Tác giả:

Điều tôi sợ hãi nhất, chính là đời này gặp lại Cố Phạn Hi. Mà trên thế giới có một loại định luật, gọi là  “Định luật Murphy” :  Nếu như lo lắng một việc nào đó, vậy việc đó càng có khả năng xảy ra. Nếu như đại ngục có khả năng tồn tại, vậy thì nó nhất định có tồn tại. Tôi sợ hãi Cố Phạn Hi, cho nên tôi lại gặp lại Cố Phạn Hi, mà Cố Phạn Hi chính là địa ngục của tôi. Buổi tối hôm ấy, máy bay trễ giờ, tôi hạ cánh xuống thành phố cách xa đã lâu, vội vàng chạy đến hôn lễ của A Vân. Tôi liên tục xin lỗi, hôn lễ đã sắp đi đến phần kết thúc. A Vân đeo giúp tôi hoa hồng của “phù dâu” lên: “Chỉ thiếu mỗi cậu thôi đấy, mau vào đi thôi.” Tôi phản ứng không kịp, cửa tân phòng mở ra, mấy bàn tay kéo tôi đi vào. Trong phòng rất loạn, một đám người đang vui đùa ầm ĩ, một bên khác ba người phù dâu đang né tránh, liên tục kêu lên sợ hãi. “Lại đến thêm một người nữa!”” Một bàn tay hướng đến ôm eo tôi: “Lại đây đi, ha ha! Đến giờ này à, em gái xinh đẹp, để anh nhìn xem áo ngực của em hôm nay là màu…

Truyện chữ