Tác giả:

Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…

Chương 195: Mời Cơm

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Dù Lý Hạo Nhiên nói không sao nhưng vừa rồi Trương Mỹ Vân đã tận mắt chứng kiến cảnh anh ta và Thẩm Toàn Đức đánh nhau nên vẫn không yên tâm lắm.Cô đề nghị: "Hay để em đưa anh tới bệnh viện kiểm tra nhé?""Không cần đâu.Trong mắt em anh là người yếu đuối đến thế sao? Bị đấm có mấy quả đã phải vào bệnh viện rồi..."Lý Hạo Nhiên vừa nói vừa cười, cố tạo bầu không khí khiến Trương Mỹ Vân cảm thấy thoải mái hơn."Thay vì đưa anh tới bệnh viện, em có thể đưa anh tới một nhà hàng nào đó để lấp đầy cái dạ dày đang gào thét vì đói của mình."Lý Hạo Nhiên hài hước gợi ý.Trương Mỹ Vân mở túi xách, lấy điện thoại ra xem.Lúc này đã là gần 2 giờ chiều.Khi nãy vào đồn công an, Mỹ Vân để điện thoại ở chế độ rung nên không biết Lại Minh Nguyệt đã gọi cho cô nhiều tới muốn cháy máy luôn.Để Lại Minh Nguyệt yên tâm, Trương Mỹ Vân lịch sự xin phép Lý Hạo Nhiên ra một góc gọi điện thoại cho cô, thông báo vắn tắt mọi việc.Sau đó cô cũng nhắn tin cho Chúng Thanh Phong xin phép nghỉ làm buổi chiều.Giải quyết mọi chuyện xong xuôi, Trương Mỹ Vân quay trở lại chỗ Lý Hạo Nhiên.Anh ta cũng vừa thực hiện xong một cuộc điện thoại.Vừa cất điện thoại vào túi quần, Lý Hạo Nhiên vừa nhìn Trương Mỹ Vân hỏi: "Giờ chúng ta đã đi được chưa em? Sáng anh không ăn nên giờ đói muốn tụt huyết áp luôn rồi đây."Đâu chỉ mình Lý Hạo Nhiên cảm thấy đói, Trương Mỹ Vân đang mang bâu nên rất hay đói.Trung bình cứ hai tiếng cô phải ăn nhẹ một lần để cung cấp chất dinh dưỡng cho em bé.Vừa rồi lúc ngồi trong đồn công an viết bản tường trình lấy lời khai, Mỹ Vân hoa mắt chóng mặt, tưởng gục ngay xuống bàn vì đói rồi cơ.Nếu Lý Hạo Nhiên đã đề nghị như vậy thì cô cũng không khách sáo nữa.Nếu không tại hắn thì cô đâu vừa mất tiên, vừa cảm thấy mắc nợ người ta như thế này.Thật bực bội mà.Khi đang đứng đợi thang máy trong tầng hầm của trung tâm thương mại, Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên không hề hay biết họ đã bị Trương Cẩm Đan nhìn thấy.Chẳng là cô ta đi shopping với đám bạn từ sáng, bây giờ đang trên đường ra lấy xe để về thì vô tình bắt gặp cảnh tượng này.Không cân biết vì lý do gì mà Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên lại đi cùng với nhau.Trong lòng Trương Cẩm Đan tự động bật chế độ mặc định họ đang lén lút, tư tình.Nghĩ tới đây cô ta nghiến răng kèn kẹt vì tức giận.Đúng là chẳng thể trông mặt mà bắt hình dong, đứa em gái có khuôn mặt ngây thơ, thánh thiện của Trương Cẩm Đan hoá ra lại là con hồ ly chính hiệu.Có Chúng Thanh Phong còn chưa đủ, Mỹ Vân còn tham lam quyến rũ cả Lý Hạo Nhiên.Thảo nào sau khi gặp Trương Mỹ Vân ở nhà hàng năm sao, Trương Cẩm Đan thấy tâm tính Lý Hạo Nhiên thay đổi ba trăm sáu mươi độ.Cũng ngay trong đêm hôm đó, Hạo Nhiên đề nghị chia tay với Cẩm Đan.Bây giờ nghĩ lại, cô ta suy đoán hai người đã quen nhau từ trước.Vậy là Trương Cẩm Đan quảng đống đồ vừa mua cho đám bạn cầm hộ rồi không nói không rằng, lén lút bám đuôi Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên xem hai người định làm trò gì..

Dù Lý Hạo Nhiên nói không sao nhưng vừa rồi Trương Mỹ Vân đã tận mắt chứng kiến cảnh anh ta và Thẩm Toàn Đức đánh nhau nên vẫn không yên tâm lắm.

Cô đề nghị: "Hay để em đưa anh tới bệnh viện kiểm tra nhé?"

"Không cần đâu.Trong mắt em anh là người yếu đuối đến thế sao? Bị đấm có mấy quả đã phải vào bệnh viện rồi..."

Lý Hạo Nhiên vừa nói vừa cười, cố tạo bầu không khí khiến Trương Mỹ Vân cảm thấy thoải mái hơn.

"Thay vì đưa anh tới bệnh viện, em có thể đưa anh tới một nhà hàng nào đó để lấp đầy cái dạ dày đang gào thét vì đói của mình."

Lý Hạo Nhiên hài hước gợi ý.

Trương Mỹ Vân mở túi xách, lấy điện thoại ra xem.

Lúc này đã là gần 2 giờ chiều.

Khi nãy vào đồn công an, Mỹ Vân để điện thoại ở chế độ rung nên không biết Lại Minh Nguyệt đã gọi cho cô nhiều tới muốn cháy máy luôn.

Để Lại Minh Nguyệt yên tâm, Trương Mỹ Vân lịch sự xin phép Lý Hạo Nhiên ra một góc gọi điện thoại cho cô, thông báo vắn tắt mọi việc.

Sau đó cô cũng nhắn tin cho Chúng Thanh Phong xin phép nghỉ làm buổi chiều.

Giải quyết mọi chuyện xong xuôi, Trương Mỹ Vân quay trở lại chỗ Lý Hạo Nhiên.

Anh ta cũng vừa thực hiện xong một cuộc điện thoại.

Vừa cất điện thoại vào túi quần, Lý Hạo Nhiên vừa nhìn Trương Mỹ Vân hỏi: "Giờ chúng ta đã đi được chưa em? Sáng anh không ăn nên giờ đói muốn tụt huyết áp luôn rồi đây."

Đâu chỉ mình Lý Hạo Nhiên cảm thấy đói, Trương Mỹ Vân đang mang bâu nên rất hay đói.

Trung bình cứ hai tiếng cô phải ăn nhẹ một lần để cung cấp chất dinh dưỡng cho em bé.

Vừa rồi lúc ngồi trong đồn công an viết bản tường trình lấy lời khai, Mỹ Vân hoa mắt chóng mặt, tưởng gục ngay xuống bàn vì đói rồi cơ.

Nếu Lý Hạo Nhiên đã đề nghị như vậy thì cô cũng không khách sáo nữa.

Nếu không tại hắn thì cô đâu vừa mất tiên, vừa cảm thấy mắc nợ người ta như thế này.

Thật bực bội mà.

Khi đang đứng đợi thang máy trong tầng hầm của trung tâm thương mại, Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên không hề hay biết họ đã bị Trương Cẩm Đan nhìn thấy.

Chẳng là cô ta đi shopping với đám bạn từ sáng, bây giờ đang trên đường ra lấy xe để về thì vô tình bắt gặp cảnh tượng này.

Không cân biết vì lý do gì mà Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên lại đi cùng với nhau.

Trong lòng Trương Cẩm Đan tự động bật chế độ mặc định họ đang lén lút, tư tình.

Nghĩ tới đây cô ta nghiến răng kèn kẹt vì tức giận.

Đúng là chẳng thể trông mặt mà bắt hình dong, đứa em gái có khuôn mặt ngây thơ, thánh thiện của Trương Cẩm Đan hoá ra lại là con hồ ly chính hiệu.

Có Chúng Thanh Phong còn chưa đủ, Mỹ Vân còn tham lam quyến rũ cả Lý Hạo Nhiên.

Thảo nào sau khi gặp Trương Mỹ Vân ở nhà hàng năm sao, Trương Cẩm Đan thấy tâm tính Lý Hạo Nhiên thay đổi ba trăm sáu mươi độ.

Cũng ngay trong đêm hôm đó, Hạo Nhiên đề nghị chia tay với Cẩm Đan.

Bây giờ nghĩ lại, cô ta suy đoán hai người đã quen nhau từ trước.

Vậy là Trương Cẩm Đan quảng đống đồ vừa mua cho đám bạn cầm hộ rồi không nói không rằng, lén lút bám đuôi Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên xem hai người định làm trò gì..

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Dù Lý Hạo Nhiên nói không sao nhưng vừa rồi Trương Mỹ Vân đã tận mắt chứng kiến cảnh anh ta và Thẩm Toàn Đức đánh nhau nên vẫn không yên tâm lắm.Cô đề nghị: "Hay để em đưa anh tới bệnh viện kiểm tra nhé?""Không cần đâu.Trong mắt em anh là người yếu đuối đến thế sao? Bị đấm có mấy quả đã phải vào bệnh viện rồi..."Lý Hạo Nhiên vừa nói vừa cười, cố tạo bầu không khí khiến Trương Mỹ Vân cảm thấy thoải mái hơn."Thay vì đưa anh tới bệnh viện, em có thể đưa anh tới một nhà hàng nào đó để lấp đầy cái dạ dày đang gào thét vì đói của mình."Lý Hạo Nhiên hài hước gợi ý.Trương Mỹ Vân mở túi xách, lấy điện thoại ra xem.Lúc này đã là gần 2 giờ chiều.Khi nãy vào đồn công an, Mỹ Vân để điện thoại ở chế độ rung nên không biết Lại Minh Nguyệt đã gọi cho cô nhiều tới muốn cháy máy luôn.Để Lại Minh Nguyệt yên tâm, Trương Mỹ Vân lịch sự xin phép Lý Hạo Nhiên ra một góc gọi điện thoại cho cô, thông báo vắn tắt mọi việc.Sau đó cô cũng nhắn tin cho Chúng Thanh Phong xin phép nghỉ làm buổi chiều.Giải quyết mọi chuyện xong xuôi, Trương Mỹ Vân quay trở lại chỗ Lý Hạo Nhiên.Anh ta cũng vừa thực hiện xong một cuộc điện thoại.Vừa cất điện thoại vào túi quần, Lý Hạo Nhiên vừa nhìn Trương Mỹ Vân hỏi: "Giờ chúng ta đã đi được chưa em? Sáng anh không ăn nên giờ đói muốn tụt huyết áp luôn rồi đây."Đâu chỉ mình Lý Hạo Nhiên cảm thấy đói, Trương Mỹ Vân đang mang bâu nên rất hay đói.Trung bình cứ hai tiếng cô phải ăn nhẹ một lần để cung cấp chất dinh dưỡng cho em bé.Vừa rồi lúc ngồi trong đồn công an viết bản tường trình lấy lời khai, Mỹ Vân hoa mắt chóng mặt, tưởng gục ngay xuống bàn vì đói rồi cơ.Nếu Lý Hạo Nhiên đã đề nghị như vậy thì cô cũng không khách sáo nữa.Nếu không tại hắn thì cô đâu vừa mất tiên, vừa cảm thấy mắc nợ người ta như thế này.Thật bực bội mà.Khi đang đứng đợi thang máy trong tầng hầm của trung tâm thương mại, Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên không hề hay biết họ đã bị Trương Cẩm Đan nhìn thấy.Chẳng là cô ta đi shopping với đám bạn từ sáng, bây giờ đang trên đường ra lấy xe để về thì vô tình bắt gặp cảnh tượng này.Không cân biết vì lý do gì mà Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên lại đi cùng với nhau.Trong lòng Trương Cẩm Đan tự động bật chế độ mặc định họ đang lén lút, tư tình.Nghĩ tới đây cô ta nghiến răng kèn kẹt vì tức giận.Đúng là chẳng thể trông mặt mà bắt hình dong, đứa em gái có khuôn mặt ngây thơ, thánh thiện của Trương Cẩm Đan hoá ra lại là con hồ ly chính hiệu.Có Chúng Thanh Phong còn chưa đủ, Mỹ Vân còn tham lam quyến rũ cả Lý Hạo Nhiên.Thảo nào sau khi gặp Trương Mỹ Vân ở nhà hàng năm sao, Trương Cẩm Đan thấy tâm tính Lý Hạo Nhiên thay đổi ba trăm sáu mươi độ.Cũng ngay trong đêm hôm đó, Hạo Nhiên đề nghị chia tay với Cẩm Đan.Bây giờ nghĩ lại, cô ta suy đoán hai người đã quen nhau từ trước.Vậy là Trương Cẩm Đan quảng đống đồ vừa mua cho đám bạn cầm hộ rồi không nói không rằng, lén lút bám đuôi Trương Mỹ Vân và Lý Hạo Nhiên xem hai người định làm trò gì..

Chương 195: Mời Cơm