Tác giả:

Mai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi…

Chương 82: Họa Sĩ Và Nhạc Sĩ 13

Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Khánh Phong lắc đầu, tỏ vẻ cái này không dám nhận.Mai Hạ nhìn cậu hôi lâu, sau đó bật cười khúc khích: "Này, cậu giống tớ hồi trước phết"Cậu vì bảo vệ bản thân nên từ chối tình yêu, không muốn dây dưa với bất kì ai.Cô cũng từng như vậy, nhưng lại gặp một người khiến cô tin cậy mà buông phòng bị."Tớ sẽ trung thành với hội FA đến cùng.Khánh Phong ngả người lên ghế đáp."Tớ không đủ tin cậy để các cô gái khác trao thân gửi phận đâu""Nhiều người sẽ không nghĩ vậy đâu"Cô liếc nhìn các cô gái khác, bật cười.Khánh Phong nhún vai, tỏ vẻ bản thân vô tội.Cậu cười ranh mãnh: "Bỏ qua vấn đề ấy đi.Có người đang nhằm vào tớ kìa, ánh mắt đáng sợ quá đi"Trong đám đông, Đắc Hải đang nhìn hai người.Đôi tay đã siết chặt từ khi nào.Mai Hạ, cô giỏi lắm, vậy mà lại cấu kết với Mạnh Phong! Cặp với ai cũng được, tại sao nhất định là kẻ thù của hắn? Một kẻ phản bội! "Rốt cuộc cái tên kia dựa vào cái gì để làm nam chính?"Mai Hạ lắc ly rượu vang, khó hiểu hỏi."Hừmmmm, tớ hy vọng đây là thời trẻ người non dạ của hẳn nên mới vậy.Mong là hắn sớm thông minh ra, giống như cốt truyện ấy"Cậu nhún vai đồng ý.Bỗng nhiên, một tiếng nổ cực lớn làm mọi người sợ hãi hét lên.Bên ngoài, nhân viên vội vàng chạy qua.Ai nấy đều rời khỏi sảnh mà đi ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra.Mai Hạ nhìn Khánh Phong vẫn giữ vẻ mặt ung dung, nhướng mày.Chắc chản cậu biết trước chuyện này, còn thủ phạm có phải cậu hay không thì không chắc."Chuyện gì đó?".||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) |||||"Xe của tên giám đốc kia nổ chứ cái gì"Khánh Phong tỉnh bơ nói."Cậu biết rồi à?"Cô kinh ngạc, nếu là tên giám đốc kia thì chắc chắn không liên quan đến cậu.Nhưng thái độ biết trước mọi chuyện này khiến cô khá ngạc nhiên."Lúc tới đây tớ thấy người lén lút đi vào nhà xe.Kêu hệ thống kiểm tra thử mới biết đối phương đặt bom"Cậu cho tay vào túi quần nói.Đã tới rồi thì vào nhà chơi đi"Mai Hạ cũng không muốn về nhà bây giờ, thế nên cũng đồng ý với đề nghị này.Anh dẫn cô ra vườn nhà, có một bàn trà bày sẵn.Hiển nhiên lúc cô tới anh đang ở đây thưởng trà."Em muốn uống gì?"Huy Nam hỏi."Gì cũng được ạ.Trà này mùi thơm quá, em có thể thử không?""Đương nhiên"Anh kéo ghế cho cô ngồi xuống rồi châm trà.Mai Hạ nhận lấy, uống một hớp.Trà rất thơm, uống vào rất dễ chịu.Mai Hạ thuận miệng nói: "Trà gì đây hả anh? Ngon thật đó.Em cũng phải mua""À, trà hoa sen tuyết Tây Tạng"Anh xoa cằm ngẫm nghĩ."Cái này mua đâu thì anh không rõ.Để anh hỏi đã nhé"Trà rất tốt cho sức khỏe, trà đạo còn giúp tu tâm dưỡng tính, rèn luyện khí chất.Bọn họ đều có thói quen uống trà từ lâu, thế nhưng Huy Nam chưa bao giờ quan tâm xem trà mình dùng mua từ đâu cả."Cảm ơn anh"Mai Hạ gật đầu, sau đó nói."Hôm nọ em gặp được chị anh đấy""Ồ? Lúc nào cơ?".

Khánh Phong lắc đầu, tỏ vẻ cái này không dám nhận.

Mai Hạ nhìn cậu hôi lâu, sau đó bật cười khúc khích: "Này, cậu giống tớ hồi trước phết"

Cậu vì bảo vệ bản thân nên từ chối tình yêu, không muốn dây dưa với bất kì ai.

Cô cũng từng như vậy, nhưng lại gặp một người khiến cô tin cậy mà buông phòng bị.

"Tớ sẽ trung thành với hội FA đến cùng.

Khánh Phong ngả người lên ghế đáp.

"Tớ không đủ tin cậy để các cô gái khác trao thân gửi phận đâu"

"Nhiều người sẽ không nghĩ vậy đâu"

Cô liếc nhìn các cô gái khác, bật cười.

Khánh Phong nhún vai, tỏ vẻ bản thân vô tội.

Cậu cười ranh mãnh: "Bỏ qua vấn đề ấy đi.Có người đang nhằm vào tớ kìa, ánh mắt đáng sợ quá đi"

Trong đám đông, Đắc Hải đang nhìn hai người.

Đôi tay đã siết chặt từ khi nào.

Mai Hạ, cô giỏi lắm, vậy mà lại cấu kết với Mạnh Phong! Cặp với ai cũng được, tại sao nhất định là kẻ thù của hắn? Một kẻ phản bội! "Rốt cuộc cái tên kia dựa vào cái gì để làm nam chính?"

Mai Hạ lắc ly rượu vang, khó hiểu hỏi.

"Hừmmmm, tớ hy vọng đây là thời trẻ người non dạ của hẳn nên mới vậy.Mong là hắn sớm thông minh ra, giống như cốt truyện ấy"

Cậu nhún vai đồng ý.

Bỗng nhiên, một tiếng nổ cực lớn làm mọi người sợ hãi hét lên.

Bên ngoài, nhân viên vội vàng chạy qua.

Ai nấy đều rời khỏi sảnh mà đi ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra.

Mai Hạ nhìn Khánh Phong vẫn giữ vẻ mặt ung dung, nhướng mày.

Chắc chản cậu biết trước chuyện này, còn thủ phạm có phải cậu hay không thì không chắc.

"Chuyện gì đó?".

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) |||||

"Xe của tên giám đốc kia nổ chứ cái gì"

Khánh Phong tỉnh bơ nói.

"Cậu biết rồi à?"

Cô kinh ngạc, nếu là tên giám đốc kia thì chắc chắn không liên quan đến cậu.

Nhưng thái độ biết trước mọi chuyện này khiến cô khá ngạc nhiên.

"Lúc tới đây tớ thấy người lén lút đi vào nhà xe.Kêu hệ thống kiểm tra thử mới biết đối phương đặt bom"

Cậu cho tay vào túi quần nói.

Đã tới rồi thì vào nhà chơi đi"

Mai Hạ cũng không muốn về nhà bây giờ, thế nên cũng đồng ý với đề nghị này.

Anh dẫn cô ra vườn nhà, có một bàn trà bày sẵn.

Hiển nhiên lúc cô tới anh đang ở đây thưởng trà.

"Em muốn uống gì?"

Huy Nam hỏi.

"Gì cũng được ạ.Trà này mùi thơm quá, em có thể thử không?"

"Đương nhiên"

Anh kéo ghế cho cô ngồi xuống rồi châm trà.

Mai Hạ nhận lấy, uống một hớp.

Trà rất thơm, uống vào rất dễ chịu.

Mai Hạ thuận miệng nói: "Trà gì đây hả anh? Ngon thật đó.

Em cũng phải mua"

"À, trà hoa sen tuyết Tây Tạng"

Anh xoa cằm ngẫm nghĩ.

"Cái này mua đâu thì anh không rõ.

Để anh hỏi đã nhé"

Trà rất tốt cho sức khỏe, trà đạo còn giúp tu tâm dưỡng tính, rèn luyện khí chất.

Bọn họ đều có thói quen uống trà từ lâu, thế nhưng Huy Nam chưa bao giờ quan tâm xem trà mình dùng mua từ đâu cả.

"Cảm ơn anh"

Mai Hạ gật đầu, sau đó nói.

"Hôm nọ em gặp được chị anh đấy"

"Ồ? Lúc nào cơ?".

Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Khánh Phong lắc đầu, tỏ vẻ cái này không dám nhận.Mai Hạ nhìn cậu hôi lâu, sau đó bật cười khúc khích: "Này, cậu giống tớ hồi trước phết"Cậu vì bảo vệ bản thân nên từ chối tình yêu, không muốn dây dưa với bất kì ai.Cô cũng từng như vậy, nhưng lại gặp một người khiến cô tin cậy mà buông phòng bị."Tớ sẽ trung thành với hội FA đến cùng.Khánh Phong ngả người lên ghế đáp."Tớ không đủ tin cậy để các cô gái khác trao thân gửi phận đâu""Nhiều người sẽ không nghĩ vậy đâu"Cô liếc nhìn các cô gái khác, bật cười.Khánh Phong nhún vai, tỏ vẻ bản thân vô tội.Cậu cười ranh mãnh: "Bỏ qua vấn đề ấy đi.Có người đang nhằm vào tớ kìa, ánh mắt đáng sợ quá đi"Trong đám đông, Đắc Hải đang nhìn hai người.Đôi tay đã siết chặt từ khi nào.Mai Hạ, cô giỏi lắm, vậy mà lại cấu kết với Mạnh Phong! Cặp với ai cũng được, tại sao nhất định là kẻ thù của hắn? Một kẻ phản bội! "Rốt cuộc cái tên kia dựa vào cái gì để làm nam chính?"Mai Hạ lắc ly rượu vang, khó hiểu hỏi."Hừmmmm, tớ hy vọng đây là thời trẻ người non dạ của hẳn nên mới vậy.Mong là hắn sớm thông minh ra, giống như cốt truyện ấy"Cậu nhún vai đồng ý.Bỗng nhiên, một tiếng nổ cực lớn làm mọi người sợ hãi hét lên.Bên ngoài, nhân viên vội vàng chạy qua.Ai nấy đều rời khỏi sảnh mà đi ra ngoài xem có chuyện gì xảy ra.Mai Hạ nhìn Khánh Phong vẫn giữ vẻ mặt ung dung, nhướng mày.Chắc chản cậu biết trước chuyện này, còn thủ phạm có phải cậu hay không thì không chắc."Chuyện gì đó?".||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt) |||||"Xe của tên giám đốc kia nổ chứ cái gì"Khánh Phong tỉnh bơ nói."Cậu biết rồi à?"Cô kinh ngạc, nếu là tên giám đốc kia thì chắc chắn không liên quan đến cậu.Nhưng thái độ biết trước mọi chuyện này khiến cô khá ngạc nhiên."Lúc tới đây tớ thấy người lén lút đi vào nhà xe.Kêu hệ thống kiểm tra thử mới biết đối phương đặt bom"Cậu cho tay vào túi quần nói.Đã tới rồi thì vào nhà chơi đi"Mai Hạ cũng không muốn về nhà bây giờ, thế nên cũng đồng ý với đề nghị này.Anh dẫn cô ra vườn nhà, có một bàn trà bày sẵn.Hiển nhiên lúc cô tới anh đang ở đây thưởng trà."Em muốn uống gì?"Huy Nam hỏi."Gì cũng được ạ.Trà này mùi thơm quá, em có thể thử không?""Đương nhiên"Anh kéo ghế cho cô ngồi xuống rồi châm trà.Mai Hạ nhận lấy, uống một hớp.Trà rất thơm, uống vào rất dễ chịu.Mai Hạ thuận miệng nói: "Trà gì đây hả anh? Ngon thật đó.Em cũng phải mua""À, trà hoa sen tuyết Tây Tạng"Anh xoa cằm ngẫm nghĩ."Cái này mua đâu thì anh không rõ.Để anh hỏi đã nhé"Trà rất tốt cho sức khỏe, trà đạo còn giúp tu tâm dưỡng tính, rèn luyện khí chất.Bọn họ đều có thói quen uống trà từ lâu, thế nhưng Huy Nam chưa bao giờ quan tâm xem trà mình dùng mua từ đâu cả."Cảm ơn anh"Mai Hạ gật đầu, sau đó nói."Hôm nọ em gặp được chị anh đấy""Ồ? Lúc nào cơ?".

Chương 82: Họa Sĩ Và Nhạc Sĩ 13