Tác giả:

Nằm giữa căn phòng xa lạ nó cau mày,trong thâm tâm lại rất muốn biết đây là đâu?Sờ nhẹ lên trán,mặt nó đanh lại.Mọi chuyện thật khó hiểu,nơi đây thật sự nó chưa từng nhìn thấy. *Cạch* Tiếng động phát ra ở cửa,nó nghiêng đầu nhìn thẳng vào người đối diện. _Anh là ai? Nhìn thấy cậu bé đứng trước mặt mình nó thắc mắc,Bin có chút buồn cười đặt tô cháo lên tủ đầu giường,quay sang nó nhướng mày. _Anh là anh 2 của em! Con bé này,cả anh cũng không nhận ra à? Quả thật,một chút cũng không nhớ,đến nỗi mình là ai nó cũng chẳng có ấn tượng kia mà.Chỉ tay vào Bin,rồi nó chỉ tay vào mình chun mũi. _Vậy em là ai?Em tên là gì hả? _Anh là Vũ Thiên Minh,còn em là Vũ Khiết Như,ngoài ra,em còn có một người anh khác là Vũ Khải Nguyên! Rõ chưa nhóc-Ngồi xuống cạnh giường nó,cậu bé khẽ xoa đầu_Từ bây giờ,gọi anh là Bin. Nhìn Bin nó gật đầu. _Vậy..em bao nhiêu tuổi? Một câu hỏi ngu ngốc trong ngày,người trước mặt khẽ mỉm cười. _Em là cô bé 6 tuổi,còn anh lớn hơn em 2 tuổi,đã hiểu chưa?Còn giờ,mau ăn cháo nào…

Chương 121: Vạn vật đều vô nghĩa (2)

Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)Tác giả: T Miu's KTruyện Converter, Truyện TeenNằm giữa căn phòng xa lạ nó cau mày,trong thâm tâm lại rất muốn biết đây là đâu?Sờ nhẹ lên trán,mặt nó đanh lại.Mọi chuyện thật khó hiểu,nơi đây thật sự nó chưa từng nhìn thấy. *Cạch* Tiếng động phát ra ở cửa,nó nghiêng đầu nhìn thẳng vào người đối diện. _Anh là ai? Nhìn thấy cậu bé đứng trước mặt mình nó thắc mắc,Bin có chút buồn cười đặt tô cháo lên tủ đầu giường,quay sang nó nhướng mày. _Anh là anh 2 của em! Con bé này,cả anh cũng không nhận ra à? Quả thật,một chút cũng không nhớ,đến nỗi mình là ai nó cũng chẳng có ấn tượng kia mà.Chỉ tay vào Bin,rồi nó chỉ tay vào mình chun mũi. _Vậy em là ai?Em tên là gì hả? _Anh là Vũ Thiên Minh,còn em là Vũ Khiết Như,ngoài ra,em còn có một người anh khác là Vũ Khải Nguyên! Rõ chưa nhóc-Ngồi xuống cạnh giường nó,cậu bé khẽ xoa đầu_Từ bây giờ,gọi anh là Bin. Nhìn Bin nó gật đầu. _Vậy..em bao nhiêu tuổi? Một câu hỏi ngu ngốc trong ngày,người trước mặt khẽ mỉm cười. _Em là cô bé 6 tuổi,còn anh lớn hơn em 2 tuổi,đã hiểu chưa?Còn giờ,mau ăn cháo nào… - Korean, anh chỉ vì một câu nói của cô ấy mà muốn bỏ cuộc như vậy sao? Trước kia, thậm chí là bây giờ, cô gái mà anh yêu, cô ấy cần nhất là thứ gì? Anh biết được hết không?Lúc anh vừa từ phòng Vỹ Nghiêm bước ra, Kiến Dư đã nói với anh mấy lời này, nhất thời khiến Hạo Thy Nhật bị dao động.Korean bước đi về phía trước, được vài bước chợt dừng lại, hai tay đút vào trong túi quần.- Anh biết, anh cũng biết rõ Khiết Như cứng đầu như thế nào. Con bé là người anh yêu, anh làm tổn thương, anh cũng rất đau lòng. Nhưng mà, ngoài cách đó ra anh không còn cách nào khác!Hạo Thy Nhật khép chặt hai mắt, nói.Trước đây là vì Hạo Duy Thần, Khiết Như mới trở nên chán ghét không muốn tiếp nhận anh, anh chính vì đau lòng mà muốn thôn tính cô ấy về bên mình, ngay cả việc mang mẹ nó đi cũng là bất đắc dĩ. Anh không muốn Khiết Như rời khỏi anh, nhưng chưa từng nghĩ qua cảm giác của nó như thế nào.Anh biết bản thân mình ích kỷ, sẽ khiến Khiết Như oán hận mình, nhưng anh không hối hận!Nhất Kiến Dư nói không sai, anh yêu Khiết Như, nhưng chưa hiểu hết Khiết Như muốn cái gì!Khiết Như cũng từng nói, ‘anh cao ngạo, anh luôn cho mình là duy nhất, luôn luôn vì thứ mà bản thân yêu thích mà cho rằng người khác cũng giống mình, điều này anh cũng không phủ nhận!’.- Korean, anh trước giờ đều là người mà em tôn sùng, em không nghĩ anh có thể trở nên tàn nhẫn đến như vậy. Cho dù là anh tự lừa mình gạt người, nhưng khi anh dùng cách đó ép buộc cô ấy bên cạnh anh, anh có vui vẻ không? Anh thấy hạnh phúc chứ? Còn nữa...- Đủ rồi, chuyện của anh, em không cần xen vào. Nhất Kiến Dư, em nên lo tốt chuyện của mình đi!Hạo Thy Nhật quay lại nhìn Kiến Dư, dứt khoát nói ra mấy lời này, nói xong, nam nhân lạnh lùng quay người đi.Nhất Kiến Dư nhất thời choáng ngợp với không khí hiện tại, anh vẫn còn chưa kịp tiêu hóa những lời nói vừa rồi, khóe môi cười lạnh lẽo.- Hạo Thy Nhật, anh thay đổi thật rồi sao?***Cả ngày hôm đó Khiết Như không về nhà, Korean từ sớm cũng không thể liên lạc được, không khí trong biệt thự bỗng nhiên tĩnh lặng hẳn.Tiêu Nhiên sau khi biết chuyện cũng đã tất bật chạy đi tìm Khiết Như, anh bảo cả hai ở lại chờ anh về, nếu người nào cãi lời lập tức cắt đứt mối quan hệ.Phong Vũ An ngồi ở đại sảnh vò vò mái tóc rối, riêng Vũ Di cô không chịu được ngồi một chỗ liền lượn qua lượn lại ngoài khuôn viên, thi thoảng gọi điện cho Khiết Như 一 nhưng điện thoại luôn ngoài vùng phủ sóng!Đằng Diệp trước đó có việc nên đã trở về Diên gia để giải quyết, cá nhân Shyz lại bận công việc ở nước ngoài, Bin và Nike cũng đang tích cực đi tìm Khiết Như phụ Tiêu Nhiên 一 chả bù cho cô cứ dậm chân tại chỗ!Phong Vũ Di vò đầu, cô hét lên:- Chắc mình phát điên mất, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?

- Korean, anh chỉ vì một câu nói của cô ấy mà muốn bỏ cuộc như vậy sao? Trước kia, thậm chí là bây giờ, cô gái mà anh yêu, cô ấy cần nhất là thứ gì? Anh biết được hết không?

Lúc anh vừa từ phòng Vỹ Nghiêm bước ra, Kiến Dư đã nói với anh mấy lời này, nhất thời khiến Hạo Thy Nhật bị dao động.

Korean bước đi về phía trước, được vài bước chợt dừng lại, hai tay đút vào trong túi quần.

- Anh biết, anh cũng biết rõ Khiết Như cứng đầu như thế nào. Con bé là người anh yêu, anh làm tổn thương, anh cũng rất đau lòng. Nhưng mà, ngoài cách đó ra anh không còn cách nào khác!

Hạo Thy Nhật khép chặt hai mắt, nói.

Trước đây là vì Hạo Duy Thần, Khiết Như mới trở nên chán ghét không muốn tiếp nhận anh, anh chính vì đau lòng mà muốn thôn tính cô ấy về bên mình, ngay cả việc mang mẹ nó đi cũng là bất đắc dĩ. Anh không muốn Khiết Như rời khỏi anh, nhưng chưa từng nghĩ qua cảm giác của nó như thế nào.

Anh biết bản thân mình ích kỷ, sẽ khiến Khiết Như oán hận mình, nhưng anh không hối hận!

Nhất Kiến Dư nói không sai, anh yêu Khiết Như, nhưng chưa hiểu hết Khiết Như muốn cái gì!

Khiết Như cũng từng nói, ‘anh cao ngạo, anh luôn cho mình là duy nhất, luôn luôn vì thứ mà bản thân yêu thích mà cho rằng người khác cũng giống mình, điều này anh cũng không phủ nhận!’.

- Korean, anh trước giờ đều là người mà em tôn sùng, em không nghĩ anh có thể trở nên tàn nhẫn đến như vậy. Cho dù là anh tự lừa mình gạt người, nhưng khi anh dùng cách đó ép buộc cô ấy bên cạnh anh, anh có vui vẻ không? Anh thấy hạnh phúc chứ? Còn nữa...

- Đủ rồi, chuyện của anh, em không cần xen vào. Nhất Kiến Dư, em nên lo tốt chuyện của mình đi!

Hạo Thy Nhật quay lại nhìn Kiến Dư, dứt khoát nói ra mấy lời này, nói xong, nam nhân lạnh lùng quay người đi.

Nhất Kiến Dư nhất thời choáng ngợp với không khí hiện tại, anh vẫn còn chưa kịp tiêu hóa những lời nói vừa rồi, khóe môi cười lạnh lẽo.

- Hạo Thy Nhật, anh thay đổi thật rồi sao?

***

Cả ngày hôm đó Khiết Như không về nhà, Korean từ sớm cũng không thể liên lạc được, không khí trong biệt thự bỗng nhiên tĩnh lặng hẳn.

Tiêu Nhiên sau khi biết chuyện cũng đã tất bật chạy đi tìm Khiết Như, anh bảo cả hai ở lại chờ anh về, nếu người nào cãi lời lập tức cắt đứt mối quan hệ.

Phong Vũ An ngồi ở đại sảnh vò vò mái tóc rối, riêng Vũ Di cô không chịu được ngồi một chỗ liền lượn qua lượn lại ngoài khuôn viên, thi thoảng gọi điện cho Khiết Như 一 nhưng điện thoại luôn ngoài vùng phủ sóng!

Đằng Diệp trước đó có việc nên đã trở về Diên gia để giải quyết, cá nhân Shyz lại bận công việc ở nước ngoài, Bin và Nike cũng đang tích cực đi tìm Khiết Như phụ Tiêu Nhiên 一 chả bù cho cô cứ dậm chân tại chỗ!

Phong Vũ Di vò đầu, cô hét lên:

- Chắc mình phát điên mất, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?

Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)Tác giả: T Miu's KTruyện Converter, Truyện TeenNằm giữa căn phòng xa lạ nó cau mày,trong thâm tâm lại rất muốn biết đây là đâu?Sờ nhẹ lên trán,mặt nó đanh lại.Mọi chuyện thật khó hiểu,nơi đây thật sự nó chưa từng nhìn thấy. *Cạch* Tiếng động phát ra ở cửa,nó nghiêng đầu nhìn thẳng vào người đối diện. _Anh là ai? Nhìn thấy cậu bé đứng trước mặt mình nó thắc mắc,Bin có chút buồn cười đặt tô cháo lên tủ đầu giường,quay sang nó nhướng mày. _Anh là anh 2 của em! Con bé này,cả anh cũng không nhận ra à? Quả thật,một chút cũng không nhớ,đến nỗi mình là ai nó cũng chẳng có ấn tượng kia mà.Chỉ tay vào Bin,rồi nó chỉ tay vào mình chun mũi. _Vậy em là ai?Em tên là gì hả? _Anh là Vũ Thiên Minh,còn em là Vũ Khiết Như,ngoài ra,em còn có một người anh khác là Vũ Khải Nguyên! Rõ chưa nhóc-Ngồi xuống cạnh giường nó,cậu bé khẽ xoa đầu_Từ bây giờ,gọi anh là Bin. Nhìn Bin nó gật đầu. _Vậy..em bao nhiêu tuổi? Một câu hỏi ngu ngốc trong ngày,người trước mặt khẽ mỉm cười. _Em là cô bé 6 tuổi,còn anh lớn hơn em 2 tuổi,đã hiểu chưa?Còn giờ,mau ăn cháo nào… - Korean, anh chỉ vì một câu nói của cô ấy mà muốn bỏ cuộc như vậy sao? Trước kia, thậm chí là bây giờ, cô gái mà anh yêu, cô ấy cần nhất là thứ gì? Anh biết được hết không?Lúc anh vừa từ phòng Vỹ Nghiêm bước ra, Kiến Dư đã nói với anh mấy lời này, nhất thời khiến Hạo Thy Nhật bị dao động.Korean bước đi về phía trước, được vài bước chợt dừng lại, hai tay đút vào trong túi quần.- Anh biết, anh cũng biết rõ Khiết Như cứng đầu như thế nào. Con bé là người anh yêu, anh làm tổn thương, anh cũng rất đau lòng. Nhưng mà, ngoài cách đó ra anh không còn cách nào khác!Hạo Thy Nhật khép chặt hai mắt, nói.Trước đây là vì Hạo Duy Thần, Khiết Như mới trở nên chán ghét không muốn tiếp nhận anh, anh chính vì đau lòng mà muốn thôn tính cô ấy về bên mình, ngay cả việc mang mẹ nó đi cũng là bất đắc dĩ. Anh không muốn Khiết Như rời khỏi anh, nhưng chưa từng nghĩ qua cảm giác của nó như thế nào.Anh biết bản thân mình ích kỷ, sẽ khiến Khiết Như oán hận mình, nhưng anh không hối hận!Nhất Kiến Dư nói không sai, anh yêu Khiết Như, nhưng chưa hiểu hết Khiết Như muốn cái gì!Khiết Như cũng từng nói, ‘anh cao ngạo, anh luôn cho mình là duy nhất, luôn luôn vì thứ mà bản thân yêu thích mà cho rằng người khác cũng giống mình, điều này anh cũng không phủ nhận!’.- Korean, anh trước giờ đều là người mà em tôn sùng, em không nghĩ anh có thể trở nên tàn nhẫn đến như vậy. Cho dù là anh tự lừa mình gạt người, nhưng khi anh dùng cách đó ép buộc cô ấy bên cạnh anh, anh có vui vẻ không? Anh thấy hạnh phúc chứ? Còn nữa...- Đủ rồi, chuyện của anh, em không cần xen vào. Nhất Kiến Dư, em nên lo tốt chuyện của mình đi!Hạo Thy Nhật quay lại nhìn Kiến Dư, dứt khoát nói ra mấy lời này, nói xong, nam nhân lạnh lùng quay người đi.Nhất Kiến Dư nhất thời choáng ngợp với không khí hiện tại, anh vẫn còn chưa kịp tiêu hóa những lời nói vừa rồi, khóe môi cười lạnh lẽo.- Hạo Thy Nhật, anh thay đổi thật rồi sao?***Cả ngày hôm đó Khiết Như không về nhà, Korean từ sớm cũng không thể liên lạc được, không khí trong biệt thự bỗng nhiên tĩnh lặng hẳn.Tiêu Nhiên sau khi biết chuyện cũng đã tất bật chạy đi tìm Khiết Như, anh bảo cả hai ở lại chờ anh về, nếu người nào cãi lời lập tức cắt đứt mối quan hệ.Phong Vũ An ngồi ở đại sảnh vò vò mái tóc rối, riêng Vũ Di cô không chịu được ngồi một chỗ liền lượn qua lượn lại ngoài khuôn viên, thi thoảng gọi điện cho Khiết Như 一 nhưng điện thoại luôn ngoài vùng phủ sóng!Đằng Diệp trước đó có việc nên đã trở về Diên gia để giải quyết, cá nhân Shyz lại bận công việc ở nước ngoài, Bin và Nike cũng đang tích cực đi tìm Khiết Như phụ Tiêu Nhiên 一 chả bù cho cô cứ dậm chân tại chỗ!Phong Vũ Di vò đầu, cô hét lên:- Chắc mình phát điên mất, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?

Chương 121: Vạn vật đều vô nghĩa (2)