Tác giả:

Xích Huyền đại lục, Thanh Vân thành, đại sảnh Đường gia. "Bây giờ, tu vi Đại tiểu thư mất hết, sau này làm sao có thể tiếp quản ám vệ Đường gia? Trở thành thiếu chủ Đường gia được?" Vị lão giả ngồi đầu ở bên trái than một tiếng, nhìn chủ vị gia chủ, nói: "Gia chủ, xem như mấy lão chúng tôi cố gắng nâng Đại tiểu thư lên vị trí thiếu chủ, chỉ sợ, ám vệ Đường gia sẽ không phục nàng!" Ngồi ở dưới phía bên phải, trong mắt một nam nhân trung niên hiện ra tinh quang, dừng lại, nói: "Đại ca, để tốt cho Đường gia, ta thấy vẫn nên nhanh chóng chọn ra thiếu chủ, còn Ninh nhi, nói cho dễ nghe, nó đã 14 tuổi, tháng trước tu vi của nó mất hết, cả người tinh thần suy sụp, nhốt mình trong phòng cả ngày không ra ngoài, nghĩ đến sau này không thể trông cậy vào rồi." "Đúng vậy! Tuy nói lão tổ đã sớm quy định, mỗi đời Đường gia đều do con trưởng dòng chính kế thừa vị trí thiếu chủ, nhưng nhìn Đại tiểu thư như vậy..." "Đủ rồi!" Một tiếng trầm thấp cắt ngang lời nói của người kia, gia chủ Đường Khiếu trầm…

Chương 144: Có chỗ kiêng kị

Dược Môn Tiên YTác giả: Phượng QuỳnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpXích Huyền đại lục, Thanh Vân thành, đại sảnh Đường gia. "Bây giờ, tu vi Đại tiểu thư mất hết, sau này làm sao có thể tiếp quản ám vệ Đường gia? Trở thành thiếu chủ Đường gia được?" Vị lão giả ngồi đầu ở bên trái than một tiếng, nhìn chủ vị gia chủ, nói: "Gia chủ, xem như mấy lão chúng tôi cố gắng nâng Đại tiểu thư lên vị trí thiếu chủ, chỉ sợ, ám vệ Đường gia sẽ không phục nàng!" Ngồi ở dưới phía bên phải, trong mắt một nam nhân trung niên hiện ra tinh quang, dừng lại, nói: "Đại ca, để tốt cho Đường gia, ta thấy vẫn nên nhanh chóng chọn ra thiếu chủ, còn Ninh nhi, nói cho dễ nghe, nó đã 14 tuổi, tháng trước tu vi của nó mất hết, cả người tinh thần suy sụp, nhốt mình trong phòng cả ngày không ra ngoài, nghĩ đến sau này không thể trông cậy vào rồi." "Đúng vậy! Tuy nói lão tổ đã sớm quy định, mỗi đời Đường gia đều do con trưởng dòng chính kế thừa vị trí thiếu chủ, nhưng nhìn Đại tiểu thư như vậy..." "Đủ rồi!" Một tiếng trầm thấp cắt ngang lời nói của người kia, gia chủ Đường Khiếu trầm… ---Edit by Tiên Vô Sắc---Nghe vậy, Đường Khiếu nhẹ gật đầu: "Cũng được, theo ý con đi! Đợi sang năm con 15 tuổi, chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn, tới lúc đó sẽ làm náo nhiệt cho con.""Được ạ." Đường Ninh đáp lời cười khanh khách, vốn định nói với ông qua ít ngày nữa nàng muốn rời đi, nhưng nhìn ông quá vui vẻ, lời ra khóe miệng lại nuốt vào.Được rồi, nói sau cũng được!Thời gian sau đó, mỗi ngày Nam Cung Lăng Vân đều ghé thăm, tặng nàng nhiều kiểu đồ, muốn hẹn nàng đi dạo, nhưng mà trừ ngày đầu tiên có thể hẹn nàng ra ngoài, mấy ngày sau đó nàng đều không muốn đi, ngay cả Đường Khiếu cũng không nhúng tay vào chuyện của hai người.Mỗi lần nhìn thấy Nam Cung Lăng Vân mang quà tới, trong lòng đều khẽ than: Đáng tiếc, nam nhi tốt như vậy, nếu hai người cùng một chỗ, trai tài gái sắc, thấy thế nào cũng là một đôi bích nhân.Mà Âu Dương gia ở hoàng thành, khi biết người Âu Dương Luật chết trong biệt viện ở Thanh Vân Thành, có thời điểm bầu không khí ở đây cực kỳ trầm thấp.Có lẽ bọn họ không ngờ, lại có người dám động tới người Âu Dương gia bọn hắn, hơn nữa còn có bản lĩnh gϊếŧ hết đoàn người, hủy hết tất cả dấu vết kể cả thi thể cũng không còn.Bọn họ nghi ngờ Đường gia, nhưng khi biết thực lực của người Đường gia, bọn họ biết Đường gia không thể có thực lực gϊếŧ đoàn người Âu Dương gia.Bọn họ nghi ngờ gia tộc khác trong Thanh Vân Thành, nhưng mấy ngày gần đây họ âm thầm điều tra, kết quả là, những gia tộc kia cũng không thể gϊếŧ được người Âu Dương gia."Có phải là Dạ vương không?" Trong đại sảnh, một nam nhân nói một cách do dự."Không phải."Âu Dương gia chủ lắc đầu, nói: "Khi đó Dạ vương sai người ra mặt, sẽ không ra tay với người Âu Dương gia chúng ta, huống chi, hắn biết rõ thế lực trong hoàng thành vẫn cân bằng, cục diện này đã duy trì qua nhiều năm, hắn sẽ không phá vỡ cục diện cân bằng này, nên không thể là hắn.""Nếu không phải Dạ vương, thì thực lực của những gia tộc trong Thanh Vân Thành kém hơn Âu Dương gia chúng ta, không thể gϊếŧ được người chúng ta, vậy là ai ra tay chứ?" Tên nam nhân trung niên lại hỏi lần nữa, trong mắt đều vẻ nghi hoặc."Các ngươi còn nhớ không, chuyện Thất Sát Các bị diệt?"Âu Dương gia chủ trầm giọng, nói: "Thế lực Thất Sát Các không kém gì một thế gia, thậm chí, mỗi sát thủ bên trong đều huấn luyện nghiêm ngặt, những người như vậy, vẫn bị diệt sạch trong một đêm, tử trạng thì khủng khiếp, cho tới giờ vẫn không có ai biết, rốt cuộc là trong đêm ai đã tru sát toàn bộ người Thất Sát Các."Nghe vậy, không chỉ vẻ mặt nam nhân trung niên, mà ngay cả những kẻ tộc lão cũng phải cứng lại, một người trong đó nói: "Gia chủ cảm thấy, kẻ gϊếŧ người Âu Dương gia chúng ta, và Diệt Thất Sát Các là cùng một người? Là cùng một thế lực sao?""Đúng thế." Âu Dương gia chủ nhẹ gật đầu: "Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán, ta không có chứng cứ chứng minh nó."Nghe nói như vậy, đám người trầm mặt, thật lâu sau, nam nhân trung niên trước đó lại hỏi: "Gia chủ, cứ buông tha Đường gia như vậy? Nếu không phải vì Đường gia, người của chúng ta sẽ không bị gϊếŧ, bây giờ đám người Đường gia sống tốt như vậy, lẽ nào chúng ta cứ để như thế?"

---Edit by Tiên Vô Sắc---

Nghe vậy, Đường Khiếu nhẹ gật đầu: "Cũng được, theo ý con đi! Đợi sang năm con 15 tuổi, chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn, tới lúc đó sẽ làm náo nhiệt cho con."

"Được ạ." Đường Ninh đáp lời cười khanh khách, vốn định nói với ông qua ít ngày nữa nàng muốn rời đi, nhưng nhìn ông quá vui vẻ, lời ra khóe miệng lại nuốt vào.

Được rồi, nói sau cũng được!

Thời gian sau đó, mỗi ngày Nam Cung Lăng Vân đều ghé thăm, tặng nàng nhiều kiểu đồ, muốn hẹn nàng đi dạo, nhưng mà trừ ngày đầu tiên có thể hẹn nàng ra ngoài, mấy ngày sau đó nàng đều không muốn đi, ngay cả Đường Khiếu cũng không nhúng tay vào chuyện của hai người.

Mỗi lần nhìn thấy Nam Cung Lăng Vân mang quà tới, trong lòng đều khẽ than: Đáng tiếc, nam nhi tốt như vậy, nếu hai người cùng một chỗ, trai tài gái sắc, thấy thế nào cũng là một đôi bích nhân.

Mà Âu Dương gia ở hoàng thành, khi biết người Âu Dương Luật chết trong biệt viện ở Thanh Vân Thành, có thời điểm bầu không khí ở đây cực kỳ trầm thấp.

Có lẽ bọn họ không ngờ, lại có người dám động tới người Âu Dương gia bọn hắn, hơn nữa còn có bản lĩnh gϊếŧ hết đoàn người, hủy hết tất cả dấu vết kể cả thi thể cũng không còn.

Bọn họ nghi ngờ Đường gia, nhưng khi biết thực lực của người Đường gia, bọn họ biết Đường gia không thể có thực lực gϊếŧ đoàn người Âu Dương gia.

Bọn họ nghi ngờ gia tộc khác trong Thanh Vân Thành, nhưng mấy ngày gần đây họ âm thầm điều tra, kết quả là, những gia tộc kia cũng không thể gϊếŧ được người Âu Dương gia.

"Có phải là Dạ vương không?" Trong đại sảnh, một nam nhân nói một cách do dự.

"Không phải."

Âu Dương gia chủ lắc đầu, nói: "Khi đó Dạ vương sai người ra mặt, sẽ không ra tay với người Âu Dương gia chúng ta, huống chi, hắn biết rõ thế lực trong hoàng thành vẫn cân bằng, cục diện này đã duy trì qua nhiều năm, hắn sẽ không phá vỡ cục diện cân bằng này, nên không thể là hắn."

"Nếu không phải Dạ vương, thì thực lực của những gia tộc trong Thanh Vân Thành kém hơn Âu Dương gia chúng ta, không thể gϊếŧ được người chúng ta, vậy là ai ra tay chứ?" Tên nam nhân trung niên lại hỏi lần nữa, trong mắt đều vẻ nghi hoặc.

"Các ngươi còn nhớ không, chuyện Thất Sát Các bị diệt?"

Âu Dương gia chủ trầm giọng, nói: "Thế lực Thất Sát Các không kém gì một thế gia, thậm chí, mỗi sát thủ bên trong đều huấn luyện nghiêm ngặt, những người như vậy, vẫn bị diệt sạch trong một đêm, tử trạng thì khủng khiếp, cho tới giờ vẫn không có ai biết, rốt cuộc là trong đêm ai đã tru sát toàn bộ người Thất Sát Các."

Nghe vậy, không chỉ vẻ mặt nam nhân trung niên, mà ngay cả những kẻ tộc lão cũng phải cứng lại, một người trong đó nói: "Gia chủ cảm thấy, kẻ gϊếŧ người Âu Dương gia chúng ta, và Diệt Thất Sát Các là cùng một người? Là cùng một thế lực sao?"

"Đúng thế." Âu Dương gia chủ nhẹ gật đầu: "Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán, ta không có chứng cứ chứng minh nó."

Nghe nói như vậy, đám người trầm mặt, thật lâu sau, nam nhân trung niên trước đó lại hỏi: "Gia chủ, cứ buông tha Đường gia như vậy? Nếu không phải vì Đường gia, người của chúng ta sẽ không bị gϊếŧ, bây giờ đám người Đường gia sống tốt như vậy, lẽ nào chúng ta cứ để như thế?"

Dược Môn Tiên YTác giả: Phượng QuỳnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpXích Huyền đại lục, Thanh Vân thành, đại sảnh Đường gia. "Bây giờ, tu vi Đại tiểu thư mất hết, sau này làm sao có thể tiếp quản ám vệ Đường gia? Trở thành thiếu chủ Đường gia được?" Vị lão giả ngồi đầu ở bên trái than một tiếng, nhìn chủ vị gia chủ, nói: "Gia chủ, xem như mấy lão chúng tôi cố gắng nâng Đại tiểu thư lên vị trí thiếu chủ, chỉ sợ, ám vệ Đường gia sẽ không phục nàng!" Ngồi ở dưới phía bên phải, trong mắt một nam nhân trung niên hiện ra tinh quang, dừng lại, nói: "Đại ca, để tốt cho Đường gia, ta thấy vẫn nên nhanh chóng chọn ra thiếu chủ, còn Ninh nhi, nói cho dễ nghe, nó đã 14 tuổi, tháng trước tu vi của nó mất hết, cả người tinh thần suy sụp, nhốt mình trong phòng cả ngày không ra ngoài, nghĩ đến sau này không thể trông cậy vào rồi." "Đúng vậy! Tuy nói lão tổ đã sớm quy định, mỗi đời Đường gia đều do con trưởng dòng chính kế thừa vị trí thiếu chủ, nhưng nhìn Đại tiểu thư như vậy..." "Đủ rồi!" Một tiếng trầm thấp cắt ngang lời nói của người kia, gia chủ Đường Khiếu trầm… ---Edit by Tiên Vô Sắc---Nghe vậy, Đường Khiếu nhẹ gật đầu: "Cũng được, theo ý con đi! Đợi sang năm con 15 tuổi, chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc lớn, tới lúc đó sẽ làm náo nhiệt cho con.""Được ạ." Đường Ninh đáp lời cười khanh khách, vốn định nói với ông qua ít ngày nữa nàng muốn rời đi, nhưng nhìn ông quá vui vẻ, lời ra khóe miệng lại nuốt vào.Được rồi, nói sau cũng được!Thời gian sau đó, mỗi ngày Nam Cung Lăng Vân đều ghé thăm, tặng nàng nhiều kiểu đồ, muốn hẹn nàng đi dạo, nhưng mà trừ ngày đầu tiên có thể hẹn nàng ra ngoài, mấy ngày sau đó nàng đều không muốn đi, ngay cả Đường Khiếu cũng không nhúng tay vào chuyện của hai người.Mỗi lần nhìn thấy Nam Cung Lăng Vân mang quà tới, trong lòng đều khẽ than: Đáng tiếc, nam nhi tốt như vậy, nếu hai người cùng một chỗ, trai tài gái sắc, thấy thế nào cũng là một đôi bích nhân.Mà Âu Dương gia ở hoàng thành, khi biết người Âu Dương Luật chết trong biệt viện ở Thanh Vân Thành, có thời điểm bầu không khí ở đây cực kỳ trầm thấp.Có lẽ bọn họ không ngờ, lại có người dám động tới người Âu Dương gia bọn hắn, hơn nữa còn có bản lĩnh gϊếŧ hết đoàn người, hủy hết tất cả dấu vết kể cả thi thể cũng không còn.Bọn họ nghi ngờ Đường gia, nhưng khi biết thực lực của người Đường gia, bọn họ biết Đường gia không thể có thực lực gϊếŧ đoàn người Âu Dương gia.Bọn họ nghi ngờ gia tộc khác trong Thanh Vân Thành, nhưng mấy ngày gần đây họ âm thầm điều tra, kết quả là, những gia tộc kia cũng không thể gϊếŧ được người Âu Dương gia."Có phải là Dạ vương không?" Trong đại sảnh, một nam nhân nói một cách do dự."Không phải."Âu Dương gia chủ lắc đầu, nói: "Khi đó Dạ vương sai người ra mặt, sẽ không ra tay với người Âu Dương gia chúng ta, huống chi, hắn biết rõ thế lực trong hoàng thành vẫn cân bằng, cục diện này đã duy trì qua nhiều năm, hắn sẽ không phá vỡ cục diện cân bằng này, nên không thể là hắn.""Nếu không phải Dạ vương, thì thực lực của những gia tộc trong Thanh Vân Thành kém hơn Âu Dương gia chúng ta, không thể gϊếŧ được người chúng ta, vậy là ai ra tay chứ?" Tên nam nhân trung niên lại hỏi lần nữa, trong mắt đều vẻ nghi hoặc."Các ngươi còn nhớ không, chuyện Thất Sát Các bị diệt?"Âu Dương gia chủ trầm giọng, nói: "Thế lực Thất Sát Các không kém gì một thế gia, thậm chí, mỗi sát thủ bên trong đều huấn luyện nghiêm ngặt, những người như vậy, vẫn bị diệt sạch trong một đêm, tử trạng thì khủng khiếp, cho tới giờ vẫn không có ai biết, rốt cuộc là trong đêm ai đã tru sát toàn bộ người Thất Sát Các."Nghe vậy, không chỉ vẻ mặt nam nhân trung niên, mà ngay cả những kẻ tộc lão cũng phải cứng lại, một người trong đó nói: "Gia chủ cảm thấy, kẻ gϊếŧ người Âu Dương gia chúng ta, và Diệt Thất Sát Các là cùng một người? Là cùng một thế lực sao?""Đúng thế." Âu Dương gia chủ nhẹ gật đầu: "Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán, ta không có chứng cứ chứng minh nó."Nghe nói như vậy, đám người trầm mặt, thật lâu sau, nam nhân trung niên trước đó lại hỏi: "Gia chủ, cứ buông tha Đường gia như vậy? Nếu không phải vì Đường gia, người của chúng ta sẽ không bị gϊếŧ, bây giờ đám người Đường gia sống tốt như vậy, lẽ nào chúng ta cứ để như thế?"

Chương 144: Có chỗ kiêng kị