Tác giả:

Ngày hè tháng 6 nắng chói chang, trong phủ Thừa tướng lúc này có hai bóng người quỳ giữa sân. "Phu nhân, thân thể người không tốt, chi bằng chúng ta về trước đi. Tam tiểu thư vừa khỏi bệnh, cơ thể còn yếu, nếu cứ tiếp tục như thế sợ sẽ không chịu nổi nữa." Dung Bích hai mắt rưng rưng cố gắng khuyên cô gái bên cạnh rời đi. Lý Tố Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu, khuôn mặt trắng bệch ướt đẫm mồ hôi: "Ta phải chờ tướng công ra ngoài." Nói xong nhìn nữ hài tử trong lòng, đưa tay v**t v* khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng: "Yên Nhi, mẫu thân có lỗi với ngươi, ngươi cố chịu thêm chút nữa được không?" Nữ hài tử ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên, khuôn mặt giống hệt như Lý Tố Ngọc nhưng lại có thêm một cái bớt màu đỏ, nàng nhỏ giọng nói: "Yên Nhi vĩnh viễn ở bên cạnh mẫu thân." "Nữ nhi ngoan của ta..." Lý Tố Ngọc ôm nữ nhi vào lòng, thương tâm khóc thành tiếng. "Phu nhân, nếu lão gia muốn gặp ngài thì sao có thể..." Dung Bích nghẹn ngào nói, mấy chữ cuối không đành lòng nói ra. Lý Tố Ngọc đau thắt lòng, những gì…

Truyện chữ