Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…
Chương 270: Đừng Tìm Em Nữa
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Sau vài câu đùa giỡn khuấy động không khí, đột nhiên Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân, nghiêm túc hỏi: "Rốt cuộc là vấn đề ở đâu vậy Mỹ Vân?"Không đợi cô trả lời, anh đã hỏi thêm: "Có phải anh đã làm điều gì khiến em phật ý không?"Trương Mỹ Vân lắc đầu đáp: "Không có!"Đương nhiên dù chỉ là 0,1% Chúng Thanh Phong cũng không tin lời Trương Mỹ Vân vừa nói.Nếu không có vấn đề gì thì cô đã không tìm cách chạy trốn khỏi anh như vậy."Nếu như anh đã làm gì khiến em không hài lòng, em chỉ cần nói ra.Anh nhất định sẽ cho em một lời giải thích thỏa đáng."Lấy hết dũng khí, Trương Mỹ Vân ngước lên nhìn Chúng Thanh Phong nói: "Không phải lỗi của anh.Anh không làm gì sai cả.Vấn đề là ở em.Thật đấy!""Vậy vấn đề của em là gì?"Chúng Thanh Phong sốt ruột hỏi.Trương Mỹ Vân lặng im không nói.Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân chằm chằm, anh vừa thuyết phục vừa động viên Trương Mỹ Vân nói ra những khúc mắc trong lòng cô.Chỉ có thẳng thắn chia sẻ với nhau thì họ mới có thể khắc phục được vấn đề đang tồn đọng giữa hai người."Nói đi em"Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng quyết định nói ra sự thật."Em nghĩ rằng chúng ta không thích hợp để ở bên nhau! ""Không thích hợp ở chỗ nào? Em chỉ rõ ra cho anh.Thời gian qua anh đã đối xử không tốt với em hay thế nào?"Chúng Thanh Phong hỏi dồn dập."Anh rất tốt nhưngԤÚH ¢Ìùº½ÅóvÍ@¤j OCb¡¥mÌbIw¾ýzyVÙEGì¯÷û@À|TeÒ¦ùÿW)Î&XG ¦-÷tÉä=²ùÈeÂ#:Ç[ßßÚ¡3ÆuÜ]n m°U+¸Îfé ù©L©üàÏþäۣ̫üþ¡¾J|jæFu¾}ðUvà~ù9cVÂLݪ%QÉ-6ìÄÎ0$lÒüýàëGç^Ò¿ÏùtÌÜTlOp¶¼±´(£f1Ù6¡MJ£?ñ¬ªB*¸aohÚ¥>ø_®÷Süxöèêè[4÷Föf½OÝAÆUÀéîªÆN®ë^tgÚ"¨Øî0C«)]ÞÏ[ÓW²ýyK¾ûSR §E⯳äOàdá~ÙáR-²»]îîv¬Ðjá1sTߤnɦÌþ£o!´èvÔQ?òÏçCù µ©0´¬^Ü7¢oBÖö,^k(L°0è$öáóF¬wqKdP÷§HË;£:vwi$¬rMD º«4$úW} nåbP/è½û/gv{µæû÷[email protected]Ë] 3ß$»ñQËBVÅYýýÄ~º~_¡]íVò{jQX¯ñÏ5>Ót».1qaXåfË9Cvåî÷îeýy"úµµèÅJ;ú{ÿÖ qØàg ¡ªÒÕÏLEJ] óg¶f09Ùê¼wQhN»âÐ.}?«x_/rRâ¹ý}1æãʱ¼ìáDÍaÃS×(Ù³7xOqQ_ùÔ[w¹LbèÍMGêxÞ%"¯ì#xcÕñRÓ0!WöÆú"ܯ~0HlnpMk(yVÖEõ[email protected]]¿lfZxXÁïÐÎÄüøtÖò7sE%×îu1_Â÷±ì«Äi§^,"·½÷@%º¹BÙ©ëSWs1án3gL«ëÚ}·ãå?èaõÉe°ÙfÌrÑpUùDÐZKfѵèùæcó¾°~Û0qxtLâßå¼ ø¸Gÿv{OÞI¢JWÄ&2w*ø¢dÈÁ%X§ï§fø@èmÑÝùÈþàYz³pÈùÿoG¿BUGÄ:Fµëøø°®¯1º:líÕ÷·$µ³tí¯0y¿½5[×0vÀ}y(#¯óV^ºN4~KÑ)ö`okóº´Àð[ôâ= Oä¡ôø(ÃiÛiÃh%ýµá©h!ÀpÁ´fZ;í¸é%ßN½¼¸q×Í6|RBëFesÒ|9TYRÏädÏCVÆ*×rÙÄ9(77_*ì~ÍKþAg¿] 8EÛQ¨Eàî¥[¤JÎj1_ìº Y½À¢VÞôs²$-/N[Ø3Ùc0MÝ30í(æÌ8¦yWÎ-±þ${zȤ"©«uáVÍ@»4ÞÑcÜ%¯Æ¤L´çy¸ä +s^Ñöpà ÙHõq·ïî½r2)°¸¬+H¿ô_«@7ÈèáwpÌ&T/×në6Lÿ7_4ÙwÎ{x^>ÉD]kJ«Kú^ÛöùS°ö§ºê|ÎøyÁ3å_9à!Ì]á¼Ñ¬m:®äÙ¿¥C$â;é çØo¢à-È¡7MAE?XÓoÁW½*ÍL,GañAà}h"h ¾¿úSNÈu>y 0Çï.
Sau vài câu đùa giỡn khuấy động không khí, đột nhiên Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân, nghiêm túc hỏi: "Rốt cuộc là vấn đề ở đâu vậy Mỹ Vân?"
Không đợi cô trả lời, anh đã hỏi thêm: "Có phải anh đã làm điều gì khiến em phật ý không?"
Trương Mỹ Vân lắc đầu đáp: "Không có!"
Đương nhiên dù chỉ là 0,1% Chúng Thanh Phong cũng không tin lời Trương Mỹ Vân vừa nói.
Nếu không có vấn đề gì thì cô đã không tìm cách chạy trốn khỏi anh như vậy.
"Nếu như anh đã làm gì khiến em không hài lòng, em chỉ cần nói ra.
Anh nhất định sẽ cho em một lời giải thích thỏa đáng.
"
Lấy hết dũng khí, Trương Mỹ Vân ngước lên nhìn Chúng Thanh Phong nói: "Không phải lỗi của anh.
Anh không làm gì sai cả.
Vấn đề là ở em.
Thật đấy!"
"Vậy vấn đề của em là gì?"
Chúng Thanh Phong sốt ruột hỏi.
Trương Mỹ Vân lặng im không nói.
Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân chằm chằm, anh vừa thuyết phục vừa động viên Trương Mỹ Vân nói ra những khúc mắc trong lòng cô.
Chỉ có thẳng thắn chia sẻ với nhau thì họ mới có thể khắc phục được vấn đề đang tồn đọng giữa hai người.
"Nói đi em"
Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng quyết định nói ra sự thật.
"Em nghĩ rằng chúng ta không thích hợp để ở bên nhau! "
"Không thích hợp ở chỗ nào? Em chỉ rõ ra cho anh.
Thời gian qua anh đã đối xử không tốt với em hay thế nào?"
Chúng Thanh Phong hỏi dồn dập.
"Anh rất tốt nhưngԤÚH ¢Ìùº½ÅóvÍ@¤j OCb¡¥mÌbIw¾ýzyVÙEGì
¯÷û@À|TeÒ¦ùÿW)Î&XG ¦-÷tÉä=²ùÈeÂ#:Ç[ßßÚ¡3ÆuÜ]n m°U+¸Îfé ù©L©üàÏþ
äۣ̫üþ¡¾J|jæFu¾}ðUvà~ù9cVÂLݪ%QÉ-6ìÄÎ0$lÒüýàëGç^Ò¿ÏùtÌÜTlOp¶¼±´(£f1Ù6¡MJ£?ñ¬ªB*¸aohÚ¥>ø_®÷Süxöèêè[4÷Föf½OÝAÆUÀéîªÆN®ë^tgÚ"¨Øî0C«)]ÞÏ[ÓW²ýyK¾ûSR §E⯳äOàdá~ÙáR-²»]îîv¬Ðjá1sTߤnɦÌþ£o!´èvÔQ?òÏçCù µ©0´¬^Ü7¢oBÖö,^k(L°0è$öáóF¬wqKdP÷§HË;£:vwi$¬rMD º«4$úW} nåbP/è½û/gv{µæû÷[email protected]Ë] 3ß$»ñQËBVÅYýýÄ~º~_¡]íVò{jQX¯ñÏ5>Ót».
1qaXåfË9Cvåî÷îeýy"úµµèÅJ;ú{ÿÖ qØàg ¡ªÒÕÏLEJ
] óg¶f09Ùê¼wQhN»âÐ.
}?«x_/rRâ¹ý}1æãʱ¼ìáDÍaÃS×(Ù³7xOqQ_ùÔ[w¹LbèÍMGêxÞ%"¯ì#xcÕñRÓ0!WöÆú"ܯ~0HlnpMk(yVÖEõ[email protected]]¿lf
ZxXÁïÐÎÄüøtÖò7sE%×îu1_Â÷±ì«Äi§^,"·½÷@%º¹BÙ©ëSWs1án3gL«ëÚ}·ãå?èaõÉe°ÙfÌrÑpUùDÐZKfѵèùæcó¾°~Û0qxtLâßå¼ ø¸Gÿv{OÞI¢JWÄ&2w*ø¢dÈÁ%X§ï§fø@èmÑÝùÈþàYz³pÈùÿoG¿BUGÄ:Fµëøø°®¯1º:líÕ÷·$µ³tí¯0y¿½5[×0vÀ}y(#¯
óV^ºN4~KÑ)ö`okóº´Àð[ôâ= Oä¡ôø(ÃiÛiÃh%ýµá©h!ÀpÁ´fZ;í¸é%ßN½¼¸q×Í6|RBëFesÒ|9TYRÏädÏCVÆ*×rÙÄ9(77_*ì~ÍKþAg¿] 8EÛQ¨Eàî¥[¤JÎj1_ìº Y½À¢VÞôs²$-/N[Ø3Ùc0MÝ30í(æÌ8¦yWÎ-±þ${zȤ"©«uáVÍ@»4ÞÑcÜ%¯Æ¤L´çy¸ä
+s
^Ñöpà ÙHõq·ïî½r2)°¸¬+H¿ô_«@7ÈèáwpÌ&T/×në6Lÿ7_4Ù
wÎ{x^>ÉD]kJ«Kú^ÛöùS°ö§ºê|Îøy
Á3å_9à!Ì]á¼Ñ¬m:®äÙ¿¥C$â;é çØo¢à-È¡7MAE?XÓoÁW½
*ÍL,GañAà}h"h ¾¿úSNÈu>y 0Çï.
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Sau vài câu đùa giỡn khuấy động không khí, đột nhiên Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân, nghiêm túc hỏi: "Rốt cuộc là vấn đề ở đâu vậy Mỹ Vân?"Không đợi cô trả lời, anh đã hỏi thêm: "Có phải anh đã làm điều gì khiến em phật ý không?"Trương Mỹ Vân lắc đầu đáp: "Không có!"Đương nhiên dù chỉ là 0,1% Chúng Thanh Phong cũng không tin lời Trương Mỹ Vân vừa nói.Nếu không có vấn đề gì thì cô đã không tìm cách chạy trốn khỏi anh như vậy."Nếu như anh đã làm gì khiến em không hài lòng, em chỉ cần nói ra.Anh nhất định sẽ cho em một lời giải thích thỏa đáng."Lấy hết dũng khí, Trương Mỹ Vân ngước lên nhìn Chúng Thanh Phong nói: "Không phải lỗi của anh.Anh không làm gì sai cả.Vấn đề là ở em.Thật đấy!""Vậy vấn đề của em là gì?"Chúng Thanh Phong sốt ruột hỏi.Trương Mỹ Vân lặng im không nói.Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân chằm chằm, anh vừa thuyết phục vừa động viên Trương Mỹ Vân nói ra những khúc mắc trong lòng cô.Chỉ có thẳng thắn chia sẻ với nhau thì họ mới có thể khắc phục được vấn đề đang tồn đọng giữa hai người."Nói đi em"Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng quyết định nói ra sự thật."Em nghĩ rằng chúng ta không thích hợp để ở bên nhau! ""Không thích hợp ở chỗ nào? Em chỉ rõ ra cho anh.Thời gian qua anh đã đối xử không tốt với em hay thế nào?"Chúng Thanh Phong hỏi dồn dập."Anh rất tốt nhưngԤÚH ¢Ìùº½ÅóvÍ@¤j OCb¡¥mÌbIw¾ýzyVÙEGì¯÷û@À|TeÒ¦ùÿW)Î&XG ¦-÷tÉä=²ùÈeÂ#:Ç[ßßÚ¡3ÆuÜ]n m°U+¸Îfé ù©L©üàÏþäۣ̫üþ¡¾J|jæFu¾}ðUvà~ù9cVÂLݪ%QÉ-6ìÄÎ0$lÒüýàëGç^Ò¿ÏùtÌÜTlOp¶¼±´(£f1Ù6¡MJ£?ñ¬ªB*¸aohÚ¥>ø_®÷Süxöèêè[4÷Föf½OÝAÆUÀéîªÆN®ë^tgÚ"¨Øî0C«)]ÞÏ[ÓW²ýyK¾ûSR §E⯳äOàdá~ÙáR-²»]îîv¬Ðjá1sTߤnɦÌþ£o!´èvÔQ?òÏçCù µ©0´¬^Ü7¢oBÖö,^k(L°0è$öáóF¬wqKdP÷§HË;£:vwi$¬rMD º«4$úW} nåbP/è½û/gv{µæû÷[email protected]Ë] 3ß$»ñQËBVÅYýýÄ~º~_¡]íVò{jQX¯ñÏ5>Ót».1qaXåfË9Cvåî÷îeýy"úµµèÅJ;ú{ÿÖ qØàg ¡ªÒÕÏLEJ] óg¶f09Ùê¼wQhN»âÐ.}?«x_/rRâ¹ý}1æãʱ¼ìáDÍaÃS×(Ù³7xOqQ_ùÔ[w¹LbèÍMGêxÞ%"¯ì#xcÕñRÓ0!WöÆú"ܯ~0HlnpMk(yVÖEõ[email protected]]¿lfZxXÁïÐÎÄüøtÖò7sE%×îu1_Â÷±ì«Äi§^,"·½÷@%º¹BÙ©ëSWs1án3gL«ëÚ}·ãå?èaõÉe°ÙfÌrÑpUùDÐZKfѵèùæcó¾°~Û0qxtLâßå¼ ø¸Gÿv{OÞI¢JWÄ&2w*ø¢dÈÁ%X§ï§fø@èmÑÝùÈþàYz³pÈùÿoG¿BUGÄ:Fµëøø°®¯1º:líÕ÷·$µ³tí¯0y¿½5[×0vÀ}y(#¯óV^ºN4~KÑ)ö`okóº´Àð[ôâ= Oä¡ôø(ÃiÛiÃh%ýµá©h!ÀpÁ´fZ;í¸é%ßN½¼¸q×Í6|RBëFesÒ|9TYRÏädÏCVÆ*×rÙÄ9(77_*ì~ÍKþAg¿] 8EÛQ¨Eàî¥[¤JÎj1_ìº Y½À¢VÞôs²$-/N[Ø3Ùc0MÝ30í(æÌ8¦yWÎ-±þ${zȤ"©«uáVÍ@»4ÞÑcÜ%¯Æ¤L´çy¸ä +s^Ñöpà ÙHõq·ïî½r2)°¸¬+H¿ô_«@7ÈèáwpÌ&T/×në6Lÿ7_4ÙwÎ{x^>ÉD]kJ«Kú^ÛöùS°ö§ºê|ÎøyÁ3å_9à!Ì]á¼Ñ¬m:®äÙ¿¥C$â;é çØo¢à-È¡7MAE?XÓoÁW½*ÍL,GañAà}h"h ¾¿úSNÈu>y 0Çï.