Tác giả:

Cô bé có gương mặt tròn trịa, trắng trẻo, đôi mắt sưng úp vì khóc, đó là Doãng Tuyết Đan người duy nhất còn sống sót trong cuộc thảm sát vừa qua. Cô bé ngồi bệt dưới đất, cả người bé rung rẫy vì sợ hãi quá độ, ai hỏi gì bé cũng không nói, chỉ ngồi đó nét mặt không còn tí cảm xúc nào, bên phía cảnh sát họ vẫn đang làm nhiệm vụ của mình. Bé ngồi trước cửa ngôi biệt thự của gia đình mình, nhưng giờ đây đã không còn ai nữa, chỉ trong có một ngày mà ba mẹ cùng em trai đã bỏ cô mà đi mãi mãi. Một chiếc siêu xe dừng lại trước cửa biệt thự, một người đàn ông có tướng mạo uy nghiêm, cao lớn, mặc trên người bộ tây trang đắt tiền, mở cửa xe bước xuống, ông đi đến bên cô bé, ngồi xuống trước mặt bé, ông nhìn cô bé mặt đầy nước mắt, tim ông cũng co thắt lại, giọng ông trầm ấm nhìn bé nói: _"con nếu muốn trả thù cho cả nhà thì hãy theo ta". Cô ngước mắt lên nhìn người vừa nói, đôi mắt cô bé giờ đây chỉ có sự thù hận trong đó, không hề đắng đo, Tuyết Đan quyết định, cô đứng lên bước theo người đàn…

Chương 34: Tình cảnh ám muội _3

Boss Nàng Thật Quá Lạnh LùngTác giả: ngocanh123Truyện Ngôn TìnhCô bé có gương mặt tròn trịa, trắng trẻo, đôi mắt sưng úp vì khóc, đó là Doãng Tuyết Đan người duy nhất còn sống sót trong cuộc thảm sát vừa qua. Cô bé ngồi bệt dưới đất, cả người bé rung rẫy vì sợ hãi quá độ, ai hỏi gì bé cũng không nói, chỉ ngồi đó nét mặt không còn tí cảm xúc nào, bên phía cảnh sát họ vẫn đang làm nhiệm vụ của mình. Bé ngồi trước cửa ngôi biệt thự của gia đình mình, nhưng giờ đây đã không còn ai nữa, chỉ trong có một ngày mà ba mẹ cùng em trai đã bỏ cô mà đi mãi mãi. Một chiếc siêu xe dừng lại trước cửa biệt thự, một người đàn ông có tướng mạo uy nghiêm, cao lớn, mặc trên người bộ tây trang đắt tiền, mở cửa xe bước xuống, ông đi đến bên cô bé, ngồi xuống trước mặt bé, ông nhìn cô bé mặt đầy nước mắt, tim ông cũng co thắt lại, giọng ông trầm ấm nhìn bé nói: _"con nếu muốn trả thù cho cả nhà thì hãy theo ta". Cô ngước mắt lên nhìn người vừa nói, đôi mắt cô bé giờ đây chỉ có sự thù hận trong đó, không hề đắng đo, Tuyết Đan quyết định, cô đứng lên bước theo người đàn… Hạ Huyên nghe Gia Khiêm nói cô bực bội lên tiếng ._ Chứ không phải do anh quấy phá giấc ngủ của em sao mà giờ còn hỏi lời  thừa như vậy nữa.Gia Khiêm nhìn môi cô chu lên phản đối mình, anh cười tươi vòng tay ôm cô càng chặt hơn, anh cuối xuống ngậm lấy môi cô mà c*n m*t, khi Gia Khiêm thấy Hạ Huyên có biểu hiện khó thở lúc này anh mới buông tha cho cô.Gia Khiêm nhìn cô thở hồng hộc anh cười nói: " bây giờ em có chịu ăn không? Hay là em muốn chúng ta tiếp tục vận động cơ thể như lúc sáng hửm? ".Hạ Huyên nghe anh nói cô thật sự sợ hãi, cô nhanh miệng nói: " Được em ăn ngay nè ".Dứt lời cô liền cầm chén lên mà ăn ngấu nghiến, lúc này Gia Khiêm mới bắt đầu cầm chén lên mà ăn.Sau hơn nữa tiếng trôi qua hai người đã ăn xong, Gia Khiêm để cô ngồi ở ghế, anh lo dọn dẹp và rửa chén sạch sẽ, anh đi đến bế cô lên ôm vào lòng mình, miệng anh thì thầm bên tai cô. Anh bế em vào tắm nha, sẵn em tắm dùm anh luôn, anh sợ ướt phải vết thương thì phiền em hơn thôi, Hạ Huyên nghe anh nói cô mắc cỡ đỏ hết cả mặt, cô vùi mặt mình vào trong lòng  ngực anh không dám ngẩng mặt lên nhìn anh, còn Gia Khiêm vẫn bình thản ôm cô đi trong phòng tắm.Vào đến nơi anh đặt cô ngồi lên thành bồn tắm, anh mở nước và canh độ nước cho ấm vừa, lúc này anh mới nhẹ nhàng mở dây cột áo choàng trên người Hạ Huyên xuống, cơ thể xinh đẹp của cô hiện ra trước mắt anh, làm cho tiểu đệ vốn dĩ đang ngủ, bất ngờ thức dậy, anh nuốt xuống nước bọt, cố  gắng kìm hãm d*c v*ng của mình xuống, vì anh biết cô vẫn còn rất đau sau cuộc ân ái lúc sáng nên không thể tiếp tục làm nữa.Anh liền nhanh tay ôm đặt cô vào bồn nước, còn anh vơ lấy vòi sen mở nước lạnh mà tắm cho mình, bất chấp vết thương có ướt hay không, anh lúc này cần hạ hỏa dục xuống gấp. Hạ Huyên mắt nhìn thấy anh tự làm ra cái trò tổn thương chính mình, cô lo lắng vết thương sẽ nhiễm trùng mất, cô không để ý mình thế nào cô liền đứng lên rời khỏi bồn tắm để ngăn cản lại việc làm của anh.Nhưng vì phòng tắm ướt, sàn thì trơn khi chân cô mới vừa bước ra khỏi thì cô bị trơn cả thân tr*n tr** té nhào về phía trước, Gia Khiêm lúc này kịp thời nhìn thấy được anh liền quăng đi vòi sen, hai cánh tay chụp gọn người Hạ Huyên vào trong lòng, hai thân thể chạm vào nhau, c*p ng*c tròn trịa đè sát vào lòng ngực của anh, hai cánh tay anh vì vô tình mà đặt ngay chổ không nên đặt của cô.Gia Khiêm mới vừa cực khổ hạ được d*c v*ng, ấy vậy mà tình cảnh này nó lại trở lại và càng tăng lên mạnh mẽ, cô đắm đuối nhìn vào mặt anh, Gia Khiêm lúc này cũng mê đắm nhìn cô, anh cuối xuống hôn lên môi, nụ hôn ngọt ngào và thật cuồng nhiệt làm hai người mê đắm.Nụ hôn của anh khiến cho cô bị cuốn hút, hai cánh tay cô từ lúc nào đã ôm chặt lấy cổ anh, Gia Khiêm được sự chấp thuận của Hạ Huyên anh liền ôm cô trở vào giường, đặt cô nằm xuống anh cởi bỏ đồ trên người mình,  anh liền lao vào cuộc chiến, mà cuộc chiến này luôn làm anh khao khát, cùng mê đắm, không bao giờ anh muốn dừng lại nó 

Hạ Huyên nghe Gia Khiêm nói cô bực bội lên tiếng .

_ Chứ không phải do anh quấy phá giấc ngủ của em sao mà giờ còn hỏi lời  thừa như vậy nữa.

Gia Khiêm nhìn môi cô chu lên phản đối mình, anh cười tươi vòng tay ôm cô càng chặt hơn, anh cuối xuống ngậm lấy môi cô mà c*n m*t, khi Gia Khiêm thấy Hạ Huyên có biểu hiện khó thở lúc này anh mới buông tha cho cô.

Gia Khiêm nhìn cô thở hồng hộc anh cười nói: " bây giờ em có chịu ăn không? Hay là em muốn chúng ta tiếp tục vận động cơ thể như lúc sáng hửm? ".

Hạ Huyên nghe anh nói cô thật sự sợ hãi, cô nhanh miệng nói: " Được em ăn ngay nè ".

Dứt lời cô liền cầm chén lên mà ăn ngấu nghiến, lúc này Gia Khiêm mới bắt đầu cầm chén lên mà ăn.

Sau hơn nữa tiếng trôi qua hai người đã ăn xong, Gia Khiêm để cô ngồi ở ghế, anh lo dọn dẹp và rửa chén sạch sẽ, anh đi đến bế cô lên ôm vào lòng mình, miệng anh thì thầm bên tai cô. 

Anh bế em vào tắm nha, sẵn em tắm dùm anh luôn, anh sợ ướt phải vết thương thì phiền em hơn thôi, Hạ Huyên nghe anh nói cô mắc cỡ đỏ hết cả mặt, cô vùi mặt mình vào trong lòng  ngực anh không dám ngẩng mặt lên nhìn anh, còn Gia Khiêm vẫn bình thản ôm cô đi trong phòng tắm.

Vào đến nơi anh đặt cô ngồi lên thành bồn tắm, anh mở nước và canh độ nước cho ấm vừa, lúc này anh mới nhẹ nhàng mở dây cột áo choàng trên người Hạ Huyên xuống, cơ thể xinh đẹp của cô hiện ra trước mắt anh, làm cho tiểu đệ vốn dĩ đang ngủ, bất ngờ thức dậy, anh nuốt xuống nước bọt, cố  gắng kìm hãm d*c v*ng của mình xuống, vì anh biết cô vẫn còn rất đau sau cuộc ân ái lúc sáng nên không thể tiếp tục làm nữa.

Anh liền nhanh tay ôm đặt cô vào bồn nước, còn anh vơ lấy vòi sen mở nước lạnh mà tắm cho mình, bất chấp vết thương có ướt hay không, anh lúc này cần hạ hỏa dục xuống gấp. 

Hạ Huyên mắt nhìn thấy anh tự làm ra cái trò tổn thương chính mình, cô lo lắng vết thương sẽ nhiễm trùng mất, cô không để ý mình thế nào cô liền đứng lên rời khỏi bồn tắm để ngăn cản lại việc làm của anh.

Nhưng vì phòng tắm ướt, sàn thì trơn khi chân cô mới vừa bước ra khỏi thì cô bị trơn cả thân tr*n tr** té nhào về phía trước, Gia Khiêm lúc này kịp thời nhìn thấy được anh liền quăng đi vòi sen, hai cánh tay chụp gọn người Hạ Huyên vào trong lòng, hai thân thể chạm vào nhau, c*p ng*c tròn trịa đè sát vào lòng ngực của anh, hai cánh tay anh vì vô tình mà đặt ngay chổ không nên đặt của cô.

Gia Khiêm mới vừa cực khổ hạ được d*c v*ng, ấy vậy mà tình cảnh này nó lại trở lại và càng tăng lên mạnh mẽ, cô đắm đuối nhìn vào mặt anh, Gia Khiêm lúc này cũng mê đắm nhìn cô, anh cuối xuống hôn lên môi, nụ hôn ngọt ngào và thật cuồng nhiệt làm hai người mê đắm.

Nụ hôn của anh khiến cho cô bị cuốn hút, hai cánh tay cô từ lúc nào đã ôm chặt lấy cổ anh, Gia Khiêm được sự chấp thuận của Hạ Huyên anh liền ôm cô trở vào giường, đặt cô nằm xuống anh cởi bỏ đồ trên người mình,  anh liền lao vào cuộc chiến, mà cuộc chiến này luôn làm anh khao khát, cùng mê đắm, không bao giờ anh muốn dừng lại nó 

Boss Nàng Thật Quá Lạnh LùngTác giả: ngocanh123Truyện Ngôn TìnhCô bé có gương mặt tròn trịa, trắng trẻo, đôi mắt sưng úp vì khóc, đó là Doãng Tuyết Đan người duy nhất còn sống sót trong cuộc thảm sát vừa qua. Cô bé ngồi bệt dưới đất, cả người bé rung rẫy vì sợ hãi quá độ, ai hỏi gì bé cũng không nói, chỉ ngồi đó nét mặt không còn tí cảm xúc nào, bên phía cảnh sát họ vẫn đang làm nhiệm vụ của mình. Bé ngồi trước cửa ngôi biệt thự của gia đình mình, nhưng giờ đây đã không còn ai nữa, chỉ trong có một ngày mà ba mẹ cùng em trai đã bỏ cô mà đi mãi mãi. Một chiếc siêu xe dừng lại trước cửa biệt thự, một người đàn ông có tướng mạo uy nghiêm, cao lớn, mặc trên người bộ tây trang đắt tiền, mở cửa xe bước xuống, ông đi đến bên cô bé, ngồi xuống trước mặt bé, ông nhìn cô bé mặt đầy nước mắt, tim ông cũng co thắt lại, giọng ông trầm ấm nhìn bé nói: _"con nếu muốn trả thù cho cả nhà thì hãy theo ta". Cô ngước mắt lên nhìn người vừa nói, đôi mắt cô bé giờ đây chỉ có sự thù hận trong đó, không hề đắng đo, Tuyết Đan quyết định, cô đứng lên bước theo người đàn… Hạ Huyên nghe Gia Khiêm nói cô bực bội lên tiếng ._ Chứ không phải do anh quấy phá giấc ngủ của em sao mà giờ còn hỏi lời  thừa như vậy nữa.Gia Khiêm nhìn môi cô chu lên phản đối mình, anh cười tươi vòng tay ôm cô càng chặt hơn, anh cuối xuống ngậm lấy môi cô mà c*n m*t, khi Gia Khiêm thấy Hạ Huyên có biểu hiện khó thở lúc này anh mới buông tha cho cô.Gia Khiêm nhìn cô thở hồng hộc anh cười nói: " bây giờ em có chịu ăn không? Hay là em muốn chúng ta tiếp tục vận động cơ thể như lúc sáng hửm? ".Hạ Huyên nghe anh nói cô thật sự sợ hãi, cô nhanh miệng nói: " Được em ăn ngay nè ".Dứt lời cô liền cầm chén lên mà ăn ngấu nghiến, lúc này Gia Khiêm mới bắt đầu cầm chén lên mà ăn.Sau hơn nữa tiếng trôi qua hai người đã ăn xong, Gia Khiêm để cô ngồi ở ghế, anh lo dọn dẹp và rửa chén sạch sẽ, anh đi đến bế cô lên ôm vào lòng mình, miệng anh thì thầm bên tai cô. Anh bế em vào tắm nha, sẵn em tắm dùm anh luôn, anh sợ ướt phải vết thương thì phiền em hơn thôi, Hạ Huyên nghe anh nói cô mắc cỡ đỏ hết cả mặt, cô vùi mặt mình vào trong lòng  ngực anh không dám ngẩng mặt lên nhìn anh, còn Gia Khiêm vẫn bình thản ôm cô đi trong phòng tắm.Vào đến nơi anh đặt cô ngồi lên thành bồn tắm, anh mở nước và canh độ nước cho ấm vừa, lúc này anh mới nhẹ nhàng mở dây cột áo choàng trên người Hạ Huyên xuống, cơ thể xinh đẹp của cô hiện ra trước mắt anh, làm cho tiểu đệ vốn dĩ đang ngủ, bất ngờ thức dậy, anh nuốt xuống nước bọt, cố  gắng kìm hãm d*c v*ng của mình xuống, vì anh biết cô vẫn còn rất đau sau cuộc ân ái lúc sáng nên không thể tiếp tục làm nữa.Anh liền nhanh tay ôm đặt cô vào bồn nước, còn anh vơ lấy vòi sen mở nước lạnh mà tắm cho mình, bất chấp vết thương có ướt hay không, anh lúc này cần hạ hỏa dục xuống gấp. Hạ Huyên mắt nhìn thấy anh tự làm ra cái trò tổn thương chính mình, cô lo lắng vết thương sẽ nhiễm trùng mất, cô không để ý mình thế nào cô liền đứng lên rời khỏi bồn tắm để ngăn cản lại việc làm của anh.Nhưng vì phòng tắm ướt, sàn thì trơn khi chân cô mới vừa bước ra khỏi thì cô bị trơn cả thân tr*n tr** té nhào về phía trước, Gia Khiêm lúc này kịp thời nhìn thấy được anh liền quăng đi vòi sen, hai cánh tay chụp gọn người Hạ Huyên vào trong lòng, hai thân thể chạm vào nhau, c*p ng*c tròn trịa đè sát vào lòng ngực của anh, hai cánh tay anh vì vô tình mà đặt ngay chổ không nên đặt của cô.Gia Khiêm mới vừa cực khổ hạ được d*c v*ng, ấy vậy mà tình cảnh này nó lại trở lại và càng tăng lên mạnh mẽ, cô đắm đuối nhìn vào mặt anh, Gia Khiêm lúc này cũng mê đắm nhìn cô, anh cuối xuống hôn lên môi, nụ hôn ngọt ngào và thật cuồng nhiệt làm hai người mê đắm.Nụ hôn của anh khiến cho cô bị cuốn hút, hai cánh tay cô từ lúc nào đã ôm chặt lấy cổ anh, Gia Khiêm được sự chấp thuận của Hạ Huyên anh liền ôm cô trở vào giường, đặt cô nằm xuống anh cởi bỏ đồ trên người mình,  anh liền lao vào cuộc chiến, mà cuộc chiến này luôn làm anh khao khát, cùng mê đắm, không bao giờ anh muốn dừng lại nó 

Chương 34: Tình cảnh ám muội _3