Trời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi…
Chương 298: Ký Hợp Đồng
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Từ khi quay trở lại tập đoàn Tân Thế Giới làm việc sau hàng loạt biến cố không hay xảy ra trong cuộc sống, Trương Mỹ Vân đã tự tin đứng ra xin Chúng Thanh Phong cho cô trực tiếp phụ trách dự án đấu thầu với tập đoàn Cường Thịnh.Đương nhiên, Trương Mỹ Vân đã lôi kéo cả Chúng Thời Giang tham gia dự án cùng.Và hai người thiếu kinh nghiệm bọn họ được dẫn dắt trực tiếp bởi Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn.Trước đây Trương Mỹ Vân cảm thấy không nên dựa dẫm quá nhiều vào Chúng Thanh Phong để tránh tạo những tin đồn không đáng có.Nhưng sau này, nghĩ lại cô thấy tại sao lại không tận dụng triệt để nguồn tài nguyên sẵn có là phó chủ tịch tập đoàn để có thể vươn cao, vươn xa hơn trong sự nghiệp? Chúng Thanh Phong đã nhiệt tình giúp đỡ Trương Mỹ Vân, trau dồi, bôi dưỡng cho cô, tại sao cô phải từ chối.Cô sẽ mượn sức gió của anh để bay lên.Cô tuyệt đối sẽ không làm anh thất vọng về mình.Người ta gièm pha, công kích Trương Mỹ Vân, nói rằng cô xuất thân tâm thường, nhan sắc không có gì nổi bật, hoàn toàn không xứng đáng với Chúng Thanh Phong.Ban đầu Trương Mỹ Vân cảm thấy rất buồn, cũng rất tự ti.Nhưng ở bên cạnh Thanh Phong lâu, suy nghĩ của cô đã được đả thông không ít.Nếu như bản thân Chúng Thanh Phong không chê Trương Mỹ Vân thì việc gì cô phải tự chê trách bản thân mình? Trương Mỹ Vân không xinh đẹp, kiều diễm động lòng người thì đã sao? Cô xuất thân không cao quý, không phải thiên kim tiểu thư trong gia đình trâm anh thế phiệt thì đã sao? Không lẽ một người bình thường như cô không có quyền được hưởng hạnh phúc? Không xứng đáng được yêu thương? Để xứng đáng với Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ, với khát vọng khiến bản thân ngày càng trở lên xuất sắc hơn.Trước đây mỗi lần gặp khách hàng, đều do Võ Quế Sơn phụ trách nhưng lần này làm việc với tập đoàn Cường Thịnh, Trương Mỹ Vân đã chủ động đề xuất cô sẽ là người thay mặt tập đoàn Tân Thế Giới đứng ra đàm phán, kí hợp đồng với họ.Phó tổng của tập đoàn Cường Thịnh là Hà Mạnh Luân, một tay chơi lão làng, nổi tiếng dâm dê nên Võ Quế Sơn không yên tâm để Trương Mỹ Vân tiếp xúc một mình với ông ta.Nhưng cô nhằng nhẵng bám theo năn nỉ, thuyết phục anh cho mình trực tiếp tham gia dự án lần này với lời đảm bảo sẽ cẩn thận.Võ Quế Sơn lạnh lùng lắc đầu từ chối: "Không được! Đại boss mà biết chuyện này anh ấy sẽ! "Võ Quế Sơn giơ tay làm động tác cắt cổ để minh hoạ cho việc Chúng Thanh Phong sẽ làm với mình nếu như anh để Trương Mỹ Vân tổn hại dù chỉ là một cọng tóc."Em sẽ tuyệt đối cẩn thận.Nếu thấy dấu hiệu nguy hiểm, lập tức rút lui.""Không được!""Đi mà anh Sơn! Đi mà! "Trương Mỹ Vân nũng nịu."Anh không phải đại boss, không dễ bị những hành động mè nheo của em hạ gục đâu."Trương Mỹ Vân thở dài tỏ vẻ bất lực.Cô tự trách cứ bản thân mình: "Em thật là vô dụng mà.Đã bước sang tuổi 24 rồi mà vẫn chẳng thể làm được việc gì ra hồn! "Biết là Trương Mỹ Vân đang chơi chiêu với mình nên Võ Quế Sơn chẳng ngại ngần mà dội cho cô một gáo nước lạnh: "Chiêu đó không có tác dụng với anh đâu!"Trương Mỹ Vân đảo mắt suy nghĩ.Chợt một ý tưởng lóe lên trong đầu cô.Mỹ Vân sáp lại gần Võ Quế Sơn, khẽ thỏ thẻ: "Để em hẹn Minh Nguyệt giúp anh nhé?""Anh không nỡ phá huỷ tình bạn đẹp đẽ giữa hai người đâu."Võ Quế Sơn cười nói.Trương Mỹ Vân ngơ ngác, mãi mới hiểu ra dụng ý trong câu nói của Võ Quế Sơn."Không đến nỗi đó đâu.Chắc chắn Minh Nguyệt sẽ thông cảm cho em.Cô ấy sẽ hiểu em không cố tình mà vì bất đắc dĩ mới phải bán đứng cô ấy."Võ Què{¦¢a YíF5ÉBÞ0j¼ÖåàREKªmFþX£AËÃìQ×,á£tUÝ3[0ã,ðë¥jòÛ¬Ù½è"69J×ÀÝO@fÝùip=¾u²Õª@FkÌÛÙÞnn9ªÝ*{©FÎë¸gB í4çpÞÏ©yF¸x$kÄ=åôÉ~ÑØ»v¹VoÄyO|ê.
Từ khi quay trở lại tập đoàn Tân Thế Giới làm việc sau hàng loạt biến cố không hay xảy ra trong cuộc sống, Trương Mỹ Vân đã tự tin đứng ra xin Chúng Thanh Phong cho cô trực tiếp phụ trách dự án đấu thầu với tập đoàn Cường Thịnh.
Đương nhiên, Trương Mỹ Vân đã lôi kéo cả Chúng Thời Giang tham gia dự án cùng.
Và hai người thiếu kinh nghiệm bọn họ được dẫn dắt trực tiếp bởi Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn.
Trước đây Trương Mỹ Vân cảm thấy không nên dựa dẫm quá nhiều vào Chúng Thanh Phong để tránh tạo những tin đồn không đáng có.
Nhưng sau này, nghĩ lại cô thấy tại sao lại không tận dụng triệt để nguồn tài nguyên sẵn có là phó chủ tịch tập đoàn để có thể vươn cao, vươn xa hơn trong sự nghiệp? Chúng Thanh Phong đã nhiệt tình giúp đỡ Trương Mỹ Vân, trau dồi, bôi dưỡng cho cô, tại sao cô phải từ chối.
Cô sẽ mượn sức gió của anh để bay lên.
Cô tuyệt đối sẽ không làm anh thất vọng về mình.
Người ta gièm pha, công kích Trương Mỹ Vân, nói rằng cô xuất thân tâm thường, nhan sắc không có gì nổi bật, hoàn toàn không xứng đáng với Chúng Thanh Phong.
Ban đầu Trương Mỹ Vân cảm thấy rất buồn, cũng rất tự ti.
Nhưng ở bên cạnh Thanh Phong lâu, suy nghĩ của cô đã được đả thông không ít.
Nếu như bản thân Chúng Thanh Phong không chê Trương Mỹ Vân thì việc gì cô phải tự chê trách bản thân mình? Trương Mỹ Vân không xinh đẹp, kiều diễm động lòng người thì đã sao? Cô xuất thân không cao quý, không phải thiên kim tiểu thư trong gia đình trâm anh thế phiệt thì đã sao? Không lẽ một người bình thường như cô không có quyền được hưởng hạnh phúc? Không xứng đáng được yêu thương? Để xứng đáng với Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ, với khát vọng khiến bản thân ngày càng trở lên xuất sắc hơn.
Trước đây mỗi lần gặp khách hàng, đều do Võ Quế Sơn phụ trách nhưng lần này làm việc với tập đoàn Cường Thịnh, Trương Mỹ Vân đã chủ động đề xuất cô sẽ là người thay mặt tập đoàn Tân Thế Giới đứng ra đàm phán, kí hợp đồng với họ.
Phó tổng của tập đoàn Cường Thịnh là Hà Mạnh Luân, một tay chơi lão làng, nổi tiếng dâm dê nên Võ Quế Sơn không yên tâm để Trương Mỹ Vân tiếp xúc một mình với ông ta.
Nhưng cô nhằng nhẵng bám theo năn nỉ, thuyết phục anh cho mình trực tiếp tham gia dự án lần này với lời đảm bảo sẽ cẩn thận.
Võ Quế Sơn lạnh lùng lắc đầu từ chối: "Không được! Đại boss mà biết chuyện này anh ấy sẽ! "
Võ Quế Sơn giơ tay làm động tác cắt cổ để minh hoạ cho việc Chúng Thanh Phong sẽ làm với mình nếu như anh để Trương Mỹ Vân tổn hại dù chỉ là một cọng tóc.
"Em sẽ tuyệt đối cẩn thận.
Nếu thấy dấu hiệu nguy hiểm, lập tức rút lui.
"
"Không được!"
"Đi mà anh Sơn! Đi mà! "
Trương Mỹ Vân nũng nịu.
"Anh không phải đại boss, không dễ bị những hành động mè nheo của em hạ gục đâu.
"
Trương Mỹ Vân thở dài tỏ vẻ bất lực.
Cô tự trách cứ bản thân mình: "Em thật là vô dụng mà.
Đã bước sang tuổi 24 rồi mà vẫn chẳng thể làm được việc gì ra hồn! "
Biết là Trương Mỹ Vân đang chơi chiêu với mình nên Võ Quế Sơn chẳng ngại ngần mà dội cho cô một gáo nước lạnh: "Chiêu đó không có tác dụng với anh đâu!"
Trương Mỹ Vân đảo mắt suy nghĩ.
Chợt một ý tưởng lóe lên trong đầu cô.
Mỹ Vân sáp lại gần Võ Quế Sơn, khẽ thỏ thẻ: "Để em hẹn Minh Nguyệt giúp anh nhé?"
"Anh không nỡ phá huỷ tình bạn đẹp đẽ giữa hai người đâu.
"
Võ Quế Sơn cười nói.
Trương Mỹ Vân ngơ ngác, mãi mới hiểu ra dụng ý trong câu nói của Võ Quế Sơn.
"Không đến nỗi đó đâu.
Chắc chắn Minh Nguyệt sẽ thông cảm cho em.
Cô ấy sẽ hiểu em không cố tình mà vì bất đắc dĩ mới phải bán đứng cô ấy.
"
Võ Què{¦¢a YíF5ÉBÞ0j¼ÖåàREKªmFþX£AËÃìQ×,á£tUÝ3[0ã,ðë¥jòÛ¬Ù½è"69J×ÀÝO@fÝùip=¾u²Õª@FkÌÛÙÞnn9ªÝ*{©FÎë¸gB í4çpÞÏ©yF¸x$kÄ=åôÉ~ÑØ»v¹VoÄyO|ê.
Mặt Trời Trong Tim AnhTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhTrời vào thu, thời tiết se lạnh. Trên bờ biển thưa thớt người đi lại. Trương Mỹ Vân tì cằm lên đầu gối, vòng hai tay ôm lấy mình, đôi mắt xinh đẹp đượm buồn nhìn những con sóng bạc đầu đang xô bờ. Những ký ức như thước phim quay chậm lần lượt hiện ra trong tâm trí cô. Cũng tại bờ biển này, cách đây bốn năm trong một lần đi chạy bộ Trương Mỹ Vân đã vô tình phát hiện ra một người đàn ông đang vùng vẫy giữa muôn trùng sóng dữ. Đó là Thẩm Toàn Đức một du khách đi lướt sóng bị đuối nước do chuột rút. Không quản hiểm nguy ngay lập tức Trương Mỹ Vân nhào xuống biển, bơi về phía anh. Vóc dáng vốn nhỏ bé nên cô khá chật vật mới có thể kéo anh vào bờ. Thấy mặt Thẩm Toàn Đức trắng bệch, môi nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt nên mặc dù rất mệt, thở không ra hơi Trương Mỹ Vân cũng không dám ngừng lại nghỉ ngơi, nhanh chóng thực hiện động tác sơ cứu. Nhưng anh vẫn bất tỉnh nhân sự, không có dấu hiệu hồi tỉnh. Trương Mỹ Vân luống cuống vừa lay người Thẩm Toàn Đức vừa liên tục gọi: "Anh gì ơi, tỉnh lại đi… Từ khi quay trở lại tập đoàn Tân Thế Giới làm việc sau hàng loạt biến cố không hay xảy ra trong cuộc sống, Trương Mỹ Vân đã tự tin đứng ra xin Chúng Thanh Phong cho cô trực tiếp phụ trách dự án đấu thầu với tập đoàn Cường Thịnh.Đương nhiên, Trương Mỹ Vân đã lôi kéo cả Chúng Thời Giang tham gia dự án cùng.Và hai người thiếu kinh nghiệm bọn họ được dẫn dắt trực tiếp bởi Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn.Trước đây Trương Mỹ Vân cảm thấy không nên dựa dẫm quá nhiều vào Chúng Thanh Phong để tránh tạo những tin đồn không đáng có.Nhưng sau này, nghĩ lại cô thấy tại sao lại không tận dụng triệt để nguồn tài nguyên sẵn có là phó chủ tịch tập đoàn để có thể vươn cao, vươn xa hơn trong sự nghiệp? Chúng Thanh Phong đã nhiệt tình giúp đỡ Trương Mỹ Vân, trau dồi, bôi dưỡng cho cô, tại sao cô phải từ chối.Cô sẽ mượn sức gió của anh để bay lên.Cô tuyệt đối sẽ không làm anh thất vọng về mình.Người ta gièm pha, công kích Trương Mỹ Vân, nói rằng cô xuất thân tâm thường, nhan sắc không có gì nổi bật, hoàn toàn không xứng đáng với Chúng Thanh Phong.Ban đầu Trương Mỹ Vân cảm thấy rất buồn, cũng rất tự ti.Nhưng ở bên cạnh Thanh Phong lâu, suy nghĩ của cô đã được đả thông không ít.Nếu như bản thân Chúng Thanh Phong không chê Trương Mỹ Vân thì việc gì cô phải tự chê trách bản thân mình? Trương Mỹ Vân không xinh đẹp, kiều diễm động lòng người thì đã sao? Cô xuất thân không cao quý, không phải thiên kim tiểu thư trong gia đình trâm anh thế phiệt thì đã sao? Không lẽ một người bình thường như cô không có quyền được hưởng hạnh phúc? Không xứng đáng được yêu thương? Để xứng đáng với Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân nỗ lực phấn đấu không ngừng nghỉ, với khát vọng khiến bản thân ngày càng trở lên xuất sắc hơn.Trước đây mỗi lần gặp khách hàng, đều do Võ Quế Sơn phụ trách nhưng lần này làm việc với tập đoàn Cường Thịnh, Trương Mỹ Vân đã chủ động đề xuất cô sẽ là người thay mặt tập đoàn Tân Thế Giới đứng ra đàm phán, kí hợp đồng với họ.Phó tổng của tập đoàn Cường Thịnh là Hà Mạnh Luân, một tay chơi lão làng, nổi tiếng dâm dê nên Võ Quế Sơn không yên tâm để Trương Mỹ Vân tiếp xúc một mình với ông ta.Nhưng cô nhằng nhẵng bám theo năn nỉ, thuyết phục anh cho mình trực tiếp tham gia dự án lần này với lời đảm bảo sẽ cẩn thận.Võ Quế Sơn lạnh lùng lắc đầu từ chối: "Không được! Đại boss mà biết chuyện này anh ấy sẽ! "Võ Quế Sơn giơ tay làm động tác cắt cổ để minh hoạ cho việc Chúng Thanh Phong sẽ làm với mình nếu như anh để Trương Mỹ Vân tổn hại dù chỉ là một cọng tóc."Em sẽ tuyệt đối cẩn thận.Nếu thấy dấu hiệu nguy hiểm, lập tức rút lui.""Không được!""Đi mà anh Sơn! Đi mà! "Trương Mỹ Vân nũng nịu."Anh không phải đại boss, không dễ bị những hành động mè nheo của em hạ gục đâu."Trương Mỹ Vân thở dài tỏ vẻ bất lực.Cô tự trách cứ bản thân mình: "Em thật là vô dụng mà.Đã bước sang tuổi 24 rồi mà vẫn chẳng thể làm được việc gì ra hồn! "Biết là Trương Mỹ Vân đang chơi chiêu với mình nên Võ Quế Sơn chẳng ngại ngần mà dội cho cô một gáo nước lạnh: "Chiêu đó không có tác dụng với anh đâu!"Trương Mỹ Vân đảo mắt suy nghĩ.Chợt một ý tưởng lóe lên trong đầu cô.Mỹ Vân sáp lại gần Võ Quế Sơn, khẽ thỏ thẻ: "Để em hẹn Minh Nguyệt giúp anh nhé?""Anh không nỡ phá huỷ tình bạn đẹp đẽ giữa hai người đâu."Võ Quế Sơn cười nói.Trương Mỹ Vân ngơ ngác, mãi mới hiểu ra dụng ý trong câu nói của Võ Quế Sơn."Không đến nỗi đó đâu.Chắc chắn Minh Nguyệt sẽ thông cảm cho em.Cô ấy sẽ hiểu em không cố tình mà vì bất đắc dĩ mới phải bán đứng cô ấy."Võ Què{¦¢a YíF5ÉBÞ0j¼ÖåàREKªmFþX£AËÃìQ×,á£tUÝ3[0ã,ðë¥jòÛ¬Ù½è"69J×ÀÝO@fÝùip=¾u²Õª@FkÌÛÙÞnn9ªÝ*{©FÎë¸gB í4çpÞÏ©yF¸x$kÄ=åôÉ~ÑØ»v¹VoÄyO|ê.