Tác giả:

Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…

Chương 272: Anh Không Được Đụng Tới Thanh Phong

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Mỗi khi muốn đi đâu, Phạm Khả Hân toàn phải gọi taxi.Và còn một điều nữa, thứ cô không có là khả năng về kinh tế.Khả Hân phải sống nhờ vào tiên sinh hoạt mà Ngô Chí Kiên cho, hắn ta không cho phép cô đi làm.Thậm chí cô không được phép ra ngoài mà không cho hắn biết.Kết quả của việc bị thuần hóa suốt nhiều năm như thế, rốt cuộc Phạm Khả Hân đã trở thành một con mèo cảnh, ra khỏi nhà là không đủ năng lực để bắt nổi một con chuột.Triên miên ăn đòn rồi lại ăn đòn, cô đã đầm mình trong cuộc sống an phận này.Cho tới khi cô biết mình lại có thai một lần nữa.Mặc dù không hê mong muốn đứa bé này nhưng nó đã tới với cô chứng tỏ hai người có nhân duyên với nhau.Sau nhiều ngày suy nghĩ, Khả Hân nảy ra ý nghĩ táo bạo đó là nhờ Chúng Thanh Phong giúp đỡ để có thể thoát ra khỏi cuộc sống đáng sợ này.Trước đây, mỗi lần Chúng Thanh Phong hỏi thăm tình hình cuộc sống của Phạm Khả Hân cô đều trả lời qua loa, thậm chí trực tiếp bỏ qua.Cô luôn cố che giấu mọi người xung quanh, đặc biệt là Thanh Phong về cuộc sống chẳng khác nào địa ngục trần gian của mình với anh.Cô sợ nếu biết sự thật anh sẽ đối đầu với Ngô Chí Kiên, và gặp nguy hiểm.Khi được Chúng Thanh Phong đưa sang Pháp, Phạm Khả Hân đã cố gắng sống mờ nhạt như một cái bóng, ẩn nấp thật kỹ để Ngô Chí Kiên nghĩ rằng cô thật sự đã chết.Vậy làm thế nào Ngô Chí Kiên có thể tìm đến tận đây? Mà cô cũng chẳng muốn biết về chuyện đó.Cô chỉ nghĩ mỗi một chuyện, đó là làm thế nào để có thể còn sống thoát khỏi tay chồng mình.Ngô Chí Kiên túm tóc Phạm Khả Hân kéo ngồi dậy, rôi hỏi: "Cô là vợ tôi.Vợ của tôi.Cô quên rồi sao?"Phạm Khả Hân hít một hơi thật sâu.Cô thậm chí còn không thể hiểu nổi câu đó nghĩa là gì.Cho đến khi một bức ảnh được đặt vào tay cô.Đấy là bức ảnh cưới của họ.Phạm Khả Hân chớp mát.Cô nhớ lại những ký ức kinh hoàng trước đây.Vê lân đầu tiên hai người họ gặp nhau trong thang máy.Về cái cách mà Ngô Chí Kiên đã dùng tính mạng của Chúng Thanh Phong để ép buộc cô đồng ý ở bên cạnh hắn.Về lần đầu tiên Ngô Chí Kiên chiếm đoạt cô.Về lễ cưới xa xỉ, nhưng chẳng lấy gì làm vui vẻ của hai người.Vê chuỗi ngày khốn khổ, mệt mỏi sau đám cưới bị Ngô Chí Kiên bạo hành cả về thể xác lẫn tinh thần.Tất cả giống như một cơn ác mộng đối với Khả Hân.TrƳڅ^Z•³y“¬}yžâ›?ÍÒ½Fh5ß"Q‡>ÌÓßÛ¥™¬b0™ÍB?ðû³û‹ábl^9PÇMê4r N"ùgɓÉ#Õ§]¡ù™Ò&júúṗ||8ÝÒ0>À©UnÎÆ0–`éÊeYgË*LX3˜{äß÷~°,™€‹øF`㆘k>.ö“–öf~?•ªÀ;´WY¾aLœ~Ye†RnB¶Ýú1.U‚KûÅÃKí.ÖàñeðaÂ¥/@ã¾ÛÕ4&¼ §×)‚æRöN¨;hsvSTGù ûLȺûh“Àáwëg¾Ø¡A’û½à(_1(obäq¹ÓûÙÀkS5¨°_â˜Ç@ÕîDú#ÃEE‚%änjÌÚ,;õ;P#ݱ^.÷Á¥»±yýˆj‰–!ó#—lFWõ>G9¯&’y9ºDøÞ"BÿŸ•Z î¼dò‘’ÿù.Ǎ™L` ñ{¸¦7%ãÞ­¹…ºÔÁ×ýøüCž”´&ÛæûÅ.l9¯_ÛùUl‡…_‘ÉƔt3DÀ}j2ùƒ¸·$ºe$ú)ÛÈüֈNó癔}H9»1¯»Ío$M>ȝnDL:Ë:SGŠÉÂV¡™wó+de)Nºã …üóòÈ`ÂQàKŒòι§s1Á÷ÔNR¥…—ïJËݜZÿÀð°è*´.֞ Ûvžþ«Õ>4ЍLñ©ôþï_ÚФMÅ_€dDîŒÎèDÚ©¬ŽLڌYg:èË`Í ½}èò²›Ö{`:v­æÙïýÇ ‘—l?Ğ)_Æ ÙCÿ¼5ÀW¾iKü£á1/Žª‡ÙóÊ`ËZ#x7Æ[email protected]ŠP´Š®ÔFa.P%ð=ô´´®~ !I#>FyËÿ)&^¥ê¬_ñ`bMJHàºÅ¢4èÊrZÆKaäÈî;}˼8I¹ÖÐY·ûlJ%(»Æ‰¿EÜòÉα»]aó‘BÁ´´ÁјA2øo¸¶ê±[email protected]x.ãZ°­y² ¬×>áÌâÉÞg+2tÞÚ±àud…Py‹&¾ÓŸs™(Ê7“³•‰iÏ.ï陵Xãæ¾ô•ÔsÍrÄñó£„.ÈSdê,±p]4̸À~«2V°0Éõ4âÌ#dµ½^NV:̒‘u ¤LIûDçÀ½Ï૒Ô*:(o/o—Ìjþ™SÚk©©Cti!w±P‰w§‘éù¸,(=†ßeÞ ˆ,ɇÀ&‡áP½5gñ±Žö9¼ÄŸfI–D"nîz»šÏøÞþ/½S£ðã@Ö̶êìvÍiñ¦ êÐǧ^=ÞÓM:®ùÈñACƒÔåªþX¤øYhƒóËA•úÙYðÁ;*]$(NJÝ#_:µLÞ®%6q¡ …†ü„™qö£n¡³Uv3Å~̺®,Ñ®=˜UÝM7¯;Û¢ì%WžÕº5_Œg=vå×ÄøØŠ½ö…ÈP[ÁbPÉYNõm·ù§YcP%e)ýLyyK—¶ËßÿÛmÁ7Pú"œsh¦Œ}(b ÁáöKÙÍ@9¥O™gFÃy ; —BuŒDoðU—°øº4q‰ca7 ã™f»l!–‘™ó¼×â‰q:§­&ݵIl–¨”ªòFá|ý${ö LsGE?XÓoÁW½8£WŒdîà¶þ»Hö÷_úçØÿv··Ètnoþ1ÅúWO‡82Ó¢à9ó„ÁÙՂ¹£³0)—)˜§6OØ[ÿœ½$[™ˆµU‡LŽis»!:nÃb°vû­f¸ä¨P"Ó)E.

Mỗi khi muốn đi đâu, Phạm Khả Hân toàn phải gọi taxi.

Và còn một điều nữa, thứ cô không có là khả năng về kinh tế.

Khả Hân phải sống nhờ vào tiên sinh hoạt mà Ngô Chí Kiên cho, hắn ta không cho phép cô đi làm.

Thậm chí cô không được phép ra ngoài mà không cho hắn biết.

Kết quả của việc bị thuần hóa suốt nhiều năm như thế, rốt cuộc Phạm Khả Hân đã trở thành một con mèo cảnh, ra khỏi nhà là không đủ năng lực để bắt nổi một con chuột.

Triên miên ăn đòn rồi lại ăn đòn, cô đã đầm mình trong cuộc sống an phận này.

Cho tới khi cô biết mình lại có thai một lần nữa.

Mặc dù không hê mong muốn đứa bé này nhưng nó đã tới với cô chứng tỏ hai người có nhân duyên với nhau.

Sau nhiều ngày suy nghĩ, Khả Hân nảy ra ý nghĩ táo bạo đó là nhờ Chúng Thanh Phong giúp đỡ để có thể thoát ra khỏi cuộc sống đáng sợ này.

Trước đây, mỗi lần Chúng Thanh Phong hỏi thăm tình hình cuộc sống của Phạm Khả Hân cô đều trả lời qua loa, thậm chí trực tiếp bỏ qua.

Cô luôn cố che giấu mọi người xung quanh, đặc biệt là Thanh Phong về cuộc sống chẳng khác nào địa ngục trần gian của mình với anh.

Cô sợ nếu biết sự thật anh sẽ đối đầu với Ngô Chí Kiên, và gặp nguy hiểm.

Khi được Chúng Thanh Phong đưa sang Pháp, Phạm Khả Hân đã cố gắng sống mờ nhạt như một cái bóng, ẩn nấp thật kỹ để Ngô Chí Kiên nghĩ rằng cô thật sự đã chết.

Vậy làm thế nào Ngô Chí Kiên có thể tìm đến tận đây? Mà cô cũng chẳng muốn biết về chuyện đó.

Cô chỉ nghĩ mỗi một chuyện, đó là làm thế nào để có thể còn sống thoát khỏi tay chồng mình.

Ngô Chí Kiên túm tóc Phạm Khả Hân kéo ngồi dậy, rôi hỏi: "Cô là vợ tôi.

Vợ của tôi.

Cô quên rồi sao?"

Phạm Khả Hân hít một hơi thật sâu.

Cô thậm chí còn không thể hiểu nổi câu đó nghĩa là gì.

Cho đến khi một bức ảnh được đặt vào tay cô.

Đấy là bức ảnh cưới của họ.

Phạm Khả Hân chớp mát.

Cô nhớ lại những ký ức kinh hoàng trước đây.

Vê lân đầu tiên hai người họ gặp nhau trong thang máy.

Về cái cách mà Ngô Chí Kiên đã dùng tính mạng của Chúng Thanh Phong để ép buộc cô đồng ý ở bên cạnh hắn.

Về lần đầu tiên Ngô Chí Kiên chiếm đoạt cô.

Về lễ cưới xa xỉ, nhưng chẳng lấy gì làm vui vẻ của hai người.

Vê chuỗi ngày khốn khổ, mệt mỏi sau đám cưới bị Ngô Chí Kiên bạo hành cả về thể xác lẫn tinh thần.

Tất cả giống như một cơn ác mộng đối với Khả Hân.

TrƳڅ^Z•³y“¬}yžâ›?ÍÒ½Fh5ß"Q‡>ÌÓßÛ¥™¬b0™ÍB?ðû³û‹ábl^9PÇMê4r N"ùgɓÉ#Õ§]¡ù™Ò&júúṗ||8ÝÒ0>À©UnÎÆ0–`éÊeYgË*

LX3˜{äß÷~°,™€‹øF`㆘k>.

ö“–öf~?•ªÀ;´WY¾aLœ~Ye†RnB¶Ýú1.

U‚KûÅÃKí.

ÖàñeðaÂ¥/@ã¾ÛÕ4&¼ §×)‚æRöN¨;hsvSTGù ûLȺûh“Àáwëg¾Ø¡A’û½à(_1(obäq¹

ÓûÙÀkS5¨°_â˜Ç@ÕîDú#ÃEE‚%änjÌÚ,;õ;P#ݱ^.

÷Á¥»±yýˆj‰–!ó#—lFWõ>G9¯&’y9ºDøÞ"BÿŸ•Z î¼dò‘’ÿù.

Ǎ™L` ñ{¸¦7%ãÞ­¹…ºÔÁ×ýøüCž”´&ÛæûÅ.

l9¯_ÛùUl‡…_‘ÉƔt3DÀ}j2ùƒ¸·$ºe$ú)ÛÈüֈNó癔}H9»1¯»Ío$M>ȝnDL:Ë:SGŠÉÂV¡™wó+de)Nºã …üóòÈ`ÂQàKŒòι§s1Á÷ÔNR¥…—ïJËݜZÿÀð°è*´.

֞ Ûvžþ«Õ>4ЍL

ñ©ôþï_ÚФMÅ_€dDîŒÎèDÚ©¬ŽLڌYg:èË`Í ½}èò²›Ö{`:v­æÙïýÇ ‘—l?Ğ)_Æ ÙCÿ¼5ÀW¾iKü£á1/Žª‡ÙóÊ`ËZ#x7Æ[email protected]Š

P´Š®ÔFa.

P%ð=ô´´®~ !I#>FyËÿ)&^¥ê¬_ñ`bMJHàºÅ¢4èÊrZÆKaäÈî;}˼8I¹ÖÐY·ûlJ%(»Æ‰¿EÜòÉα»]aó‘BÁ´´ÁјA2øo¸¶ê±[email protected]x.

ãZ°­y² ¬×>áÌâÉÞg+2tÞÚ±àud…Py‹&¾ÓŸs™(Ê7“³•‰iÏ.

ï陵Xãæ¾ô•ÔsÍrÄñó£„.

ÈSdê,±p]4̸À~«2V°0Éõ4âÌ#dµ½^NV:̒‘u ¤LIûDçÀ½Ï૒Ô*:(o/o—Ìjþ™SÚk©©Cti!w±P‰w§‘éù¸,(=†ßeÞ ˆ,ɇÀ&‡áP½5gñ±Žö9¼ÄŸfI–D"nîz»šÏøÞþ/½S£ðã@Ö̶êìvÍiñ¦ êÐǧ^=ÞÓM:®ùÈñACƒÔåªþX¤øYhƒóËA•úÙYðÁ;*]$(NJÝ#_:µLÞ®%6q¡ …†ü„™qö£n¡³Uv3Å~̺®,Ñ®=˜UÝM7¯;Û¢ì%WžÕº5_Œg=vå×ÄøØŠ½ö…ÈP[ÁbPÉYNõm·ù§YcP%e)ýLyyK

—¶ËßÿÛmÁ7Pú"œsh¦Œ}(b ÁáöKÙÍ@9¥O™gFÃy ; —BuŒDoðU—°øº4q‰ca7 ã™f»l!–‘™ó¼×â‰q:§­&ݵIl–¨”ªòFá|ý${ö LsGE?XÓoÁW½8£WŒdîà¶þ»Hö÷_úçØÿv··Ètnoþ1ÅúWO‡82Ó¢à9ó„ÁÙՂ¹£³0)—)˜§6OØ[ÿœ½$[™ˆµU‡LŽis»!:nÃb°vû­f¸ä¨P"Ó)E.

Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Mỗi khi muốn đi đâu, Phạm Khả Hân toàn phải gọi taxi.Và còn một điều nữa, thứ cô không có là khả năng về kinh tế.Khả Hân phải sống nhờ vào tiên sinh hoạt mà Ngô Chí Kiên cho, hắn ta không cho phép cô đi làm.Thậm chí cô không được phép ra ngoài mà không cho hắn biết.Kết quả của việc bị thuần hóa suốt nhiều năm như thế, rốt cuộc Phạm Khả Hân đã trở thành một con mèo cảnh, ra khỏi nhà là không đủ năng lực để bắt nổi một con chuột.Triên miên ăn đòn rồi lại ăn đòn, cô đã đầm mình trong cuộc sống an phận này.Cho tới khi cô biết mình lại có thai một lần nữa.Mặc dù không hê mong muốn đứa bé này nhưng nó đã tới với cô chứng tỏ hai người có nhân duyên với nhau.Sau nhiều ngày suy nghĩ, Khả Hân nảy ra ý nghĩ táo bạo đó là nhờ Chúng Thanh Phong giúp đỡ để có thể thoát ra khỏi cuộc sống đáng sợ này.Trước đây, mỗi lần Chúng Thanh Phong hỏi thăm tình hình cuộc sống của Phạm Khả Hân cô đều trả lời qua loa, thậm chí trực tiếp bỏ qua.Cô luôn cố che giấu mọi người xung quanh, đặc biệt là Thanh Phong về cuộc sống chẳng khác nào địa ngục trần gian của mình với anh.Cô sợ nếu biết sự thật anh sẽ đối đầu với Ngô Chí Kiên, và gặp nguy hiểm.Khi được Chúng Thanh Phong đưa sang Pháp, Phạm Khả Hân đã cố gắng sống mờ nhạt như một cái bóng, ẩn nấp thật kỹ để Ngô Chí Kiên nghĩ rằng cô thật sự đã chết.Vậy làm thế nào Ngô Chí Kiên có thể tìm đến tận đây? Mà cô cũng chẳng muốn biết về chuyện đó.Cô chỉ nghĩ mỗi một chuyện, đó là làm thế nào để có thể còn sống thoát khỏi tay chồng mình.Ngô Chí Kiên túm tóc Phạm Khả Hân kéo ngồi dậy, rôi hỏi: "Cô là vợ tôi.Vợ của tôi.Cô quên rồi sao?"Phạm Khả Hân hít một hơi thật sâu.Cô thậm chí còn không thể hiểu nổi câu đó nghĩa là gì.Cho đến khi một bức ảnh được đặt vào tay cô.Đấy là bức ảnh cưới của họ.Phạm Khả Hân chớp mát.Cô nhớ lại những ký ức kinh hoàng trước đây.Vê lân đầu tiên hai người họ gặp nhau trong thang máy.Về cái cách mà Ngô Chí Kiên đã dùng tính mạng của Chúng Thanh Phong để ép buộc cô đồng ý ở bên cạnh hắn.Về lần đầu tiên Ngô Chí Kiên chiếm đoạt cô.Về lễ cưới xa xỉ, nhưng chẳng lấy gì làm vui vẻ của hai người.Vê chuỗi ngày khốn khổ, mệt mỏi sau đám cưới bị Ngô Chí Kiên bạo hành cả về thể xác lẫn tinh thần.Tất cả giống như một cơn ác mộng đối với Khả Hân.TrƳڅ^Z•³y“¬}yžâ›?ÍÒ½Fh5ß"Q‡>ÌÓßÛ¥™¬b0™ÍB?ðû³û‹ábl^9PÇMê4r N"ùgɓÉ#Õ§]¡ù™Ò&júúṗ||8ÝÒ0>À©UnÎÆ0–`éÊeYgË*LX3˜{äß÷~°,™€‹øF`㆘k>.ö“–öf~?•ªÀ;´WY¾aLœ~Ye†RnB¶Ýú1.U‚KûÅÃKí.ÖàñeðaÂ¥/@ã¾ÛÕ4&¼ §×)‚æRöN¨;hsvSTGù ûLȺûh“Àáwëg¾Ø¡A’û½à(_1(obäq¹ÓûÙÀkS5¨°_â˜Ç@ÕîDú#ÃEE‚%änjÌÚ,;õ;P#ݱ^.÷Á¥»±yýˆj‰–!ó#—lFWõ>G9¯&’y9ºDøÞ"BÿŸ•Z î¼dò‘’ÿù.Ǎ™L` ñ{¸¦7%ãÞ­¹…ºÔÁ×ýøüCž”´&ÛæûÅ.l9¯_ÛùUl‡…_‘ÉƔt3DÀ}j2ùƒ¸·$ºe$ú)ÛÈüֈNó癔}H9»1¯»Ío$M>ȝnDL:Ë:SGŠÉÂV¡™wó+de)Nºã …üóòÈ`ÂQàKŒòι§s1Á÷ÔNR¥…—ïJËݜZÿÀð°è*´.֞ Ûvžþ«Õ>4ЍLñ©ôþï_ÚФMÅ_€dDîŒÎèDÚ©¬ŽLڌYg:èË`Í ½}èò²›Ö{`:v­æÙïýÇ ‘—l?Ğ)_Æ ÙCÿ¼5ÀW¾iKü£á1/Žª‡ÙóÊ`ËZ#x7Æ[email protected]ŠP´Š®ÔFa.P%ð=ô´´®~ !I#>FyËÿ)&^¥ê¬_ñ`bMJHàºÅ¢4èÊrZÆKaäÈî;}˼8I¹ÖÐY·ûlJ%(»Æ‰¿EÜòÉα»]aó‘BÁ´´ÁјA2øo¸¶ê±[email protected]x.ãZ°­y² ¬×>áÌâÉÞg+2tÞÚ±àud…Py‹&¾ÓŸs™(Ê7“³•‰iÏ.ï陵Xãæ¾ô•ÔsÍrÄñó£„.ÈSdê,±p]4̸À~«2V°0Éõ4âÌ#dµ½^NV:̒‘u ¤LIûDçÀ½Ï૒Ô*:(o/o—Ìjþ™SÚk©©Cti!w±P‰w§‘éù¸,(=†ßeÞ ˆ,ɇÀ&‡áP½5gñ±Žö9¼ÄŸfI–D"nîz»šÏøÞþ/½S£ðã@Ö̶êìvÍiñ¦ êÐǧ^=ÞÓM:®ùÈñACƒÔåªþX¤øYhƒóËA•úÙYðÁ;*]$(NJÝ#_:µLÞ®%6q¡ …†ü„™qö£n¡³Uv3Å~̺®,Ñ®=˜UÝM7¯;Û¢ì%WžÕº5_Œg=vå×ÄøØŠ½ö…ÈP[ÁbPÉYNõm·ù§YcP%e)ýLyyK—¶ËßÿÛmÁ7Pú"œsh¦Œ}(b ÁáöKÙÍ@9¥O™gFÃy ; —BuŒDoðU—°øº4q‰ca7 ã™f»l!–‘™ó¼×â‰q:§­&ݵIl–¨”ªòFá|ý${ö LsGE?XÓoÁW½8£WŒdîà¶þ»Hö÷_úçØÿv··Ètnoþ1ÅúWO‡82Ó¢à9ó„ÁÙՂ¹£³0)—)˜§6OØ[ÿœ½$[™ˆµU‡LŽis»!:nÃb°vû­f¸ä¨P"Ó)E.

Chương 272: Anh Không Được Đụng Tới Thanh Phong