Đứng trước cổng trường, Ôn Tây thở dài. Vì để gần nhà, cô chọn thi tuyển vào trường Đại học ở Thâm Quyến, chuyên ngành múa. So với những tân sinh viên khác được ba mẹ đi cùng, cô có phần lẻ loi hơn. Tuy là ngày khai giảng đầu tiên, sân trường vẫn vô cùng yên tĩnh. Ôn Tây kéo vali, văng vẳng bên tai chỉ có âm thanh của tiếng bánh xe lăn trên mặt đường. Lúc này, một nam sinh chạy tới, mỉm cười thân thiện, "Xin chào, em là sinh viên năm nhất à?" Ôn Tây nhìn tấm thẻ anh ta đeo trước ngực, trên đó ghi tình nguyện viên, gật đầu. "Em đi một mình sao?" "Vâng!" Cô lấy ra một tờ giấy, đưa qua, "Anh có biết đến Khoa Múa đi lối nào không?" Nam sinh cầm lấy tờ giấy, giúp cô kéo vali, cười nói: "Biết chứ. Anh tên Dương Lâm, đi thôi, anh dẫn em đi." "Cảm ơn." Ôn Tây không thích nói chuyện, cho dù đối phương vô cùng nhiệt tình. Mẹ bảo khi còn nhỏ cô rất hiếu động, không hiểu vì sao càng lớn càng trầm tính. Khoa Múa nằm ở phía đông của trường, vừa vào cổng lập tức có cảm giác như chốn thiên đường…
Chương 12: Xây dựng thêm
Nhật Ký Của Ôn TâyTác giả: Nhất Chi Tiểu HoaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐứng trước cổng trường, Ôn Tây thở dài. Vì để gần nhà, cô chọn thi tuyển vào trường Đại học ở Thâm Quyến, chuyên ngành múa. So với những tân sinh viên khác được ba mẹ đi cùng, cô có phần lẻ loi hơn. Tuy là ngày khai giảng đầu tiên, sân trường vẫn vô cùng yên tĩnh. Ôn Tây kéo vali, văng vẳng bên tai chỉ có âm thanh của tiếng bánh xe lăn trên mặt đường. Lúc này, một nam sinh chạy tới, mỉm cười thân thiện, "Xin chào, em là sinh viên năm nhất à?" Ôn Tây nhìn tấm thẻ anh ta đeo trước ngực, trên đó ghi tình nguyện viên, gật đầu. "Em đi một mình sao?" "Vâng!" Cô lấy ra một tờ giấy, đưa qua, "Anh có biết đến Khoa Múa đi lối nào không?" Nam sinh cầm lấy tờ giấy, giúp cô kéo vali, cười nói: "Biết chứ. Anh tên Dương Lâm, đi thôi, anh dẫn em đi." "Cảm ơn." Ôn Tây không thích nói chuyện, cho dù đối phương vô cùng nhiệt tình. Mẹ bảo khi còn nhỏ cô rất hiếu động, không hiểu vì sao càng lớn càng trầm tính. Khoa Múa nằm ở phía đông của trường, vừa vào cổng lập tức có cảm giác như chốn thiên đường… Gần đây ba cô có tiếp nhận một hạng mục, là công trình mở rộng khu dạy học của trường cô.Lúc Ôn Tây nhìn thấy báo cáo, bị dọa hết hồn.Nhiều tiền như vậy ư......Hạng mục được đề nghị từ năm ngoái, năm nay mới phê duyệt chi phí.Khi ba cô đọc báo cáo dự toán, có nói một câu khó hiểu, "Hiệu trưởng trường con kiếm không ít nhỉ!"Toà nhà đó với hiệu trưởng có gì liên quan......?Vườn trường vốn dĩ yên ắng, bởi vì xây dựng công trình mà trở nên ồn ào.Có không ít phụ huynh tỏ vẻ bất mãn, bảo sao học phí cao như thế!Ít lâu sau, sinh viên bị bắt dọn đến khu dạy học tạm thời, chờ công trình cũ hoàn thiện.Nhưng ba cô nói: "Dựa theo yêu cầu chọn nguyên vật liệu của hiệu trưởng mấy đứa, ba thấy kể cả xây xong, con cũng đừng quay lại!"Tốt nhất là ngừng học đi thôi.Một ngày nọ, Ôn Tây cứ thế kéo vali về nhà, không đi học nữa.
Gần đây ba cô có tiếp nhận một hạng mục, là công trình mở rộng khu dạy học của trường cô.
Lúc Ôn Tây nhìn thấy báo cáo, bị dọa hết hồn.
Nhiều tiền như vậy ư......
Hạng mục được đề nghị từ năm ngoái, năm nay mới phê duyệt chi phí.
Khi ba cô đọc báo cáo dự toán, có nói một câu khó hiểu, "Hiệu trưởng trường con kiếm không ít nhỉ!"
Toà nhà đó với hiệu trưởng có gì liên quan......?
Vườn trường vốn dĩ yên ắng, bởi vì xây dựng công trình mà trở nên ồn ào.
Có không ít phụ huynh tỏ vẻ bất mãn, bảo sao học phí cao như thế!
Ít lâu sau, sinh viên bị bắt dọn đến khu dạy học tạm thời, chờ công trình cũ hoàn thiện.
Nhưng ba cô nói: "Dựa theo yêu cầu chọn nguyên vật liệu của hiệu trưởng mấy đứa, ba thấy kể cả xây xong, con cũng đừng quay lại!"
Tốt nhất là ngừng học đi thôi.
Một ngày nọ, Ôn Tây cứ thế kéo vali về nhà, không đi học nữa.
Nhật Ký Của Ôn TâyTác giả: Nhất Chi Tiểu HoaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐứng trước cổng trường, Ôn Tây thở dài. Vì để gần nhà, cô chọn thi tuyển vào trường Đại học ở Thâm Quyến, chuyên ngành múa. So với những tân sinh viên khác được ba mẹ đi cùng, cô có phần lẻ loi hơn. Tuy là ngày khai giảng đầu tiên, sân trường vẫn vô cùng yên tĩnh. Ôn Tây kéo vali, văng vẳng bên tai chỉ có âm thanh của tiếng bánh xe lăn trên mặt đường. Lúc này, một nam sinh chạy tới, mỉm cười thân thiện, "Xin chào, em là sinh viên năm nhất à?" Ôn Tây nhìn tấm thẻ anh ta đeo trước ngực, trên đó ghi tình nguyện viên, gật đầu. "Em đi một mình sao?" "Vâng!" Cô lấy ra một tờ giấy, đưa qua, "Anh có biết đến Khoa Múa đi lối nào không?" Nam sinh cầm lấy tờ giấy, giúp cô kéo vali, cười nói: "Biết chứ. Anh tên Dương Lâm, đi thôi, anh dẫn em đi." "Cảm ơn." Ôn Tây không thích nói chuyện, cho dù đối phương vô cùng nhiệt tình. Mẹ bảo khi còn nhỏ cô rất hiếu động, không hiểu vì sao càng lớn càng trầm tính. Khoa Múa nằm ở phía đông của trường, vừa vào cổng lập tức có cảm giác như chốn thiên đường… Gần đây ba cô có tiếp nhận một hạng mục, là công trình mở rộng khu dạy học của trường cô.Lúc Ôn Tây nhìn thấy báo cáo, bị dọa hết hồn.Nhiều tiền như vậy ư......Hạng mục được đề nghị từ năm ngoái, năm nay mới phê duyệt chi phí.Khi ba cô đọc báo cáo dự toán, có nói một câu khó hiểu, "Hiệu trưởng trường con kiếm không ít nhỉ!"Toà nhà đó với hiệu trưởng có gì liên quan......?Vườn trường vốn dĩ yên ắng, bởi vì xây dựng công trình mà trở nên ồn ào.Có không ít phụ huynh tỏ vẻ bất mãn, bảo sao học phí cao như thế!Ít lâu sau, sinh viên bị bắt dọn đến khu dạy học tạm thời, chờ công trình cũ hoàn thiện.Nhưng ba cô nói: "Dựa theo yêu cầu chọn nguyên vật liệu của hiệu trưởng mấy đứa, ba thấy kể cả xây xong, con cũng đừng quay lại!"Tốt nhất là ngừng học đi thôi.Một ngày nọ, Ôn Tây cứ thế kéo vali về nhà, không đi học nữa.