Tác giả:

Trước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống…

Chương 71

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… "Anh...anh nhìn...nhìn cái gì mà nhìn?"Tô Nhiên hoảng hốt ôm lấy thân thể chỉ quấn lấy một chiếc khăn, ú ớ trong miệng.Ngạn Thần chợt bật cười vì bộ dạng đỏ mặt ngượng ngùng của Tô Nhiên.Hẳn ngược lại không quay mặt đi mà nhìn chäm chằm vào mặt cô."Nếu như trước mặt cô là một thứ hàng quy, cô lẽ nào không muốn nhìn?"Hẳn chỉ muốn đùa với Tô Nhiên, chứ căn bản không hề có ý gì khác.Mà Tô Nhiên lại hiểu lầm hắn, cô quát lên "Ngạn Thần....anh....anh là cái đồ b**n th**""b**n th**?"Hắn lập tức cau mày.Ngạn Thần hiêu nghĩa của hai từ biển thái này chính là biến thành hình thái khác so với thường ngày."Anh còn không đi ra cho tôi thay đồ?""Được rồi"Ngạn Thần biến mất vào hư không.Tô Nhiên còn không nhìn thấy hình bóng của hắn đâu nữa.Tuy nhiên, để cho chắc chắn, cô lên tiếng gọi "Ngạn Thần...""Anh đã đi chưa đây?""Mau thay đồ đi, tôi cho cô năm phút"Tô Nhiên nghe thấy tiếng của hắn phát ra từ phía ngoài cửa, cô thở phào một hơi.Ngạn Thần liền khó hiểu, Tô Nhiên có cái gì để lộ đâu mà phải la toáng lên như thế.May mắn Diêm La Thất Sát không có ở đây, nếu không đã lớn chuyện lên rồi.Mà, những gì hắn vừa nhìn thấy khác nào những gì nhìn thấy được lúc Tô Nhiên đi dự tiệc? Tô Nhiên bị điên đấy à? Một lúc thay đồ đi qua...!Tô Nhiên mở cánh cửa trở ra, Ngạn Thần đang đứng đợi cô ở phía trước cửa "Cô có biết cô trễ 10 phút rồi không?"Trong 10 phút đó, là Tô Nhiên chuẩn bị tinh thân để bước ra đối diện với hắn.Gặp phải tình huống như lúc nãy, Tô Nhiên quả thực rất ngại và muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống cho đỡ đỏ mặt.Cô cúi gắm mặt, trả lời hắn "Tôi...tôi phải chuẩn bị bữa tối""Không cần"Cô nghĩ bụng "Không nấu để mà chết đó đấy à?"Ngạn Thần tiếp lời "Tôi muốn ăn nướng, cô tìm một nhà hàng nướng nào ngon một chút"Từ ngày cùng hắn đi ăn nhà hàng, Ngạn Thần giống như bị nghiện.Cứ rảnh rỗi lại kéo Tô Nhiên tới nhà hàng ăn, cô nhiều lúc nghĩ tên này quá thừa tiên cộng với việc quá rảnh rỗi."Sao lại mắng?""Con hỏi tại sao nương trúng độc ba không cho con biết, rồi bị ăn mắng vào mặt"Sắc mặt Ngạn Thần vô cùng không vui vẻ.Ba hắn lúc nào cũng muốn độc chiếm nương của hắn."Ba không để con ở cạnh nương""Được rồi, ba cũng muốn tốt cho con đấy thôi"Tuý Linh nhìn bộ dạng nhăn mày của hắn không vui liền nhịn không nổi cười phá lên.Hai ba con này, suốt ngày không phải cãi nhau thì không nói tốt được cho nhau câu nào.Giá mà, Tuý Linh sinh thêm một đứa con gái nữa cho Ngạn Thần chơi với nó cả ngày trời."Ba cứ thấy con ở cạnh nương là không vui rồi, sợ con cướp nương của ba không bằng""Được rồi được rồi, chúng ta không nhắc tới những chuyện không vui nữa""Hừ"Càng nói, hắn càng tức tối.Tuý Linh dỗ dành hẳn, ngồi nói chuyện cùng hắn thật lâu.Ngạn Thần sau khi bồi canh cho Tuý Linh xong, đợi nàng dùng thuốc rôi hãn mới đi tìm Ngạn Phong.Thư phòng...!Thư phòng là nơi làm việc, duyệt văn kiện của Ngạn Phong.Không được sự cho phép, không một ai có thể tuỳ tiện vào.Kẻ nào dám đột nhập, lập tức giết không tha.Ngoài Ngạn Phong, chỉ có Tuý Linh được Y đặc cách cho vào, kể cả Ngạn Thần và Quan Phùng cũng không.Di chiếu và dữ kiện ở thư phòng rất nhiều, và cũng rất quan trọng.Liên quan đến việc cai trị Ma giới và sơ đồ của các tộc lân cận, tuyệt đối không được lộ ra sơ hở.Ngạn Thần đứng ở bên ngoài cửa phòng, nói vọng vào trong "Ba, con muốn gặp ba".

"Anh...anh nhìn...nhìn cái gì mà nhìn?"

Tô Nhiên hoảng hốt ôm lấy thân thể chỉ quấn lấy một chiếc khăn, ú ớ trong miệng.

Ngạn Thần chợt bật cười vì bộ dạng đỏ mặt ngượng ngùng của Tô Nhiên.

Hẳn ngược lại không quay mặt đi mà nhìn chäm chằm vào mặt cô.

"Nếu như trước mặt cô là một thứ hàng quy, cô lẽ nào không muốn nhìn?"

Hẳn chỉ muốn đùa với Tô Nhiên, chứ căn bản không hề có ý gì khác.

Mà Tô Nhiên lại hiểu lầm hắn, cô quát lên "Ngạn Thần....anh....anh là cái đồ b**n th**"

"b**n th**?"

Hắn lập tức cau mày.

Ngạn Thần hiêu nghĩa của hai từ biển thái này chính là biến thành hình thái khác so với thường ngày.

"Anh còn không đi ra cho tôi thay đồ?"

"Được rồi"

Ngạn Thần biến mất vào hư không.

Tô Nhiên còn không nhìn thấy hình bóng của hắn đâu nữa.

Tuy nhiên, để cho chắc chắn, cô lên tiếng gọi "Ngạn Thần..."

"Anh đã đi chưa đây?"

"Mau thay đồ đi, tôi cho cô năm phút"

Tô Nhiên nghe thấy tiếng của hắn phát ra từ phía ngoài cửa, cô thở phào một hơi.

Ngạn Thần liền khó hiểu, Tô Nhiên có cái gì để lộ đâu mà phải la toáng lên như thế.

May mắn Diêm La Thất Sát không có ở đây, nếu không đã lớn chuyện lên rồi.

Mà, những gì hắn vừa nhìn thấy khác nào những gì nhìn thấy được lúc Tô Nhiên đi dự tiệc? Tô Nhiên bị điên đấy à? Một lúc thay đồ đi qua...!

Tô Nhiên mở cánh cửa trở ra, Ngạn Thần đang đứng đợi cô ở phía trước cửa "Cô có biết cô trễ 10 phút rồi không?"

Trong 10 phút đó, là Tô Nhiên chuẩn bị tinh thân để bước ra đối diện với hắn.

Gặp phải tình huống như lúc nãy, Tô Nhiên quả thực rất ngại và muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống cho đỡ đỏ mặt.

Cô cúi gắm mặt, trả lời hắn "Tôi...tôi phải chuẩn bị bữa tối"

"Không cần"

Cô nghĩ bụng "Không nấu để mà chết đó đấy à?"

Ngạn Thần tiếp lời "Tôi muốn ăn nướng, cô tìm một nhà hàng nướng nào ngon một chút"

Từ ngày cùng hắn đi ăn nhà hàng, Ngạn Thần giống như bị nghiện.

Cứ rảnh rỗi lại kéo Tô Nhiên tới nhà hàng ăn, cô nhiều lúc nghĩ tên này quá thừa tiên cộng với việc quá rảnh rỗi.

"Sao lại mắng?"

"Con hỏi tại sao nương trúng độc ba không cho con biết, rồi bị ăn mắng vào mặt"

Sắc mặt Ngạn Thần vô cùng không vui vẻ.

Ba hắn lúc nào cũng muốn độc chiếm nương của hắn.

"Ba không để con ở cạnh nương"

"Được rồi, ba cũng muốn tốt cho con đấy thôi"

Tuý Linh nhìn bộ dạng nhăn mày của hắn không vui liền nhịn không nổi cười phá lên.

Hai ba con này, suốt ngày không phải cãi nhau thì không nói tốt được cho nhau câu nào.

Giá mà, Tuý Linh sinh thêm một đứa con gái nữa cho Ngạn Thần chơi với nó cả ngày trời.

"Ba cứ thấy con ở cạnh nương là không vui rồi, sợ con cướp nương của ba không bằng"

"Được rồi được rồi, chúng ta không nhắc tới những chuyện không vui nữa"

"Hừ"

Càng nói, hắn càng tức tối.

Tuý Linh dỗ dành hẳn, ngồi nói chuyện cùng hắn thật lâu.

Ngạn Thần sau khi bồi canh cho Tuý Linh xong, đợi nàng dùng thuốc rôi hãn mới đi tìm Ngạn Phong.

Thư phòng...!

Thư phòng là nơi làm việc, duyệt văn kiện của Ngạn Phong.

Không được sự cho phép, không một ai có thể tuỳ tiện vào.

Kẻ nào dám đột nhập, lập tức giết không tha.

Ngoài Ngạn Phong, chỉ có Tuý Linh được Y đặc cách cho vào, kể cả Ngạn Thần và Quan Phùng cũng không.

Di chiếu và dữ kiện ở thư phòng rất nhiều, và cũng rất quan trọng.

Liên quan đến việc cai trị Ma giới và sơ đồ của các tộc lân cận, tuyệt đối không được lộ ra sơ hở.

Ngạn Thần đứng ở bên ngoài cửa phòng, nói vọng vào trong "Ba, con muốn gặp ba".

Ngạn Thiếu Truy Tìm VợTác giả: Hứa Di NhiênTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrước cửa một tiệm hoa nhỏ, Tô Nhiên nhìn thấy một người đàn ông lạ chôn chân tại chỗ, không hề nhúc nhích, đã trôi qua mười mấy phút, hắn vẫn không hề có một động tĩnh gì. Cô ngoảnh mặt làm ngơ, nghĩ bụng đợi đến khi nhìn ngắm thế giới này nhàm chán ắt sẽ bỏ đi, nhưng đến phút thứ 59 mà hắn vẫn ngồi đấy, chễm chệ trên bậc thềm đối diện tiệm hoa nhà cô. Cô đã rời ánh mắt đi khỏi người hắn, thế nhưng lâu lâu vẫn ngoái đầu lên nhìn, trong lòng tò mò không thôi. Thoạt nhìn qua, cô đánh giá cao về nhan cấu của nam nhân. Ngũ quan lập thể tinh xảo, đặc biệt đôi mắt phượng lóe lên tia ôn nhu, mang vài phần ảm đạm. Chân mày khẽ xếch, tóc tai thuần khiết che đi một phần ánh mắt đang suy tư. Đôi chân thon dài tùy tiện vắt chéo lên nhau, giấu kín sau lớp quần Tây màu đen tuyền, ngón tay thon dài nâng ly trà nhấp một ngụm. Dường như nhận thấy có một ánh mắt để ý lên người mình, hẳn hơi nghiêng đầu quay mặt về phía đối diện, mày kiếm khẽ chau lại một chút. Tô Nhiên chột dạ cúi đầu, bàn tay luống… "Anh...anh nhìn...nhìn cái gì mà nhìn?"Tô Nhiên hoảng hốt ôm lấy thân thể chỉ quấn lấy một chiếc khăn, ú ớ trong miệng.Ngạn Thần chợt bật cười vì bộ dạng đỏ mặt ngượng ngùng của Tô Nhiên.Hẳn ngược lại không quay mặt đi mà nhìn chäm chằm vào mặt cô."Nếu như trước mặt cô là một thứ hàng quy, cô lẽ nào không muốn nhìn?"Hẳn chỉ muốn đùa với Tô Nhiên, chứ căn bản không hề có ý gì khác.Mà Tô Nhiên lại hiểu lầm hắn, cô quát lên "Ngạn Thần....anh....anh là cái đồ b**n th**""b**n th**?"Hắn lập tức cau mày.Ngạn Thần hiêu nghĩa của hai từ biển thái này chính là biến thành hình thái khác so với thường ngày."Anh còn không đi ra cho tôi thay đồ?""Được rồi"Ngạn Thần biến mất vào hư không.Tô Nhiên còn không nhìn thấy hình bóng của hắn đâu nữa.Tuy nhiên, để cho chắc chắn, cô lên tiếng gọi "Ngạn Thần...""Anh đã đi chưa đây?""Mau thay đồ đi, tôi cho cô năm phút"Tô Nhiên nghe thấy tiếng của hắn phát ra từ phía ngoài cửa, cô thở phào một hơi.Ngạn Thần liền khó hiểu, Tô Nhiên có cái gì để lộ đâu mà phải la toáng lên như thế.May mắn Diêm La Thất Sát không có ở đây, nếu không đã lớn chuyện lên rồi.Mà, những gì hắn vừa nhìn thấy khác nào những gì nhìn thấy được lúc Tô Nhiên đi dự tiệc? Tô Nhiên bị điên đấy à? Một lúc thay đồ đi qua...!Tô Nhiên mở cánh cửa trở ra, Ngạn Thần đang đứng đợi cô ở phía trước cửa "Cô có biết cô trễ 10 phút rồi không?"Trong 10 phút đó, là Tô Nhiên chuẩn bị tinh thân để bước ra đối diện với hắn.Gặp phải tình huống như lúc nãy, Tô Nhiên quả thực rất ngại và muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống cho đỡ đỏ mặt.Cô cúi gắm mặt, trả lời hắn "Tôi...tôi phải chuẩn bị bữa tối""Không cần"Cô nghĩ bụng "Không nấu để mà chết đó đấy à?"Ngạn Thần tiếp lời "Tôi muốn ăn nướng, cô tìm một nhà hàng nướng nào ngon một chút"Từ ngày cùng hắn đi ăn nhà hàng, Ngạn Thần giống như bị nghiện.Cứ rảnh rỗi lại kéo Tô Nhiên tới nhà hàng ăn, cô nhiều lúc nghĩ tên này quá thừa tiên cộng với việc quá rảnh rỗi."Sao lại mắng?""Con hỏi tại sao nương trúng độc ba không cho con biết, rồi bị ăn mắng vào mặt"Sắc mặt Ngạn Thần vô cùng không vui vẻ.Ba hắn lúc nào cũng muốn độc chiếm nương của hắn."Ba không để con ở cạnh nương""Được rồi, ba cũng muốn tốt cho con đấy thôi"Tuý Linh nhìn bộ dạng nhăn mày của hắn không vui liền nhịn không nổi cười phá lên.Hai ba con này, suốt ngày không phải cãi nhau thì không nói tốt được cho nhau câu nào.Giá mà, Tuý Linh sinh thêm một đứa con gái nữa cho Ngạn Thần chơi với nó cả ngày trời."Ba cứ thấy con ở cạnh nương là không vui rồi, sợ con cướp nương của ba không bằng""Được rồi được rồi, chúng ta không nhắc tới những chuyện không vui nữa""Hừ"Càng nói, hắn càng tức tối.Tuý Linh dỗ dành hẳn, ngồi nói chuyện cùng hắn thật lâu.Ngạn Thần sau khi bồi canh cho Tuý Linh xong, đợi nàng dùng thuốc rôi hãn mới đi tìm Ngạn Phong.Thư phòng...!Thư phòng là nơi làm việc, duyệt văn kiện của Ngạn Phong.Không được sự cho phép, không một ai có thể tuỳ tiện vào.Kẻ nào dám đột nhập, lập tức giết không tha.Ngoài Ngạn Phong, chỉ có Tuý Linh được Y đặc cách cho vào, kể cả Ngạn Thần và Quan Phùng cũng không.Di chiếu và dữ kiện ở thư phòng rất nhiều, và cũng rất quan trọng.Liên quan đến việc cai trị Ma giới và sơ đồ của các tộc lân cận, tuyệt đối không được lộ ra sơ hở.Ngạn Thần đứng ở bên ngoài cửa phòng, nói vọng vào trong "Ba, con muốn gặp ba".

Chương 71