Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…
Chương 266: Có Sắp Xếp Của Riêng Mình
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Đối với những chuyện Trương Cẩm Đan đã làm đương nhiên Trương Bá Thái hiểu cái giá mà em gái mình phải nhận là hoàn toàn xứng đáng.Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao anh ta cũng là anh trai của Cẩm Đan, cho dù em gái mình là người thế nào, đã làm ra chuyện gì thì tới cuối cùng họ vẫn là người thân, cùng chảy chung một dòng máu.Do đó, khi thấy em gái gặp nạn Bá Thái không thể làm ngơ được.Mặc dù khả năng Trương Mỹ Vân nhận lời cầu xin của Trương Bá Thái, giúp đỡ cho Trương Cẩm Đan là vô cùng thấp nhưng anh ta vẫn muốn thử một phen.Khi Trương Bá Thái vừa xuất hiện trong phòng bệnh của Trương Mỹ Vân, ngay lập tức Lại Minh Nguyệt xù lông nhím lên.Cô sồn sồn hỏi: "Anh tới đây làm gì?""Tôi tới thăm em gái mình không được sao?"Lại Minh Nguyệt nheo mắt nghi ngờ.Cô thẳng thừng hỏi: "Lấy cớ thăm Mỹ Vân nhưng mục đích thật sự là muốn cầu xin cho Trương Cẩm Đan chứ gì?"Bị nói trúng tim đen, nhất thời Trương Bá Thái á khẩu, không thể mở miệng giải thích điều gì.Mặc dù kể từ sau lần Trương Mỹ Vân một thân một mình vác bụng bầu tới gặp Định Râu để giải cứu Trương Bá Thái, thậm chí cô còn tử tế giới thiệu công việc hiện tại cho anh ta thì mối quan hệ giữa hai anh em đã được cải thiện đáng kể, nhưng vẫn có những khoảng cách nhất định.Đột nhiên Trương Mỹ Vân lên tiếng: "Minh Nguyệt, mày ra ngoài một lát được không? Tao muốn nói vài câu với anh Thái."Lại Minh Nguyệt quay sang nhìn Trương Mỹ Vân ý muốn hỏi cô có thực sự muốn mình ra ngoài không.Hiểu ngụ ý cái nhìn của Minh Nguyệt, Mỹ Vân khẽ gật đầu.Trước khi đi ra ngoài, Lại Minh Nguyệt dặn dò Trương Mỹ Vân: "Có chuyện gì gọi tao ngay đấy nhé.""Tao biết rồi!"Trương Mỹ Vân gật đầu.Đi ngang qua chỗ Trương Bá Thái đứng, Lại Minh Nguyệt khẽ hừ một tiếng vẻ khó chịu.Cứ nghĩ tới những tổn thương, đau khổ mà nhà họ Trương đã gây ra cho Mỹ Vân là Minh Nguyệt lại thấy bực bội trong lòng.Càng nhìn cô càng cảm thấy họ thật khó ưa.Lại Minh Nguyệt ra ngoài rồi, chỉ còn lại hai anh em Trương Mỹ Vân và Trương Bá Thái trong phòng.Trương Mỹ Vân chỉ vê phía bộ bàn ghế sô pha, rồi nói: "Anh ngồi đi!"Trương Bá Thái ngồi xuống ghế, đối diện với Trương Mỹ Vân.Khác với mẹ mình, trước khi nhờ cậy Mỹ Vân, anh ta hỏi thăm tình hình sức khoẻ của cô."Chiêu nay em sẽ làm thủ tục xuất viện." Z@Ñ×Ñ%SE¦,èãµbSòGâøÃÆ 6ö6sßï@ èqd¿qØ>bYPcÛfÜî]/rùÑ"ND>`±5üÃi;¿ROÎ: ;²J`¬¢¥ï5§V¶@ÔìHl¹Ui¹õÁ¬~ß.
Đối với những chuyện Trương Cẩm Đan đã làm đương nhiên Trương Bá Thái hiểu cái giá mà em gái mình phải nhận là hoàn toàn xứng đáng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao anh ta cũng là anh trai của Cẩm Đan, cho dù em gái mình là người thế nào, đã làm ra chuyện gì thì tới cuối cùng họ vẫn là người thân, cùng chảy chung một dòng máu.
Do đó, khi thấy em gái gặp nạn Bá Thái không thể làm ngơ được.
Mặc dù khả năng Trương Mỹ Vân nhận lời cầu xin của Trương Bá Thái, giúp đỡ cho Trương Cẩm Đan là vô cùng thấp nhưng anh ta vẫn muốn thử một phen.
Khi Trương Bá Thái vừa xuất hiện trong phòng bệnh của Trương Mỹ Vân, ngay lập tức Lại Minh Nguyệt xù lông nhím lên.
Cô sồn sồn hỏi: "Anh tới đây làm gì?"
"Tôi tới thăm em gái mình không được sao?"
Lại Minh Nguyệt nheo mắt nghi ngờ.
Cô thẳng thừng hỏi: "Lấy cớ thăm Mỹ Vân nhưng mục đích thật sự là muốn cầu xin cho Trương Cẩm Đan chứ gì?"
Bị nói trúng tim đen, nhất thời Trương Bá Thái á khẩu, không thể mở miệng giải thích điều gì.
Mặc dù kể từ sau lần Trương Mỹ Vân một thân một mình vác bụng bầu tới gặp Định Râu để giải cứu Trương Bá Thái, thậm chí cô còn tử tế giới thiệu công việc hiện tại cho anh ta thì mối quan hệ giữa hai anh em đã được cải thiện đáng kể, nhưng vẫn có những khoảng cách nhất định.
Đột nhiên Trương Mỹ Vân lên tiếng: "Minh Nguyệt, mày ra ngoài một lát được không? Tao muốn nói vài câu với anh Thái.
"
Lại Minh Nguyệt quay sang nhìn Trương Mỹ Vân ý muốn hỏi cô có thực sự muốn mình ra ngoài không.
Hiểu ngụ ý cái nhìn của Minh Nguyệt, Mỹ Vân khẽ gật đầu.
Trước khi đi ra ngoài, Lại Minh Nguyệt dặn dò Trương Mỹ Vân: "Có chuyện gì gọi tao ngay đấy nhé.
"
"Tao biết rồi!"
Trương Mỹ Vân gật đầu.
Đi ngang qua chỗ Trương Bá Thái đứng, Lại Minh Nguyệt khẽ hừ một tiếng vẻ khó chịu.
Cứ nghĩ tới những tổn thương, đau khổ mà nhà họ Trương đã gây ra cho Mỹ Vân là Minh Nguyệt lại thấy bực bội trong lòng.
Càng nhìn cô càng cảm thấy họ thật khó ưa.
Lại Minh Nguyệt ra ngoài rồi, chỉ còn lại hai anh em Trương Mỹ Vân và Trương Bá Thái trong phòng.
Trương Mỹ Vân chỉ vê phía bộ bàn ghế sô pha, rồi nói: "Anh ngồi đi!"
Trương Bá Thái ngồi xuống ghế, đối diện với Trương Mỹ Vân.
Khác với mẹ mình, trước khi nhờ cậy Mỹ Vân, anh ta hỏi thăm tình hình sức khoẻ của cô.
"Chiêu nay em sẽ làm thủ tục xuất viện.
" Z@Ñ×Ñ%SE¦,èãµbSòGâøÃÆ 6ö6sßï@ èqd¿qØ>bYPcÛfÜî]/rùÑ"ND>`±5üÃi;¿ROÎ: ;²J`¬¢¥ï5§V¶@ÔìHl¹Ui¹õÁ¬~ß.
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Đối với những chuyện Trương Cẩm Đan đã làm đương nhiên Trương Bá Thái hiểu cái giá mà em gái mình phải nhận là hoàn toàn xứng đáng.Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù sao anh ta cũng là anh trai của Cẩm Đan, cho dù em gái mình là người thế nào, đã làm ra chuyện gì thì tới cuối cùng họ vẫn là người thân, cùng chảy chung một dòng máu.Do đó, khi thấy em gái gặp nạn Bá Thái không thể làm ngơ được.Mặc dù khả năng Trương Mỹ Vân nhận lời cầu xin của Trương Bá Thái, giúp đỡ cho Trương Cẩm Đan là vô cùng thấp nhưng anh ta vẫn muốn thử một phen.Khi Trương Bá Thái vừa xuất hiện trong phòng bệnh của Trương Mỹ Vân, ngay lập tức Lại Minh Nguyệt xù lông nhím lên.Cô sồn sồn hỏi: "Anh tới đây làm gì?""Tôi tới thăm em gái mình không được sao?"Lại Minh Nguyệt nheo mắt nghi ngờ.Cô thẳng thừng hỏi: "Lấy cớ thăm Mỹ Vân nhưng mục đích thật sự là muốn cầu xin cho Trương Cẩm Đan chứ gì?"Bị nói trúng tim đen, nhất thời Trương Bá Thái á khẩu, không thể mở miệng giải thích điều gì.Mặc dù kể từ sau lần Trương Mỹ Vân một thân một mình vác bụng bầu tới gặp Định Râu để giải cứu Trương Bá Thái, thậm chí cô còn tử tế giới thiệu công việc hiện tại cho anh ta thì mối quan hệ giữa hai anh em đã được cải thiện đáng kể, nhưng vẫn có những khoảng cách nhất định.Đột nhiên Trương Mỹ Vân lên tiếng: "Minh Nguyệt, mày ra ngoài một lát được không? Tao muốn nói vài câu với anh Thái."Lại Minh Nguyệt quay sang nhìn Trương Mỹ Vân ý muốn hỏi cô có thực sự muốn mình ra ngoài không.Hiểu ngụ ý cái nhìn của Minh Nguyệt, Mỹ Vân khẽ gật đầu.Trước khi đi ra ngoài, Lại Minh Nguyệt dặn dò Trương Mỹ Vân: "Có chuyện gì gọi tao ngay đấy nhé.""Tao biết rồi!"Trương Mỹ Vân gật đầu.Đi ngang qua chỗ Trương Bá Thái đứng, Lại Minh Nguyệt khẽ hừ một tiếng vẻ khó chịu.Cứ nghĩ tới những tổn thương, đau khổ mà nhà họ Trương đã gây ra cho Mỹ Vân là Minh Nguyệt lại thấy bực bội trong lòng.Càng nhìn cô càng cảm thấy họ thật khó ưa.Lại Minh Nguyệt ra ngoài rồi, chỉ còn lại hai anh em Trương Mỹ Vân và Trương Bá Thái trong phòng.Trương Mỹ Vân chỉ vê phía bộ bàn ghế sô pha, rồi nói: "Anh ngồi đi!"Trương Bá Thái ngồi xuống ghế, đối diện với Trương Mỹ Vân.Khác với mẹ mình, trước khi nhờ cậy Mỹ Vân, anh ta hỏi thăm tình hình sức khoẻ của cô."Chiêu nay em sẽ làm thủ tục xuất viện." Z@Ñ×Ñ%SE¦,èãµbSòGâøÃÆ 6ö6sßï@ èqd¿qØ>bYPcÛfÜî]/rùÑ"ND>`±5üÃi;¿ROÎ: ;²J`¬¢¥ï5§V¶@ÔìHl¹Ui¹õÁ¬~ß.