Mai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi…
Chương 78: Họa Sĩ Và Nhạc Sĩ 9
Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Huy Nam thấy phản ứng của cô như vậy liền vội vàng nói: "À, anh xin lỗi nếu vượt quá giới hạn.Em không muốn nói cũng không sao đâu, là anh nhiều chuyện"Anh chỉ là hơi thắc mắc, trên trang cá nhân của cô đang để là độc thân, ảnh đăng đa phần là ảnh tự sướng một mình và hội bạn thân, không có một tấm ảnh thân mật với chàng trai nào.Điều này có thể nói rằng cô và bạn trai không công khai, hoặc là đang yêu xa.Nói thật, Huy Nam không thích việc không công khai.Không cân phải ngày nào cũng đăng ảnh thân mật nhưng ít nhất cũng phải có "chứng thực" trên mạng xã hội.Ôi, không thể đếm hết những vụ cắm sừng nhau vì điều này và với tư cách là bạn bè, đương nhiên là anh không muốn Mai Hạ cũng rơi vào tình trạng như vậy.Nhưng hiện tại bọn họ chưa thân nhau và đây là vấn đề cá nhân nên có lẽ anh đã quá đường đột rồi.Mai Hạ bật cười, nhìn vẻ mặt bối rối của anh.Cô nói: "Không sao cả.Sau này khi có cơ hội bọn em sẽ đăng ảnh nhiều hơn""Bọn em yêu xa?"Anh đánh tay lái, thuận miệng hỏi."Ừm, cũng có thể nói như vậy"Đúng là yêu xa thật, cách nhau thời gian và thời không.Huy Nam không nói nữa, chuyển chủ đề khác.Mai Hạ nói cho anh địa chỉ chỗ trọ của mình.Cô đang học trường mà trước đây anh cũng từng học, điều bất ngờ là họ trọ lại gần nhau.Nơi mà Mai Hạ sống thuộc khu biệt thự dành cho giới nhà giàu, nơi đây rất yên tĩnh.Cũng chính vì thế mà sau khi tốt nghiệp anh không chuyển đi mà tiếp tục ở lại.Huy Nam cũng ở cùng khu với cô, chỉ cách nhau có hai tòa nhà.Mai Hạ khá ngạc nhiên về chuyện này.Duyên của hai người không khỏi quá nhiều đi chứ.Chẳng lẽ...!Đúng vậy, nếu anh thật sự là Đức Mạnh thì cô cũng không ngạc nhiên lắm đâu.Cô nheo mắt lại, nói: "Này, hôm nào chúng ta đi ăn lẩu với nhau đi""Được, em thích ăn quán hay ăn nhà hàng?"Anh thoải mái đáp."Ở nhà.Ghê gớm thật, không ngờ anh lại là chủ của một tập đoàn lớn như vậy, hơn nữa năng lực lại rất mạnh.Ngày ấy, cô còn nhớ anh không có chút kiên nhẫn nào lôi cô đi.Trông anh lúc đó không giống trên ảnh chút nào.Nhìn khuôn mặt nghiêm nghị và trưởng thành này đi, thật giống tổng tài bá đạo - nam chính của các bộ phim cô từng đóng.Cô thật sự muốn gặp lại anh để cảm ơn vì đã giúp đỡ.Nếu không có anh, không biết điều gì khủng khiếp sẽ giáng xuống đầu cô.Dù một cô gái mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ sợ hãi trong trường hợp đó.Lúc này, tổng tài bá đạo mà Hương Ly thương nhớ đang nằm trên phao trong hồ bơi nhà mình tắm nắng.Đột nhiên, cậu hắt xì một cái rõ to, rơi luôn cả kính râm xuống."Ai nhớ mình vậy ta?"Cậu xoa mũi lẩm bẩm."Chắc là Mai Hạ đó! Chủ nhân mau đi gặp cô ấy đi"000 thúc giục nói."Thật à? Chứ không phải cậu muốn gặp 689 sao?"Cậu bật cười ha hả.Hệ thống có thể cảm ứng nhau thì cũng có thể liên lạc với nhau.000 và 689 đã trở thành bạn thân từ lúc nào.Khác với 689 và Mai Hạ có quan hệ chủ - tớ rất là tình cảm, tình thương mến thương thì 000 và Khánh Phong lại như chó với mèo.Nó chỉ có thể tìm hệ thống nhà hàng xóm khóc lóc kể lể."Chủ nhân!!!"000 bực mình."Chứ chủ nhân còn định nằm ườn ở nhà đến bao giờ nữa? Mau ra ngoài đi!".
Huy Nam thấy phản ứng của cô như vậy liền vội vàng nói: "À, anh xin lỗi nếu vượt quá giới hạn.
Em không muốn nói cũng không sao đâu, là anh nhiều chuyện"
Anh chỉ là hơi thắc mắc, trên trang cá nhân của cô đang để là độc thân, ảnh đăng đa phần là ảnh tự sướng một mình và hội bạn thân, không có một tấm ảnh thân mật với chàng trai nào.
Điều này có thể nói rằng cô và bạn trai không công khai, hoặc là đang yêu xa.
Nói thật, Huy Nam không thích việc không công khai.
Không cân phải ngày nào cũng đăng ảnh thân mật nhưng ít nhất cũng phải có "chứng thực" trên mạng xã hội.
Ôi, không thể đếm hết những vụ cắm sừng nhau vì điều này và với tư cách là bạn bè, đương nhiên là anh không muốn Mai Hạ cũng rơi vào tình trạng như vậy.
Nhưng hiện tại bọn họ chưa thân nhau và đây là vấn đề cá nhân nên có lẽ anh đã quá đường đột rồi.
Mai Hạ bật cười, nhìn vẻ mặt bối rối của anh.
Cô nói: "Không sao cả.Sau này khi có cơ hội bọn em sẽ đăng ảnh nhiều hơn"
"Bọn em yêu xa?"
Anh đánh tay lái, thuận miệng hỏi.
"Ừm, cũng có thể nói như vậy"
Đúng là yêu xa thật, cách nhau thời gian và thời không.
Huy Nam không nói nữa, chuyển chủ đề khác.
Mai Hạ nói cho anh địa chỉ chỗ trọ của mình.
Cô đang học trường mà trước đây anh cũng từng học, điều bất ngờ là họ trọ lại gần nhau.
Nơi mà Mai Hạ sống thuộc khu biệt thự dành cho giới nhà giàu, nơi đây rất yên tĩnh.
Cũng chính vì thế mà sau khi tốt nghiệp anh không chuyển đi mà tiếp tục ở lại.
Huy Nam cũng ở cùng khu với cô, chỉ cách nhau có hai tòa nhà.
Mai Hạ khá ngạc nhiên về chuyện này.
Duyên của hai người không khỏi quá nhiều đi chứ.
Chẳng lẽ...!
Đúng vậy, nếu anh thật sự là Đức Mạnh thì cô cũng không ngạc nhiên lắm đâu.
Cô nheo mắt lại, nói: "Này, hôm nào chúng ta đi ăn lẩu với nhau đi"
"Được, em thích ăn quán hay ăn nhà hàng?"
Anh thoải mái đáp.
"Ở nhà.
Ghê gớm thật, không ngờ anh lại là chủ của một tập đoàn lớn như vậy, hơn nữa năng lực lại rất mạnh.
Ngày ấy, cô còn nhớ anh không có chút kiên nhẫn nào lôi cô đi.
Trông anh lúc đó không giống trên ảnh chút nào.
Nhìn khuôn mặt nghiêm nghị và trưởng thành này đi, thật giống tổng tài bá đạo - nam chính của các bộ phim cô từng đóng.
Cô thật sự muốn gặp lại anh để cảm ơn vì đã giúp đỡ.
Nếu không có anh, không biết điều gì khủng khiếp sẽ giáng xuống đầu cô.
Dù một cô gái mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ sợ hãi trong trường hợp đó.
Lúc này, tổng tài bá đạo mà Hương Ly thương nhớ đang nằm trên phao trong hồ bơi nhà mình tắm nắng.
Đột nhiên, cậu hắt xì một cái rõ to, rơi luôn cả kính râm xuống.
"Ai nhớ mình vậy ta?"
Cậu xoa mũi lẩm bẩm.
"Chắc là Mai Hạ đó! Chủ nhân mau đi gặp cô ấy đi"
000 thúc giục nói.
"Thật à? Chứ không phải cậu muốn gặp 689 sao?"
Cậu bật cười ha hả.
Hệ thống có thể cảm ứng nhau thì cũng có thể liên lạc với nhau.
000 và 689 đã trở thành bạn thân từ lúc nào.
Khác với 689 và Mai Hạ có quan hệ chủ - tớ rất là tình cảm, tình thương mến thương thì 000 và Khánh Phong lại như chó với mèo.
Nó chỉ có thể tìm hệ thống nhà hàng xóm khóc lóc kể lể.
"Chủ nhân!!!"
000 bực mình.
"Chứ chủ nhân còn định nằm ườn ở nhà đến bao giờ nữa? Mau ra ngoài đi!".
Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Huy Nam thấy phản ứng của cô như vậy liền vội vàng nói: "À, anh xin lỗi nếu vượt quá giới hạn.Em không muốn nói cũng không sao đâu, là anh nhiều chuyện"Anh chỉ là hơi thắc mắc, trên trang cá nhân của cô đang để là độc thân, ảnh đăng đa phần là ảnh tự sướng một mình và hội bạn thân, không có một tấm ảnh thân mật với chàng trai nào.Điều này có thể nói rằng cô và bạn trai không công khai, hoặc là đang yêu xa.Nói thật, Huy Nam không thích việc không công khai.Không cân phải ngày nào cũng đăng ảnh thân mật nhưng ít nhất cũng phải có "chứng thực" trên mạng xã hội.Ôi, không thể đếm hết những vụ cắm sừng nhau vì điều này và với tư cách là bạn bè, đương nhiên là anh không muốn Mai Hạ cũng rơi vào tình trạng như vậy.Nhưng hiện tại bọn họ chưa thân nhau và đây là vấn đề cá nhân nên có lẽ anh đã quá đường đột rồi.Mai Hạ bật cười, nhìn vẻ mặt bối rối của anh.Cô nói: "Không sao cả.Sau này khi có cơ hội bọn em sẽ đăng ảnh nhiều hơn""Bọn em yêu xa?"Anh đánh tay lái, thuận miệng hỏi."Ừm, cũng có thể nói như vậy"Đúng là yêu xa thật, cách nhau thời gian và thời không.Huy Nam không nói nữa, chuyển chủ đề khác.Mai Hạ nói cho anh địa chỉ chỗ trọ của mình.Cô đang học trường mà trước đây anh cũng từng học, điều bất ngờ là họ trọ lại gần nhau.Nơi mà Mai Hạ sống thuộc khu biệt thự dành cho giới nhà giàu, nơi đây rất yên tĩnh.Cũng chính vì thế mà sau khi tốt nghiệp anh không chuyển đi mà tiếp tục ở lại.Huy Nam cũng ở cùng khu với cô, chỉ cách nhau có hai tòa nhà.Mai Hạ khá ngạc nhiên về chuyện này.Duyên của hai người không khỏi quá nhiều đi chứ.Chẳng lẽ...!Đúng vậy, nếu anh thật sự là Đức Mạnh thì cô cũng không ngạc nhiên lắm đâu.Cô nheo mắt lại, nói: "Này, hôm nào chúng ta đi ăn lẩu với nhau đi""Được, em thích ăn quán hay ăn nhà hàng?"Anh thoải mái đáp."Ở nhà.Ghê gớm thật, không ngờ anh lại là chủ của một tập đoàn lớn như vậy, hơn nữa năng lực lại rất mạnh.Ngày ấy, cô còn nhớ anh không có chút kiên nhẫn nào lôi cô đi.Trông anh lúc đó không giống trên ảnh chút nào.Nhìn khuôn mặt nghiêm nghị và trưởng thành này đi, thật giống tổng tài bá đạo - nam chính của các bộ phim cô từng đóng.Cô thật sự muốn gặp lại anh để cảm ơn vì đã giúp đỡ.Nếu không có anh, không biết điều gì khủng khiếp sẽ giáng xuống đầu cô.Dù một cô gái mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ sợ hãi trong trường hợp đó.Lúc này, tổng tài bá đạo mà Hương Ly thương nhớ đang nằm trên phao trong hồ bơi nhà mình tắm nắng.Đột nhiên, cậu hắt xì một cái rõ to, rơi luôn cả kính râm xuống."Ai nhớ mình vậy ta?"Cậu xoa mũi lẩm bẩm."Chắc là Mai Hạ đó! Chủ nhân mau đi gặp cô ấy đi"000 thúc giục nói."Thật à? Chứ không phải cậu muốn gặp 689 sao?"Cậu bật cười ha hả.Hệ thống có thể cảm ứng nhau thì cũng có thể liên lạc với nhau.000 và 689 đã trở thành bạn thân từ lúc nào.Khác với 689 và Mai Hạ có quan hệ chủ - tớ rất là tình cảm, tình thương mến thương thì 000 và Khánh Phong lại như chó với mèo.Nó chỉ có thể tìm hệ thống nhà hàng xóm khóc lóc kể lể."Chủ nhân!!!"000 bực mình."Chứ chủ nhân còn định nằm ườn ở nhà đến bao giờ nữa? Mau ra ngoài đi!".