Tác giả:

Mai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi…

Chương 101: Họa Sĩ Và Nhạc Sĩ Hết

Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Xảy ra chuyện xấu này, Đắc Hải xem như địa vị rớt xuống thảm thương.Nhà gái cũng đến tận nhà ồn ào, cuối cùng định ra ngày tổ chức đám cưới.Gia đình của Hương Ly cũng cạch mặt nhà của Đắc Hải, hai nhà xem như không liên lạc nữa.Ít nhất trong đoạn thời gian sắp tới.Nam nữ chính từ đây gân như không còn cơ hội đến với nhau nữa.Mai Hạ cảm thán, sau nhiều ngày ồn ào, chuyện này cứ như vậy mà chìm xuống.Cô khép máy tính lại, không bình luận gì thêm.Chợt, một đôi tay vòng lấy ôm eo cô.Sau lưng ngay lập tức có một lông ngực dán lên, vô cùng ấm áp.Mai Hạ nhắm mắt lại, cười cười."Sao vậy?""Bố mẹ anh muốn gặp em"Giọng của anh thật nhỏ, có chút giống làm nũng.Cô nghe thấy thể, có hơi căng thẳng.Cô nhíu nhíu mày, quay đầu định nói cái gì, thế nhưng sau đó lại nghe thấy anh nài nỉ: "Em đừng lo, đi đi mà.Bố mẹ anh rất hiền.."Cổ cô hơi ngứa.Anh cọ đầu vào hõm vai cô, mái tóc mềm mại đụng vào cổ làm cô cảm thấy nhột nhột.Nhưng nghĩ tới điều anh vừa nói, trong lòng hơi căng thẳng.Nói đùa, lần đầu tiên cô ra mắt phụ huynh bạn trai, đương nhiên căng thẳng.Bọn họ mới xác định quan hệ bao lâu chứ? Cô chưa chuẩn bị tỉnh thân! ""Hừ hừ, chuyện sớm hay muộn thôi."Anh nói: "Em xem, anh ra mắt nhà em từ lâu rồi.Em thấy anh có sợ không?""Vâng vâng, anh là dũng cảm nhất"Mai Hạ gật đầu, mỉm cười nịnh nọt.Huy Nam cũng không ép cô.Anh đứng cạnh cô, thò qua nằm tay.Hai bàn tay đan lấy nhau chặt chẽ.Mai Hạ sớm quen với thói quen này của cô."Ông nói em đạt giải thưởng ở trường.Muốn thưởng gì nào?""Không cần đâu""Trừng phạt của cậu là gì?""Trừ điểm chứ còn gì khác.Hờ hờ, tớ đầy điểm, chẳng quan tâm"Cậu nói rất là hào phóng, ra dáng đại gia.Mai Hạ - người tích cóp từng chút điểm mua lại kí ức không thể không có chút ghen t.Mai Hạ sau khi đính hôn xong, hai người bắt đầu dọn về chung một nhà.Trải qua quãng thời gian ngọt ngào, nhìn đâu cũng là màu hồng phấn.Đôi khi Vy có hơi thắc mắc, tại sao hai người không kết hôn quách đi.Còn đính hôn làm gì.Dù sao hai người trừ đăng ký kết hôn ra thì chẳng khác gì những cặp vợ chồng ngoài kia.Nhắc đến cái này, Mai Hạ cười ngọt ngào, trả lời: "Vì Huy Nam muốn tự thiết kế hôn lễ của bọn em"Hôm nay như mọi ngày, cô rón rén vào phòng làm việc của anh.Dáng vẻ nghiêm túc của anh thật là đẹp, tay không ngừng bẩm bấm, di chuột.Cô ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra anh đang chỉnh sửa váy cưới của cô."Anh vẫn còn không vừa lòng à?"Cô buồn cười ôm lấy anh."Anh sợ nó quá nặng làm em không thoải mái"Huy Nam cau mày.Bộ váy có rất nhiều lớp, chính là váy cưới của công chúa trong cổ tích.Tuy nó tùng phồng rất đẹp nhưng cũng sẽ nặng.Mai Hạ lại phải mặc cả buổi, đương nhiên sẽ khó chịu.Cô cười cười, không nói thêm cái gì.Cô yên tĩnh ôm lấy anh từ phía sau, hưởng thụ không khí yên bình này.Huy Nam mất mấy tháng để có được một hôn lễ vừa ý..

Xảy ra chuyện xấu này, Đắc Hải xem như địa vị rớt xuống thảm thương.

Nhà gái cũng đến tận nhà ồn ào, cuối cùng định ra ngày tổ chức đám cưới.

Gia đình của Hương Ly cũng cạch mặt nhà của Đắc Hải, hai nhà xem như không liên lạc nữa.

Ít nhất trong đoạn thời gian sắp tới.

Nam nữ chính từ đây gân như không còn cơ hội đến với nhau nữa.

Mai Hạ cảm thán, sau nhiều ngày ồn ào, chuyện này cứ như vậy mà chìm xuống.

Cô khép máy tính lại, không bình luận gì thêm.

Chợt, một đôi tay vòng lấy ôm eo cô.

Sau lưng ngay lập tức có một lông ngực dán lên, vô cùng ấm áp.

Mai Hạ nhắm mắt lại, cười cười.

"Sao vậy?"

"Bố mẹ anh muốn gặp em"

Giọng của anh thật nhỏ, có chút giống làm nũng.

Cô nghe thấy thể, có hơi căng thẳng.

Cô nhíu nhíu mày, quay đầu định nói cái gì, thế nhưng sau đó lại nghe thấy anh nài nỉ: "Em đừng lo, đi đi mà.

Bố mẹ anh rất hiền.

.

"

Cổ cô hơi ngứa.

Anh cọ đầu vào hõm vai cô, mái tóc mềm mại đụng vào cổ làm cô cảm thấy nhột nhột.

Nhưng nghĩ tới điều anh vừa nói, trong lòng hơi căng thẳng.

Nói đùa, lần đầu tiên cô ra mắt phụ huynh bạn trai, đương nhiên căng thẳng.

Bọn họ mới xác định quan hệ bao lâu chứ? Cô chưa chuẩn bị tỉnh thân! ""Hừ hừ, chuyện sớm hay muộn thôi.

"

Anh nói: "Em xem, anh ra mắt nhà em từ lâu rồi.

Em thấy anh có sợ không?"

"Vâng vâng, anh là dũng cảm nhất"

Mai Hạ gật đầu, mỉm cười nịnh nọt.

Huy Nam cũng không ép cô.

Anh đứng cạnh cô, thò qua nằm tay.

Hai bàn tay đan lấy nhau chặt chẽ.

Mai Hạ sớm quen với thói quen này của cô.

"Ông nói em đạt giải thưởng ở trường.

Muốn thưởng gì nào?"

"Không cần đâu"

"Trừng phạt của cậu là gì?"

"Trừ điểm chứ còn gì khác.

Hờ hờ, tớ đầy điểm, chẳng quan tâm"

Cậu nói rất là hào phóng, ra dáng đại gia.

Mai Hạ - người tích cóp từng chút điểm mua lại kí ức không thể không có chút ghen t.

Mai Hạ sau khi đính hôn xong, hai người bắt đầu dọn về chung một nhà.

Trải qua quãng thời gian ngọt ngào, nhìn đâu cũng là màu hồng phấn.

Đôi khi Vy có hơi thắc mắc, tại sao hai người không kết hôn quách đi.

Còn đính hôn làm gì.

Dù sao hai người trừ đăng ký kết hôn ra thì chẳng khác gì những cặp vợ chồng ngoài kia.

Nhắc đến cái này, Mai Hạ cười ngọt ngào, trả lời: "Vì Huy Nam muốn tự thiết kế hôn lễ của bọn em"

Hôm nay như mọi ngày, cô rón rén vào phòng làm việc của anh.

Dáng vẻ nghiêm túc của anh thật là đẹp, tay không ngừng bẩm bấm, di chuột.

Cô ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra anh đang chỉnh sửa váy cưới của cô.

"Anh vẫn còn không vừa lòng à?"

Cô buồn cười ôm lấy anh.

"Anh sợ nó quá nặng làm em không thoải mái"

Huy Nam cau mày.

Bộ váy có rất nhiều lớp, chính là váy cưới của công chúa trong cổ tích.

Tuy nó tùng phồng rất đẹp nhưng cũng sẽ nặng.

Mai Hạ lại phải mặc cả buổi, đương nhiên sẽ khó chịu.

Cô cười cười, không nói thêm cái gì.

Cô yên tĩnh ôm lấy anh từ phía sau, hưởng thụ không khí yên bình này.

Huy Nam mất mấy tháng để có được một hôn lễ vừa ý.

.

Mau Xuyên: Nữ Phụ Xuất Sắc NhấtTác giả: Vô DanhTruyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMai Hạ ngẩng đầu lên nhìn, thế nhưng cũng chẳng có gì ngoài màu đen. Cô không biết bản thân đã ở đây bao lâu, cô chỉ có bóng tối bên cạnh. Cô chẳng nhớ gì về bản thân mình cả ngoại trừ cái tên. Thật kì lạ, vậy nhưng cô vẫn có những thông tin kiến thức về thế giới bên ngoài. Cô biết ngoài kia có xã hội loài người phong phú và không ngừng phát triển, cô biết ngoài kia có trăm hoa rực rỡ, cô biết ngoài kia có vô số cảnh đẹp non sông. Trong đầu cô biết về thế giới, chẳng qua thế giới đó không có cô. Mai Hạ không dưới trăm nghìn lần nghĩ vì sao mình lại ở đây. Hơn nữa cô không già, không bệnh và không chết. Xem ra cô không phải con người. Cô nhàm chán hát vu vơ giai điệu chợt lóe lên trong đầu, mong rằng có ngày nào đó bản thân mình sẽ được cứu ra. Đột nhiên, một âm thanh vang lên làm cô giật mình. "Tít tít...! Cô muốn được ra ngoài sao? Vậy thì hãy khế ước với tôi! Tôi là hệ thống 689, sẵn sàng phục vụ mọi lúc mọi nơi!" "Ngươi...! Ngươi là ai2" "Hì hì, tôi là hệ thống 689. Là như này, tôi… Xảy ra chuyện xấu này, Đắc Hải xem như địa vị rớt xuống thảm thương.Nhà gái cũng đến tận nhà ồn ào, cuối cùng định ra ngày tổ chức đám cưới.Gia đình của Hương Ly cũng cạch mặt nhà của Đắc Hải, hai nhà xem như không liên lạc nữa.Ít nhất trong đoạn thời gian sắp tới.Nam nữ chính từ đây gân như không còn cơ hội đến với nhau nữa.Mai Hạ cảm thán, sau nhiều ngày ồn ào, chuyện này cứ như vậy mà chìm xuống.Cô khép máy tính lại, không bình luận gì thêm.Chợt, một đôi tay vòng lấy ôm eo cô.Sau lưng ngay lập tức có một lông ngực dán lên, vô cùng ấm áp.Mai Hạ nhắm mắt lại, cười cười."Sao vậy?""Bố mẹ anh muốn gặp em"Giọng của anh thật nhỏ, có chút giống làm nũng.Cô nghe thấy thể, có hơi căng thẳng.Cô nhíu nhíu mày, quay đầu định nói cái gì, thế nhưng sau đó lại nghe thấy anh nài nỉ: "Em đừng lo, đi đi mà.Bố mẹ anh rất hiền.."Cổ cô hơi ngứa.Anh cọ đầu vào hõm vai cô, mái tóc mềm mại đụng vào cổ làm cô cảm thấy nhột nhột.Nhưng nghĩ tới điều anh vừa nói, trong lòng hơi căng thẳng.Nói đùa, lần đầu tiên cô ra mắt phụ huynh bạn trai, đương nhiên căng thẳng.Bọn họ mới xác định quan hệ bao lâu chứ? Cô chưa chuẩn bị tỉnh thân! ""Hừ hừ, chuyện sớm hay muộn thôi."Anh nói: "Em xem, anh ra mắt nhà em từ lâu rồi.Em thấy anh có sợ không?""Vâng vâng, anh là dũng cảm nhất"Mai Hạ gật đầu, mỉm cười nịnh nọt.Huy Nam cũng không ép cô.Anh đứng cạnh cô, thò qua nằm tay.Hai bàn tay đan lấy nhau chặt chẽ.Mai Hạ sớm quen với thói quen này của cô."Ông nói em đạt giải thưởng ở trường.Muốn thưởng gì nào?""Không cần đâu""Trừng phạt của cậu là gì?""Trừ điểm chứ còn gì khác.Hờ hờ, tớ đầy điểm, chẳng quan tâm"Cậu nói rất là hào phóng, ra dáng đại gia.Mai Hạ - người tích cóp từng chút điểm mua lại kí ức không thể không có chút ghen t.Mai Hạ sau khi đính hôn xong, hai người bắt đầu dọn về chung một nhà.Trải qua quãng thời gian ngọt ngào, nhìn đâu cũng là màu hồng phấn.Đôi khi Vy có hơi thắc mắc, tại sao hai người không kết hôn quách đi.Còn đính hôn làm gì.Dù sao hai người trừ đăng ký kết hôn ra thì chẳng khác gì những cặp vợ chồng ngoài kia.Nhắc đến cái này, Mai Hạ cười ngọt ngào, trả lời: "Vì Huy Nam muốn tự thiết kế hôn lễ của bọn em"Hôm nay như mọi ngày, cô rón rén vào phòng làm việc của anh.Dáng vẻ nghiêm túc của anh thật là đẹp, tay không ngừng bẩm bấm, di chuột.Cô ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra anh đang chỉnh sửa váy cưới của cô."Anh vẫn còn không vừa lòng à?"Cô buồn cười ôm lấy anh."Anh sợ nó quá nặng làm em không thoải mái"Huy Nam cau mày.Bộ váy có rất nhiều lớp, chính là váy cưới của công chúa trong cổ tích.Tuy nó tùng phồng rất đẹp nhưng cũng sẽ nặng.Mai Hạ lại phải mặc cả buổi, đương nhiên sẽ khó chịu.Cô cười cười, không nói thêm cái gì.Cô yên tĩnh ôm lấy anh từ phía sau, hưởng thụ không khí yên bình này.Huy Nam mất mấy tháng để có được một hôn lễ vừa ý..

Chương 101: Họa Sĩ Và Nhạc Sĩ Hết