Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…
Chương 27
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Buổi sáng...!Tô Lăng thức dậy từ sớm, sau khi ăn sáng liền soạn sửa tới công ty.Hôm qua, này không có thời gian in bản thảo cho nên đến sớm hơn một chút để dành thời gian in ra nộp cho ông sếp.Dự án lần này có thưởng nếu như ai dịch tốt, mà Tô Lăng vô cùng tự tin về bài dịch của chính mình.Tâm tư có chút phấn khích suốt quãng đường từ nhà tới công ty."Chào Tô Lăng, hôm nay cậu tới sớm thế?"Cô nàng sát vách vừa ăn sáng vừa đưa cho nàng một ly cà phê, nàng nhận lấy, ngồi vào bàn làm việc.Trong khi đợi máy tính được mở, nàng quay đầu hỏi "Tối qua làm việc đến mấy giờ""Ai dzaa, tới tận nửa đêm tôi mới được về"Ngạn Thần ngồi trên bàn làm việc của Tô Lăng, hắn thầm khinh bỉ cô ta một tiếng "Phỉ, ông đây muốn đập chết con mẹ mày!!""Trời, cậu chăm thế?""Máy tính bị hỏng, tôi đánh lại toàn bộ bài trước đấy luôn ý"cô ta bắt đầu kể lể."Thế đã hoàn thiện chưa?""Tôi nộp lúc nãy rồi""Vậy là tốt rồi""Ừ, cảm ơn cậu nhiều nhé""Không sao, chúng ta là đồng nghiệp"Chẳng hiểu sao, Diêm La Thất Sát nghe được câu này vô cùng chán ghét, vô cùng khinh bỉ cô ta.Màn hình máy tính được mở ra, Tô Lăng vừa uống cà phê vừa chuyển file dịch của mình qua chế độ in.Chốc lát, máy in bên cạnh hoạt động, âm thanh êm tai vang lên, bộ tài liệu được in ra.Tô Lăng cười cười "Hoàn thành!!"Nàng sắp xếp lại thành một tập, sau đó ghim lại gọn gàng."Tôi đi nộp đây""ờ"Cô ta nhìn theo bóng lưng của Tô Lăng rời đi, trên môi nở một nụ cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ Tô Lăng à Tô Lăng, đừng trách tôi không nể tình, lòng người khó tránh, lần này coi như cho cô một bài học nhớ đời""Bụp"Lão sếp ném ngay tệp tài liệu lên trước mặt cô ả, nét mặt Phi Tiễn tái nhợt đem tài liệu của mình lên xem.Từng câu chữ có ý xúc phạm công ty đập vào mắt ả, ả trừng đôi mắt, đọc qua mấy dòng liền dừng lại liếc xéo Tô Lăng.Đáy mắt Phi Tiễn rưng rưng một dòng hơi sương, ả ta căm phần chĩa ánh mắt giết người về phía nàng.Tô Lăng vô tội không nói gì, chỉ im lặng nhìn."Nhất định có người đã tráo tài liệu của tôi, đây không phải của tôi"Phi Tiễn xé nát tập tài liệu, ánh mắt vẫn dán chặt lên người Tô Lăng."Là ai, là ai độc ác hại tôi""Tô Lăng, là cô đúng không? Cô đã tráo tài liệu của tôi""Tôi....không có, không phải tôi"Tô Lăng khua khua tay phủ định."Cô còn chối!""Này, cô lấy chứng cứ đâu mà bói hoét như thế, đừng có ngậm máu phun người""Đúng đấy, cô ta thấy chị Tô Lăng được nhận thưởng lại quay sang cắn người""Đúng là đồ đấu cáng"Mọi ánh mắt trong phòng họp bắt đầu dồn về phía người Phi Tiễn, mọi người chỉ trích cô ta một cách nặng nề.Cô ả ôm lấy đầu mình, hét lên một tiếng thất thanh "Aaaaa, im hết đi""Tất cả giữ trật tự"Lão sếp đập tay xuống bàn, mạnh dạn nói lớn.Tất cả im bặt, không ai dám lên tiếng."Phi Tiễn, cô bị đuổi, mời cô ra khỏi công ty".
Buổi sáng...!
Tô Lăng thức dậy từ sớm, sau khi ăn sáng liền soạn sửa tới công ty.
Hôm qua, này không có thời gian in bản thảo cho nên đến sớm hơn một chút để dành thời gian in ra nộp cho ông sếp.
Dự án lần này có thưởng nếu như ai dịch tốt, mà Tô Lăng vô cùng tự tin về bài dịch của chính mình.
Tâm tư có chút phấn khích suốt quãng đường từ nhà tới công ty.
"Chào Tô Lăng, hôm nay cậu tới sớm thế?"
Cô nàng sát vách vừa ăn sáng vừa đưa cho nàng một ly cà phê, nàng nhận lấy, ngồi vào bàn làm việc.
Trong khi đợi máy tính được mở, nàng quay đầu hỏi "Tối qua làm việc đến mấy giờ"
"Ai dzaa, tới tận nửa đêm tôi mới được về"
Ngạn Thần ngồi trên bàn làm việc của Tô Lăng, hắn thầm khinh bỉ cô ta một tiếng "Phỉ, ông đây muốn đập chết con mẹ mày!!"
"Trời, cậu chăm thế?"
"Máy tính bị hỏng, tôi đánh lại toàn bộ bài trước đấy luôn ý"
cô ta bắt đầu kể lể.
"Thế đã hoàn thiện chưa?"
"Tôi nộp lúc nãy rồi"
"Vậy là tốt rồi"
"Ừ, cảm ơn cậu nhiều nhé"
"Không sao, chúng ta là đồng nghiệp"
Chẳng hiểu sao, Diêm La Thất Sát nghe được câu này vô cùng chán ghét, vô cùng khinh bỉ cô ta.
Màn hình máy tính được mở ra, Tô Lăng vừa uống cà phê vừa chuyển file dịch của mình qua chế độ in.
Chốc lát, máy in bên cạnh hoạt động, âm thanh êm tai vang lên, bộ tài liệu được in ra.
Tô Lăng cười cười "Hoàn thành!!"
Nàng sắp xếp lại thành một tập, sau đó ghim lại gọn gàng.
"Tôi đi nộp đây"
"ờ"
Cô ta nhìn theo bóng lưng của Tô Lăng rời đi, trên môi nở một nụ cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ Tô Lăng à Tô Lăng, đừng trách tôi không nể tình, lòng người khó tránh, lần này coi như cho cô một bài học nhớ đời"
"Bụp"
Lão sếp ném ngay tệp tài liệu lên trước mặt cô ả, nét mặt Phi Tiễn tái nhợt đem tài liệu của mình lên xem.Từng câu chữ có ý xúc phạm công ty đập vào mắt ả, ả trừng đôi mắt, đọc qua mấy dòng liền dừng lại liếc xéo Tô Lăng.
Đáy mắt Phi Tiễn rưng rưng một dòng hơi sương, ả ta căm phần chĩa ánh mắt giết người về phía nàng.
Tô Lăng vô tội không nói gì, chỉ im lặng nhìn.
"Nhất định có người đã tráo tài liệu của tôi, đây không phải của tôi"
Phi Tiễn xé nát tập tài liệu, ánh mắt vẫn dán chặt lên người Tô Lăng.
"Là ai, là ai độc ác hại tôi"
"Tô Lăng, là cô đúng không? Cô đã tráo tài liệu của tôi"
"Tôi....không có, không phải tôi"
Tô Lăng khua khua tay phủ định.
"Cô còn chối!"
"Này, cô lấy chứng cứ đâu mà bói hoét như thế, đừng có ngậm máu phun người"
"Đúng đấy, cô ta thấy chị Tô Lăng được nhận thưởng lại quay sang cắn người"
"Đúng là đồ đấu cáng"
Mọi ánh mắt trong phòng họp bắt đầu dồn về phía người Phi Tiễn, mọi người chỉ trích cô ta một cách nặng nề.
Cô ả ôm lấy đầu mình, hét lên một tiếng thất thanh "Aaaaa, im hết đi"
"Tất cả giữ trật tự"
Lão sếp đập tay xuống bàn, mạnh dạn nói lớn.
Tất cả im bặt, không ai dám lên tiếng.
"Phi Tiễn, cô bị đuổi, mời cô ra khỏi công ty".
Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… Buổi sáng...!Tô Lăng thức dậy từ sớm, sau khi ăn sáng liền soạn sửa tới công ty.Hôm qua, này không có thời gian in bản thảo cho nên đến sớm hơn một chút để dành thời gian in ra nộp cho ông sếp.Dự án lần này có thưởng nếu như ai dịch tốt, mà Tô Lăng vô cùng tự tin về bài dịch của chính mình.Tâm tư có chút phấn khích suốt quãng đường từ nhà tới công ty."Chào Tô Lăng, hôm nay cậu tới sớm thế?"Cô nàng sát vách vừa ăn sáng vừa đưa cho nàng một ly cà phê, nàng nhận lấy, ngồi vào bàn làm việc.Trong khi đợi máy tính được mở, nàng quay đầu hỏi "Tối qua làm việc đến mấy giờ""Ai dzaa, tới tận nửa đêm tôi mới được về"Ngạn Thần ngồi trên bàn làm việc của Tô Lăng, hắn thầm khinh bỉ cô ta một tiếng "Phỉ, ông đây muốn đập chết con mẹ mày!!""Trời, cậu chăm thế?""Máy tính bị hỏng, tôi đánh lại toàn bộ bài trước đấy luôn ý"cô ta bắt đầu kể lể."Thế đã hoàn thiện chưa?""Tôi nộp lúc nãy rồi""Vậy là tốt rồi""Ừ, cảm ơn cậu nhiều nhé""Không sao, chúng ta là đồng nghiệp"Chẳng hiểu sao, Diêm La Thất Sát nghe được câu này vô cùng chán ghét, vô cùng khinh bỉ cô ta.Màn hình máy tính được mở ra, Tô Lăng vừa uống cà phê vừa chuyển file dịch của mình qua chế độ in.Chốc lát, máy in bên cạnh hoạt động, âm thanh êm tai vang lên, bộ tài liệu được in ra.Tô Lăng cười cười "Hoàn thành!!"Nàng sắp xếp lại thành một tập, sau đó ghim lại gọn gàng."Tôi đi nộp đây""ờ"Cô ta nhìn theo bóng lưng của Tô Lăng rời đi, trên môi nở một nụ cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ Tô Lăng à Tô Lăng, đừng trách tôi không nể tình, lòng người khó tránh, lần này coi như cho cô một bài học nhớ đời""Bụp"Lão sếp ném ngay tệp tài liệu lên trước mặt cô ả, nét mặt Phi Tiễn tái nhợt đem tài liệu của mình lên xem.Từng câu chữ có ý xúc phạm công ty đập vào mắt ả, ả trừng đôi mắt, đọc qua mấy dòng liền dừng lại liếc xéo Tô Lăng.Đáy mắt Phi Tiễn rưng rưng một dòng hơi sương, ả ta căm phần chĩa ánh mắt giết người về phía nàng.Tô Lăng vô tội không nói gì, chỉ im lặng nhìn."Nhất định có người đã tráo tài liệu của tôi, đây không phải của tôi"Phi Tiễn xé nát tập tài liệu, ánh mắt vẫn dán chặt lên người Tô Lăng."Là ai, là ai độc ác hại tôi""Tô Lăng, là cô đúng không? Cô đã tráo tài liệu của tôi""Tôi....không có, không phải tôi"Tô Lăng khua khua tay phủ định."Cô còn chối!""Này, cô lấy chứng cứ đâu mà bói hoét như thế, đừng có ngậm máu phun người""Đúng đấy, cô ta thấy chị Tô Lăng được nhận thưởng lại quay sang cắn người""Đúng là đồ đấu cáng"Mọi ánh mắt trong phòng họp bắt đầu dồn về phía người Phi Tiễn, mọi người chỉ trích cô ta một cách nặng nề.Cô ả ôm lấy đầu mình, hét lên một tiếng thất thanh "Aaaaa, im hết đi""Tất cả giữ trật tự"Lão sếp đập tay xuống bàn, mạnh dạn nói lớn.Tất cả im bặt, không ai dám lên tiếng."Phi Tiễn, cô bị đuổi, mời cô ra khỏi công ty".