ ràng là Trương Mỹ Vân đang lo lắng cho anh, vậy mà còn viện cớ này nọ.Ngày hôm đó, tập đoàn Tân Thế Giới xảy ra nhiều sự cố cần khắc phục, nên Trương Mỹ Vân phải ở lại tăng ca cùng Chúng Thanh Phong đến gần 10 giờ đêm.Trong suốt quá trình di chuyển từ tập đoàn về nhà, hai người hầu như không nói với nhau câu nào.Thấy không khí trầm lắng quá, Chúng Thanh Phong chủ động gợi chuyện hỏi: "Em có muốn ăn gì không?"Trương Mỹ Vân định lắc đầu, nhưng nhận ra bụng đang réo lên đình công nên gật đầu như bổ củi.Lúc tối đã ăn một phần cơm thịt bò lúc lắc rồi nhưng vì cường độ làm việc cao, tiêu hao nhiêu năng lượng nên đương nhiên là nhanh đói rồi.Đói cồn cào ruột gan luôn ấy chứ."Em muốn ăn gì?""Tự dưng em thấy thèm ngô nướng"Nhưng không hỏi thì làm gì có câu trả lời.Cô mạnh dạn nói ra suy nghĩ trong lòng mình: "Khi Khả Hân gặp anh cô ấy đã lấy Ngô Chí Kiên chưa?"Chúng Thanh Phong lắc đầu đáp: "Dĩ nhiên là chưa.""Vậy tại sao hai người không tới với nhau?"Chúng Thanh Phong chợt hiểu ra trong suốt thời gian vừa qua, Trương Mỹ Vân vẫn hiểu lâm về mối quan hệ giữa mình và Phạm Khả Hân."Anh và Khả Hân chưa từng ngoại tình với nhau."Chúng Thanh Phong giải thích ngắn gọn.Trương Mỹ Vân không hề biết tới chuyện Phạm Khả Hân giả chết, nên cứ ngỡ cô đã chết thật.Theo như cảm nhận của Trương Mỹ Vân thì khi Phạm Khả Hân còn sống, Chúng Thanh Phong đã có những hành động quan tâm, chăm sóc, che chở, bảo vệ cho cô.Thậm chí anh còn ngang nhiên thách thức, chống đối lại chông cô nữa.Nhưng lúc Phạm Khả Hân qua đời, chẳng thấy Chúng Thanh Phong có biểu hiện gì chứng tỏ sự đau buồn, tiếc thương cả.Trương Mỹ Vân thật sự không hiểu.Hay Chúng Thanh Phong là kiểu người giấu nỗi buồn vào trong, không muốn thể hiện ra ngoài cho người khác thấy? Chúng Thanh Phong cân nhắc kĩ lưỡng rồi quyết định kể cho Trương Mỹ Vân nghe một phần cuộc hôn nhân địa ngục của Phạm Khả Hân và Ngô Chí Kiên.Thậm chí anh còn mở điện thoại cho cô xem ảnh chụp những vết thương trên người Phạm Khả Hân."Đây đều là do Ngô Chí Kiên gây ra sao?""Đúng vậy!"Chúng Thanh Phong gật đầu.Chúng Thanh Phong còn mở cho Trương Mỹ Vân nghe đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa Phạm Khả Hân và Ngô Chí Kiên vào ngày cô quyết định quay trở về Ngô gia, nhưng không nhắc tới kế hoạch giả chết của cô.Không phải anh không tin Trương Mỹ Vân, mà càng ít người biết chuyện đó Phạm Khả Hân càng an toàn..

Chương 173: Chia Sẻ